Mối quan hệ của bọn họ vừa là thầy, vừa là bạn, thậm chí còn có chút tình cha con!
Chuyện gì xảy ra sau đó thì cũng rất rõ ràng.
Sau khi tu luyện thành công, Thái Hư chân nhân mang theo Thăng Tiên đài đổ nát rời khỏi khoảng không kia, quay trở lại thế giới Vạn Tộc.
Hắn gom hết châu báu trên thiên hạ, tìm rất nhiều cường giả, “tu bổ” Thăng Tiên đài, cũng thành lập tứ đại Thiên cung!
Mặc dù Thăng Tiên đài đã lấy lại một phần nguyên khí, thì cũng không quên nhiệm vụ của mình.
Để tìm ra thiên tài có thể nhận hạt giống bảy màu và được nó công nhận, hắn đã đề xuất rằng các đệ tử của Thiên cung có thể leo lên Thiên Ngoại Thiên để tìm ra thiên tài có thể tồn tại này!
Chờ đợi không biết bao nhiêu năm.
Tô Trạch, đã xuất hiện.
Điều khiến cho ông già khí linh kinh ngạc chính là hạt giống bảy màu không hề có chút phản kháng nào, trực tiếp tiến vào cơ thể Tô Trạch, trông như thể được tra dầu!
Hắn còn chưa kịp vui mừng thì Hoa Dung địa tiên đã đến...
Nhưng bây giờ nguyện vọng của hắn đã được thực hiện, cho nên cũng không còn gánh nặng nào nữa, sau khi trận chiến kết thúc, nhìn thấy Thái Hư, vốn còn muốn ôn chuyện, để lại vài lời cuối cùng.
Lại không ngờ cái thằng nhóc thúi Tô Trạch này lại liên tục ngắt lời.
Đúng là làm sao có thể như vậy được!
Vì vậy, Thái Hư chân nhân và ông già khí linh cùng lúc quay đầu lại và nhìn Tô Trạch, không biết tên nhóc này có chuyện gì.
Không biết tại sao lại không tinh ý như vậy!?
Trong lòng của Thái Hư chân nhân vốn đang bi thương.
Tình trạng của ồng già khí linh hiện tại quá nghiêm trọng!
Nghiêm trọng hơn hồi đó không biết bao nhiêu lần!
Trong quá khứ, mặc dù Thăng Tiên đài bị hư hại nghiêm trọng nhưng ít ra thì phần chủ thể vẫn còn nguyên vẹn!
Nhưng bây giờ thì sao?
Chủ thể?
Trước khi Thái Hư chân nhân đến Linh Hư động thiên, thần niệm của hắn đã quét qua một lượt, nhìn những mảnh vỡ bạch ngọc rải rác khắp nơi, cảm thấy như bị dao cứa vào tim!
Bị vỡ thành thế này, cho dù hắn có gọi toàn bộ cường giả thế giới Vạn Tộc đến, lấy ra tất cả bảo vật, cũng e rằng không thể xoay chuyển rồi!
Cũng giống như phẫu thuật ở hiện đại.
Chi của một người bị gãy, có thể nối lại bằng phẫu thuật, sau một thời gian tập luyện, một phần chức năng có thể được phục hồi.
Nhưng nếu tứ chi đó bị cắt thành nhiều mảnh, biến thành thịt nát, thì dù trình độ y thuật có lợi hại đến đâu thì cũng trở nên vô dụng!
Tình trạng của Thăng Tiên đài bây giờ là như vậy!
Chủ thể đã vỡ nát, mà mảnh vỡ lớn nhất chính là bình đài bệ nhỏ dưới chân bọn họ lúc này!
Sự thật rất đáng buồn, nhưng suy cho cùng vẫn là sự thật.
Thăng Tiên đài... có lẽ sắp hoàn toàn tiêu vong rồi!
Đối với ông già khí linh vừa là thầy vừa là cha trước mặt, trong lòng Thái Hư chân nhân vô cùng bi thương, vị đại nhân vật tuyệt đối này, vào lúc này không còn giữ được hình tượng của một vị cao nhân, mày đã nhíu lại, hốc mắt cũng đã đỏ lên!
Nếu những cường giả khác ở Đế Quan nhìn thấy, thì sợ rằng sẽ há hốc mồm kinh ngạc.
Đây có còn là Thái Hư chân nhân với sức chiến đâu vô song của bọn họ sao!?
Từ lúc nào mà hắn lại có thể để lộ ra biểu cảm như vậy!!?
Nhưng tiếc là ở hiện trường bây giờ chỉ có Tô Trạch.
Những cường giả khác hoàn toàn không dám đến.
Tô Trạch nhìn thấy ánh mắt của bọn họ, đặc biệt là ánh mắt của Thái Hư chân nhân thì lập tức giật mình, da đầu có chút tê dại.
Tâm trạng của đại năng bên kia dường như không được ổn định, có vẻ như quan hệ của hắn với ông già khí linh rất tốt, không thể thừa nước đục thả câu, nếu không hắn sợ là đối phương sẽ nhịn không được mà lườm chết mình.
Uhm, Tô Trạch không nghi ngờ gì về việc một cường giả như Thái Hư chân nhân có thể thực sự giết chết hắn chỉ bằng một cái nhìn.
Vì vậy, hắn ngay lập tức nói:
“Ta có cách để cứu ông già!”
Ngay sau lời này vừa dứt, ông già khí linh và Thái Hư chân nhân đều sững sờ.
Ngay lập tức, sắc mặt của Thái Hư thay đổi đột ngột, lông mày nhíu lại, một tia tức giận hiện lên trong mắt.
Bây giờ đã là lúc nào rồi!!!
Tên nhóc này vậy mà lại có thể ở đây mà nói đùa!
Nếu như không biết được một chút về nhiệm vụ của Thăng Tiên đài, biết rằng Tô Trạch trước mặt mình có thể là người mà ông già khí linh chọn được, Thái Hư chân nhân thực sự muốn một tay tát chết Tô Trạch!
Ông già khí linh đang định phản bác lại Tô Trạch, thì chợt nghĩ đến điều gì đó, một tia sáng lung linh sáng lên trong đôi mắt gần như trong suốt của hắn.
Hắn nhìn thẳng vào Tô Trạch.
Nếu là người tu luyện khác nói điều đó, cho dù là một tên thiên nhân nói, ông già khí linh cũng sẽ nhổ nước bọt vào mặt hắn!
Nhưng đây là những gì Tô Trạch đã nói... vậy thì lại khác!
Phải biết rằng tên nhóc này là người được thừa hưởng loại công pháp đó, tùy tiện một chút là có thể lấy ra một đạo binh Địa Tiên!
Có thể nói là vô cùng giàu có!
Nói không chừng hắn thực sự có cách!
Nhưng Thái Hư chân nhân lại không biết điều này, tâm trạng vốn đang đau buồn, nghe thấy những lời Tô Trạch nói, trong nhất thời tức giận đến gần chết, suýt nữa đã nhịn không được mà trừng chết Tô Trạch!
May mắn thay, ngay khi hắn chuẩn bị lên cơn thịnh nộ, ông già khí linh đã ngăn cản hắn.
“Chờ đã, nói không chừng tên nhóc này thực sự có cách.”
“Hả?”
Thái Hư chân nhân sững sờ một lúc, đồng tử co rút lại, trong lòng chấn động.
Hắn vẫn vô cùng tin vào lời nói của ông già khí linh.
Vì vậy, hắn cố nén lửa giận trong lòng, quay đầu nhìn Tô Trạch nói: “Thời gian không còn nhiều, rốt cuộc là biện pháp là gì?
Ngoài ra, nếu cần thứ gì, chỉ cần nói với ta!
Nếu như cần, đừng nói đến bảo vật, cho dù là mặt trời trên trời, ta cũng sẽ lấy xuống cho ngươi!”
Những lời nói vô cùng bá đạo, Tô Trạch nghe xong cả người cũng chấn động.
Nhìn đi!
Nhìn khẩu khí của người ta kìa!
Đến bao giờ lão Tuyết mới có thể học hỏi người khác, đừng có mà cả ngày chỉ biết mỗi uống rượu, chính là một con sâu rượu, có nhìn thấy chút khí chất của kiếm thần nào đâu chứ!?