Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 608 - Chương 608: Bảo Vật Bất Ngờ, Tiên Linh Lung (2)

Chương 608: Bảo vật bất ngờ, Tiên Linh Lung (2) Chương 608: Bảo vật bất ngờ, Tiên Linh Lung (2)

Tô Trạch lúc này đã khôi phục một chút khí sắc, khó khăn đứng lên, nhìn những bảo vật nằm rải rác trên mặt đất trước mặt.

Bên cạnh đó, biểu cảm của Thái Hư chân nhân và ông già khí linh cũng khác nhau,

Vẻ mặt của Thái Hư chân nhân trông có vẻ thờ ơ, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Tô Trạch, trong ánh mắt đầy sự nghi ngờ.

Hắn không biết Tô Trạch yêu cầu những thứ này có tác dụng gì.

Mấy thứ có giá trị không nhỏ mà không có tác dụng gì?

Nếu ngươi muốn khôi phục Thăng Tiên đài, không phải là nên cần tất cả các loại vật liệu quý giá sao!?

Hiện tại, những thứ đồ này thì có tác dụng gì chứ?

Có thể nói hoàn toàn không liên quan gì đến việc khôi phục bảo vật!

Thái Hư chân nhân vô cùng khó hiểu, hắn chứ ý thấy bóng dáng của ông già khí linh ngày càng hư ảo, lòng hắn lập tức chùng xuống, tâm trạng càng thêm lo lắng và buồn bã.

Trong đôi mắt của ông già khí linh lại đầy sự mong đợi.

Nếu như có thể, hắn vẫn muốn muốn sống lâu hơn một chút.

Mặc dù nhiệm vụ của mình đã hoàn thành, nhưng ai lại rảnh hơi tới mức muốn chết chứ?

Với lại bây giờ, hắn thực sự muốn xem Tô Trạch có thể đạt đến đỉnh cao nào!

Trong khi đó.

Tô Trạch không chú ý đến việc biểu cảm của hai người bọn họ thay đổi, đặt hết sự chú ý của mình vào bảo vật trước mặt.

Những dòng thông tin hiện ra trước mắt hắn, gần như lấp đầy tầm nhìn của hắn!

Những con số khổng lồ đó khiến Tô Trạch không khỏi cảm thán rằng thực lực mạnh đúng là trâu bò!

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, Thái Hư chân nhân kia đã có thể lấy ra rất nhiều thứ giá trị như vậy!

Đồng thời cực kỳ phù hợp với đặc điểm chỉ có cái mẽ ngoài, tất cả đều có giá trị cao, nhưng tác dụng thực tế thì lạ không lớn lắm!

“Xích Dương châu, tu vi có thể thu được là tám mươi triệu!”

“Cửu Khúc Ngọc Ma cầm, tu vi có thể thu được là ba trăm triệu!”

“...”

Xích Dương châu.

Tô Trạch trước đây đã từng nhìn thấy thứ đồ chơi này trong một cuốn sách cổ, nói rằng nó chỉ xuất hiện ở nơi chân long nằm trong truyền thuyết.

Vốn chỉ là một viên đá bình thường, sau khi chân long nằm lâu, sẽ bị nhiễm khí Xích Dương của chân long, trải qua năm tháng dài đằng đẵng mới có thể biến thành Xích Dương châu.

Uhm, tức là từ một viên đá bình thường, đã trở thành một viên đá quý giá, có giá trị cao hơn.

Về bản chất thì vẫn là một viên đá, về cơ bản thì không có tác dụng gì.

Những thứ đồ khác là cũng tương tự như Xích Dương châu, đều là kỳ trân dị bảo, nhưng về cơ bản không có tác dụng gì đối với việc tu hành.

Tô Trạch đưa mắt nhìn xung quanh, nhìn vào từng hàng số lượng tu vi có thể thu được.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn dừng lại.

“Tiên Linh Lung, tu vi có thể thu được là sáu tỷ!”

Nhìn thấy dòng thông tin này, Tô Trạch nhíu mày lại, một vệt kim quang đột nhiên sáng lên trong mắt.

Tiên Linh Lung, đó là chìa khóa giúp Trảm Tiên kiếm trở lại đỉnh cao!

Tô Trạch và kiếm linh vốn không có bất kỳ hy vọng nào, nhưng không ngờ là lại có thể nhìn thấy nó vào lúc này!

Trong lòng hắn run động, quay đầu lại nhìn chăm chú.

Chỉ thấy một khối ngọc thạch trắng như tuyết, được bao bọc bởi tiên quang lượn lờ mờ ảo, trên đó có chín lỗ, tiên quang kia cũng được khuếch tán từ nó.

Tô Trạch nhìn thoáng qua, rồi không nhìn lại.

Điều quan trọng nhất bây giờ là cứu ông già khí linh, không thể để hắn chết mất, những việc khác đều có thể gác lại trước đã.

Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu lên và nói với Thái Hư chân nhân:

“Tiền bối, ta cần một nơi yên tĩnh một chút để không bị quấy rầy.”

Những người tu luyện khác không rõ, nhưng bản thân Tô Trạch thì hiểu rất rõ.

Hắn ngay cả một chút năng lực ở phương diện luyện khí cũng không có!

Nói có thể cứu ồng già khí linh, nhưng là trực tiếp dùng năng lực chữa trị mà thôi.

Mà chữ trị cho một bảo vật cỡ như ồng già khí linh thì tất nhiên sẽ phải tiêu hao rất nhiều tu vi. Cho nên Tô Trạch mói yêu cầu Thái Hư chân nhân đi tìm một số thứ chỉ được cái mẽ ngoài không có giá trị.

Nhưng ngoại trừ chính Tô Trạch thì không ai biết về những thứ này.

Vì vậy, để cho an toàn, vẫn phải che giấu một chút.

Sau khi nghe điều này, Thái Hư chân nhân khẽ gật đầu, vẫy tay lên không trung.

Khoảnh khắc tiếp theo, một cung điện nguy nga đột nhiên xuất hiện.

Khi Tô Trạch phản ứng lại, phát hiện ta mình đã ở bên trong cung điện, có nhiều thứ khác nhau được đặt trước mặt, trong đó nổi bật nhất là cái lò lớn.

Rõ ràng, đây là nơi luyện khí.

Tô Trạch giữ bình tĩnh, nhìn Thái Hư chân nhân vẫn đang đứng bên cạnh, rồi nói: “Cái đó... Tiền bối, hay là ngươi cũng ra ngoài đi...”

Ánh mắt nhìn vào Thái Hư chân nhân, áp lực vẫn rất lớn.

Tô Trạch kiên trì, dời ánh mắt nhìn về phía ồng già khí linh trong suốt.

Ông già khí linh hiểu được, hắn cũng biết rằng Tô Trạch có bí mật, là kiểu vô cùng lợi hại.

Lúc này, để cứu mình, vậy mà lại sẵn sàng để lộ ra trước mặt mình, thật đúng là có quyết tâm rất lớn!

Vì vậy, ồng già khí linh nhìn Thái Hư chân nhân, ra hiệu cho hắn tạm thời ra ngoài.

Thái Hư chân nhân chú ý tới ánh mắt của ông già khí linh, có thể nhìn thấy vẻ tín nhiệm trong mắt.

Trong lòng hắn khẽ động, khí linh tiền bối tin tưởng người thanh niên này như thế, có thể giao đồ vật đã canh giữ nhiều năm cho hắn, tất nhiên là có vài phần bản lĩnh.

Nói không chừng, hắn thật sự có thể cứu mạng khí linh tiền bối!

Sự nghi ngờ và khó hiểu trong mắt hắn giảm đi một chút, sau đó quay đầu nhìn sâu vào Tô Trạch, sắc mặt nghiêm túc, trầm giọng nói:

“Tô Trạch, nếu ngươi thật sự có thể cứu được tiền bối, sau này gặp phải chuyện gì, cứ việc đến tìm ta, đồ trong kho tàng của Thiên cung, ngươi có thể vào tùy ý chọn mười thứ!”

Sau khi nói xong, cơ thể của Thái Hư chân nhân nhoáng lên, xuất hiện bên ngoài cung điện.

Sau đó, ý niệm trong đầu hắn khẽ động.

Lập tức, toàn bộ Linh Hư động thiên lại bị phong tỏa!

Ngoại trừ hắn, không ai có thể ra ngoài.

Nhiều người tu luyện trong đó tự nhiên đều cảm nhận được

Bình Luận (0)
Comment