[Dịch] Ta Chỉ Muốn Yên Tĩnh Làm Cá Mặn

Chương 179 - Chuong 179

Ba người của Vân Kiếm phái cách sân 89 phía Bắc chỉ một vách tường, đang vì tổ đội lần này mà phiền muộn.

Hôm đó sau khi biết được xuất thân của Vân Kiếm phái bọn họ, các tu sĩ của học phủ chỉ sợ sẽ đắc tội với đại lão hạng nhất của Bảng Xếp Hạng Thiên Địa đang núp trong bóng tối, tất cả đều cách bọn họ xa xa. Giống như tránh ôn thần vậy.

Lúc này Sở Thanh coi như đã xuống nước muốn chủ động đi gia nhập vào một số tiểu đội trừ ma của tu sĩ Thiên lâu, không nghĩ tới lại nhận được một câu từ chối chế giễu.

Hoành Diễm ngược lại nhận được lời mời của một tiểu đội Địa lâu, cậu ta muốn gia nhập nhưng lại cảm thấy không cam tâm.

Vốn dĩ cậu ta xứng đáng được thứ tốt hơn!

Bởi vì Trương Hiểu Phong vừa là Kiếm tu vừa là Khí tu, biết luyện chế pháp khí cấp thấp nhất, thậm chí có vài tiểu đội trừ ma của Vân lâu mời hắn ta.

Sở Thanh nhíu mày trầm tư, tâm phiền ý loạn.

Trương Hiểu Phong cẩn thận đề nghị nói: “Sở sư tỷ, nếu không thì, tỷ và Hoành sư đệ cùng ta gia nhập chung vào tiểu đội Vân lâu kia? Bọn họ bên kia có 5 người, còn có thể thêm 3 người nữa.”

Sở Thanh nắm chặt tay.

Bây giờ nàng ta vẫn còn tâm tư muốn so sánh với Hoàng Chiêu Nguyệt nữa, chỉ cảm thấy nàng núp trong bóng tối, không biết đã gia nhập vào tiểu đội Thiên lâu nào, lén lút cười nhạo mình.

Sở Thanh quay đầu nhìn Trương Hiểu Phong: “Trương sư đệ, ta nhất định phải vào tiểu đội Thiên lâu!”

Trương Hiểu Phong muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không khuyên nhủ nữa.

Từ sau khi ra khỏi tông môn, hắn ta mới biết ban đầu mình đã có bao nhiêu sai lầm.

Sau trận ma họa 17 năm trước, Vân Kiếm phái đã từng bước suy thoái, miễn cưỡng chống đỡ danh tiếng tông môn trung đẳng, bây giờ hoàn toàn ngã xuống.

Sau khi rời khỏi Vân Kiếm phái, Trương Hiểu Phong mới phát hiện tầm mắt không thể bị hạn chế bởi một cái tông môn nhỏ. Trên thế giới này có quá nhiều thiên tài, cho dù không thể chói mắt như tu sĩ trên Bảng Xếp Hạng Thiên Địa, nhưng cũng có người vượt qua hắn ta rất xa.

Vân giới to lớn, thiên tài liên tục xuất hiện.

Trương Hiểu Phong rất vui vì mình đã quyết định ở lại học phủ, hắn ta ngẩng đầu nhìn Sở Thanh một cái, cảm thấy nếu sư tỷ vẫn không thấy rõ, thay đổi bản thân, kết quả đạt được nhất định sẽ không như ý.

Buổi tối ngày thứ ba, bồ câu lại bắt đầu vỗ đôi cánh lông vũ xinh đẹp của mình đưa tin cho mỗi tiểu viện.

“Thư tới rồi! Thư tới rồi! Tiểu viện 88 thư tới rồi!”

Hoàng Chiêu Nguyệt mở tờ giấy mà bồ câu dùng móng vuốt đạp xuống, trên tờ giấy trắng viết đầy một đống chữ đen nhỏ.

Sáu người nhìn xong.

Tổng kết chính là, ngày mai các tiểu đội trừ ma đã thành lập, có thể lựa chọn rèn luyện thực chiến có cấp bậc khác nhau trong ma kính.

Thẻ lệnh xanh là cấp cao nhất, cũng nguy hiểm nhất, tiếp theo là thẻ lệnh vàng, nguy hiểm thứ hai, cuối cùng là thẻ lệnh đen, gần như sẽ không có chuyện nguy hiểm tới tính mạng.

Mặc dù nhiệm vụ rèn luyện của thẻ lệnh xanh nguy hiểm, nhưng nếu như thành công hoàn thành, điểm tích lũy nhận được là cao nhất trong ba lệnh. thẻ lệnh đen gần như sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, điểm tích lũy nhận được khi hoàn thành cũng không cao.

Mà kết quả của những nhiệm vụ rèn luyện này cũng sẽ ảnh hưởng đến đánh giá tổng hợp của tu sĩ vào cuối mỗi học kỳ, đòi hỏi tiểu đội trừ ma phải lựa chọn cẩn thận.

Nhưng đây là lịch luyện do học phủ yêu cầu, để đảm bảo học sinh sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần bẻ gãy lệnh bài nhiệm vụ được ban cho, cả tiểu đội trừ ma sẽ có thể rời khỏi địa điểm nhiệm vụ, lần nữa quay lại Học phủ Thánh địa.

Nhưng bẻ gãy lệnh bài, thì đồng nghĩa với chuyện nhiệm vụ thất bại.

Học phủ cho phép trong một năm mỗi tiểu đội trừ ma có thể nhận lệnh bài nhiệm vụ bốn lần, hơn nữa bắt buộc mỗi tiểu đội trừ ma một năm nhất định phải tiến hành nhiệm vụ rèn luyện hai lần, cùng với hoàn thành điểm tích lũy.

Phía dưới còn dùng chữ đỏ đánh dấu, tiểu đội trừ ma có tu vi không giống nhau, điểm tích lũy cần hoàn thành cũng không giống.

Hoàng Chiêu Nguyệt cẩn thận nhìn điểm tích lũy của ba lệnh bài nhiệm vụ.

Hoàn thành thẻ lệnh xanh 20 điểm, thẻ lệnh vàng 10 điểm, thẻ lệnh đen 5 điểm.

Mà tiểu đội này của bọn họ, cần phải hoàn thành nhiệm vụ tích lũy 40 điểm.

Nàng gấp tờ giấy lại, hỏi hai tu sĩ đến từ Vân Cảnh thánh địa: “Huynh đệ Linh Tu, Tiểu Phù tỷ, nhiệm vụ rèn luyện này, trước đây các ngươi đã từng làm ở Vân Cảnh thánh địa chưa?”

“Không có.” Linh Tu lắc đầu: “Chẳng qua là ta từng nghe các sư huynh sư tỷ nói qua, đây là rèn luyện đặc biệt dành cho tiểu đội trừ ma.”

“Đúng.” Kỷ Phù mở miệng: “Mẫu thân của ta từng nói, đợi sau này ta thành lập một tiểu đội trừ ma, là có thể đi vào trong kính trừ ma rèn luyện. Trong kính trừ ma, ghi lại tất cả cuộc thảm kịch tập kích của Ma tộc trong trăm ngàn năm qua. Sau khi chúng ta tiến vào, sẽ chân chính trải qua một phen. Nếu như chết ở bên trong, cũng là chết thật. Nhưng mà chúng ta có lệnh bài, nếu như thật sự không thể hoàn thành nhiệm vụ, bẻ gãy lệnh bài là có thể đi ra.”

Hoàng Chiêu Nguyệt lại hỏi: “Vậy các ngươi có biết sự khác nhau về mức độ khó khăn giữa thẻ lệnh xanh và thẻ lệnh vàng không?”

“Không biết.” Linh Tu nhíu mày: “Kính trừ ma chính là một món bán thần khí của sư tôn, từ trước đến giờ chỉ cung cấp cho đệ tử nội môn của Vân Cảnh thánh địa tiến hành rèn luyện. Ta từng nghe một vị sư huynh nói, nhiệm vụ của thẻ lệnh xanh vô cùng nguy hiểm.”

Kỷ Phù chống cằm, trong mắt lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử: “Nhưng điểm tích lũy khi hoàn thành thẻ lệnh xanh rất cao! Chúng ta phải hoàn thành 40 điểm tích lũy, làm hai thẻ lệnh xanh, sau khi thành công có thể trực tiếp quay về. Không thành công, chúng ta vẫn có thể tiếp tục xông lên!”

Linh Tu trầm tư chốc lát: “Ngươi nói đúng.”

Hắn ta quay đầu nhìn mọi người: “Vậy ngày mai chúng ta liền chọn nhiệm vụ thẻ lệnh xanh?”

Hoa Hoa cuộn tròn mình, than thở: “Phải hoàn thành 40 điểm tích lũy, nhất định phải vượt qua, xông lên! Dù sao thì cũng không chết được!”

Kỷ Phù vỗ vai hắn ta: “Được đó, Tiểu Hoa!”

Hoàng Chiêu Nguyệt và Bạch Xuy Tuyết: “…”

Thành thật mà nói, thật ra thì bọn họ muốn nằm qua thẻ lệnh đen.

Nhưng học phủ yêu cầu 40 điểm tích lũy, hai người muốn tránh khỏi phiền toái nên tình nguyện chọn thẻ lệnh xanh hai lần, cũng không muốn làm nhiệm vụ ba lần hoặc bốn lần.

Vì vậy hai người gật đầu.

Thời Việt không có cảm giác gì đối với chuyện có nguy hiểm hay không, thấy ca ca gật đầu, hắn ta cũng lập tức gật đầu.

Cuối cùng, 6 người vô cùng hòa thuận chọn thẻ lệnh xanh.

Kì hạn ba ngày họp thành đội vừa trôi qua.

Ngày hôm sau, một tiểu đội trừ ma đã thành lập xong bay về phía Phù Không lâu.

Mọi người lần nữa tập trung về tầng cao nhất của Vân lâu.

Bình Luận (0)
Comment