[Dịch] Người Người Tâng Bốc Vườn Nông Sản Của Tôi

Chương 95

Hai người đã làm việc ở bên ngoài cả ngày trời, đến mức quần áo đã ướt đẫm mồ hôi, thời tiết lại nắng nóng như vậy, đúng là không dễ dàng chút nào.

Vì vậy, kết quả của ngày hôm nay cũng rất có ý nghĩa.

Chỉ trong một ngày, Hoa Gian Tập đã đón tổng cộng hơn 1.600 vị khách du lịch, tiền bán vé được gần 40.000 đồng, bao gồm các khoản thu nhập khác như cho thuê ba lô và vé đi thuyền, tổng cộng lời khoảng 50.000 đồng.

Trừ đi tiền lương của nhân viên và tiền thuê thuyền thì lợi nhuận thu vào rất đáng kể.

Để chúc mừng vườn bách thảo đã khai trương thành công, Trịnh Thiển đã đưa cho mỗi người một phong bì đỏ 200 đồng, buổi tối còn gọi thêm mười cân tôm hùm đất cay.

Một nhóm người đang tận hưởng làn gió đêm thoáng đãng với những lon bia và que thịt xiên trên sân thượng, quả thực là vô cùng sảng khoái.

Ăn uống xong, những người làm partime lần lượt ra về, Vương Hồng Niên và những người khác cũng trở về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm nay vườn bách thảo khai trương rất thành công, hơn nữa còn cộng thêm việc quảng cáo tuyền truyền ở trên mạng, xem ra khoảng thời gian tới sẽ vô cùng bận rộn, vì vậy tất cả mọi người cần phải giữ vững tinh thần.

Sau khi Trịnh Thiển trở về phòng, cô bèn đi tắm, thay quần áo mới rồi đi ra ngoài.

Nguyên ngày hôm nay, hầu hết mọi người cũng đã khá quen với công việc của mình, nhưng họ không biết tình trạng của cây trồng như thế nào.

Ánh đèn chiếu sáng cả con đường, ngẩng đầu lên sẽ thấy bầu trời đầy sao bao la, dải ngân hà giống như một dải ruy băng dài trên bầu trời, gắn lên những ngôi sao lấp lánh, rõ ràng cách xa như vậy nhưng dường như lại thấy rất gần.

Trước mặt cô chính là rừng trúc, Trịnh Thiển đeo 【Cảm biến âm thanh thực vật】 màu trắng vào tai, dùng bàn tay vàng của mình chạm vào mấy cây trúc.

Cây trúc số 1: “Hôm nay có người đếm các đốt trúc của tôi… Làm sao có thể là 11 đốt được? Không đúng! Bản thân tôi rõ ràng đếm ra 12 đốt… Haizz, mấy chuyện đếm số này hoàn toàn không làm khó được tôi.”

Cây trúc số 2: “Hôm nay có rất nhiều người đã ngủ quên trong tiếng lá xào xạc đung đưa trong gió. Ôi mấy người đi làm thuê đáng thương thật đấy. Đêm nay đẹp quá… Má nó, anh bạn bên cạnh đừng đếm nữa, anh có 11 đốt thôi! Tôi mới là 12 đốt, cái anh đang đếm là đốt của tôi đấy.”

Trịnh Thiển: “…”

Được rồi, có vẻ như không có vấn đề gì.

Xuyên qua khu rừng trúc yên tĩnh, Trịnh Thiển đi đến bên cạnh mặt hồ còn đang gợn sóng, hôm nay trọng tâm quan sát của cô chính là sen vua.

Là thực vật có độ nổi tiếng cao trong vườn bách thảo Hoa Gian Tập, cũng là loài thực vật ‘săn đón’ được nhiều khách du lịch nhất, đặc biệt là phiến lá được che phủ bằng tấm kính, thỉnh thoảng còn phải chịu sức nặng của người lớn hoặc trẻ em.

Mặc dù phiến lá của sen vua có khả năng chịu lực rất mạnh, nhưng Trịnh Thiển vẫn cảm thấy hơi lo lắng.

Cô cẩn thận kiểm tra toàn bộ phiến lá, thấy không bị hư hỏng chỗ nào, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Trịnh Thiển đứng bên hồ dùng bàn tay vàng về phía sen vua.

Sen Vua Cruziana: “Imthekingofaquaticflowers, ImthekingofAmazonRiverbasin, noone beatme!”

(Trẫm chính là vua của loài hoa cỏ dưới nước, trẫm là vua của lưu vực sông Amazon, không ai có thể đánh bại trẫm!)

Giống như những gì cô nghe thấy lần trước, đó là một giọng nói khá trầm, đầy khí thế, mang theo một uy lực mạnh mẽ, khiến Trịnh Thiển lập tức liên tưởng tới vị thủ lĩnh dũng cảm và kiêu ngạo của một bộ tộc trong rừng mưa nhiệt đới.

Bình Luận (0)
Comment