Hôm nay, Tô Trạch đã đạt được tới trình độ như thế!
Độ khống chế đạo tắc 25%!
Đây là một ngưỡng cửa mới!
Một ngưỡng cửa có thể hiểu rõ đạo tắc!
Đối với nhiều Nguyên Anh, có thể cả đời của họ cũng không thể đạt được trình độ cao như vậy.
Thậm chí đối với một số Hóa Thần, độ khống chế đạo tắc của họ chỉ lớn hơn 25% một chút mà thôi!
Tất nhiên chỉ được một vài Hóa Thần như vậy thôi.
Bây giả độ khống chế đạo tắc của Tô Trạch đã tăng lên 25%, nhưng hắn vẫn tiếp tục gia tăng thêm!
Trong giây lát, tu vi năm triệu năm đã truyền xong!
Trên giao diện hệ thống, nơi hiển thị thông tin về đạo tắc không gian, bỗng nhiên độ khống chế đạo tắc tăng từ 29,9% lên tới 30%!
Rắc rắc rắc rắc!
Tô Trạch ngồi xếp bằng trên mặt đất, không gian bị nổ nát vụn đã hóa thành mảnh hư không.
Không có gì so sánh được với lực phát sinh bất ngờ, không gian hư vô nuốt chửng hết tất cả.
Nhưng Tô Trạch vẫn bình yên vô sự.
Trên thân thể của hắn hiện lên một tầng bạch quang nhàn nhạt, bảo vệ hắn ở bên trong để hắn không chịu bất kỳ tổn thương gì!
Hiện tượng kì lạ xuất hiện nhanh, cũng biến mất rất nhanh.
Không gian rất nhanh đã khôi phục hoàn toàn, giống như lúc nãy chưa từng xảy ra việc gì.
Tô Trạch lại phát hiện ra điểm khác biệt.
Trên giao diện hệ thống, năng lực Thuấn Di và Không Gian Tù Lung vẫn còn, nhưng phía sau lại có khoảng trống hoặc là các nét chữ lớn nhỏ dần biến mất!
Tô Trạch nhíu mày trong chốc lát rồi lại giãn ra.
Hiện giờ thuấn di không hạn chế về khoảng cách, khoảng cách thuấn di dài hay ngắn hoàn toàn phụ thuộc vào linh lực của Tô Trạch ít hay nhiều!
Nếu linh lực của Tô Trạch đủ dùng, việc sử dụng thuấn di đi đến một thế giới khác là chuyện bình thường!
Tất nhiên linh lực của Tô Trạch không có thay đổi gì.
Không chỉ như vậy, Tô Trạch đưa tay ra, thì trong đầu hiện ra các tin tức.
Khi hắn nắm chặt tay lại thì không gian trở nên vặn vẹo, nhưng không tới mức vỡ nát, vẫn duy trì độ vặn vẹo như cũ!
Tô Trạch bước đi nhẹ nhàng, hắn không dùng năng lực Thuấn Di và Thiên Bằng Phù Dao quyết mà có thể trực tiếp đi tới một sơn cốc khác!
Chiết Điệp Không Gian, một bước ngàn mét!
Tô Trạch nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đây là một phương pháp sử dụng mới mà hắn mới nghĩ ra, nó bắt nguồn từ nguyên lý lỗ sâu và kiến thức về sự chuyển tiếp không gian.
Về phương diện khoa học kĩ thuật, việc này rất khó hiểu rõ, cần phải có khoa học kỹ thuật cao.
Nhưng đối với Tô Trạch, việc này dễ như trở bàn tay khi hắn có độ khống chế đạo tắc 30%!
“Khó trách mình chưa nghe nhóm lão Tuyết nhắc gì đến năng lực đạo tắc, thì ra cấp bậc của bọn hắn không được phân chia năng lực đạo tắc gì, có năng lực gì đều do bản thân tưởng tượng và động não thì có!”
Tô Trạch cảm thán một tiếng, khóe môi cong lên rồi nở một nụ cười.
Cái này chỉ là trong đạo tắc không gian, nếu như không có bất ngờ gì thì đạo tắc hệ Lôi cũng sẽ xuất hiện thay đổi này!
Tô Trạch không lãng phí thời gian của mình, nghiêng mình trở lại chỗ cũ rồi ngồi xếp bằng trên đất, bắt đầu gia tăng đạo tắc hệ Lôi!
Có kinh nghiệm thăng cấp đạo tắc không gian nên Tô Trạch đã thuần thục hơn rất nhiều.
Trực tiếp lấy một trăm nghìn làm đơn vị bắt đầu tiến hành truyền tu vi.
Chỉ trong chốc lát.
Ầm ầm!
Hư không sinh lôi!
Tiếng sấm sét vang lên nhưng lại không thấy bóng dáng của một tia chớp nào.
Đám Tiểu Thanh cũng bị kinh động, vội vàng chạy tới, sau khi nhìn thấy Tô Trạch và linh kiếm đều ngồi xếp bằng thì không dám đi qua, sợ làm phiền bọn họ tu luyện.
Lúc này Tiểu Thanh phát huy hết thiên phú của người chị cả, phân phó Tiểu Hỏa và Hắc Đản bắt đầu canh gác.
Ba con linh thú bay lên trên không, quan sát động tĩnh xung quanh, sợ sẽ dẫn đến yêu thú Nguyên Anh nào đó.
Điều khiến bọn họ thở phào nhẹ nhõm chính là, những tiếng sấm sét kia rất nhanh đã biến mất không thấy nữa.
Đùng đoàng.
Trên người Tô Trạch có ánh chớp đang nhảy, từng tia chớp giống như rắn xanh bò ở bên ngoài thân thể.
Ánh chớp càng ngày càng chói mắt, tia chớp cũng càng ngày càng dày đặc.
Không biết đã qua bao lâu, tất cả cuối cùng mới bình ổn lại.
Tô Trạch đột nhiên mở to hai mắt, sâu trong đáy mắt còn có một tia chớp lóe lên rồi biến mất, vô cùng chói mắt, giống như có ngôi sao đang chuyển vờn vậy.
Vài ánh chớp hiện ra, bắt đầu cắn nuốt những tia chớp kia, và bắt đầu phát triển nhanh chóng.
Đó là lôi linh, là sinh mệnh sinh ra từ trong sấm sét.
Sức mạnh của nó bây giờ vẫn rất yếu, nhưng một ngày nào đó, chỉ cần có đầy đủ năng lượng sấm sét, nó chắc chắn có thể phát triển thành chí tôn nắm trong tay sấm sét.
Bên trong giao diện hệ thống.
Đạo tắc hệ Lôi thăng cấp đến ba mươi phần trăm!
Tương tự như đạo tắc không gian, cũng không xuất hiện thêm năng lực mới nào, Tô Trạch bước đầu lĩnh ngộ bản chất của đạo tắc hệ Lôi, lúc này đã có thể sử dụng thông thạo đạo tắc hệ Lôi, cũng phát hiện ra năng lực thuộc về bản thân mình.
Mỗi một đạo tắc, thăng cấp lên mười phần trăm đều tiêu hao số tu vi là mười triệu!
Số tu vi mà hai loại đạo tắc tiêu hao ước chừng khoảng hai mươi triệu!
“Tu vi còn thừa: Hai trăm bốn mươi sáu triệu ba trăm nghìn!”
Số tu vi còn thừa vẫn hơn hai trăm bốn mươi triệu, hai mươi triệu chỉ là một phần nhỏ mà thôi!
So với việc có thể thăng cấp độ khống chế đạo tắc lên đến ba mươi phần trăm, hai nghìn vạn vẫn có thể trả được.
Độ khống chế đạo tắc ba mươi phần trăm, đã là cực hạn của Kim Đan thậm chí là Nguyên Anh cảnh!
Muốn cao hơn nữa thì phải đến tu vi Hóa Thần mới có thể!
Tô Trạch không muốn đột phá cực hạn ba mươi phần trăm.
Một là tu vi có thể không đủ sử dụng, bản thân sắp phải đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh, đến lúc đó nhất định sẽ phải dùng đến một lượng lớn để kích hoạt hạt giống Long Tượng.
Mặt khác, độ khống chế đạo tắc mỗi lần thăng cấp mười phần trăm, thì tu vi yêu cầu đều sẽ tăng lên gấp bội!
Chưa kể, bây giờ còn là tình huống phải đột phá cực hạn, có lẽ đó đã không phải vấn đề chỉ gấp mấy lần nữa.
Mà có thể là hơn mười lần, thậm chí là mười mấy lần!
Rất có thể tu vi sẽ không đủ dùng!
Hai là không cần thiết.