[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 151

“Phiền toái cho ta họ tên và ngày sinh của bọn họ.” Vân Thanh Diệu nói.

“A?” Kiều Tiểu Thất sửng sốt một chút, không rõ nguyên do: “Muốn ngày sinh làm gì?”

“Ân, nếu như không có, thỉnh thả lỏng tinh thần, ta nhìn tay cũng được, đương nhiên tướng mạo cũng có thể, chẳng qua mức độ chuẩn xác sẽ không giống nhau.” Vân Thanh Diệu tiếp tục nói.

Tinh thần lực của những tân binh này, toàn bộ đều ở phía trên nàng, trên tướng mạo bao trùm một tầng sương mù mông lung, nếu không thu hồi đề phòng, nàng chỉ có thể làm phán đoán thô sơ giản lược nhất.

“Ngươi…… Cần thiết phải dựa vào mấy thứ đó mới có thể tính sao?”

Kiều Tiểu Thất hậu tri hậu giác phản ứng lại đây.

“Cũng không hẳn, phương pháp tính có rất nhiều, ta chỉ muốn đưa ra kết luận thật nhất, để cho các ngươi tin tưởng, ta thật sự có năng lực nhận ra Tinh Minh.”

Vân Thanh Diệu lắc đầu, Dịch Học không phải đơn giản như vậy.

Liền lấy tên họ tới nói, tinh tế thật nhiều người có tên gọi không liên hệ gì với chữ Hán. Nhưng Vân Thanh Diệu phát hiện, có thể đem ngôn ngữ thông dụng của Liên Bang tách ra thành tự phù, lại ấn trình tự của tự phù sắp xếp thành tổ hợp, chuyển biến thành chữ Hán rồi tiến hành giải đọc, có hiệu quả chi diệu như nhau.

Để phát hiện ra điều này, nàng đã phải tiêu phí một lượng lớn thời gian, cũng rất có cảm giác thành tựu giống như văn minh của đại Hoa Hạ đã thông hành toàn tinh tế.

“Vậy ngươi trước tính cho ta đi, ta sinh vào lúc 3 giờ sáng, ngày 10 tháng 4 năm tinh lịch 1156, tên Kiều Tiểu Thất, còn cần cái khác không?” Kiều Tiểu Thất hỏi.

“Không ngại ta nói thẳng chứ?” Vân Thanh Diệu hỏi.

“Không ngại, cứ thoải mái đi.”

Kiều Tiểu Thất có vẻ thập phần rộng rãi, một tiểu cô nương chưa từng gặp qua, nàng cũng không cảm thấy đối phương có thể nói ra cái gì có tính uy hiếp.

“Ngươi tuổi mão mệnh mộc, thích giúp đỡ mọi người, vô luận tiến thối đều có tình có nghĩa, nhưng cũng có khi sẽ do dự không quyết đoán. Tài tinh thấu làm, đối xử với người ngoài thì khẳng khái nhưng đối xử với chính mình thì lại tương đối bủn xỉn. Mộc khắc thổ, thủy sinh mộc, là người thích theo đuổi sự hoàn mỹ, nhưng có đôi khi lại tạo thành áp lực cho chính mình……”

Vân Thanh Diệu một bên nói, miệng Kiều Tiểu Thất đã mở to một chút.

“Chị Kiều, thật đúng là rất giống chị nha.” có binh lính không nhịn được lẩm bẩm một câu.

“Ngươi đây là dựa vào ngày sinh nhìn ra tới?”

Kiều Tiểu Thất có chút không tin.

“Đúng vậy……”

Vân Thanh Diệu tiếp tục giảng: “Ngươi năm vừa rồi bị mất tiền, tổ tiên thanh bần, khó hưởng tổ nghiệp. So kiếp là kỵ, anh chị em dễ có người bị chết non. Trước năm 6 tuổi nguyệt trụ nhâm tuất gặp đại vận, dễ có tai ương về bệnh. Năm 26-36 tuổi hành Ất xấu gặp đại vận, bị bảy sát tinh chiếu, có tin vui về tình yêu, hôn nhân và sinh con ……”

“Ngọa tào……”

Tiểu binh bên cạnh đã bắt đầu sờ lên cánh tay đang nổi da gà, hắn biết tình huống của Kiều Tiểu Thất, hắn lúc này chỉ cảm thấy có hơi chút lạnh.

“Lại từ tướng mạo xem, đuôi lông mày của ngươi thẳng mà khô ráo, kỳ sinh lý khả năng không bình thường.”

Vân Thanh Diệu tiếp theo mở bàn tay ra, ba đồng tiền xu lóe hàn quang: “Ngươi buổi sáng hôm nay bị mất đồ, cũng cùng người tranh cãi một trận, đúng không?”

……

“Khụ…… Khụ……”

Vệ Nguy là thật kinh trứ, chỉ bằng cái gọi là sinh nhật, tướng mạo, chỉ tay …… Liền nhìn ra tới những thứ này?

“Ngươi có còn muốn ta nói nữa không? Khả năng sẽ đề cập đến chuyện riêng tư của cá nhân, ta cũng không định nói ra.”

“Không không…… Cầu ngươi đừng nói nữa!”

Kiều Tiểu Thất cũng sắp khóc rồi, nàng đã lên tới chức vụ trung úy, tuyệt không có thể để cho người khác lại nghe tiếp, bằng không về sau không có biện pháp mang binh!

Nàng hôm nay thật là hối hận a, nàng vì sao muốn miệng tiện, vì sao phải là người thứ nhất?!

Nghĩ đến đây, tầm mắt Kiều Tiểu Thất u oán trừng mấy người tân binh, mấy người tức khắc lui về phía sau hai bước, đôi mắt nhìn thẳng về phía trước, quân tư thẳng tắp……

“Ngươi là…… Làm sao mà biết được?!”

Kiều Tiểu Thất cắn răng, liên tục hít sâu vài khẩu khí, rốt cuộc hoãn lại đây.

Vân Thanh Diệu nhún vai: “Tướng mạo cùng sinh nhật của ngươi nói cho ta.”

Tiếp theo, Vân Thanh Diệu lại dùng ước chừng hai mươi phút, đem thông tin của năm binh lính dũng cảm kia từng người một nói ra.

Bao gồm những người này mấy tuổi vẫn còn đái dầm, thích mặc quần lót màu gì, yêu thầm dạng người như thế nào……

Mấy người đứng ra quả thực khóc không ra nước mắt!

Điều này không khoa học! Đều đã là năm tinh lịch thứ bao nhiêu? Vì sao lại muốn điên đảo giá trị quan của bọn họ?!

“Tốt!”

Liên Nghệ rốt cuộc cũng nói chuyện, đánh vỡ không khí xấu hổ trong phòng.

Năm người đồng loạt vỗ vỗ ngực, tinh thần lực theo bản năng tràn ngập ra, tiếp tục bao trùm ở trên mặt.

Tên thần côn trước mặt đã nói, tinh thần lực bao trùm xuống, nàng sẽ nhìn không thấu.

Bọn họ thề, từ nay về sau, bọn họ sẽ không bao giờ cho bất luận kẻ thứ ba nào biết về sinh thần bát tự của mình!

Ai cũng không được biết!

Vân Thanh Diệu đã sớm quen với biểu tình này của bọn họ, năm đó cũng như thế này, một lần lại một lần chứng minh chính mình không phải đang hãm hại, lừa gạt.

“Ta tin tưởng lời ngươi nói, Tiết hiệu trưởng bên kia, chúng ta sẽ theo dõi.” Liên Nghệ nói.

“Đội trưởng, chúng ta trước đó có hoài nghi vài người, có thể kiểm tra không?” Kiều Tiểu Thất lại đây hỏi.

“Ta bên này có mấy đối tượng hoài nghi, ngươi có thể bài trừ một chút không?” Liên Nghệ hỏi.

“Có thể, tốt nhất là có ảnh chụp cùng video mới nhất của bọn họ.”

Khi Vân Thanh Diệu nói chuyện, trên màn hình quang não trước mặt đã bắt đầu luân phiên truyền phát hình ảnh của những người có hiềm nghi, chừng hơn hai mươi người, tất cả đều là nhân viên quan trọng của chính phủ.

Vân Thanh Diệu nhìn từng người chừng năm phút, tiền xu giữa những ngón tay chuyển bay nhanh, trên trán thấm ra mồ hôi lạnh. Từ sau khi nguyên thần từng bước khôi phục, nàng rất ít gặp phải tình huống tiêu hao quá mức như lúc này.

Nửa ngày sau, nàng lắc lắc đầu: “Không có!”

“Xác định?”

“Xác định!”

Liên Nghệ thư hoãn khẩu khí: “Cũng coi như là một cái tin tức tốt đi.”

“Trong khoảng thời gian này, vì sự an toàn của ngươi, ngươi đi theo Kiều Tiểu Thất đi.”

“Cảm ơn hảo ý của ngài. Nhưng Liên giáo quan, Tiết hiệu trưởng hiện tại khẳng định đang vội vàng tự cứu, ta là một mồi câu tốt nhất, sao không mượn cơ hội này, dẫn xà xuất động?”

Vân Thanh Diệu lá gan rất lớn, biến số quá nhiều, nàng cũng không định ngồi chờ.

“Suy nghĩ của ngươi rất nguy hiểm.” Liên Nghệ nghe xong, có chút không tán đồng.

“Ngươi chỉ là một học sinh, ngươi không cần phải làm sự tình nguy hiểm như vậy.”

“Liên giáo quan, ai cũng không biết Tinh Minh ở Liên Bang bên này rốt cuộc có bao nhiêu người, tốc độ ăn mòn của bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu nhanh? Không còn có người càng thích hợp hơn ta, cũng không có cơ hội càng tốt hơn nữa.” Vân Thanh Diệu thực kiên trì.

“Hơn nữa các ngươi cần ta.”

“Được rồi……”

Liên Nghệ cân nhắc rất lâu, sau đó ở trên thiết bị trí não của nàng thao tác, đưa vào một đoạn tần số che giấu: “Gặp phải sự tình gì đều có thể gọi bất cứ lúc nào, ta sẽ phái người bảo hộ an toàn của ngươi 24 trên 24 giờ.”

“Cảm ơn”, Vân Thanh Diệu nói: “Như vậy ta có thể nhắc lại một cái thỉnh cầu nho nhỏ hay không?”

“Ngươi nói đi.” thần thái Liên Nghệ thập phần hòa hoãn.

“Ta hy vọng, lời đồn ở bên ngoài về việc Lam Tinh công kích Đế Quốc Tôn, có thể biến mất!” Vân Thanh Diệu nói.

Liên Nghệ trầm ngâm trong chớp mắt.

Còn chưa có chờ hắn đáp lại, Vân Thanh Diệu đã nói tiếp: “Liên giáo quan, hiện tại hướng gió của dư luận quát đến càng tàn nhẫn, tương lai vả mặt một ngày liền sẽ càng đau. Ta tưởng, ngài cũng không hy vọng nhìn thấy hội nghị Liên Bang vô pháp kết thúc đi?”

“Lúc này, chẳng nhẽ không nên vì tương lai tìm một cái bậc thang sao?” Ngữ khí của Vân Thanh Diệu tràn ngập trào phúng.

Liên Nghệ gật đầu: “Được, sáng mai 8 giờ, sẽ như ngươi mong muốn.”

“Cảm ơn.”

Tay trái Vân Thanh Diệu đáp lên cửa khoang hàng hạm chuẩn bị rời đi, nghĩ nghĩ thế nào, lại lui trở về: “Liên giáo quan?”

Liên Nghệ ngước mắt: “Còn có việc gì?”

“Ngươi thanh toán tiền đi.” Vân Thanh Diệu nói.

“Tiền gì?” Liên Nghệ khó hiểu.

“Ta vừa mới tính cho sáu người, hơn nữa hai mươi người kia, tổng cộng là 26 người, một quẻ 800 tinh tệ, tổng cộng hai vạn 8000 tinh tệ, phiền toái thanh toán trong một lần.”

Liên Nghệ:……

Kiều Tiểu Thất và năm binh lính:…… Ta cầu ngươi bóc chuyện riêng tư của ta sao?

……

Một khác mặt, tài xế béo mở xe huyền phù ra, đi trở về, đem xe đỗ vào trong gara xong, đang chuẩn bị về phòng, đột nhiên đèn bị tắt, đầu của hắn đụng phải tường.

Tài xế béo bỗng nhiên liền nhớ tới nữ sinh đã chở tối nay.

Hắn mở thiết bị trí não ra chiếu sáng, khóa lại gara, nhìn cửa lớn bên tay phải chỉ cách có gang tấc, do dự trong chốc lát, vẫn xoay người, chuẩn bị vòng vào nhà bằng cửa sau.

Vừa mới đi đến chỗ ngoặt, đột nhiên nghe “Oanh” một tiếng vang lớn, tựa hồ là có thứ gì rớt xuống dưới.

Béo tài xế ngực căng thẳng, xoay người vọt trở về, liền nhìn thấy một cái phi hành khí loại nhỏ rớt xuống dưới, đúng lúc áp đến trên cửa lớn của nhà hắn, bờ tường đều bị đổ xuống.

Nếu vừa rồi hắn trực tiếp đi vào……

Bình Luận (0)
Comment