Hắn hướng đến rừng trúc tươi tốt, búng một ngón tay!
Vèo!
Một luồng kim quang chói mắt sáng lên.
Một đạo kình khí phụt ra!
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Trong phút chốc, kim quang nhẹ nhàng xuyên thủng qua trúc đỏ có độ cứng có thể so với sắt thép, đục xuyên hàng chục cây trúc đỏ như cối xay!
Một lực đánh chấn động lan tỏa ra rất lớn.
Từng khe nứt dữ tợn xuất hiện ở bên ngoài trúc đỏ.
Ầm vang!
Những tiếng vang trầm đục thật lớn liên tiếp xuất hiện.
Liên tiếp thật lớn trầm đục xuất hiện.
Từng cây trúc đỏ ầm ầm ngã xuống đất!
Ở trước mặt Tô Trạch, một con đường nhỏ xuất hiện trong rừng trúc.
Đáy mắt hắn hiện lên sự vui mừng.
Giao Long Ngũ Thức không hổ là công pháp cấp B!
Mình còn chưa dùng toàn lực, đã có uy lực như vậy!
Ngay sau đó.
Hắn chộp tay thành trảo, chém về phía rừng trúc nhẹ nhàng ra.
Giao Long Ngũ Thức thức thứ hai!
Lại một mảng lớn trúc đỏ ngã xuống.
Thủ hình của Tô Trạch biến ảo, nắm chặt nắm tay, lại lần nữa mở ra.
.........
Sau một lát.
Tô trạch chậm rãi thu tay lại, trước mặt xuất hiện một mảnh đất trống lớn.
Vô số trúc đỏ ngã xuống mặt đất, thậm chí có rất nhiều cây trực tiếp dập nát, chỉ còn dư lại một ít cành khô!
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Tô Trạch cảm thán một tiếng.
Công kích của Giao Long Ngũ Thức rất đơn giản và tự nhiên.
Phân biệt là chỉ, trảo, quyền, chân và thân!
Năm chiêu thức hoàn toàn là phương thức chiến đấu nguyên thủy nhất, trực tiếp nhất và đơn giản nhất.
Trong nguyên mẫu của Giao Long Ngũ Thức, chúng nó đều không có tên.
Chẳng qua, sau khi được hệ thống cải tiến chúng nó đều có tên là một chữ giản dị.
Long chỉ, long trảo, long quyền.
Và chân long cùng cự long!
Khóe miệng Tô Trạch run rẩy một chút và ra một quyết định.
Sau này khi sử dụng Giao Long Ngũ Thức, tuyệt đối không thể nói ra tên chiêu thức.
Ở phía xa, mấy cây trúc đỏ rải rác vết nứt do ảnh hưởng bởi hậu quả.
Rắc một tiếng.
Sau cùng chúng cũng không chống đỡ được mà ngã ầm xuống đất.
Tô Trạch hài lòng gật đầu.
Sức mạnh hiện giờ của hắn có lẽ đã bằng với cường giả Kim Đan trung kỳ rồi.
Tất nhiên, sức chiến đấu cụ thể vẫn cần phải trải qua chiến đấu mới có thể rõ ràng.
Tiểu Thanh ở một bên nhìn cảnh tượng trước mắt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Nó len lén đánh giá Tô Trạch, trong lòng âm thầm bóc phốt.
Sức mạnh này của chủ nhân, quả thật là yêu quái mang hình người!
Chú ý thấy ánh mắt của Tiểu Thanh, Tô Trạch đột nhiên nghĩ ra một việc.
Bản thân hắn không thể tự mình tu luyện nguyên bản của Giao Long Ngũ thức, nhưng Tiểu Thanh chắc chắn có thể!
Trong cơ thể nó vốn đã có một chút huyết mạch Thanh Long, hình dạng cơ thể của nó cũng giống với Hỏa Giao!
Hơn nữa với sự gia tăng nồng độ huyết mạch Thanh Long, cơ thể của Tiểu Thanh sẽ dần biến hóa theo phương hướng của Giao Long!
Vì vậy, trên lý thuyết, Giao Long Ngũ thức thực sự là thích hợp nhất đối với Tiểu Thanh!
Tô Trạch nhìn Tiểu Thanh cười: “Tiểu Thanh, ta cho ngươi một thứ tốt, nhắm mắt lại nào.”
Tiểu Thanh nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Tô Trạch duỗi một ngón tay ra gõ nhẹ lên đầu Tiểu Thanh.
Thần niệm vừa động, nguyên bản Giao Long Ngũ thức hiện lên trong đầu Tiểu Thanh.
Lúc đầu Tiểu Thanh giật mình, nhưng sau khi nhìn thấy Giao Long đang chậm rãi nhảy múa, trong lòng dâng lên một nỗi kinh hỉ.
Là yêu thú, nó càng có thể hiểu rõ sức mạnh của Giao Long Ngũ thức.
Tuy nhiên, võ kỹ bản mệnh của yêu thú cấp B quá cao thâm đối với yêu thú chỉ có cấp E là Tiểu Thanh.
Nó không có bug như Tô Trạch, nên vẫn phải mất một thời gian để nắm vững bộ võ kỹ này,!
Tiểu Thanh mở mắt ra, thân mật dụi đầu vào lòng bàn tay Tô Trạch, tâm tình tốt hơn bao giờ hết.
Chắc chắn, chủ nhân vẫn yêu mình.
Một bảo bối quý giá như vậy cũng giao cho mình!
Như vậy chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ rằng địa vị của mình không thể lay chuyển!
Tiểu Thanh càng nghĩ càng vui, hóa thành ánh sáng xanh lao vùn vụt mấy vòng trong rừng trúc mới bình tĩnh lại một chút.
Tô Trạch cười cười thây kệ Tiểu Thanh chơi đùa.
Sau đó, hắn quay trở lại rìa thung lũng, đến bên cạnh thi thể Thụ Nhân, bắt đầu thu hồi.
“Xương cốt yêu thú cấp D sơ giai có thể thu hồi tu vi năm trăm năm!”
“Máu của yêu thú cấp D sơ giai có thể thu hồi tu vi hai trăm năm!”
“...”
Thực lực của Thụ Nhân không tệ, nhưng vì nguyên nhân chủng tộc nên “lượng thịt ra” cực kỳ thấp.
Ngoài cơ thể của nó, hầu như không có thứ gì khác có thể thu hồi được.
Cuối cùng, tu vi mà Tô Trạch có được tổng cộng chín trăm mười năm.
“Tu vi còn thừa: Hai nghìn chín trăm năm!”
Số tu vi này hoàn toàn không thể kích hoạt được một hạt giống Long Tượng.
Tô Trạch thở dài: “Yếu quá yếu quá.”
“Tiểu Thanh, đến lúc đi rồi!”
Sau khi gọi lại Tiểu Thanh, Tô Trạch chuẩn bị rời khỏi nơi này và đi tiếp.
Nhưng mà.
Sau một giờ.
Sắc mặt Tô Trạch có chút khó coi.
Thời gian dài như vậy, theo lý mà nói đáng ra đã đi ra khỏi rừng trúc rồi mới phải.
Nhưng trước mắt vẫn là rừng trúc xanh mướt!
Hắn thăm dò thần niệm, nhưng phát hiện ra rằng phạm vi dò xét đã trở nên nhỏ hơn!
Sự áp bức kỳ lạ đó hình như trở nên mạnh mẽ hơn!
Ngay cả sự liên hệ giữa ngọc phù cầu cứu và linh của thế giới cũng suy yếu một phần!
Vốn dĩ Tô Trạch cho là, sở dĩ khu rừng trúc này kỳ lạ như vậy, nguyên nhân là do thi thể của Hỏa Giao.
Sức mạnh của cường giả Hóa Thần đã có thể ảnh hưởng đến trời đất ở một mức độ nhất định.
Và bây giờ, di hài của Hỏa Giao đã bị hắn bán hết cho hệ thống.
Tại sao cỗ áp bức đó không những không biến mất mà ngược lại còn tăng mạnh lên rất nhiều!??
Tình hình gì đây?
Tô Trạch rất nghi hoặc, trong lòng không khỏi cảnh giác lên.
Chẳng nhẽ…Bên trong rừng trúc còn tồn tại thứ gì nữa?
Hắn đánh thức Tiểu Thanh đang ngủ say trong Giao Long Ngũ thức.
“Cẩn thận chút, nói không chừng lát nữa có thể còn có nguy hiểm khác.”
Tiểu Thanh sững sờ một lúc, sau đó vẻ mặt trở nên nghiêm túc, cơ thể hơi căng cứng lại, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
…
Đồng thời.
Bên ngoài rừng trúc.
Trên thảo nguyên bao la.
Đồng Lan lấy thuốc chữa bệnh từ trong chiếc nhẫn không gian ra, cẩn thận bôi lên vết thương.
Một cảm giác mát lạnh ập đến, cơn đau dữ dội đột nhiên giảm đi rất nhiều.