Điện Đức Hoàng

Chương 1486


Vừa nói xong, người thủ lĩnh này liền nhìn chăm chú không chuyển mắt vào một lá cờ của điện Đức Hoàng, cuối cùng dừng lại trên con rồng vàng trên đó.
“Năm móng vuốt, bảy móng vuốt, tám móng vuốt...”
“Chín...!Chín móng vuốt!”
Anh ta còn tưởng rằng mình đã đọc nhầm rồi nên nhìn đếm lại một lần nữa, nhưng vẫn là chín móng vuốt.
Thủ lĩnh của quân đoàn Bạo Tẩu có chút không dám tin vào đôi mắt mình, vì vậy anh ta liền nói với những người thuộc hạ ở bên cạnh: “Mấy người mau tới nhìn xem một chút, con rồng vàng phía trên lá cờ kia là có mấy móng vuốt.”
“Một hai ba bốn năm...”

Kết quả là những người này vốn dĩ là đang nhiệt huyết sôi trào muốn xông lên dốc sức liều mạng lại nối nhau đi tính móng vuốt của con rồng vàng thành dòng vô tận, cảnh tượng này thật sự hết sức khôi hài.
“Chín móng vuốt.”
“Đúng, chín móng vuốt.”
“Không sai, chính là chín móng vuốt.”
Tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng đồng thanh nói ra số lượng chín móng vuốt, trong giây tiếp theo, trên boong con tàu này liền trở nên lặng ngắt như tờ.
“Rồng vàng chín móng, đó chính là...!lá vương kỳ của điện Đức Hoàng, chỉ có điện chủ của điện Đức Hoàng mới có đủ tư cách giương cao vương kỳ.
“Cái này...!Điều này có nghĩa là rõ ràng người đã ở trên con tàu lúc nãy chính là điện chủ của điện Đức Hoàng.”
Khi thủ lĩnh của quân đoàn Bạo Tẩu nói đến đây, anh ta chỉ cảm thấy máu toàn thân anh ta bây giờ đều như đã đông lại.
“Chuyện này… con mẹ nó!”
Đột nhiên một luồng khí lạnh từ dưới lòng bàn chân của anh ta truyền lên đến đỉnh đầu, và một lời đầy nhiệt huyết mà anh ta vừa mới nói ra lập tức liền bị khí lạnh trên người anh ta áp xuống.
Nếu như đây chỉ là một lá cờ bình thường của điện Đức Hoàng, có lẽ bọn họ sẽ có thể vì 500 triệu đô tiền thưởng mà đến đụng một cái.


Dù sao ở đây cũng có nhiều thế lực của Nhật Bản như vậy, cái gọi là pháp không trách chúng, điện Đức Hoàng có thể sẽ cân nhắc đến tầm ảnh hưởng mà không đối địch với toàn bộ các thế lực của Nhật Bản.
Tuy nhiên, thứ đang phất phơ ở đằng kia chính là lá vương kỳ của điện Đức Hoàng, và điện chủ của điện Đức Hoàng đang ở phía trên đó.
Lúc này người ta cũng đã nói rõ thân phận của mình, nếu như bọn họ còn muốn tiếp tục tiến lên chém chém giết giết, đó chính là trực tiếp khiêu khích đến điện chủ của điện Đức Hoàng, trong trường hợp này, đây không thể nghi ngờ chính là đang trực tiếp tuyên chiến với điện Đức Hoàng.
Thử hỏi có bao nhiêu tổ chức trên thế giới ngày hôm nay dám công khai khiêu chiến với điện Đức Hoàng, cái này không phải rõ ràng chính là tự chui đầu vào đường chết hay sao?
“Nhất Đại Mục, chúng ta nên làm thế nào bây giờ, vẫn tiếp tục hung hăng xông lên phía trước sao?”.

đam mỹ hài
“Ngu ngốc.”
Nhất Đại Mục mắng to một tiếng, không chút khách khí đánh một bạt tai vào trên mặt thuộc hạ của mình: “Mày là đồ ngốc sao? Đó là lá vương kỳ của điện Đức Hoàng đấy, còn có cả điện chủ của điện Đức Hoàng đang ở phía trên chiếc tàu, một quân đoàn chứ một nghìn quân đoàn Bạo Tẩu đi lên cũng không đủ cho điện Đức Hoàng người ta diệt hết.”

“Mày như thế này là đang muốn khiến cho quân đoàn Bạo Tẩu của chúng ta toàn bộ bị xóa sổ ngày hôm nay à?”
“Rút lui, rút lui!”
Người thủ lĩnh quân đoàn bạo tẩu này tuy tính tình trời sinh xúc động, nhưng khi phải đối diện với loại tình huống phân rõ trái phải như thế này, anh ta vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo và lý trí, năm trăm triệu tiền thưởng quả thật rất hấp dẫn đến mê người, nhưng nếu có mệnh cầm hoa mà lại mất mạng thì hết thảy mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.
Lúc này, ở phía trên mảnh biển rộng này, mấy loại tình huống như quân đoàn Bạo Tẩu chỗ nào cũng có.
Cho dù đó là xã hội đen hay là gia tộc Yamaguchi, hoặc là các thế lực giang hồ của Nhật Bản vốn ngay từ đầu đã đánh trống khua chiêng, thì vào giây phút bọn họ nhìn thấy lá cờ vua của điện Đức Hoàng đang bay phấp phới, tất cả con tàu vốn dùng tốc độ cao nhất để tiến quân đều dừng lại..

Bình Luận (0)
Comment