Kiếm linh: “...”
Không đợi nàng nói chuyện, Tô Trạch đã bắt đầu ra tay.
Hắn toàn lực vận chuyển Bất Diệt Kim Thân, lượng lớn linh lực không ngừng bị tiêu hao.
Tiếp đó Tô Trạch bắt đầu dịch chuyển Trảm Tiên kiếm, thận trọng cắt một cái lên tay.
Roẹt một tiếng.
Giống như là cắt trên sắt thép vậy, tiếng kim loại va chạm làm người ta ê răng vang lên.
Kèm theo sự chuyển động của Trảm Tiên kiếm, Tô Trạch có thể cảm nhận một cách rõ ràng, tốc độ tiêu hao linh lực của mình đã nhanh hơn rất nhiều.
Hắn lập tức hiểu ngay, bèn dùng sức thêm một chút.
Âm thanh phát ra càng chói tai hơn, thậm chí còn hiện lên tia lửa.
Trong đan điền, linh lực gầm thét mãnh liệt trào ra, tốc độ tiêu hao lại càng tăng lên nhiều thêm.
Tô Trạch đặt sự chú ý lên trên tốc độ tiêu hao linh lực, bắt đầu tính toán số lượng linh lực bị tiêu hao bởi các mức độ công kích khác nhau.
Khoảng chừng mười phút sau.
Tô Trạch thở ra một hơi trọc khí, sắc mặt hiếm khi trở nên tái nhợt.
Trảm Tiên kiếm không hổ danh đã từng là Tiên khí, cho dù bây giờ đã xuống cấp đến trình độ linh bảo trung giai, nhưng uy lực vẫn cứ kinh người như vậy.
Tô Trạch xòe bàn tay ra, sắc mặt không khỏi ngưng trọng, tự lẩm bẩm một mình.
“Vậy mà suýt nữa đã làm đứt tay ta... Xem ra không thể bởi vì có Bất Diệt Kim Thân rồi thả mình được...”
Trên bàn tay mở ra của hắn, có một vết hằn thật sâu màu đỏ!
Kiếm linh nhìn Tô Trạch với vẻ mặt đầy kỳ lạ, muốn nói lại thôi, sau khi nghe được lời lầm bầm lầu bầu của hắn, đôi mắt đẹp lại tràn đầy sự khinh thường.
Tô Trạch cũng không chú ý tới vẻ mặt của nàng, cau mày, vẫn tiếp tục tự mình suy nghĩ.
“Dù cho Bất Diệt Kim Thân đã viên mãn, nhưng bởi vì bị cảnh giới thực lực lúc này của ta hạn chế, nên vẫn còn chưa thể hiện ra được sự mạnh mẽ của nó. Xem ra về mặt thực lực vẫn không thể rơi xuống được.”
Hắn nói nhỏ, đoạn đặt ánh mắt lên tu vi còn thừa hơn ba trăm ngàn năm kia.
Vẫn nên tranh thủ thời gian thu hoạch tu vi mới được!
Đúng lúc đang ở trong trang viên, thừa dịp bây giờ kích hoạt một vài hạt giống Long Tượng thôi.
Tô Trạch âm thầm suy nghĩ trong lòng, thu hồi Trảm Tiên kiếm, lập tức cất bước đi ra ngoài.
Lúc này.
Bên ngoài lầu nhỏ, cạnh hồ nước.
Tuyết Lệ Hàn sắc mặt ửng đỏ, đang cầm cần câu đọ sức với con cá trắm đen dưới mặt nước.
Hắn tận lực khống chế lực lượng của mình, duy trì ở trình độ của một người bình thường.
Lữ Tranh Đạo ở bên cạnh cũng nhìn không chớp mắt, dáng vẻ rất chi là căng thẳng.
Tô Trạch lên tiếng chào hỏi: “Ta chuẩn bị lại tu luyện thêm một chút, đợi lát nữa có thể động tĩnh sẽ hơi lớn.”
Ào một tiếng, Tuyết Lệ Hàn đã dùng vợt vớt cá trắm đen lên, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, cũng không quay đầu lại khoát tay một cái nói: “Biết rồi.”
Bây giờ Tuyết Lệ Hàn cùng với Lữ Tranh Đạo đều đam mê câu cá, một ngày không câu cá thì cả người sẽ khó chịu.
Dẫn Tô Trạch đi lịch luyện mấy ngày nay, cũng đã nghẹn đến mức vô cùng khó chịu rồi, bây giờ rốt cuộc có thể được thả ra, hiển nhiên không muốn để cho Tô Trạch quấy rầy mình.
Vì vậy Tuyết Lệ Hàn khẽ phất phất tay, một luồng ánh sáng lập tức xuất hiện, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ trang viên vào trong.
Đồng thời, hắn cũng thiết lập một cái trận pháp phòng hộ ở bờ hồ bên này, để tránh lát nữa Tô Trạch làm ra động tĩnh quá lớn, quấy rối đến mấy con cá trong hồ.
Tô Trạch thấy vậy, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, thực sự không biết tại sao trò câu cá này lại có ma lực lớn như vậy.
Hắn không nghĩ đến mấy thứ ngổn ngang này nữa, quay người đi đến đất trống, ngồi xếp bằng xuống rồi gọi giao diện hệ thống ra.
“Tên: Tô Trạch “
“Tuổi tác: 16”
“Tu vi: Kim Đan sơ kỳ”
“Hồn binh: Tiểu thành viên mãn”
“Công pháp: Long Tượng Tu Thân quyết”
“Vũ khí: Trảm Tiên kiếm, linh bảo trung giai; chuông Lạc Hồn, bí khí!”
“Võ kỹ: Thuật Kim Ô Phục Long cấp A viên mãn!
Thiên Bằng Phù Dao quyết cấp A viên mãn!
Bất Diệt Kim Thân cấp A viên mãn!
Hồn Thiên Kiếm quyết cấp A viên mãn!...”
“Đạo tắc: Đạo tắc không gian 1% — Thuấn Di (10 mét); đạo tắc hệ Lôi 1% — Chưởng Tâm Lôi!”
“Linh thú khế ước: Thanh Giao, cấp D trung giai; Xích Viêm Điểu, cấp D sơ giai; ??? , cấp D trung giai!”
“Tu vi còn thừa: Ba trăm chín mươi bảy nghìn năm trăm năm!”
Đi đôi với thực lực của Tô Trạch tiến bộ, tin tức trên giao diện hệ thống cũng càng thêm phức tạp và cặn kẽ hơn.
Hắn nội thị bản thân, một trăm sáu mươi ba hạt giống Long Tượng chiếu sáng lấp lánh, vô số những đường dây màu vàng nối tiếp chúng với nhau, hình thành một lối đi bằng năng lượng.
Linh lực màu vàng bàng bạc mà lại tinh thuần không ngừng từ trong hạt giống Long Tượng chảy ra, tiếp đó tràn vào trong kinh mạch, không lúc nào không cung cấp lực lượng mạnh mẽ cho Tô Trạch.
“Cực hạn Trúc Cơ cảnh là đến chín mươi chín hạt giống Long Tượng, cũng không biết cực hạn của Kim Đan cảnh sẽ là bao nhiêu. Xem ra nhiệm vụ kích hoạt hạt giống Long Tượng gánh thì nặng mà đường thì xa mà! Lực lượng thân thể cùng với Long Tượng Tu Thân quyết là hoàn toàn, không thể bị tụt xuống được.”
Tô Trạch tự lẩm bẩm một mình, ngay sau đó bắt đầu truyền tu vi cho hạt giống Long Tượng!
“Tu vi còn thừa — 8000 năm!”
Rắc rắc...
Âm thanh vỡ tan thanh thúy quen thuộc xuất hiện.
Những trình tự như vậy không biết Tô Trạch đã trải qua bao nhiêu lần, dù sao cũng quen việc dễ làm, không có chút do dự nào, trực tiếp khống chế bắt đầu kích hoạt hạt giống Long Tượng thứ hai.
Rắc rắc rắc rắc...
Từng hạt giống Long Tượng được kích hoạt, kim quang sáng chói từ trên người Tô Trạch phát ra.
Ngay sau đó kim quang xuất hiện đầy trời, từ trong đó ngưng tụ ra một con voi khổng lồ.
Bầu trời trên đỉnh đầu, mỗi một lần xuất hiện cự tượng chân đạp U Minh, thân hình nó đều ngưng thật hơn không ít, một lần so với một lần đều trở nên có thần và giống thật hơn rất nhiều.
Đủ loại chi tiết trên thân thể nó một lần còn phong phú hơn một lần, thậm chí trong đôi mắt to như mặt trời kia cũng có thêm rất nhiều cảm xúc khó hiểu.
Thậm chí Tô Trạch còn không nhịn được hoài nghi, nếu như mình tu luyện Long Tượng Tu Thân quyết đến mức tận cùng.
Đến lúc đó con Long Tượng kinh khủng sau lưng này sẽ trực tiếp biến thành vật sống luôn!