Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 124 - Chương 124: Bái Lữ Tranh Đạo Làm Sư Phụ! Phần Thưởng Đến Từ Linh Của Thế Giới

Chương 124: Bái Lữ Tranh Đạo làm sư phụ! Phần thưởng đến từ linh của thế giới Chương 124: Bái Lữ Tranh Đạo làm sư phụ! Phần thưởng đến từ linh của thế giới

Lữ Tranh Đạo!

Ngự thú sư truyền kỳ có linh thú khế ước là một con hắc long!

Được xưng là người đàn ông đứng trên đỉnh chóp của Liên minh Nhân tộc, một trong những tối cường giả của Nhân tộc!

Quan trọng nhất là, nó đã vượt qua sức mạnh của Hóa Thần!

Cường giả Hợp Đạo!

Hắc long chiếm giữ trước mặt, hắn y lão gia nhìn đăm đăm dò xét đám người kia.

Cho dù Lữ Tranh Đạo không cố ý nhắm vào bọn họ, chỉ là toát ra luồng khí tức yếu ớt, cũng khiến linh hồn bọn họ run rẩy!

Chính ngay lúc này.

Ông già mặc đồ đen Lữ Tranh Đạo lên tiếng.

Giọng hắn hơi già và khàn.

“Người đó là Tô Trạch?”

Đám người ở đó bỗng chốc giật mình, trước tiên là sững sờ, sau đó, sự kinh ngạc trong mắt hắn bắt đầu lan nhanh.

Năm Hóa Thần vây quanh Tô Trạch đều run rẩy, bất giác tránh ra, để lộ ra Tô Trạch đang bị chặn ở phía sau.

Tô Trạch nhìn hắc y lão già, có chút nghi hoặc.

Bộ dạng như đang nghĩ, một đại nhân vật như vậy tìm mình làm gì chứ?

Hắn tiến lên một bước, ung dung nói: “Ta chính là Tô Trạch.”

Lữ Tranh Đạo nhìn người thanh niên tuấn tú, đối mặt với hắn mà lại chẳng có chút sợ hãi, khóe miệng khẽ nhếch lên, trên gương mặt nghiêm túc để lộ nụ cười hiếm thấy.

Các Hóa Thần nhìn thấy khóe mắt đều giật nảy lên.

Vị ngự thú sư này luôn được biết đến với phong cách sát phạt quyết đoán và kiên cường.

Lúc trước hắn từng ngự long tàn sát vào đất nước dị tộc, chỉ trong một đêm đã huyết tẩy thủ đô dị tộc, được mệnh danh là Dạ Yểm!

Sự tàn ác đẫm máu của thủ đoạn này, ngay cả tộc La Sát giết người như rạ cũng thừa nhận cái danh Dạ Yểm này.

Sau trận chiến ấy, không những làm rạng danh Nhân tộc, đồng thời cũng khiến địa vị của Lữ Tranh Đạo trong Nhân tộc được nâng lên.

Khi đó, cảnh giới của hắn vẫn là Hóa Thần!

Còn hiện giờ, không ai biết hắn với tui vi Hợp Đạo cảnh mạnh tới nhường nào!

Có thể nói, đây là Hợp Đạo có một không hai.

Lữ Tranh Đạo chính là một trong những cường giả mạnh nhất của Nhân tộc!

Một đại nhân vật như vậy lại đặc biệt đến đây tìm Tô Trạch?

Bỗng nhiên.

Bọn họ nhớ đến thân phận ngự thú sư của Tô Trạch, một suy đoán hiện ra trong đầu họ.

Ánh mắt những Hóa Thần này đột nhiên thay đổi.

Nếu là như vậy ... Thân phận địa vị của Tô Trạch hoàn toàn khác!

Lữ Tranh Đạo nhìn Tô Trạch và Tiểu Thanh phía sau, càng nhìn càng thấy hài lòng.

Nụ cười lan tràn trên mặt, lộ ra một nụ cười ôn hòa và hiền hậu.

“Tiểu tử, ngươi có đồng ý bái ta làm thầy không?”

Thanh âm không lớn, nhưng lại khiến mọi người cảm thấy giống như có tiếng sấm vang bên tai!

Bọn họ bàng hoàng đứng sững sờ một chỗ.

Cường giả Hợp Đạo… đích thân đến thu nhận đồ đệ?

“Ngươi có bằng lòng bái ta làm thầy không?”

Lữ Tranh Đạo nói một câu bâng quơ, suýt nữa thì làm đông đảo Hóa Thần ở đây ngạc nhiên tới nỗi rơi cả cằm.

Mặc dù Tô Trạch là thiên kiêu Nhân tộc, nhưng cũng không đến mức làm một cường giả Hợp Đạo tự mình tới nhận làm đồ đệ chứ?

Phải biết rằng, thiên kiêu Nhân tộc có thể đạt tới cảnh giới Hóa Thần cũng đã rất không tệ rồi.

Muốn trở thành Hợp Đạo không chỉ nhìn vào thiên phú mà còn phải nhìn xem người đó có cơ duyên không!

Tô Trạch nghe vậy cũng sửng sốt, suýt nữa không phản ứng lại.

Lời mời của bát đại gia tộc lúc nãy chắc chắn hắn không thể đồng ý.

Dù sao hắn cũng không thích tiến vào gia phả gia tộc của người khác.

Từ trong bản tâm, hắn có hứng thú với Học viện Chân Long hơn một chút.

Nhưng Học viện Thiên Nguyên chỗ Vương lão cũng không kém.

Điều quan trọng là những thứ mà học viện và những gia tộc đó có thể cung cấp đều không phải thứ mà hắn đang cần!

Con đường tu luyện của Tô Trạch trên cơ bản cũng không cần tiêu hao tài nguyên tu luyện gì.

Mỗi ngày truyền cho Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa là đủ rồi.

Nhưng bây giờ, ông già mạnh mẽ thần bí này xuất hiện đã thay đổi ý tưởng của Tô Trạch.

Bây giờ thứ mà mình thiếu nhất là gì?

Bối cảnh chỗ dựa!

Tuy Tô Trạch cũng không định lợi dụng thân phận đi khinh nam bá nữ.

Nhưng có đôi khi, sau khi có thêm một tầng thân phận, làm việc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Hơn nữa ông già trước mắt làm những Hóa Thần này sợ hãi như vậy, chắc chắn là cường giả bên trên Hóa Thần!

Người như vậy trở thành sư phụ của mình, vậy thì trên cơ bản có thể đi ngang trong Liên minh Nhân tộc rồi còn gì!

Hắn không hề do dự lập tức đồng ý.

“Đồ nhi Tô Trạch, bái kiến sư phụ.”

Không vô nghĩ, Tô Trạch bước lên phía trước rồi hành lễ.

Hóa Thần bên cạnh không dám cản lại nên đành vội vàng nhường ra một con đường.

Lữ Tranh Đạo cười ha ha, tiếng cười truyền khắp đất trời, nhìn Tô Trạch rồi liên tục nói rất tốt.

Nhưng lúc này, trên khuôn mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một tia đỏ ửng không bình thường rồi ho khan hai tiếng.

Những Hóa Thần kia thấy thế thì nhướng mày giống như nhận ra điều gì đó.

Nhưng Lữ Tranh Đạo nhanh chóng khôi phục lại, tâm trạng không tệ, hắn vung tay lên, một lọ đan dược lập tức xuất hiện.

“Đây là chút lễ gặp mặt của vi sư, ngươi nhận lấy trước. Sư phụ còn có vài chuyện phải làm, một tháng sau, chúng ta gặp lại ở thủ đô.”

Bình ngọc bay vào trong tay Tô Trạch.

Sau đó, Lữ Tranh Đạo nhìn cũng không nhìn những Hóa Thần kia lấy một cái.

Hắc long ngẩng đầu, thân thể lắc lư rồi lập tức biến mất trước mặt mọi người.

Tô Trạch nhìn đan dược trong tay, hắn không ngờ quá trình bái sư thế mà lại qua loa như vậy.

Hắn còn tưởng rằng phải ba quỳ chín lạy, bưng trà dập đầu cơ.

Bây giờ xem ra, thật ra vị sư phụ này cũng không thèm để ý tới những lễ tiết cũ kỹ đó.

Cường giả Hóa Thần ở đây chỉ cảm thấy áp lực trên cả cơ thể biến mất, lập tức thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bọn họ tiện đà quay đầu nhìn về phía Tô Trạch bằng ánh mắt phức tạp.

Ai có thể ngờ tới.

Chỉ trong một lát mà Tô Trạch đã trở thành đệ tử của một vị cường giả Hợp Đạo!

Có tầng thân phận này, dù là bát đại gia tộc khi đối mặt với Tô Trạch cũng phải ước lượng một chút.

Hà Tuyết Nhi và các thiên tài đứng ở bên cạnh lại càng nhìn Tô Trạch với ánh mắt đầy hâm mộ.

Ánh mắt Hà Tuyết Nhi tràn ngập phức tạp, cùng lúc đó sâu trong đáy mắt cũng xuất hiện ý chí chiến đấu nồng đậm.

Bình Luận (0)
Comment