Mà Tô Trạch thì lại không thấy đau lòng chút nào, vẫn đang truyền không ngừng.
Cùng lúc đó.
Một lượng lớn tin tức xuất hiện ở trong đầu của hắn, giờ phút này thần âm huyền diệu lúc trước cũng trở nên rõ ràng, thông tục dễ hiểu, đủ loại kiếm chiêu đan chéo nhau xuất hiện ở trong đầu.
Một loạt kiếm khí vô hình xuất hiện ở xung quanh Tô Trạch, tạo thành một luồng xoáy kiếm khí.
Phía ngoài, kiếm linh đang nhìn chăm chú vào màn ảnh tinh thạch ở trước mặt nhướn mày, bóng người lóe lên rồi biến mất.
Khi nàng xuất hiện thì đã ở trước mặt Tô Trạch rồi.
Cảm nhận được kiếm khí ác liệt và khí tức kinh khủng kia ở xung quanh, kiếm linh chợt nghĩ tới gì đó, nét mặt trông có hơi xúc động.
Đương nhiên nàng biết rõ cấp độ của kiếm pháp mà Tô Trạch đang tu luyện.
Đó là kiếm pháp vô thượng do đại năng Độ Kiếp cảnh tạo ra!
Nếu như đợi lát nữa Tô Trạch không khống chế được thì e là sẽ phá hỏng nơi này luôn!
Trong bên ngoài sứ quán hai cường giả Hóa Thần kia thì những khác đều là tu sĩ Nguyên Anh hoặc là dưới Nguyên Anh cảnh.
Chỉ cần bão kiếm khí không khống chế được thì e khi hai cường giả Hóa Thần này ngăn cản là đã tử thương thảm trọng rồi!
Đám người Diệp Thanh đều là bạn bè của Tô Trạch nên đương nhiên kiếm linh cũng nghĩ cho Tô Trạch nữa.
Nàng nhẹ nhàng phất tay, một luồng huyết quang hiện lên, Trảm Tiên kiếm xuất hiện ở trong phòng tu luyện, lập tức khống chế bão kiếm khí kia ở trong phòng tu luyện, không để nó lan ra ngoài một chút nào.
Tô Trạch hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện.
Hắn chẳng hề biết gì về bão kiếm khí ở ngoại giới.
Dù hắn có biết thì cũng sẽ chẳng thấy lo lắng gì.
Kiếm linh chắc chắn sẽ xử lý tốt, không cần hắn quan tâm.
Sự ăn ý và tin tưởng nhau này Tô Trạch và kiếm linh là có.
Sau khi cảm nhận được tin tức hiện lên trong đầu, Tô Trạch càng hiểu hơn về sự bao hàm vạn tượng của Kiếm Hoàng Điển.
Chữ điển này ẩn chứa đủ loại hàm nghĩa như pháp tắc, tiêu chuẩn cho tới thư tịch dạng tiêu chuẩn.
Mà trong Kiếm Hoàng Điển có một chữ điểm, chẳng khó để nhìn ra được đó không phải là kiếm pháp của chuyên một kiếm chiêu nào.
Nó giống một quyển bách khoa toàn thư về phương diện kiếm đạo bao hàm toàn diện, chứa tất cả kiếm chiêu trong thế gian!
Vì vậy, kiếm chiêu được ghi lại trong Kiếm Hoàng Điển có rất nhiều, ước chừng có hơn một ngàn.
Đây cũng là nguyên nhân đã khiến Tô Trạch tiêu hao tu vi khoảng mười mấy triệu.
Nhưng sau khi số tu vi chục triệu đó truyền vào thì vô số trở ngại trong đó đều tan thành mây khói rồi.
Tất cả hạn chế trông huyền ảo đó đều trở nên đơn giản, thông tục dễ hiểu trong mắt Tô Trạch, không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn cản được nhận thức của hắn.
Thoắt cái, Tô Trạch đã đứng dậy, tay phải nắm hờ, tự như đang nắm một thanh trường kiếm vậy và rồi bắt đầu diễn luyện ở trong phòng tu luyện luôn.
Linh lực tuôn trào, cô đọng thành một thanh trường kiếm màu vàng xuất hiện ở trong tay của hắn.
Một loạt kiếm chiêu xuất hiện, biến hóa vô cùng, không chiêu nào là lặp lại.
Dần dần, sắc mặt của Tô Trạch có hơi trắng bệch, người cũng hơi lảo đảo!
Là kiếm pháp cấp S nên tiêu hao của Kiếm Hoàng Điển là cực kỳ lớn!
Nếu linh lực trong cơ thể của Tô Trạch không hùng hậu thì đã không chống đỡ nổi từ lâu rồi.
Thời gian trôi qua dần, Tô Trạch dần quen với cảm giác như vậy, đại dương màu vàng trong đan điền mênh mông gầm thét, một lượng lớn linh lực tuôn ra, củng cố cơ thể của hắn, hắn không ngừng diễn luyện chiêu thức trong Kiếm Hoàng Điển.
Tu vi còn thừa vẫn đang truyền không ngừng.
Cuối cùng, khi tu vi đã tiêu hao tới ba mươi triệu.
Trong giao diện hệ thống, trong mục thuộc về võ kỹ c, Kiếm Hoàng Điển đã biến thành cảnh giới viên mãn!
Chỉ trong nháy mắt.
Một tiếng ầm vang lên.
Một tiếng vang nặng nề vang lên bên tai Tô Trạch.
Nơi phát ra âm thanh không phải ở thế giới ngoài kia, mà là từ trong đầu của Tô Trạch!
Đốm sáng xanh kia đột nhiên nổ tung, lộ ra diện mạo thật!
Là một quyển bảng chữ mẫu!
Nó lơ lửng trong ánh sáng xanh mung lung, chậm chậm trôi, phát ra dao động khó hiểu tựa như có sinh mệnh vậy.
Bảng chữ mẫu cuốn thành quyển trục, trên quyển trục có một dòng chữ nhỏ.
Thanh Liên Kiếm Ca!
Cùng lúc đó.
Trước mắt Tô Trạch, chữ của hệ thống xuất hiện.
“Kiếm pháp: Thanh Liên Kiếm Ca!
Cấp: Chưa rõ!
Ghi chú: … Kiếm pháp có khả năng không thuộc về thế giới này!”
Khi Tô Trạch thấy bốn chữ nhỏ kia thì bỗng nhiên trong đầu xuất hiện hình tượng của một người.
Áo trắng như tuyết, cầm trường kiếm trong tay, miệng ngâm thơ, xuất khẩu thành chương.
Mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu được.
Vị kia được mọi người gọi là Thanh Liên cư sĩ, bản thân cũng tinh thông kiếm pháp, hiện giờ trong trên kiếm quyết tên cũng có hai chữ Thanh Liên.
Giữa kẻ đó và thứ này… Phải chăng có liên hệ gì?
Một loạt nghi ngờ hiện lên ở trong đầu của Tô Trạch, làm hắn nghĩ mãi không ra.
Thanh Liên Kiếm Ca… Là kiếm pháp cấp mấy?
Là thứ áp đấy hòm của lão Tuyết, cấp mà hệ thống đưa ra lại là chưa rõ.
Chắc là một võ kỹ vượt qua cấp S.
Cấp S tương ứng với cường giả Độ Kiếp cảnh, vậy thì vượt qua cấp S… Cũng chỉ có thể là đại năng Thiên Nhân cảnh rồi thôi!
Có loại công pháp ở cấp bậc này sao?
Trong ghi chú mà hệ thống cung cấp còn nói thứ này có khả năng không thuộc về thế giới này.
Vậy thì nó thuộc về thế giới nào?
Địa Tiên giới sao?
Có thể lắm chứ!
Tô Trạch không nghĩ ra được nên cũng chỉ đành thôi.
Lúc này tâm tư và ý niệm trong đầu của hắn đều bị Thanh Liên Kiếm Ca kia hấp dẫn.
Điều động ý niệm, bảng chữ mẫu lập tức mở dần ra!
Thoáng cái, kiếm khí dày đặc đến mức tận cùng hiện ra, ác liệt đến cực điểm, kiếm ý vô thượng lặng lẽ lưu chuyển.