Bọn họ không dám kết thân lung tung, chỉ dám gọi một tiếng tiền bối.
Nhất thời, trong toàn bộ cung điện không nhìn thấy được một tu sĩ nào đứng thẳng.
Tô Trạch liếc nhìn một vòng, trong lòng có chút cảm khái.
Vũ lực mạnh mẽ, là chân lý mạnh nhất trong các tu sĩ!
Chỉ cần có thực lực, tất cả sinh linh đều sẽ kính trọng ngươi.
Ngược lại cũng vậy, không có thực lực, suy cho cùng cũng chỉ là quân cờ, là con kiến thôi.
Mà lúc này.
Nguyên Thủy cung chủ và bốn vị Độ Kiếp đang đứng thẳng.
Sau khi các cường giả chú ý đến, đều đứng thẳng dậy.
Nhưng mà, đúng lúc này.
Lại thấy, bốn vị Độ Kiếp lại hành lễ.
Điểm khác biệt chính là, mục tiêu lần này là Tô Trạch!
“Tiểu sư thúc!”
Âm thanh không lớn, nhưng lại như tiếng sấm vang vọng bên tai mấy vạn cường giả Vạn Tộc!
Nhất là mấy vạn cường giả Hóa Thần, cơ thể chấn động, sau đó trực tiếp đứng sững tại chỗ, đồng tử co rút lại, ngây người nhìn Tô Trạch đang đứng bên cạnh Thái Hư chân nhân.
Tiểu sư thúc!??
Mình đã nghe thấy gì vậy!?
Độ Kiếp tiền bối của Thiên cung, lại gọi Tô Trạch tu vi Nguyên Anh kia là… Tiểu sư thúc!??
Thiên kiêu khác tham gia đại hội Vạn tộc chỉ là vì cơ duyên thôi.
Sau khi Tô Trạch tham gia đại hội Vạn tộc, trực tiếp thăng cấp lên một bậc!??
Tiểu sư thúc của Độ Kiếp đại năng, vậy mình nên gọi đối phương là gì?
Nhất thời, những cường giả này chỉ cảm thấy đầu óc của mình biến thành bùn nhão, hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ.
Sau một lúc.
Giữa những bóng người lúc nhúc, trong mắt một đám cường giả đột nhiên sáng lên ánh sáng lóa mắt, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng như điên.
Là những cường giả của Nhân tộc.
Mà một bộ phận trong đó là cường giả của bát đại gia tộc!
Sau khi nghe được thân phận của Tô Trạch, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lập tức nhận ra ý nghĩa sâu xa trong đó, trong lòng vui mừng như điên.
Đồng thời, bọn họ cũng vô cùng mừng rỡ.
Cũng may lúc Tô Trạch tham dự đại hội Vạn tộc, gia tộc mình đã tài trợ một lượng lớn bảo vật.
Chỉ với những bảo vật này, tuy rằng bây giờ đối với Tô Trạch mà nói có thể không đáng nhắc đến, nhưng đã từng trợ giúp cho Tô Trạch!
Vì vậy, chỉ với chút quan hệ này, gia tộc bọn họ sẽ thu được vô số lợi ích!!!
“Mau chóng sắp xếp chuyện tiếp theo, sau đó các ngươi quay về Đế quan đi, nơi đó cần nhiều cường giả hơn.”
Thái Hư chân nhân không nhìn mấy vạn cường giả kia, chỉ nói một câu với bốn vị Độ Kiếp trước mặt.
Bốn vị Độ Kiếp cung kính gật đầu.
Sau đó, Nguyên Thủy cung chủ ngẩng đầu nói: “Lão tổ, có một lượng lớn bảo vật đã gửi tới đây.”
“Ta biết, đi xem thử, để Tô Trạch nhìn xem thử có gì không hài lòng, tranh thủ thời gian báo cho đám người Lôi Đế, lần nữa đổi một lô khác.”
Thái Hư chân nhân thản nhiên nói.
Lời còn chưa dứt, hắn đã đưa theo Tô Trạch biến mất.
Bốn vị Độ Kiếp cũng theo đó mà biến mất, hiển nhiên là cùng đi kiểm kê bảo vật.
Mà bên trong cung điện, chỉ để lại vô số cường giả đang ngớ ra!
Từng người đều ngây ra như phỗng, sững sờ đứng tại chỗ, giống như vừa nghe thấy một cái gì đó khó tin!
Ban đầu, thân phận tiểu sư thúc của Tô Trạch đã khiến bọn họ rất kinh ngạc rồi!
Nhưng sau đó, điều khiến bọn họ chấn động nhất chính là thái độ của Thái Hư chân nhân đối với Tô Trạch.
Vốn tưởng rằng tiểu sư thúc chẳng qua là một câu tiền bối kia thuận miệng nói.
Nhưng bây giờ xem ra, có vẻ như không phải vậy.
Bảo vật do Thiên cung gửi tới… Tùy ý chọn lựa… Nếu không vừa ý thì nhanh đổi đi… Còn cái tên húy “Lôi Đế” kia nữa!
Mấy từ mấu chốt trong đó, như từng đợt sấm trực tiếp đánh vang trong óc bọn họ, chấn động đến choáng váng đầu óc, trước mắt biến thành màu đen, mất đi khả năng suy nghĩ!
Mẹ nó đây là… loại đãi ngộ gì vậy!??
Bây giờ nói là Tô Trạch là con trai ruột của tiền bối kia, cũng sẽ có cường giả tin!
Còn cả Lôi Đế kia, hẳn cũng là một người trên cả Độ Kiếp nhỉ?
Hơn nữa lúc nhắc đến cái tên “Lôi Đế” này, còn dùng thêm “đám người”?
Chẳng lẽ không chỉ là một người trên Độ Kiếp… mà là một nhóm???
Nhất thời, trong cung điện, mấy vạn cường giả chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, hốt hoảng như đang ở trong mơ.
Nhưng mà, bọn họ biết rất rõ đây không phải là mơ.
Bởi vì, nếu chỉ là mơ, thì một người như Thái Hư chân nhân hoàn toàn không phải là người mà bọn họ có đủ tư cách mơ thấy…
Hơn nữa, sau khi tu sĩ đạt đến Nguyên Anh cảnh, về cơ bản sẽ không ngủ mơ.
Tất cả mọi thứ, đều chứng minh những gì vừa xảy ra là sự thật!
Trong cung điện, vô số cường giả đền từ Vạn Tộc đều rơi vào kinh ngạc tột độ.
Ngày thường, bọn họ được xem như là cường giả cấp cao nhất trong chủng tộc của mình, bao nhiêu tu sĩ muốn vào môn hạ tu hành.
Trực tiếp hơn một chút mà nói, trong chủng tộc của mình, bọn họ là cấp cao nhất.
Ở thế giới Vạn Tộc, bọn họ cũng thuộc lực lượng cốt cán của thế giới Vạn Tộc!
Tuy rằng sức chiến đấu của bọn họ không bằng Độ Kiếp, không bằng Đại Thừa Tán Tiên, nhưng dưới tình huống bình thường, ảnh hưởng của bọn họ đối với thế giới Vạn Tộc mới là lớn nhất!
Độ Kiếp thì luôn nghĩ cách tiến thêm một bước, Đại Thừa Tán Tiên đều ở Đế quan chống đỡ sự xâm lược của Địa Tiên giới, đương nhiên không có thời gian để ý tới chuyện của thế tục giới.
Do đó, phần lớn thời gian, tình thế của thế giới Vạn Tộc đều do bọn họ điều khiển.
Bây giờ, rất nhiều cường giả từ Vạn Tộc đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Nghĩ là biết, sau khi bọn họ rời khỏi Linh Hư động thiên, sẽ gây nên sóng to gió lớn ở thế giới Vạn Tộc!
Nhưng lúc này, Tô Trạch không có tâm trạng nghĩ đến chuyện này.
Hắn nhìn bảo vật chồng chất như núi trước mặt, tim đập nhanh hơn không ít!
Ánh sáng rực rỡ lóe lên, thần quang đủ màu lượn lờ trên từng bảo vật, mùi hương của đan dược tràn ngập, thấm vào ruột gan, không cần nhìn cũng biết là đồ tốt.
Núi bảo vật.
Một ngọn núi nhỏ do bảo vật chồng chất mà thành xuất hiện trước mặt Tô Trạch!
Trước mắt hắn, nhắc nhở của hệ thống điên cuồng nhấp nháy.
Giá trị của mỗi bảo vật được biểu thị ra.
“Thuần Dương Phong Hỏa châu, có thể thu hồi tu vi hai mươi triệu!”