Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 370 - Chương 370: Mẹ Nó, Ta Còn Chưa Chết Đâu!

Chương 370: Mẹ nó, ta còn chưa chết đâu! Chương 370: Mẹ nó, ta còn chưa chết đâu!

Khóe miệng ba tuyển thủ đến từ tộc Huyết Thần tràn đầy máu tươi, cả người lảo đảo, trọng thương!

Thực lực của Bạo Viên vương vốn rất mạnh mẽ, lại có áp chế về mặt cảnh giới, hơn nữa lúc này đang trên đường chạy trốn, thực lực tăng gấp bội.

Ba người bọn họ chỉ là Kim Đan sơ kỳ, hiển nhiên không phải là đối thủ của Bạo Viên vương!

"Mau tránh ra!"

Bạo Viên vương gào thét, mặc dù trong lòng tức tối, nhưng căn bản không có thời gian để đối phó với bọn họ.

Bây giờ chạy trốn để giữ mạng là quan trọng nhất, nào có tâm tư đi quan tâm mấy con tép riu!

Ba người của Tộc Huyết Thần nghe thấy lời này thì cuống lên nhường đường, bay về hướng khác.

Nhưng Tô Trạch đâu để bọn họ được như ý.

Không cần hắn nói thêm gì, Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa và Hắc Đản đã bắt đầu đi quấy rối.

Ầm ầm ầm!

Quả cầu lửa và đủ loại thân cây cành cây xuất hiện, ngăn cản đường đi của Bạo Viên vương, khiến cho nó phải chạy về hướng mà ba tên tuyển thủ của tộc Huyết Thần bỏ chạy!

Còn Hắc Đản thì hóa thành một tia sáng màu đen, thỉnh thoảng lại hỏi thăm nhiệt tình với gáy của Bạo Viên vương!

Lúc này thì kỹ năng thiên phú của hắn đã phát huy được tác dụng, không hề xuất hiện trường hợp thất thủ, mỗi lần đều đập chính xác vào đầu Bạo Viên vương!

Bộp bộp bộp!

Đỉnh đầu Bạo Viên vương cứng rắn như thép, vang ra âm thanh như tiếng chuông kêu rất chói tai!

Thực lực của Hắc Đản cũng là cấp D cao giai, hơn nữa vỏ trứng cứng rắn vô cùng, tất nhiên là uy lực kinh người.

Bạo Viên vương bị Hắc Đản đập đến mức choáng váng đầu óc, giống như có một cái gậy bằng thép trực tiếp dùng lực nện vào gáy nó, nhất thời trong lòng điên tiết không chịu nổi.

Nhưng mà chẳng qua bây giờ nó không dám xả giận trên người Tô Trạch.

Thế nên hiển nhiên là ba tên tuyển thủ của tộc Huyết Thần đương nhiên trở thành mục tiêu để Bạo Viên vương xả giận!

"Đáng chết! Các ngươi đều đáng chết!"

Bạo Viên vương thét lên, tốc độ lại tăng lên lần nữa, trong nháy mắt đã đi đến phía sau của ba tên tuyển thủ của tộc Huyết Thần, nó giơ quả đấm lên, vừa chạy vừa vung nắm đấm về phía bọn họ!

Tuyển thủ của tộc Huyết Thần nhìn tình huống này, trong miệng nôn ra máu tươi.

Không chỉ là do bị Bạo Viên vương đánh, mà còn là do tức!

Bây giờ bọn họ sao lại còn không hiểu, Tô Trạch là đang cố ý!

Cố ý ép con khỉ bự này chạy trốn về phía bọn họ, cố ý khiến con khỉ bự này tấn công đám người bọn họ!

Đáng chết!

Tô Trạch chết tiệt, thật đúng là gian xảo đến cực điểm!

Nhưng bây giờ bọn họ chẳng quan tâm nổi việc gì khác nữa, ba chân bốn cẳng cố gắng ngăn cản sự tấn công của Bạo Viên vương.

Ba linh khí xuất hiện trong tay của bọn họ, khiến cho thực lực của bọn họ nhất thời tăng lên rất nhiều, dưới sự liên thủ của cả ba người thì miễn cưỡng ngăn được sự tấn công điên cuồng của Bạo Viên vương!

Thế nhưng chuyện khiến bọn họ trở nên tuyệt vọng rất nhanh đã xuất hiện.

Trong rừng vốn có rất nhiều yêu thú đang ngủ đông.

Nhưng đi cùng tuyến đường chạy trốn không chút che dấu nào của Bạo Viên vương thì khí tức của nó lại thu hút được rất nhiều sự chú ý của đám yêu thú!

Lãnh thổ của bọn chúng bị xâm lấn, thì làm gì có chuyện dễ dàng chịu đựng như thế!

Thoáng cái đã có vài yêu thú xuất hiện nhưng đều bị Bạo Viên vương vung nắm đấm đánh một quyền thành thịt vụn hết!

Nhìn cảnh này, những yêu thú Kim Đan sợ hãi ngay, sau khi cảm nhận được khí tức của Bạo Viên vương ở bên này thì trong lòng lại càng thêm sợ hãi, vội vội vàng vàng chạy trốn hết.

Trong khoảng thời gian ngắn, từng khí tức mạnh mẽ lần lượt xuất hiện.

Tất cả những yêu thú Kim Đan mạnh mẽ đang bay đều nhao nhao rút lui ra khỏi khu vực này.

Nhưng Bạo Viên vương vẫn luôn di chuyển!

Cho nên, cùng với thời gian trôi dần.

Thú triều dần xuất hiện!

Tất cả yêu thú xuất hiện trong rừng rậm đều bỏ chạy về phương xa.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Tô Trạch thoáng động, truyền tin cho Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa.

Tiểu Thanh, Tiểu Hỏa lần lượt gật đầu, sau đó hóa thành tia sáng bắt đầu xua đuổi đám yêu thú đang chạy trốn, làm cho chúng nó lần lượt hợp thành một dòng thác yêu thú màu đen!

Có yêu thú cố gắng phản kháng, nhưng bị Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa giết chết ngay lập tức, hoặc là bị một dây leo xuyên thủng, hoặc là trực tiếp bị một quả cầu lửa thiêu thành tro.

Mà cuối cùng Tiểu Thanh và Tiểu Hỏa trực tiếp để lộ ra khí tức thần thú.

Nồng độ huyết mạch trong cơ thể các nàng đã tăng lên đến gần hai mươi phần trăm rồi, có thể nói là vô cùng nồng đậm, khí tức này đối với đám yêu thú ở đẳng cấp thấp kia thì giống như có một loại áp chế từ tận trong linh hồn!

Không còn yêu thú nào còn có tâm tư phản kháng nữa, bắt đầu chạy thục mạng, đến cả những yêu thú khác ở bên cạnh cũng chẳng thèm quan tâm nữa!

Hắc Đản không hành động cùng các nàng, chủ yếu chịu trách nhiệm chỉnh đúng hướng đi của Bạo Viên vương.

Nhưng mà lúc này cũng chẳng cần dùng đến nó nữa.

Bạo Viên vương đã bị nó đập cho đầu óc rối tung, điên cuồng tấn công tuyển thủ của tộc Huyết Thần, như là quên mất ở sau lưng còn có một tên vô cùng khủng bố đang truy đuổi!

Ầm!

Âm thanh nổ mạnh lại vang lên lần nữa.

Cuối cùng thì một gã tuyển thủ của tộc Huyết Thần không chống đỡ nổi nữa, bị Bạo Viên vương đập trúng một phát, bay phắt ra ngoài!

Cơ thể của hắn nát tan, hiển nhiên là không sống nổi nữa rồi!

Giây sau, một tia sáng màu vàng kim xuất hiện ở bên cạnh tên tuyển thủ đó.

Tô Trạch nhìn kẻ cả người đầy máu trước mặt mình, không thèm để ý ngồi xổm xuống, bắt đầu hôi của.

Đôi mắt của tên tuyển thủ của tộc Huyết Thần đang nằm trên mặt đất đột nhiên trợn to, nhìn chằm chằm vào Tô Trạch.

Hắn còn chưa chết đâu!

Thấy không chết thì đến mò cơ thể!?

Thực sự quá không tôn trọng người khác.

Tuyển thủ tộc Huyết Thần co quắp trên mặt đất nhìn chằm chằm Tô Trạch, muốn phản kháng nhưng ngay cả tay cũng không nâng lên nổi!

Bạo Viên vương một quyền đánh gãy bảy tám phần xương cốt toàn thân của hắn, nhưng vết thương của hắn rất nặng, lúc này làm gì còn khả năng đánh trả.

Bởi vậy, mặc kệ trong lòng vô cùng giận dữ nhưng hắn vẫn chỉ có thể nhìn Tô Trạch làm loạn trên người mình, cứ như đang loay hoay xử lý một miếng thịt ba chỉ.

Bình Luận (0)
Comment