Điện Đức Hoàng

Chương 1483


Tốc độ của đao pháp lưu loát như mây bay nước chảy không có gì sánh kịp, cuối cùng đổi lấy chính là tiếng kêu thảm thiết của Xuân Vũ Kiếm Tam.
Trần Hùng dùng nửa lưỡi dao cứa một đường đứt cổ Xuân Vũ Kiếm Tam, con dao ở tay trái cắt vào ngực ông ta, còn con dao ở tay phải đâm vào bụng ông ta.
Mọi thứ như bị đóng băng lại, Trần Hùng bày ra tư thế vô cùng tiêu sái, phong trần, đối diện là Xuân Vũ Kiếm Tam với ba chỗ trên người đang chảy máu, cuối cùng từ từ ngã xuống.

“Xuân Vũ Kiếm Tam đã chết.”
Trên chiến thuyền bên kia, phụ tá đắc lực của Thần Hổ thông qua kính viễn vọng thấy rõ ràng một màn này.

Giờ khắc này, ánh mắt của hai người bọn họ trợn trừng lên giống như chuông đồng, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Xuân Vũ Kiếm Tam, được xưng Kiếm Thánh Nhật Bản, người nối nghiệp của tông sư kiếm đạo nổi danh, đã thực sự bị giết, hơn nữa người giết ông ta chỉ cần dùng có ba đường kiếm.


“Điều này sao có thể xảy ra chứ, tên Trần Hùng kia thật là đáng sợ.”
Nếu ngay từ đầu trong lời nói của hai người này đối với chuyện cứu Thần Hổ còn tràn đầy tự tin thì bây giờ bọn họ cũng cảm giác được một sự bất lực.

“Ngay cả Xuân Vũ Kiếm Tam cũng không là đối thủ của Trần Hùng, Nhật Bản này còn có ai có thể đánh bại được anh ta?” Một người trong số họ giống như gà trống bị đánh bại trong một cuộc chiến, không khí nhất thời trở nên yên tĩnh.

“Không, Xuân Vũ Kiếm Tam mới chỉ là bắt đầu thôi, trò chơi thực sự cũng vừa mới bắt đầu.”
Nói đến đây người đó còn nở một nụ cười khanh khách, tiếng cười đầy ma mị cũng rất khủng bố.

“Hãy khiến giông tố trở nên mãnh liệt hơn đi.”
Nhưng đúng vào lúc này, phía sau bọn họ liên tục có chiến thuyền tiến đến, phía trên các chiến thuyền đều treo những lá cờ khác nhau, mỗi lá cờ đều tượng trưng cho những thế lực lớn, siêu cường ở Nhật Bản.
Xã hội đen!
Long Đằng!
Quân đoàn Bạo Tẩu.
Gia tộc Yamaguchi… Quả nhiên năm triệu đô la Mỹ có sức hấp dẫn rất lớn, liên tiếp có hơn mười chiến thuyền xuất hiện, toàn bộ là những thế lực lớn mạnh, siêu cường của Nhật Bản.

Bọn họ đến đây, mang theo sát khí vô tận, giống như một đàn sói đói, càn quét mà đến.

Bầu trời phía trên vùng biển rộng bên kia như đột nhiên có luồng mây đen xuất hiện, che lấp cả một khoảng trời, đó là sát khí, sát khí cuồng bạo đến vô tận.


Lúc này trên boong tàu bên chỗ Trần Hùng những người xông lên trước đều đã bị bọn họ xử lý hết hầu như không còn một ai, toàn bộ võ sĩ của gia tộc Xuân Vũ cũng ngã xuống vũng máu.

Tả Quang Đông đi bên cạnh Trần Hùng, đi thẳng tới đầu tàu bên này, đương nhiên cũng nhìn thấy hàng loạt con thuyền đang hướng về phía bọn họ, mày của Tả Quang Đông nhíu lại dường như muốn chập lại làm một.

“Thủ lĩnh, tất cả thế lực lớn mạnh của Nhật Bản đều đang đuổi theo, chúng ta… Có thể ngăn được nhiều kẻ địch như vậy hay không?”
Trong giọng nói của Tả Quang Đông toát ra vẻ nôn nóng, lo lắng, việc này thật sự là rất khó giải quyết.
Đối diện có hơn mười chiếc thuyền, tổng cộng cũng phải lên đến vài trăm người, toàn bộ đều là cao thủ bậc nhất của Nhật Bản.
Với tình huống như hiện tại, cho dù Trần Hùng có lợi hại như thế nào cũng không thể ngăn cản nhiều người cùng đánh sâu vào như vậy.

Lúc này, tốc độ của những chiếc thuyền bên kia càng lúc càng nhanh, hơn nữa đã có một vài thế lực bắt đầu hạ ca nô xuống lao về phía Trần Hùng với tốc độ nhanh nhất.


Lúc này trong mắt những người ở đây, chiến thuyền của Trần Hùng đối với bọn họ là một miếng bánh ngọt lớn, ai có thể đoạt được miếng bánh này.

Năm trăm triệu đô la Mỹ, tương đương với hơn 50 tỷ yên Nhật, làm sao có thể không khiến người ta phát cuồng?
“Cuối cùng cũng đến rồi, màn trình diễn chân chính bây giờ mới thực sự bắt đầu.”
Nhìn thấy các thế lực lớn của Nhật Bản trở nên điên cuồng như thế, phụ tá đắc lực của Thần Hổ đều nở nụ cười độc ác.

Dù Trần Hùng có mạnh mẽ như thế nào đi nữa? Nhưng bằng với thực lực của một mình anh ta làm sao có thể chống đỡ được cả giang hồ của Nhật Bản.

Cùng lúc đó, cánh cửa phòng của phòng của Thần Hổ đột nhiên mở ra, mặc dù tay chân của ông ta đều đã bị Trần Hùng phế bỏ nhưng lúc này ông ta cũng cắn răng, khó khăn đi từ bên trong ra..

Bình Luận (0)
Comment