Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 574 - Chương 574: Cường Giả Trường Sinh Trong Truyền Thuyết! Ánh Mắt Của Tiên

Chương 574: Cường giả Trường Sinh trong truyền thuyết! Ánh mắt của tiên Chương 574: Cường giả Trường Sinh trong truyền thuyết! Ánh mắt của tiên

Đối với bọn họ, các cường giả của Thiên cung chỉ có thể đưa họ đến nơi khá xa, đồng thời căn dặn họ cố gắng hết sức chạy về nơi xa.

Đương nhiên, có tác dụng hay không, trong lòng mỗi người đều không nắm chắc.

Đám đệ tử Lý Trường Sinh đang bận rộn, bốn vị Độ Kiếp cũng không nhàn rỗi.

Bọn họ chịu đựng áp lực, đi lên trên Thăng Tiên đài, điên cuồng thúc giục linh lực, đồng thời truyền vào trong Thăng Tiên đài.

Ánh sáng màu trắng rực rỡ hơn, Thăng Tiên đài bắt đầu thu nhỏ, từ mười nghìn trượng xuống chín nghìn trượng, lại xuống tám nghìn trượng…

Chỉ chốc lát, Thăng Tiên đài đã từ quái vật khổng lồ cao mười nghìn trượng biến thành Thăng Tiên đài phiên bản thu nhỏ chỉ cao nghìn trượng.

Bốn vị Độ Kiếp đại năng đứng trên tầng ba mươi ba, dốc hết sức mình truyền linh lực vào đó.

“Tô Trạch sao rồi? Vừa rồi các ngươi có để ý đến không?”

Cho đến lúc này, Nguyên Thủy cung chủ mới tạm thời có chút chút rảnh rỗi lên tiếng hỏi thăm.

“Không để ý.”

Chư Thần cung chủ lắc đầu.

Vừa rồi tình huống nguy cấp, bọn họ đều không nhớ ra chút chuyện này.

“Hình như không có gì đáng ngại?” Trái lại là Hạo Vũ cung chủ hơi không chắc chắn nói ra.

Ánh mắt Nguyên Thủy cung chủ lấp lóe, lo âu trong lòng càng thêm sâu đậm.

Tô Trạch ở ngay trên Thiên Ngoại Thiên, có thể nói là gần trong gang tấc với không gian vỡ vụn này, sợ là… nguy hiểm!

Nhưng bây giờ hắn hoàn toàn không có cách nào đi giải cứu Tô Trạch, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện mấy tiếng ở trong lòng.

Giây phút này.

Bên trên Thiên Ngoại Thiên.

Răng rắc răng rắc.

Mức độ vỡ vụn của không gian lại nguy kịch hơn.

Trong hư không mênh mông trong đó, ngoài cặp mắt kia ra thì còn có thân thể đang dần dần ngưng tụ của hắn!

Không, nói một cách chính xác thì giống như là từ trong một không gian khác đi ra!

Má nó rốt cuộc đây là tình huống gì!?

Tô Trạch cảm thấy mọi thứ đều khó bề tưởng tượng.

Đại chiến trong bức ảnh đánh vỡ không gian?

Chỉ là hình ảnh mà thôi!

Vì sao chỉ là hình ảnh của cuộc chiến đấu kia mà đã có uy lực bực này?

Hơn nữa cường giả trong bức ảnh còn có thể phát hiện ra ánh nhìn chăm chú của mình?

Điều này thật sự quá huyền bí rồi!

Nếu là thực lực Hóa Thần, Hợp Đạo, thậm chí là Độ Kiếp bình thường, ít nhiều gì Tô Trạch cũng có thể tưởng tượng ra được.

Cũng chỉ là mức độ vỡ vụn gia tăng không ít, nhiều lắm thì có chút sức mạnh kỳ lạ, vẫn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận.

Nhưng tình huống trước mắt này, dù thế nào cũng khiến người ta không cách nào hiểu nổi.

Giống như ngươi nhìn bức ảnh, sau đó, khi nhân vật ở bên trong đó bị ngươi nhìn vào thì cảm ứng được ngươi ở một nơi không biết cách bao nhiêu thời gian và không gian, cũng không biết cách bao nhiêu năm tháng, vươn tay đưa vào trong camera, xuyên qua đó cho ngươi một cái tát!

Hoàn toàn là một loại sức mạnh và năng lực vượt qua lẽ thường!

Chẳng lẽ đây chính là thực lực trên Độ Kiếp?

Tô Trạch có một chút ấn tượng, hiện đang tính toán đi vào thế giới này, hình như bên trong bức ảnh ban đầu là một tên tướng lĩnh.

Cũng chính là trên Độ Kiếp, cường giả Trường Sinh trong truyền thuyết!

Tiên!

Trong lòng Tô Trạch có suy đoán mơ hồ, không khỏi kinh hãi trong lòng.

Trước khi tham gia đại hội Vạn tộc, dù thế nào hắn cũng không ngờ mình lại đối mặt với tồn tại bực này!

Nhưng nếu là tiên, chỉ là một ánh nhìn của đối phương, e rằng mình đã phải chết luôn rồi chứ?

Thực lực của Tô Trạch rất mạnh, có sức chiến đấu của Hóa Thần, nhưng hắn vẫn tự hiểu lấy mình, biết mình bao nhiêu cân lượng.

Đối mặt với tiên, hắn không có chút xíu năng lực phản kháng nào.Mà ngay lúc này, Tô Trạch cúi đầu xem xét, mới chú ý thấy lúc này trên người mình được một tầng sáng trắng bao phủ, bên trong truyền ra khí tức hắn khá là quen thuộc.

Là khí linh của Thăng Tiên đài!

Hắn bảo vệ được mình!

Tô Trạch vừa muốn nói gì, lại nghe thấy âm thanh già nua kia vang lên.

“Bây giờ bớt nói nhảm đi! Mau mau nghĩ xem sống sót bằng cách nào, nếu hắn lại gần thêm một chút, ta sẽ khó mà bảo vệ được ngươi!”

Nghe thấy lời ấy, Tô Trạch thay đổi sắc mặt, lập tức muốn quay người chạy trốn.

Nhưng mà ngay sau đó, sắc mặt của hắn cứng lại, lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Hắn phát hiện mình không động đậy được.

“Có át chủ bài gì thì mau mau lấy ra, công pháp của nhóc con ngươi lai lịch lớn như vậy, chắc phải có thủ đoạn bảo vệ mạng sống nhỉ!? Mau mau sử dụng, nói không chừng cách của ngươi có thể cứu mọi người rồi!”

Khí linh của Thăng Tiên đài nhanh chóng nói ra.

Tô Trạch: “…”

Tô Trạch cảm thấy khí linh của Thăng Tiên đài này có hiểu nhầm gì đó về mình.

Mình bây giờ chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh!

Có thể có cách gì đi giải quyết tình huống hiện giờ?

Không thấy bốn Độ Kiếp đại năng cũng không có cách nào sao?

“Nhanh lên! Bây giờ ngươi là người nguy hiểm nhất! Đợi lát nữa xảy ra tình huống gì, người chết đầu tiên chính là ngươi, đến lúc đó có lẽ ta cũng không bảo vệ được ngươi!”

Giọng nói của ông già khí linh rất sốt ruột, không ngừng thúc giục Tô Trạch.

Ngay sau đó.

Uỳnh một tiếng.

Ánh sáng trắng vô tận tỏa ra, hào quang ngưng tụ trên Thiên Ngoại Thiên, ý đồ ngăn cản không gian tiếp tục vỡ vụn.

Nhưng mà.

Hiệu quả cũng không được lý tưởng.

Trong không gian vỡ vụn, dưới cặp mắt kia, một khuôn mặt hoàn chỉnh đã hiện ra!

Là một khuôn mặt không khác Nhân tộc là mấy!

Khác biệt duy nhất chính là ánh mắt kia giống như ẩn chứa vô số ngôi sao!

Ánh sao trong đó lóe ra, giống như đặt toàn bộ tinh hà vào trong đó, bí ẩn cùng cực, có một luồng dao động mênh mông từ trong đó tràn ra ngoài.

Tô Trạch có thể cảm giác được, đó là một loại dao động thần niệm, cao thâm đến mức độ hắn không cách nào hiểu được.

Cũng là luồng dao động này đã phong tỏa Linh Hư động thiên!

Tô Trạch chỉ liếc một cái đã lập tức bị cặp mắt kia nhận ra.

Tròng mắt tràn đầy ngôi sao xoay chuyển, ánh mắt lập tức tập trung vào Tô Trạch.

Bình Luận (0)
Comment