[Dịch] Nữ Thần Huyền Học Đâu! Mau Cứu Mạng!

Chương 18

“Thứ này là gì? Giống như bùa quỷ vậy.”

Vân Thanh Diệu đem bùa chú cẩn thận gấp lại thành hình tam giác, phỏng đoán lúc trước đã được khẳng định, tinh thần lực quả thật có thể chuyển thành linh lực, chẳng qua hiệu suất rất thấp. Liền chỉ có một lá bùa may mắn đơn giản như vậy, đã tiêu hao gần hết tinh thần lực của nàng.

“Đây là khai vận phù (bùa may mắn), ngươi cất kỹ đi.”

“Có thật là bùa không?”

Tần Mộc thật không biết nên nói cái gì cho tốt.

Đây có phải là cảnh giới cao nhất của kẻ lừa đảo không? Muốn lừa dối người khác, trước tiên phải lừa dối được chính mình? Đối với cô gái trước mắt nhập diễn quá sâu, đã chạy càng ngày càng xa trên con đường của kẻ lừa đảo, công lực của hắn có hạn, sợ rằng không thể kéo nàng lại được.

“Cái này có lợi ích gì?”

Tần Mộc có chút suy sụp, hắn còn muốn nỗ lực một lần cuối cùng, kéo nàng quay đầu trở lại.

Vân Thanh Diệu đối với ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của hắn, không có chút nào để ý, lúc này hoài nghi càng sâu, buổi chiều vả mặt càng đau. Nói không chừng, còn có thể mang đến cho nàng lực lượng tín ngưỡng đầu tiên.

“Ngươi hãy nghe cho kỹ, trong vụ kiện chiều nay, lẽ ra ngươi phải bồi thường hai vạn tinh tệ. Trên đường về nhà, chiếc xe Huyền phù của ngươi sẽ phát sinh va chạm, ngươi sẽ phải chịu hoàn toàn trách nhiệm cho việc đối phương bị tử vong, loại kết quả này, phải tới nhà giam Tinh Võng bao nhiêu lâu, ta nghĩ ngươi sẽ rất rõ ràng đi?”

“Ngươi nói ‘lẽ ra’, vậy mặt sau hẳn sẽ có ‘nhưng mà’ đi?”

“Đúng vậy!” Vân Thanh Diệu tiếp tục nói: “Có ‘Khai Vận Phù’ của ta ngươi hẳn là sẽ không đến mức xui xẻo như vậy. Nhưng hai vạn tinh tệ ngươi phải bồi thường là chắc chắn rồi, sự cố va chạm xe, cũng nhất định sẽ phát sinh, bất quá sẽ chỉ ở phạm vi xây xước nhẹ.”

Tần Mộc: …“Buổi chiều ta trở về sẽ đưa ngươi đi nhà ăn Phi Tử để phỏng vấn, mơ mộng ít thôi, làm một công dân tốt đi!”

Vân Thanh Diệu hờ hững nhún vai.

Bên kia Tần Mộc càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, sự việc của Lam Tinh đáng được đồng tình. Nhưng cô gái này còn quá nhỏ, hắn không thể cứ nói mặc kệ là mặc kệ được.

Tần Mộc nhịn không được click mở tài khoản “WB” của hắn ra, đăng một bài ở trên đó.

Tài khoản ‘WB’ của hắn đã hoạt động được mười năm, tên tài khoản là ‘đừng gây rắc rối, ta có thuốc’. Hắn thường thích truyền đạt kiến thức y học, cũng tích lũy được một lượng fan đáng kể.

Tần Mộc đưa lời khẳng định của Vân Thanh Diệu, đăng lên trên ‘WB’.

Ngay lập tức, phía dưới bài đăng bắt đầu sôi nổi lên.

Quần đùi hoa: “Nàng ta nói cái gì? Đoán mệnh? Nếu không phải ta ở viện bảo tàng đã từng nhìn thấy hai cái danh từ này, ta còn tưởng rằng năm nay trên mạng mới nổi lên Võng ngữ mới chứ.”

(võng ngữ = ngôn ngữ trên mạng ở phạm vi liên hành tinh)

Tiểu hộ sĩ tới cứu hỏa: “Ta tin có những điều khoa học không giải thích được, nhưng ta không tin, tuỳ tiện xuất hiện ra một người, có thể dùng những điều phi khoa học để khẳng định một điều phi khoa học.”

Thất học: “Nàng đã trải qua sự việc khiến người ta đồng tình, nhưng lợi dụng sự đồng tình của người khác để đi lừa gạt, thì thật quá ghê tởm!”

Tiến sỹ vật lý học: “Tán đồng những điều trên, dù nàng ta có thể mù quáng ép đặt ra một bộ lý thuyết điện từ mới và suy ra những xác suất có thể xảy ra thông qua từ trường mà chưa ai biết được, ta cũng sẵn sàng cho nàng ấy một điểm thông cảm vì lý lịch của nàng ấy.”

…..

Những bình luận theo dõi lại càng ngày càng đa dạng hơn.

Ở bất cứ một thời đại nào, đều tồn tại những cái ‘gậy thọc cứt’, người nói ra những lời ác ngôn thật sự là không ít.

Nick ‘gió thổi qua mông lạnh’ thậm chí càng nói càng không khách khí: “Cái thể loại ngốc thế này không ai thèm quản sao? Nó ra mặt lừa người khi mới mười sáu tuổi, trưởng thành tương lai sẽ là cái loại gì? Lam Tinh về sau đừng gọi là Lam Tinh, mà gọi là một cái hố phân đỡ không đứng dậy nổi đi.”

Tần Mộc đi kiểm tra các phòng bệnh một lượt, lúc quay trở về xem, âm thanh trên Tinh Võng đã bắt đầu nghiêng về một bên, chiếm đa số đều là nguyền rủa Vân Thanh Diệu.

Hắn có chút trợn mắt, há hốc mồm. Hắn chỉ muốn hỏi ý kiến, kiếm một cái chủ ý, cứu vớt linh hồn một thiếu nữ mới bước hụt chân, sao hướng gió lại chuyển thành như vậy?

Tần mộc có chút chột dạ, nhìn trái ngó phải, muốn xoá bỏ bài đăng này đi.

Liền ở ngay lúc này, một nick name ‘gọi ta là ba ba’ đã lên tiếng, còn @ tất cả những người phát ra những bình luận không hay.

Gọi ta là ba ba: “Không hiểu cũng đừng để bị lừa. Không phải Huyền học không tồn tại, chỉ là ngươi và những người thông thạo khác có kiến thức quá nông cạn và không thể hiểu được nó.”

Phát ngôn này quả thực như chọc phải tổ ong vò vẽ.

Sắc mặt Tần Mộc gần như tái xanh, chạy nhanh về phía phòng bệnh của Vân Thanh Diệu, muốn khuyên nàng chớ kích động sự tức giận của dư luận và cẩn thận kẻo bị lộ áo choàng (= nick ảo).

Gió thổi qua mông lạnh: “Chết tiệt, người anh em này, ta trước đó còn thông cảm với tao ngộ của ngươi, nói chuyện còn tính là khách khí, ngươi thật là mặt dày, không biết xấu hổ sao? “

Gọi ta là ba ba: “Đừng nói nhảm nữa, nói thẳng vào sự thật đi.”

Gió thổi qua mông lạnh: “Sự thật? Cái gì là sự thật? Ngươi là muốn nói cho ta biết, ngươi chính là một thành viên của đám người có siêu tinh thần lực cấp S sao? Nếu vậy, ta liền đem những lời ta vừa nói nuốt lại hết, nếu không, ngươi chính là cái tên thần côn, là kẻ lừa đảo!”

Gọi ta là ba ba: “Ếch ngồi đáy giếng nên không biết trời cao đất dày như thế nào, cỡ ngươi cũng chỉ có biết đến siêu tinh thần lực cấp S là hết?”

Gió thổi qua mông lạnh: “Được rồi! Ngươi cũng đừng oán ta khi dễ người, lời ta nói đặt xuống ở đây, nếu buổi chiều xảy ra đúng theo như những gì ngươi đã nói, phải đền hai vạn tinh tệ, ta liền ở trên mạng Tinh Võng phát một vạn tinh tệ hồng bao.”

Vân Thanh Diệu hừ lạnh một tiếng, tiếp tục gõ bàn phím: “Một vạn tính là cái gì? Ngươi có lòng tốt thì phát mười vạn đi?”

‘Gió thổi qua mông lạnh’ không nghĩ tới đối phương thật dám trả lời hắn. Hắn một quyền đấm mạnh vào cabin trước mặt, tức khắc dẫn đến một hồi chuông cảnh báo.

“Tam thiếu gia, ngài bị làm sao vậy?”

Lập tức có kỹ sư chế tạo cơ giáp xông lên hỏi hắn, người khác đều là ở nhà lên mạng, liền chỉ có vị này, thích ngồi trong khoang cabin của cơ giáp cùng bạn trên mạng cãi nhau. Đã thế còn là một người có bản tính nóng nảy, trong tháng này hắn cũng đã làm hỏng vài bộ bo mạch chủ.

Hoắc Xuyên phi thường tức giận, chính mình còn chưa kịp nói gì, bên kia đã thực sự lên tiếng cùng hắn giằng co.

Gọi ta là ba ba: “Chỉ sợ ngươi chơi không dậy nổi.”

Gió thổi qua mông lạnh: “Các bạn trên mạng cùng làm chứng, nếu ta thua ta phát mười vạn tinh tệ Hồng bao lì xì, nếu ngươi thua, ngươi cũng phát mười vạn!”

Gọi ta là ba ba: “Ông đây còn muốn ngươi quỳ xuống, hát bài chinh phục!”

Vụ cãi nhau đến rất đột ngột, một đống người vốn dĩ đang không chớp mắt để hóng chuyện, lại thấy vụ tiền đặt cược của hai tên nhà giàu này, liền phát hỏa lên.

Khiến cho những người khác trên mạng Tinh Võng không rõ nguyên do, cũng bị hấp dẫn lại đây.

Thậm chí trên mạng Tinh Võng, còn dẫn phát về việc Trung Ương Tinh phóng ra vũ khí sát thương vào Lam Tinh để thảo luận. Việc này đúng là ngoài dự đoán của Vân Thanh Diệu.

Vân Thanh Diệu đang trong cao trào cãi nhau, bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, lộ ra khuôn mặt của Tần Mộc.

“Ngươi có việc gì? “

Nhìn thấy hắn, khuôn mặt Vân Thanh Diệu có chút giật giật.

“Cái kia? Ngươi từ chỗ nào lấy ra được mười vạn tinh tệ?”

Tần Mộc có chút ngượng ngùng, chuyện này là do hắn làm không ổn thỏa.

“Để ta đem bài đăng xoá đi.”

“Ngươi không nghĩ rằng đã hơi muộn để nói điều này rồi sao?” Vân Thanh Diệu nói.

Tần Mộc nhìn bài đăng đã được chụp màn hình và chuyển tiếp khắp nơi, mới nhận ra quả thật đã quá muộn.

“Kia… nếu không buổi chiều ta thay ngươi phát ra số tiền này đi.”

Tuy rằng có chút đau lòng, nhưng Tần Mộc không muốn đẩy cô gái này vào tình cảnh tuyệt vọng.

Huống hồ, mục đích ban đầu của bài đăng này là để cứu vãn những giá trị bấp bênh của nàng ấy, nhưng trước mắt xem ra, chỉ sợ đã hoàn toàn ngược lại. Những người theo dõi sổ WB của Tần Mộc, đương nhiên có rất nhiều đồng nghiệp cùng trong bệnh viện.

Trong bài đăng của Tần Mộc, hắn đã cố gắng hết sức để bảo vệ sự riêng tư của Vân Thanh Diệu, chỉ nói nàng là bạn của bệnh nhân của mình.

Vương Minh Đào tự nhiên cũng chú ý đến hắn: “A Mộc, buổi chiều ta cũng sẽ đi cùng ngươi đến toà án.”

“Sao lại muốn đi? Sợ ta kết hợp với thần côn, lừa gạt các ngươi sao?” Tần Mộc rất không cao hứng.

“Đương nhiên không phải.” Lý Bằng Vân nói: “Hai người chúng ta tốt xấu gì cũng là nhân chứng, thêm một người lên tiếng, mức độ tin cậy càng cao, không phải sao? Đây chẳng phải sẽ giúp thần côn biện minh một cách danh chính hay sao.”

“Thật không? Các ngươi có thể cùng đi nếu muốn.”

Hai giờ chiều, toà án trung cấp tối cao Trung Ương Tinh.

“Về việc Hồng Hưng Văn kiện Tần Mộc, sau khi toà án xét xử, sự thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực, phán xử Tần Mộc chi trả bồi thường phí tinh thần, cùng với công phí …. Tổng cộng hai vạn tinh tệ!”

Vương Minh Đào và Lý Bằng Vân:… “ngươi cấu ta một cái coi…!”

Tần Mộc cũng cảm thấy mình có chút hoa mắt, chóng mặt. Không thể nào đi? Đối phương trước đó không hề nhắc tới hạn mức, hai vạn tinh tệ vượt qua dự tính của hắn quá nhiều. Ban đầu, hắn cho rằng mức phạt cao nhất là khoảng 5000 tinh tệ mà thôi. Cái này, nàng dự đoán là quá chuẩn đi.

Vương Minh Đào và Lý Bằng Vân hai mặt nhìn nhau, trong mắt tất cả đều là hưng phấn.

“Ngươi…này, Ngươi… từ từ…”

Bình Luận (0)
Comment