“Đây là. . . đặc điểm chỉ có ở đám người Địa Tiên mới đúng! Sao lại xuất hiện trên người Tô Trạch rồi?”
Ánh mắt của những cường giả ở hiện trường đều tập trung nhìn chằm chằm vào ánh sáng nơi ấn đường của Tô Trạch, trong lòng vô cùng chấn động, giống như là nhìn thấy thứ gì đó không thể tin nổi vậy!
Nếu như một vị Tán Tiên trong đó nói như thế thì ánh sáng nguyên thần của tu sĩ sẽ xảy ra thay đổi.
Nguyên thần không có giai đoạn, tu sĩ trong Nê Hoàn Cung đều ở dạng thần hồn, thần hồn ảm đạm không chút ánh sáng, ở trong trạng thái Hỗn Độn.
Sau khi tu sĩ đạt đến cảnh giới Nguyên Anh thì thần hồn sẽ biến thành nguyên thần.
Đến lúc đó thì hồn quang sẽ lượn lờ ở phía trên nguyên thần.
Nếu chiếu theo tình huống bình thường thì hồn quang phải là màu trắng dịu mới đúng!
Thần hồn chỉ không ngừng lớn mạnh theo sự tinh tiến của tu vi, lúc đó thì màu sắc của hồn quang mới từ từ xảy ra thay đổi.
Vì thế nên có thể nói là màu sắc hồn quang của tu sĩ sẽ nói lên thực lực của hắn!
Đồng thời thì nguyên thần cũng sẽ là gốc rễ của tu sĩ.
Có quan hệ với tuổi thọ của tu sĩ đó dài hay ngắn!
Khi sinh mệnh đến điểm cuối thì hồn quang sẽ dần dần tối đi, nguyên thần khô kiệt, từ từ tàn lụi cho đến khi mục nát!
Trong quá trình này, cho dù cơ thể của tu sĩ có mạnh mẽ hơn nữa, tinh khí của sinh mạng có tràn trề đi nữa.
Thì khi nguyên thần hoàn toàn mục nát thì cũng đã đến điểm cuối của cuộc đời, hóa thành một đống cát vàng mà thôi.
Nếu như muốn kéo dài tuổi thọ của mình thì nhất định phải tăng cường nguyên thần của bản thân.
Trải qua bao năm tìm tòi nghiên cứu thì bình thường màu sắc của hồn quang sẽ được chia thành năm loại.
Theo thứ tự lần lượt sẽ là màu trắng, màu vàng, màu xanh, màu lam, màu tím!
Bắt đầu từ Nguyên Anh, sau đó sẽ tương ứng đến Đại Thừa Tán Tiên!
Khi tu vi đạt đến cảnh giới Đại Thừa Tán Tiên thì hồn quang sẽ biến đổi thành màu tím nhạt, cùng với số lần độ kiếp tăng lên thì màu tím cũng ngày càng đậm và rõ hơn, biến thành màu tím đậm!
Nguyên thần liên quan đến rất nhiều thứ, vô cùng quan trọng đối với tu sĩ, thậm chí đối với cơ thể thì càng quan trọng!
Là nhóm cường giả đứng đầu của thế giới Vạn Tộc, Thái Hư chân nhân đương nhiên hiểu rất rõ chuyện này.
Nhưng bây giờ nhìn thấy hồn quang màu tím ánh kim của Tô Trạch thì hắn vừa thấy nghi ngờ lại vừa thấy sợ hãi!
Màu tím ánh kim!
Đây là hồn quang màu tím vượt qua cả Đại Thừa Tán Tiên!
Đây là hồn quang chỉ những cường giả của Địa Tiên mới có!
Nhưng hôm nay. . . thế mà lại xuất hiện trên người một tu sĩ mới ở cảnh giới Nguyên Anh!
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Ngay cả ông già khí linh ở bên cạnh cũng bị dọa cho đơ cả ra, trong ánh mắt là sự khiếp sợ vô cùng, không thể tưởng tượng được hồn quang của Tô Trạch thế mà lại là màu tím ánh kim!
“Thanh Mộng, chuyện gì thế này?”
Thái Hư chân nhân phản ứng lại đầu tiên, quay đầu nhìn về phía Tán Tiên đang chuẩn bị truyền thụ phương pháp luyện thần hồn cho Tô Trạch rồi lên tiếng hỏi.
Sau khi Thanh Mộng đạo nhân, người chuyên tu nguyên thần Đại Thừa Tán Tiên nghe được giọng nói của Thái Hư chân nhân thì hồi thần trở lại.
Ánh sáng trên người hắn nhấp nháy mãnh liệt, khó khăn mà lắc đầu, nói:
“Làm sao mà ta biết được là xảy ra chuyện gì cơ chứ?”
Sau đó, hắn nhìn Tô Trạch chăm chú, đột ngột bổ sung thêm:
“Không đúng!
Không hẳn là hồn quang của Địa Tiên!”
“Hả?”
Những Đại Thừa khác nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn hỏi: “Là sao?”
Là người hiểu rõ nhất sự tồn tại của nguyên thần ở thế giới Vạn Tộc này, Thanh Mộng đạo nhân vẫn rất có tiếng nói.
Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn nói một cách do dự:
“Nói đúng ra thì có một số đặc điểm của hồn quang Địa Tiên nhưng không phải là hồn quang Địa Tiên thực thụ!
Theo ta suy đoán thì có thể có hai tình huống.
Một là Tô Trạch có thiên phú trời cho, trời sinh hồn quang đã có đặc điểm của Địa Tiên rồi!
Thứ hai là. . . hắn có thể là đầu thai chuyển thế của một vị cường giả nào đó nên hồn quang mới phát ra màu sắc như thế!
Nhưng cho dù là loại nào đi nữa…thì Tô Trạch cũng rất phù hợp tu luyện đạo nguyên thần!”
Nói đến đây thì ánh mắt của Thanh Mộng đạo nhân chợt sáng lên, tia nhiệt huyết lóe lên trong mắt, quay đầu liếc nhìn Lôi Đế.
Bây giờ hắn mới hiểu rõ cảm nhận vừa nãy của Lôi Đế!
Cái cảm giác khổ cực tìm kiếm trăm nghìn năm vẫn không tìm được truyền nhân thích hợp, nhưng thẳng đến giây phút vừa rồi, lại phát hiện ra một tu sĩ cực kỳ phù hợp làm truyền nhân của mình!
Loại cảm giác mừng rỡ như điên này hắn cũng đã cảm nhận được rồi!
Tô Trạch cực kỳ cực kỳ thích hợp tu luyện đạo nguyên thần!
Hơn nữa lại thêm nguyên nhân là hồn quang của hắn nên khi tu luyện đạo nguyên thần sẽ gặp rất ít khó khăn.
Thậm chí có thể nói rằng trước khi tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên thì hắn sẽ không gặp phải bất cứ bình cảnh nào!
Nghe thấy những lời mà Thanh Mộng đạo nhân nói thì trong ánh mắt của những cường giả khác ánh lên sự chấn động.
Ngày hôm nay, số lần bọn họ chấn động còn vượt qua hẳn số lần bọn họ chấn động bao năm qua!
Mà tất cả những thứ khiến bọn họ chấn động đều nằm trên người thiếu niên của Nhân tộc ở trước mắt này.
Xác suất này...thực ra rất rất rất nhỏ.
Những vị Đại Thừa khác còn muốn nói tiếp thì Thanh Mộng đạo nhân trực tiếp khoát tay rồi cắt ngang lời của bọn họ: “Đợi một lúc nữa rồi lại nói, để ta truyền đạo nguyên thần cho Tô Trạch đã rồi lại nói tiếp.”
Vừa dứt câu, sắc mặt của Thanh Mộng đạo nhân ngưng lại, trực tiếp dùng thần niệm truyền âm cho Tô Trạch.
“Tô Trạch! Thả phòng ngự nguyên thần của ngươi ra!”
Cùng lúc đó.
Trong đại dương mênh mông của hư ảo, Tô Trạch nhìn hồn quang hùng vĩ đang ầm ầm sóng dậy ở xung quanh, bên tai toàn là tiếng hí trầm thấp.
Đó là âm thanh của Long Tượng Viễn Cổ.
Lúc đó hắn cảm thấy hơi nghi ngờ, đợi gần nửa ngày rồi mà vẫn không tiếp thu được phương pháp rèn luyện thần hồn.
Chẳng lẽ định giở quẻ gì à?
Đúng lúc này thì giọng nói của Thanh Mộng đạo nhân truyền đến.