Điện Đức Hoàng

Chương 87


Với việc Trương Văn Long và Lưu Quang Đông tiến vào buổi tiệc, 20 bàn tiệc được Lâm Ngọc Ngân chuẩn bị lúc đầu về cơ bản đã đầy chỗ.
Toàn hội trường đều rất náo nhiệt vui vẻ.

Đây dường như không phải là lễ khai trương của công ty nào cả.
Ngược lại, đây như là một cuộc gặp gỡ giao lưu do những người nổi tiếng hàng đầu trong nước tổ chức.
Những người có thể đến đây đều là những người có tên tuổi lớn trong khu vực.
Những người nhà họ Lâm nằm trong số những nhân vật lớn này, trong chốc lát họ cảm thấy hụt hẫng.

Ngay cả Lâm Danh Sơn cũng chỉ biết cảm thấy bối rối.
Sắc mặt Lâm Tú Minh tái nhợt đi, lồng ngực cô ta như bị một tảng đá lớn chặn lại, ngay cả việc thở cũng cảm thấy có chút khó khăn.

“Tại sao, tại sao ngay cả đám người của Trương Văn Long cũng đến tham dự lễ khai trương của tập đoàn Ngọc Thanh chứ?”
“Tại sao đám người Lâm Ngọc Ngân lại có quan hệ lớn như vậy?” Trong tiềm thức, Lâm Tú Minh lại nhìn thấy những món quà khác nhau trong khu vực quà tặng.
Nhiều món quà trong số đó là vô giá, nếu như quy đổi thành tiền mặt, có lẽ sẽ phải trên ba tỷ rưỡi.
Lúc này, chiếc đồng hồ quả lắc mà nhà họ Lâm gửi đến vẫn được đặt ở vị trí dễ thấy nhất trong khu quà tặng.

Ngay cả chiếc lư hương đất giá mà Trương Văn Long tặng, đều bị đặt ở phia sau.


Vô tình, Lâm Ngọc Ngân đột nhiên cảm thấy rợn người.

Cô ta luôn có dự cảm không lành, nhưng cái dự cảm không lành ấy trong tức khắc không thể nói rõ được.
Trong tiềm thức, cô ta muốn đi lấy chiếc đồng hồ quả lắc đi.

Nhưng vào lúc này, có một chiếc xe khác dừng ở cửa.

Tổng cộng chỉ có ba chiếc xe Volkswagen bình thường.

Tuy nhiên, khi nhìn thấy biển số xe, nhiều người ở đó đột nhiên đứng dậy.
Chiếc xe rất bình thường nhưng con số trên biển số lại khiến nhiều người kính nề! Số hiệu A.
0x, chẳng lẽ lãnh đạo của thành phố đến đây sao, Trong tức khắc, toàn bộ người trong khán trường đều im lặng.

“Đây là xe của chủ tịch Lăng Uyên Đình!”
Nhiều người có mặt đều là quan chức cấp cao nên đương nhiên họ nhận ra chiếc xe này.
Nhiều người thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc người sáng lập tập đoàn Thu Thảo có xuất thân đáng gờm như thế nào, thậm chí chủ tịch Đình mà cũng mời đến dự lễ khai mạc.
Lúc này, người nhà họ Lâm tim đập loạn cả lên, sự phô trương của họ đã sớm phá hỏng toàn bộ mối nhân sinh quan của họ.

Mối quan hệ của Lâm Ngọc Ngân mạnh vậy sao, sao trước đây lại không phát hiện được? Quả nhiên, cửa xe mở ra, chủ tịch thành phố Lăng Uyên Đình bước ra, theo sau là các nhà lãnh đạo khác và các lãnh đạo khu vực, họ từ xe bước đến.
Đám người Lâm Ngọc Ngân và Lâm Danh Sơn có một chút choáng váng.
Đang là mùa hè, mà trời vẫn có mây thưa gió nhẹ.

>> Lúc này, Trương Văn Long và Hà Thái Trung đã đến bên cạnh Trần Hùng.

“Cô Ngân, chúc mừng, chúc mừng!”
Lăng Uyển Đình vừa mỉm cười vừa gật đầu mà bắt tay Lâm Ngọc Ngân.
Họ hoàn toàn không quen biết nhau, nhưng họ lại nhiệt tình như bạn bè lâu năm vậy.
Lâm Ngọc Ngân vừa mừng vừa lo bắt tay với Lăng Uyển Đình, tim cô đập loạn xạ.

“Chào mừng, chào mừng…”
Lăng Uyển Đình mỉm cười và gật đầu, sau đó ra lệnh cho trợ lý của mình tặng cho cô một bức câu đối.

“Cô Ngân, chúc mừng cô đã khai trương công ty, tôi đã đích thân viết một câu đối cho tập đoàn Thu Thảo.

“Tôi hy vọng cô sẽ thích nó.”
Đám đông bàn tán ồn ào, chủ tịch Đình tự tay viết câu đối, đó thật là một vinh dự lớn lao.
Phía bên kia, khuôn mặt của các thành viên nhà họ Lâm chuyển từ vàng sang đỏ, rồi tím, rồi lại trắng bệch!
Một câu đối chữ vàng đã được bung ra.
Câu đối trên: Phượng luật tân điệu tam dương khai thái.

Câu đối dưới: Hà diệp thừa vũ tài khí ích thịnh.

Bình Luận (0)
Comment