Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 808 - Chương 808: Đệ Tử Tiên Tông Khiếp Sợ

Chương 808: Đệ tử tiên tông khiếp sợ Chương 808: Đệ tử tiên tông khiếp sợ

Hắn vẫn quyết định tạm thời trở về và báo chuyện này lên cho Điện chủ, để Điện chủ tính xem sau đó nên làm gì.

Rất nhanh, mặt biển lại trở nên yên ả lại.

Thi thể trôi nổi trên mặt biển đã thu hút rất nhiều Yêu tộc.

Chỉ chốc lát sau, tất cả máu thỉ đều đã chén sạch, không còn lại tí dấu vết gì.

Bên kia.

Biên giới vùng đất hoang.

Tô Trạch dẫn theo đám Tiểu Thanh lục tìm căn cứ Yêu tộc suốt, san bằng hết hang động, đầm sâu.

Đám Tiểu Thanh đã củng cố cảnh giới trong lúc chiến đấu.

Có bọn họ ở, trên cơ bản là Tô Trạch không cần ra tay.

Cùng lắm thì là giương cung bắn tên giết vào con đại yêu đang cố đánh lén đám Tiểu Thanh, sau đó là đợi thu hoạch đưa tới cửa.

Hợp Đạo bình thường không đáng làm hắn phải ra tay.

Ngược lại có thể làm đám Tiểu Thanh luyện tay chút, đồng thời cũng khiến chúng nó xả dục vọng chém giết trong người.

Nhưng bây giờ đám Tiểu Thanh đều đã đột phá đến Hợp Đạo, không có thiên kiếp phủ xuống nữa.

Vì vậy, rất nhiều Yêu tộc thực lực kém sẽ không chết ngay tại chỗ.

Có nhiều lần đám Tiểu Thanh vừa hiện nguyên hình, đang định đại khai sát giới thì đại yêu Hợp Đạo đã đầu hàng luôn rồi.

Nhìn Yêu tộc quỳ sát đất kia.

Tô Trạch chẳng suy nghĩ bao lâu đã có quyết định.

Giết chết một vài Hợp Đạo có thực lực kém, thu hồi xác thịt của bọn nó.

Còn mấy đại yêu Hợp Đạo có thực lực khá mạnh thì hắn ký khế ước, thu về dưới trướng.

Những thứ đáng giá nhất trên người đám đại yêu này thật ra là tích lũy trong suốt những năm gần đây, mà không phải thân thể xác thịt của bọn họ.

Giữ lại những kẻ thực lực mạnh này thì sẽ phát huy ra được giá trị lớn hơn.

"Tới Hổ Linh cốc, tìm Nhị Hổ ở nơi đó, nó sẽ nói cho các ngươi biết nên làm gì."

"Còn có, nói hết những thế lực Yêu tộc ở quanh đây nói cho ta nghe."

Sau khi truyền lệnh và cũng lấy được tình báo xung quanh thì Tô Trạch dẫn theo đám Tiểu Thanh rời đi.

Trên mặt đất, hai đại yêu Hợp Đạo hậu kỳ run rẩy, qua một hồi lâu thì mới dám ngẩng đầu lên.

Liếc mắt nhìn nhau, họ đều thấy được sự kinh hoàng và hoảng sợ trong mắt đối phương.

"Vị kia… Rốt cuộc có thực lực ra sao?"

"Ai biết, dù sao ta cảm thấy hắn có thể bóp chết ta bằng một tay, ban nãy khi hắn giương cung bắn tên ta còn tưởng mình xong rồi cơ, may mà ta phản ứng rất nhanh, lập tức đầu hàng."

Lúc nói lời này, đại yêu Hợp Đạo kia không cảm thấy nhục gì, còn nghĩ đó là quang vinh, thấy may mắn không thôi vì sự cơ trí và phản ứng của mình.

Một bên, một đại yêu khác cũng tán thành, gật đầu lia lịa.

"Đừng nói lắm thế, chúng ta mau tới Hổ Linh cốc, đi tìm Nhị Hổ gì gì đó… Ấy, thủ lĩnh của Hổ Linh cốc hóa ra không phải Hổ Uy à?"

"Chắc là ngỏm củ tỏi rồi, không lo được nhiều vậy đâu, mau đi thôi!"

Hai đại yêu bàn bạc một phen, rồi kêu rất nhiều thủ hạ ngoan ngoãn đợi tin, sau đó bay lên biến thành hai luồng lưu quang bay nhanh về phía Hổ Linh cốc.

Không chỉ là bọn họ.

Những đại yêu Hợp Đạo khác cũng là như thế, vội vàng lên đường tới Hổ Linh cốc, không dám chậm trễ một giây một phút nào.

Trong âm thầm và lặng lẽ, thế cục của biên giới vùng đất hoang đang nhanh chóng thay đổi.

Đến bản thân Tô Trạch cũng không ngờ được một việc làm trong lúc vô tình của mình lại thu phục được mấy đại yêu có thực lực không tệ, xây nên căn cơ ban sơ cho một thế lực mạnh mẽ quét ngang thiên địa trong tương lai!

Biên giới vùng đất hoang.

Trong rừng rậm, đại thụ cao lớn chặn lại ánh sáng chiếu xuống, tạo ra một vùng u tối.

Ánh nắng chiếu xuyên qua khe hở lá cây rọi xuống đất, chiếu lên mấy bóng dáng đang cẩn thận đi.

"Tần sư huynh, nơi này cũng đâu phải là ở sâu trong đất hoang, cũng đâu cần cẩn thận như vậy chứ đúng không?"

Một giọng nói nghi ngờ vang lên.

"Đúng đấy Tần sư huynh, tu vi của ngươi cũng đạt tới Hóa Thần cảnh rồi, chúng ta đâu cần cẩn thận như vậy chứ ha, dù gặp phải những đại yêu Hợp Đạo kia thì cùng lắm nói thân phận của chúng ta ra, chẳng nhẽ những tên kia còn dám ra tay với chúng ta chắc?"

Một giọng nói khác vang lên.

"Các ngươi ấy, còn trẻ người non dạ quá."

Nghe lời nói bên tai, Tần sư huynh mặc một bộ đồ tím lắc đầu, xoay người nhìn mấy sư đệ sư muội, trầm giọng nói: "Mặc dù nơi này là biên giới vùng đất hoang, mạnh nhất cũng chỉ là Hợp Đạo, nhưng cũng không phải là không có nguy hiểm!

Có một vài Yêu tộc giết chóc thành tính, cực kỳ tàn nhẫn, dù có biết thân phận đệ tử Tử Dương tông của chúng ta thì cũng có khả năng sẽ ra tay tàn nhẫn!

Lúc trước cũng có ví dụ tương tự đó thây, có mấy vị sư huynh sư tỷ bị giết rồi đó.

Sau tuy tìm được hung thủ và cũng đã giết chết đối phương.

Nhưng vậy thì sao chứ?

Người đã chết thì cuối cùng vẫn không sống lại được."

Mấy đệ tử dáng vẻ thiếu niên gật đầu.

Nhưng có nghe lọt hay không thì chịu rồi.

Đúng lúc này.

Sắc mặt của bọn họ chợt đổi, ngắt phắt đầu lên nhìn.

"Yêu khí mạnh quá!!!"

Tiếng kinh hô vang lên.

Cảm nhận được yêu khí kinh khủng đang lao nhanh về phía bên này, trong mắt mấy đệ tử Tử Dương tông toát lên sự hoảng sợ.

"Là đại yêu Hợp Đạo đã thế không phải chỉ có một, khí tức rất mạnh mẽ, ít nhất cũng phải là Hợp Đạo hậu kỳ!!"

Giọng của Tần sư huynh có chút run rẩy.

Chẳng nhẽ đã bị phát hiện hành tung rồi ư?

Phương hướng của yêu khí rõ ràng là đang đi về phía mình!

"Đi mau! Đó không phải là kẻ mà chúng ta đối phó được đâu."

Tần sư huynh khẽ quát một tiếng, pháp lực cả người bùng nổ, xoay người dẫn theo mấy sư đệ sư muội chạy bạt mạng về phương hướng mà hắn thấy.

Song.

Đương nhiên tốc độ của Hợp Đạo không phải là tu sĩ Hóa Thần có thể so được.

Gần như ngay sau đó, yêu khí đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của bọn họ.

Xong.

Sắc mặt của đệ tử Tử Dương tông trắng bệch ra, trong mắt tràn đầy sự hoảng sợ và tuyệt vọng.

Không ai ngờ được tình huống đại yêu ra tay mà họ vừa thảo luận, bây giờ lại được gặp luôn.

Đệ tử ăn nói lỗ mãng trước đó thì run cả người, sợ hãi tột độ, trong lòng thấy hối hận với cái mỏ quạ đen của mình.

Bình Luận (0)
Comment