Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 350 - Chương 350: Phù Hộ Anh Em Của Bộ Tộc Địa Tinh Bình An Vô Sự (2)

Chương 350: Phù hộ anh em của bộ tộc Địa Tinh bình an vô sự (2) Chương 350: Phù hộ anh em của bộ tộc Địa Tinh bình an vô sự (2)

Hắn phun ra một hơi, sau khi cảm giác tinh tế một lượt mới quay đầu lại.

“Làm sao thiếu mất một vài người?”

Tô Trạch nhướng mày, lên tiếng hỏi.

Đám người Diệp Thanh bị thế giới hoang dã trước mắt thu hút, lúc này nghe được lời nói của Tô Trạch mới hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng quay đầu tra xét tình huống.

“Trúc Cơ cảnh không ở đây!”

Hà Tuyết Nhi nhẹ giọng nói.

“Không phải nha! Lúc ta vào, rõ ràng là nắm chặt Bắc Thần, sao vừa đến nơi này đảo mắt đã không thấy!?”

Có một người cuống quít mở miệng giải thích.

“Có lẽ tuyển thủ Trúc Cơ cảnh không phải cùng khu vực với chúng ta.”

Tô Trạch suy nghĩ, thản nhiên nói: “Thực lực của bọn họ quá chênh lệch với chúng ta! những người của Thiên cung đó tuy rằng cổ vũ chúng ta đấu tranh, nhưng mà không phải để những Trúc Cơ đó chiến đấu với chúng ta!”

Lúc Tô Trạch đang nói chuyện, ngọc bội trên người mọi người đột nhiên sáng lên một tia quang mang, chính giữa có từng điểm sáng hiện ra, tản mát ra dao động tinh thần nhàn nhạt.

Tô Trạch thấy thế cũng không nói lời vô nghĩa, sau khi xác nhận an toàn trong đó, tiếp xúc với thần niệm mà mình bắn ra.

Những người khác học theo, bắt đầu bắn thần niệm của mình tiếp xúc với điểm sáng.

Trong nhất thời, một luồng tin tức hiện lên trong đầu mọi người.

Trong đó có phương pháp thu thập mảnh vỡ đạo tắc, cũng có một vài quy tắc cơ bản!

Tô Trạch không đoán sai.

Thế giới Đạo Diễn bị chia làm mười khu vực, mà bên trong từng khu vực, có một khu vực nhỏ hơi an toàn một chút được phân chia cho tuyển thủ Trúc Cơ.

Người bên phía Thiên cung cũng không hy vọng vào bọn họ có thể làm ra chuyện gì kinh thiên động địa.

Miễn cưỡng dùng kết giới phân chia khu vực một chút.

Đương nhiên rồi, đối với Kim Đan an toàn chỉ là tương đối, đối với tuyển thủ Trúc Cơ, nguy hiểm không chỗ nào không có, hơi bất cẩn sẽ gặp phải thân tử đạo tiêu!

Về phần thông qua thông đạo tiến vào, khu vực mà mỗi một nhóm người truyền tống đến cũng không giống nhau!

Chỉ là Tô Trạch để Tiểu Hỏa phun hỏa cầu giải tán rất nhiều người, Nhân tộc là đơn độc cùng nhau vào, đương nhiên sẽ không có tuyển thủ chủng tộc khác.

Lúc nhìn thấy tin tức này, Tô Trạch không khỏi có chút tiếc nuối, thở dài một hơi.

Sở dĩ vừa nãy hắn chợt muốn tiến vào, chính là nhìn thấy người của bộ tộc Địa Tinh chuẩn bị xuất phát!

Vốn dĩ là sớm chuẩn bị một bước tiến vào thế giới Đạo Diễn, sau đó trực tiếp phục kích tuyển thủ của bộ tộc Địa Tinh!

Cho dù không giết đối phương, bảo vật trên người bọn họ cho mượn dùng mấy chục năm, cũng không thành vấn đề!

Đáng tiếc!

Thiếu máu!

Các anh em Địa Tinh, các ngươi nhất định phải sống sót nhé!

Giờ này khắc này Tô Trạch cầu nguyện xuất phát từ nội tâm, từ đáy lòng hy vọng bọn bộ tộc Địa Tinh trước khi gặp được mình bình an vô sự!

“Các ngươi nói thế nào? Phải hành động tập thể hay là đơn độc hành động?”

Tô Trạch lắc đầu, vẫn là trước tiên xử lý chuyện trước mắt tốt hơn!

Sau khi trừ đi tuyển thủ Trúc Cơ, cộng thêm Tô Trạch, Nhân tộc còn có sáu mươi hai người!

Nghe được câu hỏi của Tô Trạch, gần như phần lớn người đã đưa ra quyết định.

Bọn họ phải hành động một mình!

Đương nhiên, nếu mặt dày mày dạn đi theo Tô Trạch, tính an toàn đó tất nhiên sẽ tăng cao!

Nhưng, mọi người tới tham gia đại hội Vạn tộc không phải đến làm khán giả!

Bọn họ đều xem như thiên tài hiếm thấy ở các nơi, trong lòng tự nhiên là có kiên trì của mình, không muốn đi theo Tô Trạch làm khán giả, bản thân phải đi tha phương cầu thực.

Có người sắc mặt có chút giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn quyết định tự mình hành động.

“Ừm.”

Tô Trạch không ngăn cản, gật đầu nói: “Chú ý an toàn là được, tận lực sống đến cuối cùng!”

Trogng thiên kiêu, trái lại khiến Tô Trạch có chút bất ngờ.

Bọn họ đều dự định một mình đi lịch luyện một lần, cho dù là Diệp Thanh cũng không ngoại lệ.

“Chúng ta cũng phải một mình đối mặt mấy thứ đó, cũng không thể mỗi lần đều trông cậy vào Trạch ca ngươi thần binh trên trời giáng xuống cứu giúp chứ?”

Có thiên kiêu cười nói.

Trái lại Tô Trạch vui vẻ thoải mái, một mình cũng tự do một ít.

Diệp Thanh suy nghĩ, từ trong túi không gian lấy ra mười hai món đồ chơi nhỏ trong suốt, mặt trên có một tinh thạch mặt phẳng giống như màn hình.

“Đây là đồ tốt, có thể biết phương hướng và vị trí của đối phương, lúc cần sử dụng mở ra, những người khác có thể nhìn thấy phương hướng và vị trí của ngươi!

Đến lúc đó nếu thực hiện một cuộc bỏ phiếu lớn, chúng ta cứ sử dụng đồ chơi này tập hợp một chút!”

Vừa nói, Diệp Thanh vừa giao thiết bị cho mọi người.

Mọi người trịnh trọng gật đầu, tạm biệt với người khác, sau đó xông lên trời, hóa thành một đường lưu quang bay về phương xa!

“Trạch ca, ta đi rồi, đến lúc phải đánh nhau, ngươi nhất định phải đến!”

Mấy người Diệp Thanh và Phượng Khánh cười nói, lập tức lần lượt rời đi.

Một lát sau, trên núi cao chỉ còn một mình Tô Trạch.

“Gào!”

Thanh quang lóe lên, Tiểu Thanh bày ra thân thể cao lớn của nàng.

“Quạc!”

Tiểu Hỏa cũng như thế, thần tuấn vô cùng, ánh lửa ngập trời!

Tô Trạch nhảy lên, đứng trên đầu Tiểu Thanh, mỉm cười, nhẹ giọng nói:

“Chúng ta cũng đi thôi, đi đánh bại bọn họ!”

Thế giới Đạo Diễn.

Vực thứ bảy.

Trên trời cao xanh như biển, giữa đám mây trắng có một con giao long xanh khổng lồ, một con thần điểu đỏ rực đang bay lượn.

Trên chiếc đầu to của giao long xanh là Tô Trạch đang đứng sừng sững, bình tĩnh nhìn phong cảnh phía dưới.

Hắc Đản đàng hoàng ở một bên, một bước cũng không dám rời.

Bên tai truyền đến tiếng gió gào thét, tốc độ của Tiểu Thanh rất nhanh, khung cảnh dưới mặt đất càng lúc càng hiện rõ.

Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa rất là hưng phấn.

Trong Học viện Chân Long vẫn luôn thể hành động hết sức mình, sợ vô tình làm bị thương những học sinh khác.

Nhưng ở thế giới Đạo Diễn thì không còn lo lắng này nữa, trước mắt hoàn toàn là một thế giới hoang dã, có thể chiến đấu không chút băn khoăn!

Thần niệm Tô Trạch tuôn ra, ý đồ muốn tìm một yêu thú lợi hại một chút ở xung quanh!

Có lẽ là vừa rồi hắc đại điểu đã mang tới động tĩnh quá lớn, một vài yêu thú đã bắt đầu ẩn trốn.

Tô Trạch vội vàng dùng thần niệm đi dò xét, trong lúc nhất thời vẫn không tìm được bao nhiêu yêu thú!

Bình Luận (0)
Comment