Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 375 - Chương 375: Thành Thiên Quỳ, Yêu Thực Hoa Thiên Quỳ, Nguyên Anh Ứng Long (2)

Chương 375: Thành Thiên Quỳ, yêu thực hoa Thiên Quỳ, Nguyên Anh Ứng Long (2) Chương 375: Thành Thiên Quỳ, yêu thực hoa Thiên Quỳ, Nguyên Anh Ứng Long (2)

Mấy kẻ Bạo Viên vương này chính là yêu thú bị bọn họ xua đuổi ra vùng hoang dã.

Mặc dù Bạo Viên vương không nói nhưng Tô Trạch vẫn có thể nhìn thấy sự hâm mộ và tham lam trong mắt nó.

Bỗng nhiên trong đầu hắn chợt lóe lên, nghĩ tới điều gì, lên tiếng hỏi:

“Người của bộ tộc Đạo Diễn xây thành trì có dựa vào quy củ hay nguyên tắc gì không?”

Bạo Viên vương liếc nhìn Tô Trạch, trong lòng cảm thán về sự tinh ranh của tên nhân loại này, đối với những chuyện này thực sự quá nhạy cảm!

Nó chậm rãi gật đầu, trịnh trọng nói: “Đương nhiên là có nguyên tắc, thời gian trưởng thành của loài yêu thực càng lâu thì, độ khó cũng sẽ càng cao.

Còn nếu là muốn đạt tới trình độ của hoa Đại Quỳ thì cần một lượng lớn năng lượng và căn nguyên của đạo.

Cho nên thường thì dưới thành trì của bộ tộc Đạo Diễn, đều sẽ có một mỏ khoáng sản cực kỳ lớn, nồng độ căn nguyên của đạo thì cao đến mức không hợp lẽ thường!”

“ căn nguyên của đạo?”

Tô Trạch nghe được từ ngữ xa lạ này, không khỏi hơi nghi ngờ một chút.

“Chính là những thứ kia, mảnh vỡ căn nguyên của đạo!”

Bạo Viên vương chỉ về phía đốm sáng đang trôi lơ lửng trên bầu trời phía xa.

“Mảnh vỡ đạo tắc không thuộc tính?”

Tô Trạch lại hỏi một câu, ánh mắt dần sáng tỏ.

“Có thể nói như vậy, nhưng đẳng cấp của căn nguyên của đạo cao hơn mảnh vỡ đạo tắc nhiều, truyền thuyết đó là mộ bộ phận nguyên bản của vùng đất này! Nếu có thể hấp thu một bộ phận, con đường tương lai tất nhiên là thuận buồm xuôi gió…”

Lúc nói lời này, sự hâm mộ trong mắt Bạo Viên vương sắp tràn ra rồi.

Tô Trạch nhẹ gật đầu, nhìn chằm chằm về phía thành Thiên Quỳ, trong lòng âm thầm suy tính xem có thể thu hoạch được bao nhiêu.

Khoáng sản?

Mặc dù không biết là khoáng sản gì, nhưng thành trì lớn như thế thì dù có là linh thạch hạ phẩm rác rưởi nhất cũng đủ để mình đem đi bán với giá trên trời!

Tô Trạch đã từng thu thập linh thạch, giá cả coi như tạm được.

Chủ yếu nhất là thành Thiên Quỳ có cả một cái mỏ khoáng sản vậy số lượng linh thạch chắc chăn sẽ lớn, đủ để ăn no, thu về một chút cũng sẽ đáng tiền.

Chỉ là bây giờ còn có một vấn đề.

Chính là thực lực.

Thành trì lớn như vậy không cần nghĩ cũng biết bên trong sẽ có cao thủ Nguyên Anh bảo hộ!

Dù không có thì cũng phải có mấy trăm cao thủ Kim Đan?

Nhìn độ nồng đậm của linh khí bên trong thành, còn có nồng độ mảnh vỡ đạo tắc, dù là một con lợn sống trong đó vài chục năm cũng có thể tu thành Trúc Cơ!

Lại càng không cần phải nói đến những người hơi có năng khiếu một chút, nếu tu luyện bên trong thành trì thì thực lực càng không cần phải bàn tới.

Còn có hoa Đại Quỳ mà Bạo Viên vương nói tới, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là một yêu thực Nguyên Anh cảnh!

Thậm chí khả năng cao hơn đã đạt tới cảnh giới Bán Bộ Hóa Thần!

Nguyên Anh sơ kỳ, Tô Trạch còn có thể cứng đối cứng, có thắng được không thì không chắc nhưng ít nhất sẽ không rơi vào thế hạ phong.

Với lại Tô Trạch đoán mình bây giờ đối đầu Nguyên Anh sơ kỳ, xác suất thắng là hơn chín, trung kỳ chắc là sẽ ngang cơ, về phần hậu kỳ thì không rõ nhưng chắc chắn là sẽ không rớt đài.

Nguyên Anh không giống với Trúc Cơ và Kim Đan trước đó, con đường tu hành càng càng bước thì sự chênh lệch giữa mỗi bước càng lớn!

Có lúc, chênh lệch của một cảnh giới nhỏ trong đó còn lớn hơn cảnh giới lớn lúc yếu trước kia!

Lại càng không cần phải nói, trong giới tu luyện, đối với người tu luyện Nguyên Anh cảnh có một cách gọi đặc biệt.

Bán Tiên.

Bước vào Nguyên Anh mới tính là chân chính bước vào cửa lớn của giới tu luyện, tiên phàm khác nhau, không chỉ là nói giữa người bình thường và người tu luyện hoặc người tu Trúc Cơ, đồng thời là đang nói Nguyên Anh và người tu luyện dưới cảnh giới Nguyên Anh!

Nếu không phải Tô Trạch bật hack, thì chưa chắc đã là đối thủ của Nguyên Anh.

Giữa hai bên có sự khác biệt, không thể quơ đũa cả nắm.

Mà thành Thiên Quỳ sẽ có bao nhiêu cao thủ Nguyên Anh cảnh?

Tô Trạch không rõ ràng, nhưng có thể khẳng định hơn ba người.

Nếu không thì chắc chắn không thể bảo vệ thành trì.

“Gào!”

Đột nhiên có một tiếng gào thét kinh khủng vang lên, khiến Tô Trạch bừng tỉnh khỏi sự trầm tư.

Đằng xa có một con thú khổng lồ cao gần trăm mét xuất hiện, mang theo một khí thế ngập trời bay về phía này!

Yêu khí nồng đầm cuồn cuộn như biển, khí tức vượt xa Kim Đan ập tới.

Cùng lúc đó, trong mắt Tô Trạch hiện ra từng hàng thông tin.

“Tên: Ứng Long”

“Thực lực: Cấp C cao giai!”

“Đặc điểm huyết mạch: Huyết mạch Long tộc 15%!”

Một yêu thú Nguyên Anh cảnh xuất hiện!

“Gào…”

Tiếng gào thét âm trầm lập tức vang lên, bước chân thú triều trì trệ, có hơi sợ hãi quay đầu nhìn sang.

Bạo Viên vương càng bị dọa giật mình hơn, thân hình cấp tốc thu nhỏ, biến thành bộ dáng đại tinh tinh bình thường, giống như là sợ khiến đối phương chú ý.

Nhưng ngay lập tức thần niệm của Ứng Long phía xa càn quét tới, truyền âm cho đông đảo yêu thú.

Thú triều bắt đầu xao động, kích động, tham lam, tiếng thét hưng phấn không ngừng vang lên tiếng gào thét nhao nhao vang lên.

Trong một chớp mắt, thú triều một lần nữa phấn chấn lên, lao về thành trì ở phía xa xa!

Ầm ầm…

Bao la cuồn cuộn, tiếng gào thét đinh tai nhức óc vang lên.

Ngay lúc Ứng Long vừa xuất hiện, Tô Trạch lập tức mang theo ba bọn Tiểu Thanh bay đi biến mất trên bầu trời, yên lặng hạ xuống bên trong rừng rậm.

Hắn vừa mới thu lại khí tức, rơi xuống phía trên tán cây rậm rạp, lại vỗ vỗ đầu, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.

“Các ngươi chờ ta một chút, chúng ta rơi đồ, ta phải đi nhặt về.”

Nghe nói như thế, đám Tiểu Thanh đều hơi nghi ngờ một chút, không biết là cái gì nhưng đều ngoan ngoãn gật đầu, nhao nhao thu liễm khí tức không nói gì.

Thân hình Tô Trạch thoắt biến một cái, không gian có hơi vặn vẹo rồi lập tức biến mất không thấy nữa.

Cùng lúc đó.

Bên cạnh Bạo Viên vương vừa mới thu nhỏ đột nhiên một bóng người không tiếng động xuất hiện, lấy đi quả Tinh Thần trong tay Bạo Viên vương rồi lại biến mất hút.

Toàn bộ quá trình không vượt qua một giây, hình như xảy ra trong nháy mắt

Bình Luận (0)
Comment