Linh lực ở xung quanh càng nồng đậm dần lên, về sau càng đạt tới trình độ mắt thường có thể thấy được, mức độ dày đặc đến nỗi làm cho người khác vô cùng phẫn nộ.
Tô Trạch có thể cảm nhận được khí tức bên trong các kiến trúc xung quanh càng ngày càng mạnh mẽ, rõ ràng không phải là khí tức của đệ tử bình thường.
"Địa vị của ngươi cũng không bình thường, đãi ngộ sẽ tương đương với mấy vị cung chủ, tự nhiên ngươi cũng không thể ở tại địa phương bên ngoài được."
Khương Thiên vũ mỉm cười, sau đó chậm rãi giải thích nói: "Linh lực ở phía trước sẽ càng dày đặc, thậm chí còn mạnh hơn nơi này rất nhiều, đó là nơi ở của Hợp Đạo đỉnh phong thậm chí cả Độ Kiếp kỳ nữa, sau này ngươi cũng sẽ ở chỗ đó."
Lông mày Tô Trạch hơi nhíu lại, không nghĩ tới thân phận của mình còn có chỗ tốt như vậy.
Mặc dù nồng độ đậm đặc của linh khí xung quanh không có ảnh hưởng lớn gì đối với hắn, nhưng nói đến trình độ thoải mái dễ chịu thì khẳng định là địa phương có linh khí càng dày đặc sẽ tốt hơn.
Lại nói, linh khí nồng đậm vẫn có lợi rất nhiều đối với tiểu Thanh Ba.
Tô Trạch cũng không có hỏi nhiều, hắn tiếp tục đi theo Khương Thiên Vũ vào chỗ sâu ở bên trong.
Không lâu sau, một tiểu viện nhỏ mang đậm phong cách cổ xưa xuất hiện ở trước mặt Tô Trạch.
Có ánh sáng nhàn nhạt quay xung quanh tại tiểu viện, đó là do đại năng am hiểu trận pháp tự tay bố trí, có công dụng tụ linh và ngăn cách dò xét.
Trong sân lại có một dược điền nhỏ, ở trong đó trồng khá nhiều linh dược, ở bên cạnh dược điền còn có một ao linh tuyền bổ sung linh khí cho cả sân.
"Chính là chỗ này."
Trong tay Khương Thiên Vũ xuất hiện một khối ngọc phù, đưa cho Tô Trạch rồi nói: "Dấu ấn thần niệm trong đó có thể cho ngươi ra vào một cách tự do.
Nó cũng có tính riêng tư rất cao, ở tình huống bình thường nếu như không có sự cho phép của ngươi thì tu sĩ khác không vào được, trừ phi là đại năng Độ Kiếp kỳ ra tay, mới có thể loại bỏ trận pháp ở xung quanh."
Tô Trạch tiếp nhận ngọc phù, dò la thần niệm rồi trực tiếp đánh dấu vào trong đó.
Tức khắc, tiểu viện phía trước đột nhiên sáng lên rực rỡ và trận pháp ở xung quanh đã bị kích hoạt.
Một lát sau, ánh sáng xung quanh lại lần nữa tối xuống, trận pháp được im lặng ẩn giấu, cũng không tiếp tục hiện rõ nữa.
"Được rồi, nếu còn có việc gì thì ngươi có thể tìm ta bất cứ lúc nào."
Khương Thiên Vũ lại bổ sung thêm một câu.
"Cảm ơn Khương tiền bối."
Tô Trạch gật đầu nói cảm ơn, cũng không có bày ra dáng điệu của tiểu sư thúc tổ mà vẫn xưng hô với đối phương là tiền bối như lúc trước.
Ý cười trên mặt Khương Thiên Vũ càng đậm, sau khi gật đầu hỏi thăm xong thì quay người rời đi.
Tô Trạch xoay người nhìn tiểu viện một chút rồi cất bước đi vào.
Vừa mới đi vào trong sân, linh khí dày đặc lập tức đập vào mặt, dày đặc tới cực điểm.
Ba ánh sáng sáng lên, Tiểu Thanh Ba xuất hiện tại trong sân.
Cùng lúc đó, Trảm Tiên kiếm nhẹ nhàng rung động, kiếm linh cũng xuất hiện ở bên cạnh Tô Trạch.
Chỉ là lông mày của nàng nhíu chặt, giống như cũng không hài lòng với nơi này.
Mãi cho đến khi Tô Trạch đẩy ra cửa phòng, để lộ ra đồ dùng trong nhà ở bên trong có phong cách hiện đại hoá hoàn toàn khác với bên ngoài thì lúc này lông mày của nàng mới giãn ra.
"Rảnh rỗi không việc gì thì cũng đừng đi dạo lung tung bên ngoài, ta đoán xung quanh chỗ này ước chừng đều là mãnh nam Hợp Đạo đỉnh phong hoặc là Độ Kiếp kỳ, bây giờ ta còn chưa có khả năng đánh thắng bọn người đó đâu."
Tô Trạch dặn đi dặn lại ba đứa Tiểu Thanh một lúc rồi mới phất tay ra hiệu bây giờ bọn chúng có thể tự do hoạt động.
Hắn đang muốn đi xem thử phòng luyện công như thế nào, lại chú ý tới bên ngoài viện có tiếng động, hắn quay đầu nhìn lại thì vừa hay nhìn thấy một đệ tử đang chần chừ lén lút ở bên ngoài viện.
Bởi vì nguyên nhân do có trận pháp cho nên tu sĩ bên ngoài không có cách nào thấy rõ ràng tình huống trong sân được.
Vì vậy.
Cho đến khi Tô Trạch đã đi đến trước mặt Lý Vũ, hắn vẫn như cũ không nhìn thấy được bóng dáng của Tô Trạch.
Nhìn tiểu viện ở trước mặt, Lý Vũ đúng là gặp khó.
Mình vẫn không nên nhận công việc này, đặc biệt là ở xung quanh đều là các sư thúc có cấp bậc Độ Kiếp, nếu như không cẩn thận chọc phải, mình chắc chắn sẽ bị chửi cho một trực.
Rốt cuộc là cái sân nào mới đúng đây?
Trên trán của Lý Vũ đều sắp chảy ra mồ hôi lạnh, hắn nhìn mấy tòa tiểu viện xung quanh không biết làm sao.
Làm một đệ tử có tu vi Nguyên Anh, chắc chắn hắn không dám tùy tiện quấy rầy vị sư thúc nào nghỉ ngơi.
Bà nội nó!
Sớm biết như vậy thì hắn đã không tới!
Trong lòng Lý Vũ âm thầm suy nghĩ.
Nhưng mà, đang lúc này, bên cạnh hắn lại truyền tới một giọng nói.
"Ngươi tới tìm ta à?"
Lý Vũ bị giọng nói này làm hoảng sợ, thân thể hắn đã theo bản năng lùi về phía sau, sau đó hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn lại, lúc này mới nhìn thấy ánh mắt của Tô Trạch đang xem xét hắn.
Đối với tướng mạo của Tô Trạch, đám đệ tử bọ họ còn rõ ràng hơn ai khác, đương nhiên là vừa nhìn đã nhận ra.
Chợt nhìn thấy Tô Trạch làm hô hấp Lý Vũ bị đè nén, hắn ít nhiều gì cũng có chút căng thẳng.
Chẳng qua Tô Trạch cũng không có biểu hiện ra khí thế bá vương như trong tưởng tượng của Lý Vũ, ngay sau đó hắn đã lấy lại tinh thần.
"Ngươi là tới tìm ta à?"
Tô Trạch lại hỏi một câu.
"Đúng vậy." Lý Vũ gật đầu, nhớ tới đến mục đích tới đây của mình, hắn nhìn Tô Trạch rồi nói: "Ba người Tiêu Vân bảo ta mang cho ngươi một câu nói, hắn nói là chờ ngươi đột phá đến Hóa Thần kỳ, chắc chắn sẽ tới khiêu chiến ngươi, bảo ngươi chuẩn bị sẵn sàng."
Tô Trạch: "..."
Ít nhiều gì hắn cũng có chút cạn lời.
Làm cái trò gì vậy, mình vừa mới tới Thiên cung đã có đệ tử của Thiên cung muốn gây phiền toái với mình?
Ta nhớ lúc trước ta cũng không có trêu chọc qua đám người đó đi?
Tô Trạch rất là hoang mang, thật sự là có chút không rõ đây là chuyện gì như thế nào.