Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 453 - Chương 453: Tiểu Thanh Độ Kiếp, Thiên Kiếp Giáng Xuống

Chương 453: Tiểu Thanh độ kiếp, thiên kiếp giáng xuống Chương 453: Tiểu Thanh độ kiếp, thiên kiếp giáng xuống

Quả thực… Không thể tin nổi mà!

Phải biết rằng, bây giờ Tô Trạch vẫn chưa phải tu sĩ Nguyên Anh nữa!

Dù hắn có thủ đoạn đối kháng Nguyên Anh, có thể chiến thắng Nguyên Anh, nhưng cũng không thể một kiếm chém chết được chứ đúng không?

Sau khi vật lộn chiến đấu hồi lâu rồi thắng đối phương, và một kiếm giết chết một cách dễ dàng, giữa hai cái này có sự khác nhau rất lớn!

Thực lực mà hai loại phương thức này thể hiện ra cũng là khác nhau!

"Trạch ca… Bây giờ hắn mạnh tới vậy ư!?"

Phượng Khánh nuốt nước bọt, lắp bắp nói.

Mọi người đột nhiên lấy lại tinh thần, sự khiếp sợ trong mắt vẫn chưa tan đí, nhìn bóng lưng của Tô Trạch, sự tôn sùng trong lòng càng thêm nồng cháy hơn!

"Sự chênh lệch giữa chúng ta và Trạch ca… Quá lớn!"

Những thí sinh có chút kiêu căng trong lòng vì thực lực tiến bộ vượt bậc, thầm nói.

Bọn họ biết rõ về sự chênh lệch giữa người với người, đã hiểu được đạo lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!

"Tất cả mọi người chú ý! Chắc là cường giả trong thành sẽ bị Trạch ca hấp dẫn hết ra ngoài, đợi lát nữa thiên kiếp giáng xuống sẽ là lúc chúng ta ra tay!"

Diệp Thanh còn khá là bình tĩnh, lúc này trầm giọng nhắc nhở mọi người.

Rất nhiều thí sinh gật đầu, điều chỉnh trạng thái của mình, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!

Cùng lúc đó.

Ầm!

Trong giây lát, ngay lúc thân thể của cường giả Nguyên kia rơi xuống dất, mấy luồng khí thế kinh thiên bộc phát ra từ nơi sâu trong thành!

Khí tức ngút trời quấy nhiễu đám mây trên bầu trời, chỉ trong nháy mắt không trung đã trở nên trong xanh, không có chút mây nào!

Tia sáng xuất hiện, vài bóng người đang chạy vội về phía bên này!

Là cường giả đứng đầu trong thành Thanh Liễu!

Ai cũng đều là Nguyên Anh đỉnh phong, một người còn là cường giả sắp đạt tới cảnh giới Hóa Thần.

Thực lực cũng khoảng chừng bằng với lão Thành chủ của thành Thiên Quỳ lúc trước.

Nhưng xét về số lượng cho tới tuổi thì đám bọn họ đều chiếm ưu thế rất lớn!

Đều ở trong thời kỳ tráng niên nhất, không cần lo sau khi ra tay mạnh quá thì sẽ tổn hại tới tuổi thọ của mình, có thể ra tay chẳng hề kiêng kỵ gì!

Có khoảng năm cường giả Nguyên Anh đỉnh phong!

Sau khi Tô Trạch chú ý tới thì khẽ nhíu mày, có chút kinh ngạc.

Cường giả như vậy, một người thì còn được, hắn có thể đối phó, nhưng nếu như là năm người thì nguy hiểm nhường nào!

Chẳng quan tâm tới những cường giả vẫn chưa chạy tới kia, Tô Trạch lặng lẽ truyền âm cho Tiểu Thanh: "Chuẩn bị!"

Nói rồi, hắn quay đầu nhìn về phía cây liễu lớn cao vút tới mây trong thành kia, trong mắt toát lên sự lo lắng.

Có chút lạ, suôt từ nãy tới giờ, yêu thực thủ hộ của thành Thanh Liễu lại chẳng có tí động tĩnh gì.

Chuyện không hợp lẽ thường là sẽ có vấn đề.

Tô Trạch lo sẽ có biến cố gì xuất hiện, suy cho cùng cây liễu kia to lớn như thế, ít thì cũng là cường giả Nguyên Anh đỉnh phong.

Nếu như lát nữa không bị thiên kiếp bao trùm thì e sẽ có biến cố.

Nhưng giờ này khắc này, đã không còn thời gian để lo lắng những chuyện khác nữa rồi.

Tên lên cung không thể không bắn.

Chỉ thoáng cái, năm tên Nguyên Anh đỉnh phong kia đã xuất hiện ở ngoài tường thành.

Không hề do dự, bọn họ vừa xuất hiện thì đã ra tay với Tô Trạch luôn!

Người Tô Trạch nhoáng một cái, không gian bắt đầu vặn vẹo, hắn biến mất không thấy tăm hơi và rồi sau đó lại xuất hiện ở nơi xa.

"Lực lượng đạo tắc!?"

"Là người tới từ bên ngoài!"

"Giết hắn!"

Bỗng chốc, các cường giả của thành Thanh Liễu phát hiện thân phận của Tô Trạch, lúc này hét lớn.

Ầm!

Tiếng nổ vang xuất hiện.

Một loạt ánh hào quang ác liệt đánh về phía Tô Trạch.

Cùng lúc đó, còn có cường giả Nguyên Anh lao tới tấn công Tô Trạch.

Đám yêu thú kia phản ứng lại rất nhanh, lúc này cũng bắt đầu tấn công những cường giả bộ tộc Đạo Diễn kia, kìm chân được một phần nhưng vẫn còn hơn mười tên Nguyên Anh vọt về phía Tô Trạch!

Cho dù thực lực của Tô Trạch mạnh mẽ, nhưng nếu đối mặt với nhiều cường giả Nguyên Anh như vậy thì chắc chắn không chống đỡ được.

Vì vậy, hắn không chọn đối đầu trực diện, mà chọn lợi dụng lực lượng của đạo tắc không gian không ngừng thay đổi vị trí của mình, tạm thời ngăn chặn hơn mười tên Nguyên Anh kia.

Rầm!

Tiếng nổ rền điếc tai, Tô Trạch chọi cứng một quyền với một tên Nguyên Anh đỉnh phong, ngươi hắn cũng dựa thế bay ra, tránh né công kích từ sau lưng.

Trong mắt tên Nguyên Anh đỉnh phong tinh quang sáng rọi, nhìn Tô Trạch với vẻ khá là khó tin, cúi đầu nhìn qua lòng bàn tay đã rách hổ khẩu, cảm nhận cơn đâu từ đó truyền tới.

Một Kim Đan nho nhỏ mà thôi!

Nhưng lại có thể đánh trực diện một chưởng với mình!?

Song điều càng khó tin hơn đó là, đối phương lại không có tí thương tích gì, còn hổ khẩu của mình thì lại rách!

Mình là cường giả Nguyên Anh đỉnh phong đó!

Tên kia… Là quái vật gì vậy!

Trong bỗng chốc, trong lòng hắn dấy lên một sự sợ hãi.

Phải giải quyết đối phương thật nhanh, nếu không thành Thanh Liễu sẽ gặp phải đại họa!

Không thể không nói, dự cảm của hắn rất chính xác.

Chỉ tiếc, Tô Trạch nắm giữ đạo tắc không gian, nên dịch chuyển tức thời là chuyện dễ như cơm bữa, trong lúc bóng hình lấp lóe thì không ngừng tránh thoát những công kích làm người ta sợ hãi kia.

Thấy tình huống như thế thì trong lòng những cường giả Nguyên Anh đang vây công hắn càng thấy nôn nóng hơn.

Kẻ như vậy bỗng xuất hiện ở đây thì chắc chắn là có mưu đồ gì rồi!

Thành Thanh Liễu có thứ gì đáng để đối phương ra tay chứ?

Không cần suy nghĩ nhiều, đáp án rõ mồn một!

Căn nguyên của đạo!

Cái đám chết tiệt này lại phát hiện bí mật căn nguyên của đạo!?

Ánh mắt của rất nhiều Nguyên Anh trở nên tàn nhẫn, linh lực tuôn trào, khí thế ngất trời, cùng nhau tấn công!

Ầm!

Nổ vang chấn động trời đất, hàng loạt khe không gian xuất hiện.

Người Tô Trạch lảo đảo, quần áo trên người có đôi chỗ bị rách, nội tạng bị chấn.

May mà, hắn kịp thời chạy thoát từ trong hư không, nên mới không bị thương nặng hơn.

Hắn khạc một ngụm máu tươi, cảm nhận được cơn đau nhức ở trong cơ thể, ánh mắt càng tỉnh táo hơn.

Bình Luận (0)
Comment