Kim quang lượn lờ toàn thân Tô Trạch, cho nàng một loại cảm giác áp bách cực mạnh, đó là áp chế tuyệt đối trên cấp bậc, không liên quan đến thực lực!
Giống như thỏ hoang nhìn thấy mãnh hổ, sợ hãi là trời sinh, vốn dĩ không thể ức chế.
Nhưng mà hiện giờ kiếm linh đã kiềm lại, cảm giác áp bức của kim quang đối với nàng suy yếu rất nhiều, không có cảm giác bị đánh tan bất kì lúc nào.
Trong cơ thể Tô Trạch, ba hạt giống Long Tượng đang kích hoạt, ba luồng năng lượng trộn lẫn cùng một chỗ, dẫn tới phản ứng dây chuyền, làm cho hiệu quả cường hóa đối với thân thể mạnh hơn rất nhiều!
Năng lượng mãnh liệt ở trong kinh mạch đan điền tràn lên rít gào.
Một tay hắn cầm Trảm Tiên kiếm, một tay nắm Đại Truyền Tống phù, từng bước bước ra!
Có Thiên Bằng Cửu Bộ, lại cộng thêm lúc này sức mạnh trong cơ thể tăng vọt, tốc độ của Tô Trạch nhanh đến cực hạn, đột phá cực hạn!
Một luồng kim quang chói mắt từ dưới đầm sâu nổ ra!
Ầm!
Đầm nước nổ tung, kim quang rực rỡ chiếu rọi một mảng kim quang bên trong núi lớn.
Tô Trạch lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, nháy mắt đi tới trận đồ bên cạnh đó.
Sắc mặt thủy viên đại biến, cảm nhận được Tô Trạch cũng không phải là kiếm linh, mà là một người sống thực sự!
Không tốt!
Ánh mắt của nó ánh lửa tăng vọt, lại phân vân không ra tay.
Những cường giả Hóa Thần của thế giới bên ngoài đã rơi vào điên cuồng, đang điên cuồng ngày đêm không ngừng tấn công sương trắng, nếu nó có chỗ trống để ra tay, chỉ sợ đại trận sẽ trực tiếp bị đánh phá!
Lo lắng nồng đậm xuất hiện trong mắt nó.
Tôn Tu sửng sốt, ánh mắt lập tức biến đổi.
Nhưng mà.
Còn không đợi bọn họ phản ứng lại.
Tô Trạch cầm trường kiếm trong tay, tay giơ lên cao, linh lực toàn thân tuôn ra, truyến đến trong Trảm Tiên kiếm.
Trong lúc đó.
Huyết quang hiện ra!
Một luồng kiếm quang chợt xuất hiện!
Như sông máu rơi xuống, kiếm quang như phá, trong nháy mắt rơi xuống phía trên trận đồ.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh mãnh liệt vang lên.
Năng lượng cuồng bạo hào quang lóe ra, sóng không khí xuất hiện, trực tiếp đánh bay Tôn Tu yếu nhất ra ngoài!
Trận văn của đại trận Bách Thú bắt đầu kịch liệt lóe ra, kiếm khí bên trong tung hoành, và năng lượng bên trong sinh ra xung đột kịch liệt!
Ngay sau đó.
Răng rắc.
Một vết nứt xuất hiện phía trên phiến đá trận đồ.
Sắc mặt thủy viên vèo một cái trở nên trắng bệch, mặt không có chút máu, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Răng rắc! Răng rắc!
Vết nứt nhanh chóng khuếch tán ra, nhanh chóng lấp kín toàn bộ trận đồ.
Bùm một tiếng.
Đá vụn bay tán loạn, trận đồ vỡ tung!
Một luồng năng lượng thần bí nháy mắt biến mất.
Trong phút chốc.
Thế giới trong tháp Trấn Yêu.
Thần niệm khổng lồ dao động truyền khắp thế giới!
Một luồng ý niệm cổ xưa mạnh mẽ rơi xuống trên thế giới dưới lòng đất, tiến vào trong núi lớn này.
Một âm thanh nhẹ nhàng vang vọng lại.
“Số hiệu số một, người tham gia thí luyện Tô Trạch, cám ơn ngươi!”
Mà lúc này, hoảng sợ trong mắt thủy viên toàn bộ đã chuyển hóa thành phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Trạch, hào quang trên người lóe ra, muốn ra tay chém giết!
Nhưng mà.
Thân ảnh Tô Trạch chợt lóe, từ trong thế giới dưới lòng đất chợt biến mất!
Tô Trạch chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, trong lòng kinh ngạc.
Bản thân còn chưa vận dụng Đại Truyền Tống phù mà!
Làm sao đã bị trực tiếp truyền tống đi rồi?
Nhưng mà hắn lập tức hiểu ra, có lẽ là linh của thế giới ra tay, hộ tống hắn rời đi.
Trước mắt xuất hiện từng ngọn núi cao, sương trắng nồng đậm bao phủ ở giữa các đỉnh núi.
Tô Trạch hít một ngụm không khí tươi mới đã lâu không gặp, thử mở miệng dò hỏi:
“Linh của thế giới, có thể truyền tống ta bên cạnh người tham gia thí luyện Lâm Diệu Y không?”
Hắn có chút hồi hộp, không biết phương pháp này có thể thực hiện hay không.
Nhưng âm thanh của linh của thế giới vang lên, đáp lại Tô Trạch.
Câu nói vô cùng đơn giản, chỉ có hai chữ.
“Có thể!”
Thảo nguyên mênh mông, đàn thú như biển.
Tiếng gầm gừ rung trời, bốn yêu thú Kim Đan tụ cùng một chỗ, ánh mắt lạnh lùng, gắt gao nhìn chằm chằm đám thiên tài Hà Tuyết Nhi.
“Người phụ nữ do ta giữ chân trước, ba ngươi giết mấy thằng nhãi con kia trước, sau đó chúng ta lại hợp lực giết người phụ nữ kia!”
Cự lang trầm giọng mở miệng.
Ba yêu thú đều Kim Đan là cấp D sơ giai, đương nhiên nghe theo nó, yên lặng gật đầu.
“Cẩn thận một chút người đàn ông lớn lên giống như tiểu bạch kiểm đó, trận pháp của hắn rất là khủng bố, hắc xà bị hắn một kích đâm giết, các ngươi cũng đừng lật thuyền trong mương.”
Nó dặn dò, phải bảo đảm tuyệt đối không có sơ sót, tận lực giảm bớt tổn thương cho Yêu tộc.
“Biết rồi, thằng nhóc kia ước chừng chỉ còn tung được một kích thôi, chỉ cần chúng ta tránh thoát là có thể giết sạch bọn họ trong nháy mắt!”
“Đến lúc đó bốn chúng ta vây công một người, còn không phải chuyện dễ dàng?”
Bốn yêu thú Kim Đan bàn bạc xong, thần niệm lập tức tản ra, truyền lại mệnh lệnh của mình trong đầu đến mỗi một yêu thú.
“Giết sạch những nhân loại này! Không giữ một người nào!”
“Gào!”
Tiếng gào thét rung trời vang lên, đàn thú mênh mông như biển phát ra tiếng gào thét bạo ngược.
Yêu khí cuồn cuộn xông lên trời, cuộn vào đám mây trên bầu trời!
Trong đám người.
Những người tham gia thí luyện sắc mặt trắng bệch.
Cảm xúc tiêu cực tuyệt vọng, khủng bố, nôn nóng, không cam lòng v.v… xuất hiện, đang lặng yên lan tràn trong đám người.
Tiêu rồi.
Lúc này là thật sự xong đời, cũng không còn hy vọng chạy ra ngoài!
Bốn yêu thú Kim Đan!
Điều này kêu bọn họ làm sao ngăn cản?
Hà Tuyết Nhi ngăn lại một con, đám thiên tài Tiêu Đỉnh hợp lực ngăn lại một con.
Hai con còn lại thì sao?
Cho dù có gần ngàn người ở hiện trường, nhưng đối mặt với hai yêu thú Kim Đan mạnh mẽ, vẫn là không chịu nổi một kích!
Vẻ mặt Hà Tuyết Nhi nghiêm túc, mở miệng nói: “Mọi người, làm hết sức đi.”
Đám người Tiêu Đỉnh, Đồng Lan yên lặng gật đầu, dần điều chỉnh trạng thái.
Hà Tuyết Nhi cất bước về phía trước, chủ động tấn công, khí cơ khóa chặt cự lang cấp D trung giai.
Cự lang cũng như thế, bước ra.
Một người một lang rất ăn ý, đi về chỗ xa.
Dư âm của cuộc chiến đấu của bọn họ sẽ ngộ thương đến người bên cạnh.