[Dịch] Ta Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Cá Mặn

Chương 116 - Chuong 116

Người trong nghề thấy được rất nhiều cảnh tượng chọn bừa nguyên thạch của người mới chơi, tiếp tục cúi đầu chọn của mình, không nhìn nữ tu sắp thua không còn một xu dính túi này nữa.

Giá của nguyên thạch Kim Ngân phường không rẻ, ba viên trên bàn là một trăm lượng một cân, một viên trên giá là năm trăm lượng một cân. Cũng may trừ đi khối nguyên thạch lớn nhất trong năm khối đã chọn ra, bốn khối nguyên thạch khác cũng tương đối nhẹ, nếu không Hoàng Chiêu Nguyệt phải than thở vì không còn tiền nữa.

Kho bạc nhỏ mà nàng và Bạch Xuy Tuyết góp được bị móc sạch bóng, lấy ra mấy ngàn lượng, miễn cưỡng mua hết bốn khối nguyên thạch kia.

Người ngoài thấy hai người người vung tiền như rác như vậy, lại lắc đầu.

Hôm nay vì đại hội Nhạn Thánh, Nhạn thành đóng cửa khép kín, nếu ở Nhạn thành không có tiền trong người, muốn đi một bước rất gian nan.

Cuối cùng hoặc là vì muốn ở lại thành mà nghĩ đủ cách trộm cướp giết người, hoặc sẽ bị mang đi đến biên cảnh của Yêu tộc và Ma tộc, chém chết một ngàn con Ma tộc.

Dĩ nhiên chủ quán bán nguyên thạch sẽ không tốt bụng nhắc nhở, hắn ta hận không thể có thêm nhiều đứa nhóc không hiểu biết gì như Hoàng Chiêu Nguyệt, toàn bộ mua hết nguyên thạch còn chưa cắt của hắn ta!

Chủ quán sợ Hoàng Chiêu Nguyệt đổi ý, vội vàng cười ha hả thu tiền, hỏi: “Đạo hữu muốn ở chỗ này trực tiếp cắt không?”

Hoàng Chiêu Nguyệt gật đầu: “Ở chỗ này giải.”

“Được rồi! Cắt ở bên này. Chờ giải xong cho hai vị khách trước mặt, sẽ đến lượt hai vị.” Chủ quán chỉ vào nơi cắt đá cách đây không xa.

Hoàng Chiêu Nguyệt bỏ bốn khối nguyên thạch vào trong nhẫn trữ vật, đi với Bạch Xuy Tuyết xếp hàng.

Tiểu nhị cắt đá trước mắt đang giải một tảng đá lớn, sau khi cắt hai đao thì ra một tầng xanh trong suốt, tiểu nhị cười nói: “Chúc mừng khách quan, tảng đá này của ngài ra phỉ thúy nhu chủng”

Trước đó nữ tử mang mặt nạ phượng hoàng vàng đã cắt hai khối không ra được thứ gì, tinh thần vẫn luôn căng thẳng, rốt cuộc lúc này cũng có thể thả lỏng thở dài nói: “Ai! Khá tốt, ra lục là được! Khối nguyên thạch này là khối cuối cùng rồi, nếu không ra lục, tiền mải võ của ta cũng mất hết.”

Nam tử mang mặt nạ đen bên cạnh nàng ấy bất đắc dĩ đè trán, hắn ta cảm giác mình đồng ý với cung chủ Thủy Ngô cung dẫn Kỷ Phù đi ra ngoài trừ ma chính là một sai lầm.

Kỷ Phù nhận lấy khối đá xanh kia, đang muốn rời đi, lập tức thấy được hai người mang mặt nạ cá chép đỏ và cá chép đen.

Nàng ấy trừng mắt, lùi về bên cạnh, để cho hai người đi lên.

Linh Tu kêu nàng: “Đi thôi.”

“Đừng vội, trước hết để cho ta nhìn thử một chút.” Kỷ Phù nói: “Có lẽ ta đã đụng phải đại lão rồi!”

Vị Yêu tu mang mặt nạ cá chép đỏ nhắc nhở Hoàng Chiêu Nguyệt và Bạch Xuy Tuyết đi tới chỗ này, lắc đầu thở dài: “Đại lão cá chép đỏ là lợi hại về đánh cược lớn nhỏ và bài Cửu thôi, nhưng đổ thạch lại không giống, cho dù đại lão cá chép đỏ có ở chỗ này, cũng không nhất định có thể—“

Hắn ta còn chưa nói xong, chỗ cắt đá phía trước truyền đến tiếng kinh hô: “Tử phỉ! Ra tử phỉ cực phẩm!”

Tiểu nhị la rất to, người ở chỗ này đều không khỏi đồng loạt theo tiếng hô nhìn về phía này.

Một tiểu nhị trong đó kích động dùng vải lau bề mặt cắt, lộ ra màu tím đậm trong suốt, mơ hồ có mấy phần quý khí thấm ra.

“Màu tím thuần khiết, đậm đà tươi đẹp, đây là hoàng gia tím! Nhìn loại nước này, cũng sắp gần đến thủy tinh rồi!”

Đỏ lục tím rất đắt.

Từ trước đến giờ tử phỉ tượng trưng cho sự quý khí, hơn nữa loại tử phỉ hoàng gia có thế nước tốt như vậy thật sự rất hiếm hoi, giá trị hoàn toàn không thua gì lục phỉ thúy đế vương. Tay lau phỉ thúy của tiểu nhị cũng run rẩy, rất sợ làm rơi mất bảo bối liên thành này.

Đây là viên nguyên thạch duy nhất Hoàng Chiêu Nguyệt mua từ trên giá xuống, mặc dù chỗ nứt có sương mù, nhưng vết nứt quá nhiều, bộ dạng cũng không có gì đặc biệt, nhiều người đều nghĩ không thể cắt ra được đồ đáng tiền.

Ai biết một khối đá bình thường lại là tử phỉ thúy hoàng gia!

Hơn nữa còn là tử phỉ thúy hoàng gia có loại nước tốt!

Người vây quanh lại dồn dập thán phục.

Hoàng Chiêu Nguyệt nhận lấy tử phỉ mà tiểu nhị đưa đến nhét vào trong nhẫn trữ vật.

Trong đám người lập tức có người ra giá: “Tiểu đạo hữu! Ta ra một một trăm vạn lượng ngươi bán tử phỉ này cho ta đi như thế nào?”

“Ta ra một trăm hai mươi vạn lượng!”

“Khi dễ tiểu cô nương không biết gì, ta ra một trăm năm mươi vạn lượng!”

“Ta ra hai trăm vạn lượng!”

Yêu tu cá chép đỏ bị người ta chen lấn đẩy ra ngoài, sớm đã bị làm cho hoảng sợ đến mức trợn mắt há miệng. Hắn ta đổ thạch nhiều năm, còn chưa từng nhìn thấy tử phỉ tốt như vậy.

Trong nháy mắt ánh mắt Kỷ Phù sáng lên, nhỏ giọng oa một tiếng, dưới tình huống mọi người tranh nhau trả giá, tiếp tục nhìn tiểu nhị cắt khối nguyên thạch thứ hai.

Sau khi tiểu nhị cắt đá cắt xuống một đao thấy được mặt đỏ tươi đẹp, trong lòng không ngừng căng thẳng, vội vàng dùng vải lau bề mặt cắt.

“Ra hồng, là Kê quan hồng!” Tiểu nhị căng thẳng kích động đến cổ họng khô khốc, không nhịn được hô lớn.

Nhất thời bầu không khí yên lặng như tờ.

Mọi người bị tiếng Kê quan hồng này làm chú ý, chỉ thấy mặt cắt của nguyên thạch kia lộ ra một màu đỏ tươi đẹp, chất ngọc thông suốt nhẵn nhụi, là phỉ thúy Kê quan hồng khó gặp.

Kê quan hồng thuộc hồng phỉ, cũng không thua gì lục phỉ thúy đế vương và tử phỉ hoàng gia, nó cũng có giá trị ngang hàng với hai loại cực phẩm này.

Mọi người yên lặng: “…”

Từ khối tử phỉ cực phẩm bắt đầu, chủ quán đã hối hận đến xanh ruột. Hôm nay mở được hai khối phỉ thủy cực phẩm, thiếu chút nữa ngất xỉu.

Hôm nay liên tiếp mở ra được hai khối phỉ thúy cực phẩm, mọi người ở đây đều có chút hoảng hốt.

Bọn họ kinh ngạc nhìn về hai khối nguyên thạch vẫn chưa cắt, đều là nguyên thạch có phẩm chất kém, trong lòng cũng dần bình tĩnh.

Một khối lớn bằng quả đấm, tràn đất vết nứt, cũng đã mất đi tư cách mở ra phỉ thúy tốt. Hơn nữa chỗ vết rách kia, còn không nhìn được sương mù, thậm chí cũng không nhìn ra được lục.

Một khối khác thì hoàn toàn ngược lại, khối đá này lớn phủ một lớp màu xanh lá cây, vỏ xanh đặc biệt, nhìn một cái cũng biết bên trong không ra cái gì.

Có người lắc đầu than thở: “Hai khối sau này, không biết có gì không.”

“Phẩm chất quá kém, cắt ra cũng chỉ toàn đá.”

“Tiểu cô nương không nghe khuyên bảo. Hôm nay vận may tốt như vậy, nếu chọn cẩn thận, nói không chừng có thể chọn được hai khối phỉ thúy nữa.”

“Nhóm hàng lần này của Kim Ngân phường không tệ, chúng ta cũng nhanh chóng chọn đi.”

Bình Luận (0)
Comment