Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 512 - Chương 512: Chiến Đấu Bắt Đầu, Leo Lên Tầng Hai Mươi Chín (2)

Chương 512: Chiến đấu bắt đầu, leo lên tầng hai mươi chín (2) Chương 512: Chiến đấu bắt đầu, leo lên tầng hai mươi chín (2)

Bị đánh chết cũng là chuyện có khả năng.

Thiên kiêu Nhân tộc đều là bạn của hắn, hắn thu hoạch được nhiều như vậy ở thế giới Đạo Diễn, trong đó có một phần là công lao của bọn họ, nên đương nhiên Tô Trạch sẽ không thể nào trơ mắt ra đó nhìn bọn họ bị Hồn Vô Nhai giết chế đượct.

Sau một lúc lâu, thấy Hồn Vô Nhai bay lên tầng trên thì Tô Trạch cũng động.

Bước chân lóe lên, trong phút chốc đã xuất hiện ở trước mặt một thí sinh.

Thấy Tô Trạch chợt xuất hiện ở trước mặt mình, sắc mặt của tên thiên kiêu dị tộc cả người toàn lông đỏ này thay đổi kịch liệt.

Một loạt cảm xúc như hoảng sợ, nôn nóng v.v... xuất hiện ở trên mặt của hắn.

Nhưng ngay lập tức những biểu cảm này đều chuyển thành vẻ mặt dữ tợn sẵn sàng đập nồi dìm thuyền.

Người có thể lên tới tầng này sẽ không phải hạng người bình thường, nên đương nhiên là muốn dốc sức liều một lần!

"Chết đi!"

Cùng với tiếng thét chói tai, thiên kiêu lông đỏ ra tay, vung một quyền đánh về phía Tô Trạch, hồng quang trên cánh tay hừng hực, một quyền đánh ra làm không gian chấn động, quyền phong ác liệt gào thét.

Thực lực của hắn không tệ, ít nhất thì ở trong số các thiên kiêu cũng đã trên trung đẳng.

Nếu như đối mặt với những thí sinh như Anthony, Jimuri thì có lẽ sẽ chóng được một hồi lâu mới thua.

Nhưng đáng tiếc, người hắn đối mặt lại là Tô Trạch.

Khoảnh khắc mà hắn ra tay ấy, Tô Trạch cũng rút Trảm Tiên kiếm ra!

Keng!

Trường kiếm chấn động, kiếm khí chói mắt đột nhiên xuất hiện, trông giống như một dải ngân hà tuôn ra từ trong hư không, trông thì như chảy chậm nhưng thực ra thì lại chảy xiết vô cùng!

Mũi kiếm sắc nhọn đâm nhẹ qua!

Ầm ầm!

Chỉ một thoáng, lông đỏ trên cánh tay của thiên kiêu lông đỏ đều bị cắt nát, biến thành phấn vụn màu đỏ rất nhỏ rơi xuống, trên da xuất hiện trăm ngàn vết kiếm, máu tươi chảy ra từ trong đó.

Máu thịt trên cánh tay nát be bét, xương cốt bị chém vỡ luôn, nên đương nhiên sẽ chẳng có nắm đấm gì nữa!

"A!"

Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.

Thiên kiêu lông đỏ bay ra ngoài, máu tươi chảy ra từ chỗ vết thương trên cánh tay đã bị chém.

Kiếm khí cũng không biến mất, chúng tiếp tục đi vào trong kinh mạch của hắn, tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn!

Cũng chính vào lúc này, một luồng lưu quang xuất hiện, bao phủ lấy thiên kiêu lông đỏ trên mặt lộ vẻ khiếp sợ và không cam lòng kia.

Thiên kiêu lông đỏ tức giận rống to, liều mạng giãy dụa, muốn tái chiến tiếp.

Nhưng trên thực tế, lúc này hắn đã không còn chút sức chiến đấu nào rồi.

Nếu không kịp thời khống chế kiếm khí trong cơ thể thì có lẽ sẽ nguy hiểm tới tính mạng.

Vì vậy, hiển nhiên là hắn bị đảo thải luôn!

Tiếng rống chứa đầy sự không cam lòng quanh quẩn trên bầu trời, đốm sáng bao quanh thiên kiêu lông đỏ bay về phía cung điện phụ trách chữa trị ở nơi xa.

Tô Trạch thở phào, khóe môi cong lên nở một nụ cười.

Thật ra xét từ góc độ nào.

Thì bây giờ chiến đấu với những thiên kiêu kia còn dễ hơn những cửa ải thử thách lúc trước.

Hắn nhìn xung quanh, phát hiện thí sinh của Nhân tộc hầu như đều xử lý dễ dàng thì cũng yên lòng, xoay người cất bước đi tới nham bích ở phía trước.

Cùng lúc đó.

"Kiếm đạo của Tô Trạch đúng là tốt đó!"

Lãnh địa của Hồn tộc, trong cung điện rộng lớn, có âm thanh vang lên.

"Đúng là tốt đó, nhưng nếu chỉ có trình độ thế này thì khả năng cao sẽ không phải đối thủ của Hồn Vô Nhai!"

Có cường giả nói ra phán đoán của mình.

Cường giả xung quanh đều gật đầu.

Bọn họ biết rất rõ về thực lực của Hồn Vô Nhai.

Mặc dù ban nãy Tô Trạch không sử dụng hết toàn lực nhưng vẫn có thể phát hiện ra được rất nhiều thứ.

"Dựa theo mức độ hùng hậu của linh lực của tu sĩ Nguyên Anh cảnh thì uy lực lớn nhất mà một kiếm của hắn có thể phát huy ra được sẽ sàn sàn với một kích toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, đây đã được coi là rất tốt rồi.

Nhưng Vô Nhai cũng là thiên kiêu, về mức độ hùng hậu của linh lực chắc là cũng không kém!"

"Vậy thì xem ra, Nhân tộc Tô Trạch cũng không có gì đáng lo!"

Trên thực tế, nếu như là người tu luyện không hiểu rõ về Tô Trạch, chỉ nhìn cảnh tượng ban nãy rồi so sánh với Hồn Vô Nhai.

Thì đúng là trông Tô Trạch có vẻ thường thường thật.

Thực lực rất mạnh, không thể khinh thường.

Nhưng hoàn toàn không nhìn ra được loại thực lực vượt qua tất cả thí sinh này.

Cùng lắm thì cũng ngang cơ Hồn Vô Nhai thôi, thậm chí có lẽ còn chẳng bằng Hồn Vô Nhai nữa.

Suy cho cùng thì cuộc thi dự tuyển trong thế giới Đạo Diễn, mặc dù có thể nhìn ra được thực lực của một thí sinh một cách gián tiếp, nhưng cũng không chuẩn xác lắm.

Đối với những thí sinh đứng đầu như Hồn Vô Nhai thì thành tích của cuộc thi dự tuyển có tốt hay không là có liên quan tới độ chăm chỉ của bọn họ và độ phối hợp của tộc nhân!

Mà so ra thì, trong quá trình Hồn Vô Nhai leo lên Thăng Tiên đài, thì thực lực mà hắn đã biểu hiện ra trông có vẻ mạnh hơn!

Dù đối mặt với thử thách gì thì hắn đều có thể xử lý dễ như trở bàn tay.

Không chỉ hắn, thực lực mà những thí sinh như Doãn Chính Đức của thần triều Vĩnh Hằng, Phượng Thái Vi của Phượng tộc, Ngưu Trụ của bộ tộc Thiên Ngưu, v.v… đã biểu hiện ra cũng cực kỳ kinh người!

Còn Tô Trạch thì lại trông vẻ có hơi giản dị tầm thường.

Cùng lúc đó.

Trên Thăng Tiên đài, Tô Trạch cũng chẳng biết về những đánh giá của các cường giả đang quan chiến kia về mình.

Cho dù biết thì hắn cũng sẽ không để ở trong lòng.

Lúc này ánh mắt của hắn đang nhìn chăm chú vào nham bích ở trước mặt mình.

Lớp tường nham bích thông tầng hai mươi tám với tầng hai mươi chín!

Hoa văn trên đó lại xuất hiện biến hóa, từ sự rườm rà khó hiểu ở tầng dưới nhất biến thành đơn giản như hiện giờ.

Nhưng thứ ẩn chứa trong đó hình như lại trở nên càng tối nghĩa khó hiểu hơn.

Đùng đoàng!

Dòng thác linh khí trút xuống từ nơi cao nhất, phát ra âm thanh điếc tai nhức óc.

Tô Trạch ngẩng đầu nhìn phía trên, phát hiện thứ phải đối mặt ở trên đó không còn chỉ là áp lực mạnh mẽ và sự trùng kích của linh lực nữa rồi.

Bình Luận (0)
Comment