Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 313 - Chương 313: Sự Hỗ Trợ Tài Nguyên Của Liên Minh Và Hiệp Hội (2)

Chương 313: Sự hỗ trợ tài nguyên của Liên minh và hiệp hội (2) Chương 313: Sự hỗ trợ tài nguyên của Liên minh và hiệp hội (2)

Châu quang bảo khí, nói là kỳ trân dị bảo chất chồng như núi cũng không quá!

Trước mắt Tô Trạch lúc này đã không nhìn rõ bất cứ thứ gì.

Từng hàng thông tin lấp đầy tầm nhìn của hắn che phủ hoàn toàn dáng vẻ của những bảo vật đó.

Cùng lúc đó, bảo vật không còn là bảo vật nữa mà biến thành từng con số tượng trưng cho tu vi.

Tô Trạch nhìn thấy vậy trong lòng nóng hừng hực, nếu như lấy hết cả kho báu của Hiệp hội Người tu luyện thì sẽ thu được bao nhiêu tu vi đây!

Nhưng mà suy nghĩ này cũng chỉ nghĩ mà thôi.

Theo cách nói của người trong hiệp hội, ở đây có đội canh giữ tinh nhuệ, cho dù Hợp Đạo có tới cũng không gánh nổi.

“Bạn học Tô Trạch cứ từ từ lựa chọn, hạn ngạch của ngươi nhiều nhất, nếu hạn ngạch của ngươi không đủ thì có thể xin hiệp hội, ta đoán chắc hẳn bên trên sẽ đáp ứng!”

Sau khi tên cường giả Kim Đan nói xong không đi theo vào mà đi ra khỏi bảo tàng đợi Tô Trạch ở bên ngoài.

Bên trong bảo tàng Tử Tinh cung của Hiệp hội Người tu luyện.

“Huyền Vũ tiên, linh khí cao giai, giá trị cống hiến hai mươi nghìn điểm!”

“Đá Cổ Lan, nguyên liệu đặc biệt, cần giá trị cống hiến chín nghìn điểm!”

“Trống Ly Hồn, bí khí, giá trị cống hiến cần thiết mười một nghìn điểm!”

“...”

Điểm cống hiến là một loại điểm tích lũy đặc biệt trong Hiệp hội Người tu luyện, có thể dùng để trao đổi thứ mà bản thân người tu luyện cần.

Mà lần này Hiệp hội Người tu luyện trực tiếp cho Tô Trạch ba trăm nghìn điểm cống hiến!

Đây là một khoản cực lớn!

Một linh khí cao giai cũng có giá trị cống hiến hai nghìn điểm, ba trăm nghìn điểm cống hiến tương đương với mười lăm cái linh khí cao giai!

Giá mà hệ thống đưa ra đối với linh khí cao giai là khoảng mười nghìn tu vi.

Nhưng mà Tô Trạch nhanh chóng phát hiện ra cùng một linh khí cao giai nhưng giá hệ thống đưa ra lại khác nhau.

Có cái là tu vi bảy mươi, tám mươi nghìn, số tu vi có cái lại vượt qua mười nghìn.

Rõ ràng giữa những linh khí cao giai này có sự khác biệt.

Sau khi làm rõ ánh mắt Tô Trạch sáng bừng, suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.

Cố gắng tìm những thứ có giá trị cống hiến nhỏ nhưng hệ thống báo giá cao, đây mới là cách tính tỷ lệ chất lượng giá cả cao nhất!

Sau khi xác định điểm này Tô Trạch lập tức lựa chọn, bóng dáng qua lại từng kệ hàng, từ trên xuống dưới chọn từng cái một.

Tốc độ xử lý của não người tu luyện Kim Đan cảnh rất nhanh, càng không cần nói đến có sự trợ giúp của thần niệm.

Sau nửa tiếng Tô Trạch dùng hết điểm cống hiến mới xoay người ra khỏi Tử Tinh cung.

Một nhóm người Hiệp hội Người tu luyện yên tĩnh đợi trước cửa, trong đó còn có hai cường giả Nguyên Anh cảnh.

Nhìn thấy Tô Trạch đi ra liền có người đi lên bắt đầu kiểm đồ.

Bảo tàng Tử Tinh cung là trọng địa, mỗi món đồ lấy ra đều phải được ghi lại.

Một nhóm người yên lặng quan sát rồi nhanh chóng nhíu chặt mày, không khỏi lên tiếng nhắc nhở:

“Bạn học Tô Trạch, những thứ ngươi chọn là nghiêm túc sao?”

Chỉ nhìn thấy trên mặt đất bày ra rất nhiều thứ tạp nham, có rất nhiều thứ vô dụng, có thứ dùng trong trận pháp sư, có thứ là thuật sĩ dùng, thậm chí có tài nguyên đặc biệt không rõ công dụng!

Trong những món đồ đó chả có món nào trợ giúp được cho ngự thú sư và kiếm đạo.

Các bảo vật trưng bày trên bàn đều là những thứ mà Tô Trạch tốn công lựa chọn.

Có thể nói mỗi bảo vật đều có giá trị hàng đầu!

Dùng ít điểm cống hiến mà đạt được nhiều tu vi nhất, đây chính là nguyên tắc để Tô Trạch chọn đồ vật.

Tô Trạch bị ý tưởng này hối thúc, nên hắn lựa ra nhiều đồ vật khác nhau.

Đối mặt với nghi ngờ của cường giả trong Hiệp hội Người tu luyện, Tô Trạch trả lời chắc chắn.

“Ta muốn những thứ này, ta có chỗ dùng chúng.”

Hai tên Nguyên Anh kia liếc mắt nhìn nhau, cũng không nói gì nhiều.

Tô Trạch không hổ là người kiêu ngạo nhất trong Nhân tộc, nếu hắn có ý tưởng thì bọn họ cũng không hỏi nhiều gì nữa.

Rất nhanh, tất cả bảo vật đều được kiểm tra và ghi chép xong.

“Xong rồi, bạn học Tô Trạch. Hiện giờ những thứ này hoàn toàn là của ngươi!”

Hi vọng ngươi có thể sử dụng tốt bọn chúng, làm vẻ vang tộc ta trong đại hội Vạn tộc!”

Một tên Nguyên Anh cười nói.

“Chắc chắn.”

Tô Trạch gật đầu, vung tay mà thu tất cả bảo vật vào túi không gian. Sau đó hắn rời khỏi văn phòng chính của Hiệp hội Người tu luyện.

Sau một lúc.

Rốt cuộc Tô Trạch cũng về tới nhà.

Vừa tới nhà, hắn lập tức lấy ra các bảo vật vừa thu được, bắt đầu khởi động hệ thống thu hồi!

“Trống Ly Hồn, bí khí thu hồi được tu vi ba mươi ngàn năm!”

“Trận kỳ Ngũ Hành Thiên Hỏa, linh khí cao giai, thu hồi được tu vi một trăm mười ngàn năm!”

“Đá Âm Dương, vật liệu đặc biệt, được thu hồi với tu vi năm mươi ngàn năm!”

“…”

Một nhóm tin tức hiện ra trước mắt của Tô Trạch, nối tiếp phía sau là một chuỗi số niên đại tu vi.

Không có chút do dự gì, hắn bắt đầu thu hồi!

Đang lo lắng không đủ tu vi!

Ngược lại như hiện giờ lại rất tốt, Hiệp hội Người tu luyện và Liên minh hội trưởng lão đều là người tốt!

Tô Trạch vừa thu hồi các đồ vật vừa liên tục khen ngợi.

Trên mặt giao diện hệ thống, số tu vi còn thừa bắt đầu tăng lên nhanh chóng.

Tiểu Hỏa, Tiểu Thanh và Hắc Đản ngoan ngoãn ngồi cạnh kiếm linh rồi nhìn chăm chú vào màn hình ti vi, hoàn toàn không quan tâm tới tình trạng của Tô Trạch.

Ngược lại kiếm linh liếc mắt nhìn qua đó một lần rồi nhanh chóng quay lại.

“Đồ thần kinh.”

Nàng thì thầm một câu.

Ở trong mắt của nàng, Tô Trạch đang lấy từng món báo vật ra, sau đó lại thu lại vào túi không gian.

Hành động này lập đi lập lại không ngừng, còn cười ngây ngô trông rất kì lạ, hắn giống như bệnh nhân tâm thần.

Tô Trạch tập trung nhìn vào số tu vi đang tăng lên, đâu còn tâm trí quan tâm đến ánh mắt của kiếm linh.

Lúc sau.

Tất cả bảo vật đều được thu hồi không còn cái nào!

Lúc này trên giao diện hệ thống, số tu vi còn thừa có sự thay đổi lớn!

“Tu vi còn thừa: Ba triệu không trăm tám mươi nghìn năm!”

Hiệp hội Người tu luyện đóng góp ba triệu, đổi lấy tu vi một trăm bảy mươi vạn năm!

Làm cho tu vi còn thừa của Tô Trạch trực tiếp đột phá lớn hơn ba triệu năm, đạt tới ba triệu không trăm tám mươi nghìn năm!

Bình Luận (0)
Comment