Ông già khí linh thu tay về, quay đầu nhìn Tô Trạch, dường như ban nãy chỉ là bóp chết mấy con kiến.
Cơ thể của hắn ngày càng hư ảo.
Sức mạnh vẫn đang mất đi nhanh chóng, một phần là để bảo toàn cơ thể, còn lại đều đang truyền vào trong người Tô Trạch, dùng để duy trì đạo binh Địa Tiên!
Tình hình của Tô Trạch cũng không dễ dàng, mặt trắng bệch như giấy, không còn chút huyết sắc, cơ thể chốc chốc lại lung lay, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Thực sự là đã tiêu hao quá nhiều!
Dù phần lớn sức mạnh khởi động Vô Chung thạch bàn đều là của Thăng Tiên đài, linh lực của Tô Trạch chỉ có tác dụng “cầm lái”, nhưng vẫn làm cho hắn gần như cạn kiệt linh lực!
Điều khiển một chiếc bánh lái lớn đúng là vô cùng gian nan!
Nhưng Tô Trạch biết rõ hắn không thể ngã.
Hoa Dung địa tiên vẫn chưa bị đánh lui, nếu hắn gục ngã, thế giới Vạn Tộc coi như xong, hắn cũng sẽ toi đời.
Một khi gục ngã, tất cả mục tiêu và lí tưởng đều sẽ tan vỡ.
Vào lúc này, Tô Trạch loáng thoáng nghe được tiếng gọi của đám người Tiểu Thanh.
Các nàng nói chuyện với Tô Trạch thông qua khế ước, muốn cộng hưởng với Tô Trạch, đưa yêu lực của mình cho Tô Trạch sử dụng.
Nhưng hắn không đồng ý.
Hắn hiểu rõ sự ghê gớm của Vô Chung thạch bàn trước mặt.
Giờ đây hắn không có cách nào điều khiển hoàn toàn thạch bàn, một khi cộng hưởng với yêu lực của mấy người Tiêu Thanh, e rằng sẽ hút cạn các nàng, uy hiếp an toàn tính mạng của các nàng!
Vì vậy, bất luận ra sao Tô Trạch cũng sẽ không làm vậy.
Hắn của bây giờ, linh lực mênh mông trong đan điền đã cạn khô, chỉ còn lại chút ít kim quang lập lòe.
Nếu không phải nhờ hạt giống bảy màu đó vẫn luôn tuôn thần tuyền Sinh Mệnh ra, sinh mệnh lực dồi dào vẫn luôn nuôi dưỡng đan điền và thịt xương hắn…
E rằng giờ đây cả người hắn đã khô héo, bị rút cạn kiệt rồi!
Cũng chính nhờ sự giúp đỡ của hạt giống bảy màu, Tô Trạch mới có cơ hội, tìm ra phương pháp cứu vãn!
Răng rắc răng rắc…
Tiếng vỡ nát quen thuộc vang lên.
Kim quang lấp lánh vừa mới sáng lên, năng lượng cuồn cuộn mãnh liệt vừa mới xuất hiện, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.
Tô Trạch đang kích hoạt hạt giống Long Tượng!
Chính vì vậy, hắn mới luôn kiên trì không gục ngã!
Sau khi đổi Vô Chung thạch bàn, tu vi chỉ còn lại ba mươi triệu.
Đủ cho hắn kích hoạt hơn ba trăm hạt giống Long Tượng!
Nhằm an toàn, Tô Trạch không kích hoạt tất cả cùng một lúc.
Mà là mỗi lần kích hoạt vài hạt, để hắn luôn giữ được trạng thái đỉnh cao.
Làm như vậy tuy là rất đau, nhưng lại là an toàn nhất, có thể kéo dài thêm chút thời gian!
Thời gian càng lâu, Hoa Dung địa tiên càng có khả năng bị đánh lui!
Tất nhiên, còn phải xem mức độ bền bỉ của ông già khí linh.
Tô Trạch đã cố hết sức làm những việc hắn có thể làm , nếu như vẫn không thể thành công…
Vậy có lẽ chỉ có thể cam chịu vận mệnh thôi.
Cách đó không xa.
Trong không gian vỡ vụn.
Hoa Dung địa tiên ra sức chống đỡ, sự lo lắng ngày càng hiện rõ trong ánh mắt, không thể che giấu.
Tên súc sinh trước mặt sao vẫn chưa ngã xuống!
Hắn cũng cảm nhận được đối phương đã chạm tới giới hạn, linh lực trong người hầu như đã cạn kiệt, nên gục ngã từ sớm rồi mới phải!
Thế nhưng tại sao hắn vẫn đứng cho nổi!?
Phương pháp cấm kỵ quả thật ghê gớm tới vậy sao?
Ngoại trừ khả năng này, Hoa Dung địa tiên không nghĩ ra khả năng nào khác nữa.
Phần thể hiện của Tô Trạch càng ghê gớm càng chứng tỏ sức mạnh của phương pháp cấm kỵ !
Nhất định phải chống đỡ!
Chỉ cần có được phương pháp cấm kỵ là được!
Lần đầu tiên, khát vọng có được phương pháp cấm kỵ trong lòng Hoa Dung địa tiên lại vượt qua cả người có đại khí vận trong truyền thuyết!
Sức mạnh lớn tới vậy hữu dụng hơn bất cứ đại khí vận nào!
Thậm chí nói, đối với hắn mà nói, có thể gặp được người có phương pháp cấm kỵ , hắn đã là một đại khí vận rồi!
Không có đại khí vận, sao hắn có thể phát hiện điểm yếu không gian hàng tỷ năm khó gặp này!
Không có đại khí vận, sao hắn có thể vừa phát hiện Phàm giới, kẻ sở hữu phương pháp cấm kỵ liền ở trước mặt hắn!
Nói không chừng… Bản thân hắn chính là người có đại khí vận trong truyền thuyết!
Nghĩ tới đây, Hoa Dung địa tiên thét lên một tiếng, tiên lực chấn động trời đất, tinh quang lấp lánh tỏa sáng mạnh mẽ, cản lại hết dòng không gian loạn lưu ở xing quanh!Ngay vào lúc này.
Một tiếng răng rắc rất to!
Sắc mặt của ông già khí linh thay đổi, sự vui mừng nháy mắt đã biến mất, biến thành dáng vẻ vô cùng khó chịu, không cam lòng!
Hoa Dung địa tiên sững sờ, nhìn về phía phát ra tiếng, lo âu trong mắt tan biến, mặt lộ vẻ vui mừng như điên!
Lát sau.
Thăng Tiên đài vỡ nát hơn phân nửa, cơ thể ông già khí linh lập lòe, sắp biến thành hư ảnh!
Mà nguồn sức mạnh vẫn luôn truyền cho Tô Trạch cũng đã dừng lại và yếu đi rất nhiều!
Một lúc, vầng sáng trên thạch bàn đã ngừng tỏa ra ánh sáng!
“Ha ha ha ha ha!”
Hoa Dung địa tiên cười to, điệu cười khoa trương lại vặn vẹo!
Cơ hội, có rồi!
Chống đỡ qua rồi!
Hắn quả thật là người có đại khí vận!
Một tia mừng như điên xuất hiện trong đôi mắt của Hoa Dung địa tiên.
Xa xa, chúng cường giả Địa Tiên giới đang chiến đấu đầu tiên sửng sốt, cũng lộ ra vẻ mừng như điên sống sót sau kiếp nạn.
Tông chủ đại nhân không bại!
Mình không có bị coi là con vứt bỏ!
Là gia hỏa của phàm giới kia thất bại!
Chỉ cần tông chủ đại nhân không có thất bại, dù cho còn dừng lại ở giữa hai giới đều có thể mang đến cho bọn họ lòng tin vô tận!
Dù sao thì đó cũng là một vị Địa Tiên.
Đối mặt với cường giả của phàm giới, có được thực lực gần như nghiền ép.
Trong nháy mắt, sự điên cuồng cực kỳ vừa rồi đều biến mất, tất cả cường giả Địa Tiên giới đều khôi phục bình tĩnh và lý trí, đồng thời khí thế tăng vọt, chiến lực đều tăng cao không ít!
Ngược lại, phần lớn cường giả của thế giới Vạn Tộc, khí tức hơi chậm lại, vẻ mặt có chút dại ra.