Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 632 - Chương 632: Kế Hoạch Của Đại Trưởng Lão, Khóa Đồng Mệnh Nguyên Thần

Chương 632: Kế hoạch của đại trưởng lão, khóa Đồng Mệnh nguyên thần Chương 632: Kế hoạch của đại trưởng lão, khóa Đồng Mệnh nguyên thần

Dư Thọ sửng sốt, lập tức lên tiếng hỏi thăm.

Đại trưởng lão do dự một chút, ngay sau đó quay đầu nhìn lại, trầm giọng nói: “Dưới Độ Kiếp mau chóng rời đi, chuyện lát nữa không phải là chuyện mà các ngươi có thể nghe!”

Nghe thấy đại trưởng lão lên tiếng, Độ Kiếp trở xuống ở đây đều rời đi.

Trong tông môn, quyền uy của đại trưởng lão vẫn rất cao, dù sao cũng là người có thực lực chỉ đứng sau tông chủ, những đệ tử hay trưởng lão khác đều khá là tin tưởng hắn.

Sau khi các đệ tử đều lui ra ngoài.

Sắc mặt đại trưởng lão nghiêm nghị, trong ánh mắt lấp lóe thần quang.

Trong nháy mắt, một ánh sáng lờ mờ lóe lên, bao phủ toàn bộ cung điện, ngăn cách dò xét từ bên ngoài, đề phòng trò chuyện lát nữa bị nghe lén.

Chờ sau khi chắc chắn không một kẽ hở, đại trưởng lão quay đầu, ánh mắt lóe sáng quét nhìn đệ tử và trưởng lão còn ở trong cung điện một lượt.

Trừ hắn ra, tất cả có sáu trưởng lão Đại Thừa Tán Tiên và ba mươi trưởng lão tu vi Độ Kiếp.

Coi như là nòng cốt của Thất Tinh tông rồi.

Không có nhóm cường giả này, Thất Tinh tông sẽ không thể chiếm giữ phạm vi rộng lớn như vậy.

Đại trưởng lão yên lặng đứng nhìn, trong lòng thầm cân nhắc câu từ, suy ngẫm lời nói.

Đông đảo cường giả trước mắt tin hay không là yếu tố mấu chốt liên quan đến việc có thể cứu sống tông chủ hay không.

Những cường giả khác ở bên cạnh đều không nói gì, chỉ yên lặng nhìn đại trưởng lão.

Cuối cùng.

Sau một lát.

Dường như đại trưởng lão đã hạ quyết tâm, nâng mắt nhìn, trầm giọng nói ra: “Thật ra tông chủ đại nhân… có một ít liên hệ với Thần Châu bên kia. Cho dù ở quê hương Thần Châu, tông môn của hắn cũng là tồn tại số một số hai. Năm đó bởi vì một số chuyện nên tông chủ bị… lưu đày đến nơi này, dựa vào sức một mình thành lập lên Thất Tinh tông. Mặc dù lúc ấy là bị lưu đày, nhưng dù sao vẫn có nguồn gốc sâu xa! Hơn nữa sư phụ của tông chủ có quyền lên tiếng nhất định trong tông môn kia. Vì vậy, nếu như chúng ta mang tông chủ trở về Thần Châu, tìm kiếm sự giúp đỡ của bọn họ, chắc chắn có thể cứu tông chủ.”

Nói xong, đại trưởng lão dừng một lát, sau đó mới tiếp tục nói: “Chỉ là… e rằng trên đường đi sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm. Vị trí của chúng ta vốn là gần kề vùng đất hoang man, lại thêm những năm này, Yêu tộc không ngừng xâm chiếm về phía Thần Châu. Rất nhiều nơi xung quanh chúng ta đều trở thành lãnh thổ của một số Yêu vương. Nếu tiến về Thần Châu, nhất định phải đi qua lãnh thổ của bọn chúng…”

“Chúng ta khó mà che giấu được khí tức của Địa Tiên. Cho dù có thể giấu được Tán Tiên bình thường, nhưng chắc chắn những Yêu vương đó có thể phát hiện!” Đúng lúc này, Dư Thọ chậm rãi nói ra.

Đại trưởng lão nhìn hắn, gật đầu nói: “Ừ. Vì vậy nếu muốn đi Thần Châu, khó khăn vẫn tương đối nhiều. Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cách nào, trước kia tông chủ để lại đường lui, lại không ngờ thật sự có lúc sử dụng đến.”“Đường lui gì?”

“Đại trưởng lão, ngươi đừng vòng vo thêm nữa, nói thẳng vào trọng điểm đi!”

“Đúng vậy đấy! Ngươi đừng vòng vo thêm nữa, tông chủ sắp bị ngươi kéo dài đến chết rồi…”

Mấy Đại Thừa Tán Tiên lên tiếng thúc giục.

Đại trưởng lão cũng không để ý đến những thứ này, nhìn chằm chằm mấy chục cường giả tước mắt, hít sâu một hơi.

Sau đó.

Ánh mắt của hắn bỗng nhiên thay đổi, trở nên kiên định, dường như đưa ra quyết định quan trọng gì.

Trong lòng Dư Thọ đã cảm thấy có gì đó sai sai, tinh thần lực tập trung cao độ, lúc này thấy được thay đổi trong ánh mắt của đại trưởng lão, trong lòng thầm kinh hãi!

Không tốt!

Đại trưởng lão muốn làm gì!?

Nhưng mà, hắn còn chưa kịp có phản ứng gì.

Vù một tiếng.

Vô số ánh sáng đột nhiên xuất hiện trong cung điện, trong nháy mắt buông xuống người mấy chục cường giả.

Một lực hấp dẫn kinh khủng bộc phát ra, kéo theo nguyên thần của bọn họ.

Sắc mặt các cường giả thay đổi dữ dội, nhưng đã không còn kịp nữa rồi!

Sau đó, loại cảm giác thoát lực trống rỗng xuất hiện.Khi các cường giả phản ứng lại thì đã nhận ra trạng thái của mình, nhất thời sợ hãi gần chết.”Đại trưởng lão, ngươi làm gì vậy!?”

“Vì sao kéo nguyên thần ra khỏi cơ thể của bọn ta? Ngươi muốn làm gì?”

“Đại trưởng lão, chẳng lẽ ngươi vẫn luôn có lòng dạ khác với tông chủ đại nhân!?”

“…”

Trong lúc nhất thời, các cường giả thi nhau nghiêm khắc chất vấn đại trưởng lão.

Đồng thời, hồn quang nguyên thần của bọn họ lấp lóe, ý đồ muốn trở lại vào trong cơ thể của mình.Nhưng, những ánh sáng màu đỏ kia giữ chặt lấy nguyên thần của bọn họ, căn bản không cách nào cử động!

Đại trưởng lão nghe thấy chất vấn của bọn họ, trên mặt lộ ra ý cười lạnh lùng, giương đôi mắt lạnh lẽo nhìn một tên tu sĩ trong đó, chậm rãi nói ra: “Ta có lòng khác với tông chủ? Nói láo! Ta thấy chính là các ngươi có lòng khác mới đúng. Nhưng mà các ngươi yên tâm, chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời, thành thật đi theo ta hộ tống tông chủ tiến về Thần Châu, chờ đến lúc đó, tự nhiên ta sẽ thả tự do cho các ngươi.”

Vừa nói, hắn vừa tiến hành thi triển một loại thuật pháp nào đó.

Kèm theo vô số tiên quang vận chuyển.

Vô số chữ lớn xuất hiện lơ lửng giữa không trung, ký tự rườm rà phức tạp, giống như một loại phù văn nào đó.

“Trấn Hồn phù!?”

Đồng tử một Đại Thừa Tán Tiên đột nhiên co rụt lại, khẽ quát lên: “Ngươi muốn khiến bọn ta trở thành nô lệ của ngươi? Quả thật là mơ mộng hão huyền!”

Còn chưa dứt lời.

Đại Thừa Tán Tiên kia hét lớn một tiếng, nguyên thần tỏa ra ánh sáng chói lóa.

Cùng lúc đó, cơ thể của hắn cũng chảy ra tiên quang, giống như đang hô ứng với nguyên thần.

Nhưng đại trưởng lão xem như không thấy cảnh này, chỉ tiếp tục hành động của mình.

“Không cần uổng phí sức lực nữa, trận pháp nơi này là tự tay tông chủ bố trí. Trừ phi là Địa Tiên, nếu không một khi nguyên thần bị kéo ra thì không cách nào tự trở về trong cơ thể của mình. Đương nhiên, ta cũng khuyên ngươi ngoan ngoãn chút, chắc hẳn ngươi biết, khi in dấu Trấn Hồn phù, ngươi càng phản kháng thì đau đớn phải chịu càng mãnh liệt!”

Bình Luận (0)
Comment