Tô Trạch không nói một lời, sắc mặt bình tĩnh, một đôi mắt màu hoàng kim lạnh nhạt nhìn một màn trước mặt, vô số linh lực màu vàng truyền tới trường kiếmn trong tay!
Không chỉ như thế, hắn cũng đang điên cuồng hấp thu năng lượng chung quanh, để bổ sung tiêu hao của mình!
Có lôi linh muốn tiếp tục xông qua, công kích Tô Trạch để đánh gãy một kiếm này.
Nhưng mà, dưới sự xông qua như bay của dòng sông, thân thể bọn chúng chỉ có thể không ngừng bị xuyên thủng, từ lúc bắt đầu không thể xông lên!
Một kiếm, áp chế mười bảy lôi linh Bán Bộ Hóa Thần!
Xa xa rất nhiều người tu luyện nhìn thấy một màn này, đã rơi vào trong ngưng trệ!
Thậm chí có một bộ phận Hoá Thần thân thể phát lạnh, trong lòng lại sinh ra một tia sợ hãi!
Trong nội tâm bọn họ lờ mờ có một loại cảm giác.
Nếu một kiếm này chém về phía mình ....
Hễ là phòng bị không đủ, ít nhất hậu quả bản thân cũng là trọng thương!
Thậm chí có thể trực tiếp bị chém giết!
Đương nhiên, có loại ý niệm này trong đầu trên cơ bản đều là cường giả Hóa Thần sơ kỳ, còn là một vài người dẫn đầu đến từ các tộc, thực lực của chủng tộc không mạnh, chỉ là trong chủng tộc xuất hiện một thiên kiêu, lúc này mới may mắn đi tới nơi này!
Nhưng mặc dù như thế, uy lực một kiếm này của Tô Trạch.... cũng đủ khủng bố!
Một người tu luyện Nguyên Anh sơ kỳ, sở hữu năng lực uy hiếp đến cường giả Hóa Thần!
Điều này nói ra là không thể tưởng tượng!
Mặc dù là thiên kiêu cũng không cách nào làm được!
Nhưng, không ngờ Tô Trạch làm được!
Yêu nghiệt!
Tên này là yêu nghiệt!
Trong lúc nhất thời, trong đầu vô số cường giả hiện ra một từ như vậy!
Trừ chữ yêu nghiệt này, thật sự bọn họ không tìm thấy từ ngữ thích hợp hơn để hình dung Tô Trạch!
Mà trong thời gian bọn họ ngây người.
“Gào!”
Phía xa, một lôi linh cuối cùng gào thét nổ tung, khí tức biến mất không thấy!
Sát biên giới sáu ngàn mét, chỉ còn lại Tô Trạch và quang cầu khổng lồ màu trắng!Lúc này khí tức lôi linh của Tô Trạch đã lớn mạnh đến một trình độ nhất định!
Từ khí tức trong đó phát ra để xem, ít nhất đạt tới trình độ Nguyên Anh hậu kỳ!
Đây còn là nguyên nhân mà một kiếm của Tô Trạch chém được không ít thân thể lôi linh, nói cách khác, nó có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
“Chủ nhân?”
Tô Trạch nhíu mày, bên tai truyền đến một âm thanh hoàn toàn xa lạ mơ hồ.
Là lôi linh.
Linh trí của nó tăng cường không ít, miễn cưỡng có một chút năng lực giao tiếp!
“Hiện tại không phải lúc nói chuyện, ngươi đi theo ta, phía sau có thể còn có nhiều lôi đình hơn.”
Tô Trạch khẽ gật đầu, cười nói.
Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, linh lực trong đan điền tiêu hao rất nhiều!
Linh lực của hắn hùng hậu khủng bố là thật, nhưng vừa rồi tiêu hao của một kiếm đó thật sự quá lớn.
Hơn mười lôi linh Nguyên Anh đỉnh phong, một lôi linh đã Bán Bộ Hóa Hần, thực lực vẫn vô cùng lớn mạnh!
Tô Trạch muốn tiêu diệt chúng nó một lượt, đương nhiên là trả giá đắt một chút.
Cũng may, năng lượng trên Thiên Ngoại Thiên nồng đậm kinh người, hắn đã bắt đầu điên cuồng hấp thu năng lượng chung quanh để bổ sung cho bản thân!
Khoảnh khắc đó, sắc mặt hắn tốt lên không ít.
“Đi thôi, mang cho ngươi thêm chút thức ăn.”
Tô Trạch nhẹ giọng nói một câu, lập tức lại bắt đầu trèo lên!
Ầm ầm!
Phía trên, lại có đám mây linh lực xuất hiện, không ngừng quay cuồng, trong đó thỉnh thoảng giáng xuống từng tia lôi đình.
Chẳng qua hiện tại không cần Tô Trạch ngăn cản, mỗi lần lôi linh đều cản trước mặt hắn, cắn nuốt những lôi đình đó.
Chính là còn có chút miễn cưỡng, sau khi cắn nuốt xong lôi đình, thân thể nó lấp lóe, tựa hồ đang áp chế những lôi đình bị nuốt vào trong bụng.
Tô Trạch thấy thế cũng không có ra tay giúp đỡ, đây là phương thức lôi linh phát triển, bản thân ra tay giúp đỡ, có chút cảm giác nuông chiều cho hư!
Trừ điều đó ra, còn có một tầng nguyên nhân.
Đó chính là cảm giác áp bách thật sự là quá mức lớn mạnh rồi!
Hiện tại Tô Trạch cảm thấy, mỗi bước đi về phía trước, áp lực phải đối mặt cũng tăng trưởng lên vài lần!
Đó hoàn toàn không phải Nguyên Anh cảnh có thể tiếp nhận, đổi lại là bất kì một thiên kiêu nào khác, không cần trải qua khảo nghiệm gì đó, sẽ bị áp lực này trực tiếp đè cho trọng thương!
Nếu không phải nhục thân Tô Trạch lớn mạnh, sợ là cũng đã sớm không chống đỡ được!
Nhưng thật ra lôi linh, hình như cũng không phải đối mặt với áp lực gì, thoạt nhìn còn thoải mái hơn Tô Trạch.
Nhưng mà như vậy cũng tốt, xem như có chút tính khiêu chiến.
Trong lòng Tô Trạch thầm nghĩ, ánh mắt bình tĩnh, nội tâm vô cùng kiên định.
Hiện tại nơi vị trí hẳn không phải là nơi người tu luyện Nguyên Anh nên đợi.
Đương nhiên, đồ chơi này cũng trên lý thuyết.
Hắn rất muốn xem thử, cực hạn của bản thân đang ở đâu!
Một là xem thử trình độ của bản thân, còn có một cái chính là Tô Trạch cảm giác rõ ràng ý cảnh chứa trong Thiên Ngoại Thiên, chỉ là chưa lĩnh ngộ hoàn toàn, chỉ đạt được một chút da lông trong đó!
Hít sâu một hơi, kim quang bên trong đôi mắt Tô Trạch lóe ra, sức mạnh mênh mông bộc phát ra từ trong thân thể, áp lực cứng rắn tựa như núi cao áp xuống trên người trèo lên phía trên!
Sáu ngàn một trăm mét, sáu ngàn hai trăm mét, sáu ngàn ba trăm mét....
Cùng với thời gian trôi qua, hắn dần dần tiếp cận đến độ cao bảy ngàn mét!
Đồng thời, áp lực ở dây đã đạt tới một mức độ khủng bố!
Thân thể Tô Trạch bắt đầu run rẩy.
Hắn cảm giác được, trên mỗi một tấc da, giống như đều đặt một ngọn núi, đè hắn có chút không thở nổi, thân thể vô cùng nặng nề, chỉ là nâng cánh tay bản thân lên cũng sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực!
Tô Trạch cảm nhận được áp lực nặng nề quanh thân truyền đến, trong mắt hiện ra hưng phấn nhàn nhạt và chờ mong.
Thứ áp lực như vậy gần như là từ lúc hắn tu luyện đến bây giờ, xưa nay đều chưa cảm thụ qua.
Trước đó cho dù là đối thủ gì, cũng chưa từng mang đến cho hắn bao nhiêu áp lực, mỗi lần chiến đấu đều vô cùng thoải mái.
Điều này làm cho Tô Trạch trước sau đều chưa cảm nhận được niềm vui chiến đấu quá nhiều.
Phải biết rằng, cửa ải khó khăn thích hợp vẫn có chút cần thiết, bằng không, niềm vui tu luyện sẽ bớt đi một chút.
Đương nhiên, loại cửa ải khó khăn này cũng phải ở trong phạm vi có thể khống chế.