Từng mạch nhánh xuất hiện, không có gì bất ngờ đều có một kho hàng.
Nhưng mà Tô Trạch cũng không đi mở ra nhìn thử.
Nếu hắn không đoán sai, có lẽ những linh thạch trong kho hàng này đều bị thành Thiên Quỳ chuyển đến trên tường thành tiêu xài mất rồi.
Nếu không, đám Trúc Cơ vừa nãy cũng không cần phải đi càng xa mạch nhánh.
Không lãng phí thời gian, bước chân của Tô Trạch nhanh hơn không ít, chạy như điên đến trung tâm mạch chính khu vực trung tâm!
Dưới bước chân về trước nhanh như vậy, vẫn dùng một khoảng thời gian mới đuổi đến nơi.
Sau một lúc lâu.
Bước chân của Tô Trạch đột nhiên dừng lại, ánh mắt chăm chú nhìn phía trước cách đó không xa.
Chỉ nhìn thấy, chỗ cửa ra của mạch nhánh phía trước, có một mạch khoáng càng thêm khổng lồ, nồng độ linh khí khủng bố!
Hiển nhiên, đó chính là mạch chính của mạch khoáng linh thạch dưới thành Thiên Quỳ!
Nhưng khác với mạch nhánh trước đó chính là, cửa vào mạch chính lúc này, đang có hai bóng người trông coi bày trận sẵn sàng đón quân địch!
Thực lực vẫn coi như không tệ, cao thủ Kim Đan cảnh.
Cũng may lúc nãy Tô Trạch gấp rút lên đường, vẫn thu liễm khí tức của mình, cũng không ngừng dùng thần niệm tra xét bốn phía, lúc này mới không trực tiếp lao ra chỗ rẽ của mạch khoáng, bại lộ trước mặt hai Kim Đan!
Mạch chính còn có cường giả đóng giữ!
Tô Trạch lập tức dừng bước chân, hơi nhíu mi rơi vào suy tư.
Cũng không phải e ngại hai Kim Đan trông cửa kia.
Là Kim Đan sơ kỳ, chính là để Hắc Đản ra tay cũng được.
Nhưng lúc này bên cạnh mạch chính cũng có hai Kim Đan đóng giữ, bên trong đó thì sao?
Nhất định sẽ có càng nhiều cường giả trấn giữ cùng!
Thậm chí còn sẽ có cường giả Nguyên Anh!
Tô Trạch càng nghĩ loại khả năng này càng lớn.
Thứ quan trọng như mạch khoáng linh thạch, người của thành Thiên Quỳ nhất định sẽ để lại cường giả đóng giữ, để phòng ngừa xuất hiện tình trạng hỗn loạn gì đó.
Sức uy hiếp của cường giả Kim Đan cảnh không đủ, đó chỉ có thể là Nguyên Anh!
Cùng lúc đó.
Ngay khi Tô Trạch đang suy ngẫm, trên một gò đất nhỏ ngoài thành Thiên Quỳ.
Những bóng người lẳng lặng đứng đó, ánh mắt đều đặt vào cuộc chiến đấu kịch liệt ở nơi xa.
Trong đó có nam có nữ, hơn nữa phong cách ăn mặc cũng lộ rõ khác biệt.
Hóa ra là tuyển thủ đến từ các chủng tộc, lúc này đều tụ tập ở nơi này.
Có tộc Huyết Thần, có bộ tộc Địa Tinh, có bộ tộc Ngưu Đầu Nhân, có bộ tộc Huyền Dương…
Những tuyển thủ này đều có một điểm giống nhau, hoặc là thực lực bản thân mạnh mẽ, hoặc là thực lực chủng tộc không tệ, có thể đi vào chia một chén canh.
Đúng vậy, bây giờ những tuyển thủ này đang chuẩn bị một kế hoạch!
Đúng lúc này, nơi xa xuất hiện một vệt huyết quang, tốc độ nhanh như lưu quang, cấp tốc bay về phía bên này.
Chỉ trong nháy mắt, huyết quang rơi xuống trung tâm đông đảo tuyển thủ.
Chính là thiên kiêu mạnh nhất tộc Huyết Thần, Anthony!
Ngay sau đó, lại có vô số bóng người xuất hiện trên gò núi.
Tuyển thủ của bộ tộc Địa Tinh cũng đến.
Anthony quét mắt nhìn một vòng, ánh mắt lấp lóe, sắc mặt bình tĩnh như nước, không nhìn ra là vui hay giận.
Chỉ là trên người hắn mang theo mùi máu tươi thoang thoảng, chứng tỏ trên đường chạy đến đây đã dính phải máu tanh.
Đám người Anisha, Daniel của tộc Huyết Thần cũng đến rồi, ngoài một số người không đến kịp và một số người đã chết thì trên cơ bản đều đến đông đủ.
Bọn họ nhìn thấy Anthony, thi nhau tiến lên chào hỏi.
Anthony khẽ gật đầu, đảo mắt nhìn về phía đám người bộ tộc Địa Tinh thấp bé có màu da xanh biếc ở bên kia.
“Jimuri, đồ của các ngươi đáng tin chứ?”
Một tên Địa Tinh cổ đeo dây chuyền màu vàng đối mặt với Anthony, trên mặt không hề có vẻ sợ hãi, trái lại còn lộ vẻ trào phúng: “Bảo vật của bộ tộc Địa Tinh ta, tất nhiên là vô cùng đáng tin rồi!”
Nhìn thấy biểu cảm của Jimuri, Anthony nhíu mày, nhưng cũng không nói thêm gì.
Là thiên kiêu mạnh nhất bộ tộc Địa Tinh, thực lực của đối phương cũng rất mạnh mẽ.
Mặc dù Anthony không quá tán thành xếp hạng thực lực của Thiên Cơ các, nhưng Jimuri có thể xếp thứ bảy mươi bảy trên đó, chắc chắn là có chút vốn liếng!
Hơn nữa trong hành động lần này, chủ yếu vẫn phải dựa vào bảo vật của đối phương, bây giờ không phải lúc trở mặt với Jimuri.
Nghe thấy lời của Jimuri, các tuyển thủ đang chờ đợi ở xung quanh đều không nhịn được xúm lại, trên mặt lộ vẻ mong đợi.
Từ đầu đến cuối Jimuri vẫn không hạ xuống đất, vẫn luôn lơ lửng giữa không trung, duy trì độ cao ngang bằng với các tuyển thủ.
Hắn quét mắt nhìn tuyển thủ xung quanh một lượt, trên mặt lại hiện ra khinh thường, thản nhiên nói: “Thật sự là yêu ma quỷ quái nào cũng dám đến tham gia náo nhiệt! Đúng là buồn cười! Thành trì chúng ta sắp lẻn vào chính là thành trì có mấy vị cường giả Nguyên Anh! Mỏ linh thạch kia, và cả căn nguyên của đạo của bọn họ, chắc chắn xung quanh có cường giả bảo vệ, tất nhiên thực lực cũng từ Kim Đan trở lên! Nói cách khác ít nhất có một cường giả Nguyên Anh! Những tên Kim Đan sơ kỳ các ngươi đến làm gì? Muốn chịu chết?”
Có tuyển thủ lộ vẻ xấu hổ giận dữ, nhưng lại không biết phản bác như thế nào.
Quả thật là vậy, cho dù thực lực bọn họ có mạnh hơn nữa, thiên phú có tốt hơn nữa, thậm chí nắm giữ đạo tắc.
Nhưng khi ở Kim Đan sơ kỳ muốn giao đấu với cường giả Nguyên Anh, quá nửa chính là kết quả tặng đồ ăn đến cửa.
Nhưng đám Anthony thì không phải lo lắng điều này, sau khi tiến vào thế giới Đạo Diễn, bọn họ tiến bộ vượt bậc, đã đột phá đến thực lực Kim Đan hậu kỳ!
Đồng thời mức độ khống chế đạo tắc cũng tăng lên không ít, đây cũng là nguyên nhân bọn họ dám đi thành Thiên Quỳ!
Lúc này, Jimuri nói tiếp: “Hơn nữa, không gian chứa đựng của thuyền Ngũ Hành độn của bọn ta cũng có hạn, chỉ có thể cho những người thực lực mạnh nhất lên. Còn một số phế vật… tự giác chút, ngoan ngoãn ở bên ngoài tiếp ứng!”
Lời nói rất không khách khí, trong lòng rất nhiều tuyển thủ đều không cam lòng, nhưng cũng không dám nói ra.
Hết cách rồi, thực lực của Jimuri mạnh, nắm đấm cứng, lời người ta nói chính là đạo lý đúng nhất!
Anthony lạnh nhạt gật đầu, quay đầu chỉ vào mấy tuyển thủ tộc Huyết Thần, trầm giọng nói: “Các ngươi ở lại nơi này tiếp ứng cho bọn ta, cũng không cần đi theo vào trong.”