“Con mẹ nó! Một đám thỏ con, từ khi nào đến lượt các ngươi luận bàn chuyện kiểu này!? Quả thực hỗn láo!”
Đúng lúc này.
Giọng nói già nua quát to một tiếng.
Là ông già khí linh, hắn không xoay người, trực tiếp đưa lưng về phía bọn họ mở miệng giận dữ quở trách.
“Còn chưa đến tình trạng đó, không cần các ngươi đi chịu chết!
Hơn nữa cho dù chịu chết, cũng là lão đi chết, không cần đám thiếu niên các ngươi.”
Lời này của hắn ngược lại không hề sai, đối với số tuổi của hắn mà nói, bốn vị Độ Kiếp quả thực đều là thiếu niên.
“Cái này … tiền bối!”
Nguyên Thủy cung chủ vừa định nói chuyện, liền trực tiếp bị đánh gãy.
“Năm đó ta được Thái Hư tiểu tử đó tìm được, lúc ấy ta cũng chỉ còn lại một chút tàn hồn.
Nếu không phải có hắn mang theo tổ tiên của các ngươi dùng toàn lực chữa trị một phần cho ta, lão cũng đã sớm hồn phi phách tán.
Để hậu bối của tiểu tử Thái Hư đó chết trước mặt ta, ta không làm được.
Kéo dài hơi tàn nhiều năm như vậy, cũng đã đến lúc để ta trả lại phần nhân tình này rồi.
Vẻ mặt của bốn vị Độ Kiếp đột nhiên biến đổi, vừa định nói thêm gì đó.
Nhưng mà lúc này.
Một tiếng ầm vang dội.
Thăng Tiên đài đột nhiên chấn động, ánh sáng rợp trời từ bên trong sáng lên.
Quang mang bảy màu sáng lên, hư ảnh ba mươi ba Trọng Thiên xuất hiện giữa bầu trời.
Thân ảnh của ông già khí linh biến mất không thấy, một lần nữa quay về giữa Thăng Tiên đài.
Răng rắc răng rắc …
Tiếng vỡ thanh thúy vang lên.
Chỉ nhìn thấy, trên Thăng Tiên đài xuất hiện một vết nứt cực lớn, nháy mắt trải rộng cả tòa đài cao.
Sức mạnh mà nó bộc phát ra quá lớn, cơ thể trải qua chữa trị mà thành, suy cho cùng cũng không phải gỗ nguyên bản, không thể duy trì vững chãi, nứt toác ra một cái khe hở.
“Tiền bối!”
Bốn vị Độ Kiếp gọi to, lại không cách nào ngăn cản hành động của lão giả khí linh Thăng Tiên đài.
Gần như chính là công phu trong nháy mắt, trên cả tòa Thăng Tiên đài đã trải rộng đầy vết nứt.
Bên trong có ánh sáng bảy màu rực rỡ phát ra, linh lực đậm vô cùng dao động mạnh mẽ, cả tòa Thăng Tiên đài đều đang chấn động, cũng đang liên tục thu nhỏ lại.
Cùng lúc đó.
Một tiếng đoàng vang lên.
Thiên Ngoại Thiên trực tiếp sập đổ.
Sau khi Thiên Ngoại Thiên cao vạn mét sập đổ, hóa thành trăm ngàn mảnh vỡ cực lớn văng ra xung quanh.
Nảy sinh tình huống này, cuối cùng Tô Trạch cũng có thể rời xa không gian vỡ nát đó.
Đồng thời, một dải màu sắc thuần túy hơn xuất hiện, bao phủ hắn mà mảnh vỡ to lớn dưới chân hắn, giúp hắn tránh khỏi tổn thương của cú va chạm.
Tô Trạch cũng bị tình huống này dọa sợ, đỏ mắt quay đầu nhìn lại, lại không nhìn thấy bóng dáng của ông già khí linh, chỉ có thể nhìn thấy Thăng Tiên đài thoạt nhìn sắp chia năm xẻ bảy đang bộc phát uy thế trước nay chưa từng có.
Không chỉ như thế, mảnh vỡ Thiên Ngoại Thiên tạo thành dòng chảy ánh sáng hội tụ thành một dòng sông đổ vào trong Thăng Tiên đài.
Giữa lúc đó, Thăng Tiên đài còn bùng lên uy thế mạnh hơn nữa.
Ầm!
Khí tức mạnh mẽ tột cùng phun ra, hư không xung quanh chấn động, từng tầng từng tầng dao động vô hình ùn ùn kéo đến quét sạch mọi thứ.
Ngay cả bốn vị Độ Kiếp cũng bị hất bay ra ngoài, sắc mặt trắng nhợt, ánh mắt lo lắng nhìn Thăng Tiên đài.
Bọn họ cũng đã leo lên Thăng Tiên đài, năm đó đều nhận được sự chỉ điểm của ông già khí linh.
Những chỉ điểm này giúp đỡ bọn họ rất nhiều.
Dù sao thì lai lịch hiểu biết của ông già khí linh đặt ở đó, đối với rất nhiều thứ đều có cách nhìn vượt qua tất cả cường giả.
Bởi vậy, trên cơ bản tất cả cường giả Thiên cung đều vô cùng kính trọng khí linh Thăng Tiên đài.
Bây giờ cảm nhận được khí tức truyền ra trên Thăng Tiên đài, tất nhiên bọn họ biết đối phương muốn làm gì.
Nhưng dù có biết, bọn họ cũng không kịp ngăn cản.
Thăng Tiên đài nổ tung là chuyện đã không thể xoay chuyển.
Ầm ầm ầm!
Trong không gian vỡ nát, Hoa Dung địa tiên tất nhiên có thể cảm nhận được ý đồ của Thăng Tiên đài, khóe miệng lập tức hiện lên một mạt ý cười hung ác.
Châu chấu đá xe mà thôi.
Cho dù tạm thời có thể ngăn cản hắn thì có thể làm thế nào?
Chờ đệ tử của hắn đến, đem mấy con trùng cường tráng một chút bên trong giết chết, đến lúc đó nội ứng ngoại hợp, còn có gì có thể ngăn cản hắn?
Nhưng mà ngay sau đó.
Thăng Tiên đài đầy vết nứt đến bên ngoài không gian vỡ nát phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ, cũng dần ngưng tụ thành hình, cuối cùng hình thành một bóng người hư ảo mờ nhạt.
Nháy mắt nhìn thấy bóng dáng đó sắc mặt Hoa Dung địa tiên thay đổi lớn.
Hắn từ phía trên, cảm nhận được một khí tức giống với bản thân hắn.
Khí tức thuộc về Địa Tiên.
Trong phàm giới … còn tồn tại sức chiến đấu bậc này?
Đôi mắt tựa như ngôi sao của hắn bắt đầu sáng lấp lánh, trịnh trọng nhìn chăm chú vào hư ảnh vừa mới ngưng tụ thành trên Thăng Tiên đài.
Chỉ là một đạo hư ảnh mà thôi, có một phần chiến lực của tầng lớp Địa Tiên, so với thứ mà chính hắn hiện giờ có thể phát huy ra được thì kém hơn rất nhiều.
Không phải không thể địch lại.
Như vậy thì tốt …
Trong lòng Hoa Dung địa tiên thoáng thở phào nhẹ nhõm, lập tức nghĩ đến gì đó, ánh mắt cứng lại, sao trời trong đôi mắt dường như sôi nổi lóe lên.
Ngay sau đó.
Ầm!
Một trận nổ to xuất hiện.
Hư ảnh bảy màu đứng trên Thăng Tiên đài, phát động công kích với Hoa Dung địa tiên.
Răng rắc răng rắc …
Không gian xung quanh vỡ ra một mảng lớn, sau đó lại nhanh chóng khép lại hoàn toàn.
Trong ánh sáng chói lọi, một vầng ánh sáng của ngôi sao bùng nổ, xua tan màu sắc, lộ ra Hoa Dung địa tiên ở bên trong.
Vẻ mặt của hắn không quá dễ nhìn.
Mục tiêu công kích lúc nãy cũng không phải hắn mà là thông đạo vừa hình thành bên cạnh hắn.
Thăng Tiên đài muốn phá hủy thông đạo, không cho cường giả Địa Tiên giới đến đây.
Tất nhiên Hoa Dung địa tiên lập tức phát hiện ra mục đích của Thăng Tiên đài, ngay tức khắc ứng đối lại, cơ thể vặn vẹo hết sức đỡ lấy một kích này.