Một kẻ xếp hạng gần chín mươi thì sao có thể sánh được với những thiên kiêu đừng trong top 10 như bọn họ chứ.
Vì vậy, ngay từ lúc bắt đầu bọn họ đã không coi Tô Trạch ra gì rồi.
Nhưng mà hiện giờ, sự thật là Tô Trạch đã đè bẹp tất cả thiên kiêu chỉ với sức của một người!
Dù ngươi là Thần tử của Hồn tộc, hay là Hoàng tử thần triều…
Không cần biết ngươi có thân phận gì thì vẫn phải ở dưới Tô Trạch.
Một triệu ba trăm ngàn, hơn con số chín trăm hai mươi ngàn của Hồn Vô Nhai ba trăm tám mươi ngàn, chênh lệch với hạng ba, hạng bốn cho tới hạng năm càng nhiều hơn!
Ngay tức khắc.
Gần như trong đầu tất cả người tu luyện chú ý tới đại hội Vạn tộc đều hiện ra một ý niệm như vậy.
Rốt cuộc … Tô Trạch là người ra sao?
Vị thiên kiêu nhoáng cái đã leo lên hạng nhất của cuộc thi dự tuyển này, rốt cuộc đã làm ra chuyện gì ở trong thế giới Đạo Diễn mà lại gặt hái được nhiều mảnh vỡ đạo tắc như vậy!??
…
Bộ tộc Huyền Dương, thành Thiên Lan.
Trong quảng trường rộng lớn, mọi người đều im phăng phắng.
Tất cả người tu luyện thấy màn sáng trên bầu trời thì người đều đứng như trời chồng, trên mặt lộ ra vẻ chấn động và khó tin, hai mắt trợn tròn xoe, nhìn chằm chằm vào cái tên ở hạng nhất kia!
Hạng nhất của cuộc thi dự tuyển!
Nhân tộc Tô Trạch!
Hắn không những là hạng nhất trong vực thứ bảy mà còn là hạng nhất cuộc thi dự tuyển của cả đại hội Vạn tộc!
Tin tức này quả thật là đã cho người ta sư chấn động quá mức rồi!
Phải biết rằng, trong những khu vực khác có không ít tuyệt thế thiên tài đó!
Hồn Vô Nhai, Doãn Chính Đức, Phượng Thái Vi gì gì đó đều là thiên kiêu quá quen thuộc với bọn họ!
Lúc này lại đều bị Tô Trạch dẫm ở dưới chân, nên đương nhiên là làm bọn họ thấy chấn động vô cùng ở trong lòng rồi, trong mắt toát lên sự khó tin và khiếp sợ vô cùng!
Cho dù là thí sinh Nhân tộc và mấy cường giả Hóa Thần Trương Mục Chi sau khi nhìn thấy xếp hạng cuối cùng kia thì cũng đều dại ra!
Ầm!
Sau một khắc, cả quảng trường đều sôi trào!
Cuối cùng đám người Trương Mục Chi cũng lấy lại tinh thần, chợt quay đầu nhìn về phía Tô Trạch, vẻ mặt không cần nói cũng biết đều toát lên vẻ khiếp sợ và mừng rỡ.
Đến bản thân Tô Trạch cũng thấy hơi kinh ngạc.
Hắn vốn cứ tưởng mò được vào trong top 20, top 30 đã là ngon rồi.
Nhưng hắn không ngờ lại lấy được luôn hạng nhất của cuộc thi dự tuyển, chênh lệch với Hồn Vô Nhai ở hạng nhì tận gần bốn trăm ngàn!
Vậy thì xem ra, bản thân chắc chắn sẽ trực tiếp tiến vào trận chung kết rồi!
Tâm trạng của Tô Trạch lập tức trở nên thoải mái rất nhiều.
Đấu bán kết hắn cũng có nắm chắc, nhưng mà phải hao phí chút thời gian, bây giờ có thể giảm bớt được không ít phiền toái thì đương nhiên là một chuyện đáng ăn mừng rồi.
Ngoài điểm này thì Tô Trạch cảm thấy không có gì đáng để vui mừng nữa rồi.
Cũng chỉ có phần thưởng mà lúc trước cường giả của Thiên cung đã hứa là có sức hấp dẫn với hắn thôi.
Cũng không biết có thể thu hồi được bao nhiêu tu vi, nếu như quá ít thì cũng chán ngắt.
Trên đài cao.
Trong mắt của Lý Trường Sinh và Liễu Y Y đều toát ra sự kinh ngạc.
Nhưng chẳng mấy chốc bọn họ đã trở về bình thường.
“Hơn một triệu mảnh vỡ đạo tắc, đối với chúng ta thì đó cũng là một con số không nhỏ, có thể lấy được hạng nhất thì cũng chẳng phải chuyện gì lạ.”
Lý Trường Sinh thản nhiên nói, vẻ mặt lại khôi phục về bình tĩnh.
Nói rồi, hắn phất tay một cái, ý bảo đám người tu luyện có mặt yên tĩnh lại, ngay sau đó hắng giọng tuyên đọc mười hạng đầu của vực thứ bảy.
Sau đó lại bổ sung: “Mười hạng đầu của vực thứ bảy sẽ có phần thưởng đặc biệt, hơn nữa thí sinh Tô Trạch của Nhân tộc giành được hạng nhất của cuộc thi dự tuyển, cũng sẽ có phần thưởng.”
Hắn nhẹ nhàng phất tay, hàng loạt lưu quang xuất hiện ở trước mặt mười người giành được mười hạng đầu.
Là một chiếc nhẫn không gian.
Trong thí sinh Nhân tộc, bao gồm cả Tô Trạch thì tổng cộng có sáu người giành được phần thưởng trong mười hạng đầu, thế nên ngay tức khắc bọn họ càng được chú ý hơn.
Tô Trạch nhận lấy nhẫn không gian ở trước mặt, tản thần niệm ra quan sát thứ ở bên trong thì chân mày giật giật luôn.
Đan dược.
Toàn là đan dược!
Ngoài đan dược thì cũng có rất nhiều linh khí phát sáng lập lòe!
Các loại đan dược như Hồi Hồn đan, Ngũ Linh Phá Ách đan, Tam Âm Huyền Dương đan, Nguyên Nhất Hư linh đan v.v… đều có số lượng khổng lồ.
Trong đó số lượng của Ngũ Linh Phá Ách đan là nhiều nhất, ước chừng có tới gần chục ngàn viên!
Tam Âm Huyền Dương đan thì có ba ngàn viên, Nguyên Nhất Hư linh đan, một ngàn viên, thánh dược chữa thương Hồi Hồn đan thì là một trăm viên!
“Nhiều vậy cơ à!??”
Tô Trạch khẽ nhíu mày, trong lòng thấy có hơi kinh ngạc.
Không nói những linh khí kia, chỉ giá trị của những đan dược này thôi cũng đã rất coa rồi, đủ cho Tô Trạch thu hồi được một lượng lớn tu vi!
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lý Trường Sinh ở trên đài cao, phát hiện đối phương khẽ gật đầu với mình.
Sau khi gật đầu đáp lễ lại thì Tô Trạch cũng không để lộ ra.
Chỉ có Diệp Thanh vô cùng kích động, nói phần thuởng của mình ra.
“Oh shit, lại có nhiều đan dược như vậy …”
Hắn đã bắt đầu nói, báo số lượng ở trong đó ra rõ mồn một.
Các loại đan dược cũng có mấy trăm, thậm chí là mấy ngàn viên lận.
Đương nhiên, số lượng không nhiều bằng Tô Trạch được.
Trong nhẫn không gian của bốn thiên kiêu khác cũng là như thế, điểm khác nhau duy nhất là về số lượng.
Mà lúc này, Lý Trường Sinh vẫn còn đang phát phần thưởng.
Dựa theo quy củ mà đặt ra lúc trước, top 50000, top 30000, top 10000 đều có phần thưởng tương ứng!
Vô số đan dược bay từ trong tay của hắn ra, đáp xuống trước mặt những thí sinh kia.
Nhưng mà so sánh với đan dược trong tay Tô Trạch thì lại thành ra ít vô cùng.
“Là hắn đã nâng cao tiêu chuẩn của phần thưởng, phần thừa ra đó thưởng luôn cho các ngươi rồi đấy.”
Lúc này, Trương Mục Chi giải thích nghi ngờ của Tô Trạch, thấp giọng nói.
Lúc này Tô Trạch mới hiểu ra, nhìn thoáng qua Lý Trường Sinh cũng không nói thêm gì.