Vân Thanh Diệu không để trong lòng, rót cho hắn thêm ly trà: “ đoàn trưởng Hải Đông nếm thử, trà này hương vị không tồi.”
“Ngươi không sợ hắn sau này sẽ tìm ngươi gây phiền toái sao?” Hoàng Hải Đông đối với sự bình tĩnh của nàng thì vô cùng nghi hoặc.
Một nữ sinh không quyền không thế, là ai cho nàng lá gan, dám ra tay với Ngô Kim? Điều này giống như kiến càng lay cổ thụ.
“Sợ nha, chẳng qua thù sông núi đã kết xuống, sự tình sớm hay muộn mà thôi. Không có hắn, cũng sẽ có người khác, đối với một xã đoàn mới thành lập như chúng ta mà nói, không chừng cũng là một cơ hội.” Vân Thanh Diệu nghiêm túc lên.
Hoàng Hải Đông thật sự thưởng thức nàng, trước đó chỉ nghe qua, nữ sinh này trong lúc diễn tập đã xuất sắc cỡ nào.
Lúc này mới phát giác ra tới, có thể nói năng lực của nàng biến thái thấy rõ , từ một việc nho nhỏ, đã có thể nhìn thấy trước rất nhiều bước đi trong tương lai.
Xã đoàn mới thành lập muốn kiếm chỗ dừng chân xác thật không dễ dàng, đặc biệt là lại có các xã đoàn cấp bậc cao áp chế xuống. Nhưng nếu có thể vượt qua được, đây cũng là một biện pháp tốt để lập uy.
Đây kỳ thật chính là một nhân tài chỉ huy a, đáng tiếc, chỉ có thể làm đơn binh.
“Thực tốt! Đúng rồi, cửa lớn của Chiến Uyên vĩnh viễn rộng mở cho ngươi.” Hoàng Hải Đông cười, uống lên một ngụm rượu cuối cùng trong ly.
Mọi người ở bên cạnh đều dựng lỗ tai lên, đây chính là lần thứ hai Chiến Uyên lão đại mời.
Cự tuyệt người một lần dễ dàng, cự tuyệt lần thứ hai, đặc biệt đối phương còn là người rất có thân phận, địa vị, liền không phải sự tình dễ dàng như vậy.
Chiến Uyên so với cái gánh hát rong rách nát bị bức ra này của bọn hắn cách xa quá nhiều, tim của Hoắc Xuyên cùng Lưu Dược đều treo ở cổ họng.
Đặc biệt là Lâm Phàm Thành, cơ hồ mắt trông mong mà nhìn Vân Thanh Diệu, rất có một bộ tư thế: ngươi dám đáp ứng, ta liền dám lăn lộn khắp mặt đất.
Nói thật, hắn đối với Vân Thanh Diệu đúng là có chút ỷ lại. Nếu Vân Thanh Diệu đi rồi, bọn họ về sau sợ là như rắn mất đầu.
Có mấy người ngồi xa, tâm ý đều có chút lạnh, rốt cuộc, không có mấy người sẽ ngốc đến mức vì ‘những đứa con của chồng trước’ mà từ bỏ tiền đồ rộng mở.
Nhưng làm cho bọn họ ngoài ý muốn nhất chính là, Vân Thanh Diệu lại ngoài dự đoán của mọi người.
“Cảm ơn một phen hảo ý của học trưởng, ta cùng các anh em của ta, nguyện ý về sau sẽ cùng đoàn trưởng Hoàng cùng tiến cùng lui.”
Lời nói của Vân Thanh Diệu làm cho Hoàng Hải Đông chấn động, nó mang hai tầng ý tứ, hoặc là để cho bọn họ cùng nhau tới, hoặc là cùng bọn họ kết minh. Đây quả thực là một cá nhân đã thành tinh.
Những lời này, cũng chấn triệt toàn bộ xã đoàn Quần đùi thu: “Anh em sao”?
Mọi người tức khắc đều cảm giác như có một dòng nước ấm chảy vào tim.
“Ha ha, là ta đường đột.” Hoàng Hải đông cười.
“Được, nếu sau này Ngô Kim tìm ngươi gây phiền toái, cứ nói với ta!” Không giống như lời nói khách khí, Hoàng Hải Đông là thực sự nghiêm túc.
Hai chữ ‘anh em’ của Vân Thanh Diệu, làm hắn nhớ tới bóng dáng của lão đại.
Hoàng Hải Đông theo chân bọn họ hàn huyên vài câu, liền cáo từ.
”Cư nhiên dám làm trò trước mặt chúng ta thọc gậy bánh xe, cũng may chỉ huy ngươi tín niệm kiên định, chống đỡ được sự oanh tạc của viên đạn bọc đường.” mắt thấy không khí có chút áp lực, Lưu Dược trêu chọc nói.
Lâm Phàm Thành nhìn thấy mọi người đều đã đi xa, tiến đến bên cạnh Vân Thanh Diệu, nhỏ giọng hỏi. “Uy, hắn thực sự có bệnh sao?”
Vân Thanh Diệu nhìn hắn từ trên xuống dưới: “Sao ta chưa bao giờ biết, ngươi nhiều chuyện như vậy nha.”
“Hắc hắc hắc hắc.” Lâm Phàm Thành gãi đầu, “Nói cho ta biết đi.”
Các nam sinh khác cũng dựng lỗ tai lên , hiển nhiên đối với cái chuyện bát quái này cảm thấy cực kỳ hứng thú.
“Uhm , thực sự có bệnh!” Vân Thanh Diệu nói.
“Hắn…… Không được?” Lâm Phàm Thành hỏi.
Vân Thanh Diệu “Sách” một tiếng, nhìn Lâm Phàm Thành, lại nhìn chính mình: “Ngươi hỏi một nữ sinh loại vấn đề này có thích hợp không? Muốn biết thì chính mình đi theo hắn đi WC xem đi!”
“Hắc hắc hắc.” Lâm Phàm Thành tiếp tục vò đầu, da mặt dày, nắm tay đặt ở trên ngực gõ gõ, “Cái gì cũng không ngăn được duyên phận trở thành ‘huynh đệ’ của ta và ngươi!”
“Kỳ thật hắn không có khuyết điểm lớn, nhiều lắm là dễ mắc tiểu.” Vân Thanh Diệu chẳng hề để ý trả lời.
“Thiết……” Mọi người hoàn toàn thất vọng, trách không được sắc mặt của đối phương lại kém như vậy, đổi thành bọn họ ở nơi công cộng bị người ta nói như vậy, lại không thể phản bác, phỏng chừng cũng muốn bị tức chết.
“Không phải, ngươi làm sao mà biết được?” Lâm Phàm Thành hỏi tiếp.
“Ta nhìn ra tới, trung y chú ý hỏi nghe hỏi xem, sắc mặt của hắn bãi ở nơi đó, nhìn thấy rất dễ dàng.” Vân Thanh Diệu nói.
“A?” Hoắc Xuyên có điểm mộng bức, “Ngươi không phải tính ra sao?”
“Uhm …” Vân Thanh Diệu ra vẻ cao thâm, gật gật đầu.
“Không phải, ngươi rốt cuộc là tính ra hay là nhìn ra?”
“Có khác nhau sao? Nói đúng là được rồi!” Vân Thanh Diệu nói.
Mọi người bị bọn họ dẫn đi lòng vòng, nửa ngày không biết hai người bọn họ đang đánh cái bí hiểm gì.
“Ngươi nói nhanh lên nha? Không thấy nhiều người đang chờ như vậy sao?” Hoắc Xuyên thúc giục.
Chỉ có Lưu Dược vẫn đang suy nghĩ lời nói trước đó của Vân Thanh Diệu: “Ngươi không phải nói, hôm nay đưa hắn hai quẻ sao? Quẻ thứ hai đâu?”
“Đúng đúng, ta cũng nghe thấy, quẻ thứ hai đâu?”
Hoắc Xuyên cũng nhớ tới, tuy rằng mỗi lần đều nghe không hiểu, nhưng nghe đến quá trình liền cảm thấy thật cao thâm, nghe nhiều lần, nói không chừng hắn cũng có thể học được tí tẹo.
“Quẻ thứ hai sao?” Vân Thanh Diệu cất mấy đồng xu đi, nhìn về phía Lưu Dược, “Ngươi muốn hỏi?”
Lưu Dược bị nàng nghẹn một chút, nghĩ đến đêm nay đã sắp phá sản, chỉ sợ không chịu nổi, nhưng hắn lại thật sự muốn biết.
Hắn đành quay đầu, ánh mắt đê tiện nhìn về phía Hoắc Xuyên: “Hoắc thiếu gia?”
Hoắc Xuyên cắn răng: “Hỏi!”
Vân Thanh Diệu điểm điểm lên giao diện trí não, kiểm tra tiền về.
“Tích……”
Âm thanh nhắc nhở nhận được 800 tinh tệ thực mau truyền tới, Vân Thanh Diệu vừa lòng vỗ vỗ tay: “Thời buổi này kiếm tiền thật khó!”.
Mọi người thiếu chút nữa hộc máu, ngươi như thế này là khó sao?
“Quẻ thứ hai là quẻ hỏa lôi phệ cắn, thay đổi phong thuỷ.”
“Ngươi thử kiểm tra xem, phụ thân của Ngô Kim gọi là gì?” thần côn Vân Thanh Diệu chỉ chỉ Lưu Dược, tên gia hỏa này năng lực tình báo khá mạnh.
“Tên Ngô Hảo Vận.” Lưu Dược thực mau liền đem tóm tắt điều ra tới.
Vân Thanh Diệu gật gật đầu, “Vậy thì đúng rồi.”
“A? Như thế nào là đúng rồi? Cái gì là đúng rồi?” Mọi người không hiểu ra sao, quả thực không rõ nguyên do.
“Ngô Kim có mụn bọc ở huyệt thái dương, dễ vì phụ thân ưu phiền.”
“Mễ Lị Á trở thành phó đoàn trưởng, không có chút quan hệ khẳng định là không được. Từ quẻ tượng xem ra, phụ thân hắn lên chức sẽ cần Mễ gia trợ giúp.”
“Ta nghĩ, Mễ Lị Á đại khái đã hứa hẹn sẽ trợ giúp cho phụ thân hắn.”
“Như vậy sao”, Hoắc Xuyên ăn dưa thở dài một hơi, lại vội vàng hỏi “Sao nữa?”
“Đáng tiếc cái người tên Ngô Hảo Vận này, hắn năm nay vận số không may mắn, lần này thủ tục điều động chỉ sợ sẽ rất trắc trở, không phải một hai câu của đại tiểu thư là có thể giải quyết.”
“Một câu của Mễ đại tiểu thư, rất có phân lượng nha.” Lưu Dược hiển nhiên có chút không quá tin tưởng.
Vân Thanh Diệu rót cho cho chính mình một ly trà, đặt ở dưới mũi ngửi ngửi, tiếp tục nói, “Trong quẻ, cha mẹ mệnh Thủy khắc với hào năm là Thổ, hào bốn dậu kim động, Thổ sinh dậu Kim, nhưng mà lại có người điều động thủ tục, nên người được điều động cảm thấy không khó làm.”
(*) Dậu: gà. Theo ngũ hành thì dậu tương ứng với Kim. Thủy khắc Thổ, Thổ sinh Kim.
“Nhưng thực đáng tiếc, nhị hào động, sơ hào Thủy lại động biến thành ‘dần huynh’. Dần huynh động trút giận cho cha, người con động lại chuyển hóa thành bệnh. Loại quan hệ phức tạp này khiến thủ tục điều động kéo dài, không được như ý.”
“Ta cho rằng, Ngô Hảo Vận hẳn là một xí nghiệp hùn vốn, hào số 2 ‘dần huynh’ gặp ‘rắn trong rừng’, tác dụng của vị quan chức nhỏ chỉ sợ không phải là thứ mà Mễ gia có thể bỏ qua.”
“Tuy nhiên, nghĩ đến hắn ta cũng sẽ không nguyện ý nghe, vậy nên quên đi.”
“Ngươi làm sao mà biết được?”
Mạc Mặc và bọn họ còn chưa thân lắm, tin tức mà Vân Thanh Diệu nói đề cập đến chuyện riêng tư của người khác, hắn khá là tò mò.
“À, chắc ta là một hacker cao cấp đi?” Vân Thanh Diệu nói.
Hoắc Xuyên và Lưu Dược:……Ta phi, ngươi là cái tên thần côn.
————-
(*) Dịch giả:
Quẻ số 21: hỏa lôi phệ cắn (hoặc: hỏa lôi phệ hạp)
Hỏa (hay Ly – lửa): ☲
Lôi (hay Chấn – sấm): ☳
Khi dự báo, gặp mô hình dự báo hay quẻ này cho biết, phải dùng hành động cứng rắn, hình phạt mới giải quyết vấn đề được. Song phải có nhân đức, không sát phạt mà phải mở đường thoát, đường sinh cho người ta.