Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 527 - Chương 527: Quyền Đối Quyền, Một Quyền Đào Thải Doãn Chính Đức

Chương 527: Quyền đối quyền, một quyền đào thải Doãn Chính Đức Chương 527: Quyền đối quyền, một quyền đào thải Doãn Chính Đức

Cùng lúc đó.

Ánh điện thu lại dần và để lộ Tô Trạch ở bên trong.

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Tô Trạch, chẳng hề nhìn ra được hắn đã tiêu hao bao nhiều linh lực, các thí sinh lại thấy cả kinh trong lòng tiếp!

Song, Tô Trạch cũng không lãng phí thời gian, và cũng không cho những thí sinh này nhiều thời gian để khôi phục.

Hắn giơ tay lên, nhìn dòng điện lượn lờ ở ngón giữa của bản thân, trên mặt lộ ra cười nhạt, giương mắt nhìn về phía các thí sinh ở trước mặt cách đó không xa, đột nhiên phất tay.

Rắc!

Chỉ trong tích tắc, một đốm lam quang lấy Tô Trạch làm điểm xuất phát bắt đầu khuếch tán ra, tạo thành một lớp màn hào quang màu lam, cũng bao phủ tất cả thí sinh vào bên trong với khí thế sét đánh không kịp bưng tai!

Đùng đoàng!

Cùng với kết giới tạo thành, hàng loạt tia chớp màu tím lam bỗng xuất hiện và đánh về phía các thiên kiêu!

Uy lực của mỗi một tia sét đều rất lớn, tương đương với một kích của cường giả Nguyên Anh.

Mặc dù thực lực của đám thiên kiêu Phượng Thái Vi không bình thường.

Nhưng hirjn giờ thực lực đã bị hao tổn, nếu còn bị tia chớp đánh trúng thì hậu quả sẽ có hơi nghiêm trọng.

Sắc mặt đám thiên kiêu của Doãn Chính Đức đột nhiên thay đổi, đều thi triển thủ đoạn của mình để ngăn cản, đồng thời bóng người chợt lui, cố gắng thoát ra khỏi phạm vi của kết giới.

Nhưng ngay sau đó, một màu vàng đột nhiên sáng lên, chiếu rọi lên khuôn mặt cuea bọn họ!

"Cẩn thận!"

Doãn Chính Đức hét lớn một tiếng, nhắc nhở các thiên kiêu.

Lời còn chưa dứt, Tô Trạch đã xuất hiện ở trước mặt một thí sinh!

Tô Trạch tỏ ra bình thản, khóe miệng lộ ra nụ cười thản nhiên, động tác trong tay lại chẳng hề khách sáo tí nào.

Keng!

Trảm Tiên kiếm rung lên, mũi kiếm trên lóe ra đẹp mắt hồng quang, lấy phá không xu thế hướng lên trước mặt thiên kiêu đâm tới!

Keng!

Tia lửa chói mắt bắn tóe.

Thiên kiêu ra sức ngăn cản, cũng coi như ngăn được một kiếm này.

Nhưng, sau một kiếm thì Tô Trạch lại xuất kiếm thứ hai, kiếm thứ ba…

Đâm, chọn, gẩy, chém…

Đủ loại kiếm chiêu biến hóa ở trong tay của Tô Trạch, không một ai đoán được chiếu thức cụ thế mà Tô Trạch sử dụng là gì trước khi trường kiếm chân chính chém ra!

Tác dụng của Kiếm Hoàng Điển lúc này đã phát huy.

Trong trăm ngàn kiếm pháp đều dung nhập vào trong bản năng của Tô Trạch, làm hắn có thể biến chiêu ra chiêu một cách tùy ý, kiếm pháp thay đổi liên tục, người tu luyện bình thường hoàn toàn không đoán ra được quy luật ở giữa những kiếm pháp đó!

Vì vậy, ngăn cản vô cùng khó khăn!

Nói là vài kiếm, thật ra thì từ lúc Tô Trạch xuất kiếm thu kiếm, lại đâm ra, v.v… mấy lượt như vậy thì cũng chỉ xảy ra trong nháy mắt thôi.

Ầm một tiếng!

Ánh sáng linh lực nổ tan!

Mặt mũi của thiên kiêu bắt đầu vặn vẹo, trên mặt tràn đầy sự không cam lòng nhưng rồi lại không thể làm gì, chỉ đành trơ mắt ra nhìn một kiếm kia đang đâm về phía mi tâm của bản thân.

Đúng lúc này.

Một luồng sáng tím chợt xuất hiện, bảo vệ hắn, mang theo hắn nhanh chóng bay về nơi xa!

Công tác bảo hộ của trận chung kết đã xuất hiện, cũng coi như là kịp thời, cứu được cái mạng của thí sinh này.

Nếu không thìTô Trạch sẽ một kiếm thọc xuyên cái đầu lâu của hắn!

Tên thiên kiêu thực lực tuyệt đỉnh thứ ba bị loại bỏ!

Cũng chính là vào cùng thời khắc đó.

Trên người Tô Trạch tỏa ra kim quang, bước chân lóe lên, trong nháy mắt đã biến mất ngay tại chỗ không thấy tăm hơi.

Rầm!

Tiếng nổ điếc tai xuất hiện.

Hào quang sáng lạng bộc phát ra ở nơi mà ban nãy Tô Trạch vừa đứng!

"Đều dùng át chủ bài đi! Nếu không chúng ta đều sẽ bị loại bỏ đó!"

Phượng Thái Vi đứng nghiêm trên không trung, người nàng được đôi cánh màu đỏ to lớn bảo vệ, trầm giọng nói tiếp: "Chú ý tiêu hao hắn, chờ linh lực của hắn tiêu hao kha khá rồi thì đương nhiên sẽ không phải đối thủ của chúng ta!"

Hiển nhiên các thiên kiêu đều biết đạo lý này.

Nhưng sự kinh hãi trong lòng đè mãi không xuống!

Bây giờ đã là lúc nào rồi mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Tô Trạch đã đào thải ba thiên kiêu!

Trong đó còn có một người tên Hồn Vô Nhai nữa!

Chiêu thức mà hắn sử dụng, các thiên kiêu đều hiểu được, đó đều là những chiêu thức có độ tiêu hao rất là lớn!

Nhưng… Cho dù là như vậy, bọn họ cũng không thấy được tí mỏi mệt nào từ trên khuôn mặt của Tô Trạch hết!!!

Chuyện gì đang xảy ra thế!?

Sao Tô Trạch… lại mạnh mẽ tới vậy, cứ như yêu quái ấy!

Tất cả bọn họ đều là người có thực lực đứng đầu, thiên kiêu có thiên phú tốt nhất, nên hiển nhiên tu vi sẽ có chút thâm hậu, linh lực trong cơ thể cũng sẽ nhiều hơn cường giả ngang cấp bình thường rất nhiều!

Nhưng nếu như dựa theo độ tiêu hao ban nãy của Tô Trạch…

Cho dù là bọn họ thì e cũng phải gục trên mặt đất không thở nổi, hoàn toàn không chịu nổi khi tiêu hao nhiều như vậy!

Nhưng Tô Trạch thì sao?

Nhìn dáng vẻ mặt mày của hắn hồng hào, như tắm gió xuân kia, thì làm gì thấy được tí tiêu hao quá độ thành ra "Yếu ớt” chứ

Quá không hợp lẽ thường!

Rốt cuộc linh lực của Tô Trạch hùng hậu tới mức nào!?

Trong bỗng chốc, một ý nghĩ như vậy đều xuất hiện ở trong đầu bọn họ.

Nhưng nghi ngờ thì nghi ngờ, khiếp sợ thì khiếp sợ.

Lúc nên ra tay thì bọn họ đều không có chút do dự nào!

Dù linh lực của Tô Trạch hùng hậu tới mức nào thì chắc chắn sẽ có lúc tiêu hao hết!?

Cạnh mình còn có hơn mười thiên kiêu, không tin không làm Tô Trạch tiêu hao đạt đến điểm giới hạn!

Song, điều làm bọn họ thấy chấn động đó là, bọn họ còn chưa kịp ra tay thì Tô Trạch đã chủ động ra tay trước rồi!

Lần này, mục tiêu của hắn là một trong những thiên kiêu có thực lực mạnh mẽ nhất Doãn Chính Đức!

Kim quang lóe lên, Tô Trạch cứ như dịch chuyển tức thời xuất hiện ở trước mặt Doãn Chính Đức vậy, trường kiếm trong tay chém ra.

Doãn Chính Đức khẽ quát một tiếng, phản ứng lại ngay, trên hai nắm đấm tản ra hai màu âm dương, khí tức trên người tăng vọt, ra sức đánh về phía đầu của Tô Trạch!

Keng!

Nắm đấm trái của Doãn Chính Đức tung một quyền đánh vào một bên của Trảm Tiên kiếm, hơi cản lại Trảm Tiên kiếm!

Bình Luận (0)
Comment