Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? (Dịch)

Chương 89 - Chương 89: Thanh Long Đại Chiến Huyền Vũ! Cuối Cùng Tô Trạch Cũng Phải Bị Loại Rồi?

Chương 89: Thanh Long đại chiến Huyền Vũ! Cuối cùng Tô Trạch cũng phải bị loại rồi? Chương 89: Thanh Long đại chiến Huyền Vũ! Cuối cùng Tô Trạch cũng phải bị loại rồi?

Hắn đang tính toán, con mồi lớn thế này có thể mang lại cho mình bao nhiêu lợi ích.

Ánh mắt Huyền Minh Quy lạnh lẽo, nhìn chăm chú con sâu cái kiến nhỏ bé trước mặt, sát ý ngập tràn.

Nó cảm nhận được ánh mắt của Tô Trạch, trong lòng chợt nổi cơn giận dữ.

Con sâu cái kiến nhỏ bé này cũng dám dùng ánh mắt như vậy nhìn mình!??

Tô Trạch cười.

Yêu thú cấp D sơ giai, mình cũng không cần thiết phải ra tay, không bằng ném cho Tiểu Thanh luyện tập.

Thế là hắn quay đầu nói: “Tiểu Thanh, giao con mồi lớn này cho ngươi.”

Tiểu Thanh nổi lên mặt nước, hưng phấn gật đầu.

Nó đã ngứa tay từ lâu lắm rồi.

Nhất là sau khi thu hoạch được Giao Long Ngũ Thức, càng khát vọng đánh một trận chiến lớn.

Đối với nó thì những yêu thú cấp E kia căn bản không có uy hiếp, kích thích kém xa khi chiến đấu với yêu thú cấp D!

Nó chậm rãi bơi ra giữa Tô Trạch và Huyền Minh Quy, tản ra khí tức.

Yêu thú cấp E?

Huyền Minh Quy sững sờ, sau đó càng thêm tức giận.

Loài người hèn hạ, muốn dùng linh thú bị mình khế ước để tranh thủ thời gian chạy trốn cho mình sao?

Rào!

Đột nhiên, một móng vuốt khổng lồ đường kính chừng hơn một mét giơ ra khỏi mặt nước, hung hăng đập về phía Tô Trạch ở trên mặt nước!

Cùng lúc đó.

Thế giới chính.

Hiệp hội Người tu luyện.

Có người kinh ngạc hô lên, chú ý đến tình huống bên phía Tô Trạch.

“Yêu thú cấp D! Tô Trạch gặp phải yêu thú cấp D!”

“Cái gì!?? Thật sự là yêu thú cấp D, xem ra là Huyền Minh Quy nổi tiếng về lực phòng ngự!”

“Vận may của Tô Trạch này đúng là nghịch thiên, vừa thoát khỏi vây khốn chưa được mấy ngày đã gặp yêu thú cấp D…”

“Sao hắn vẫn đứng ngây tại chỗ như vậy, mau sử dụng ngọc phù cầu cứu đi chứ!”

“Đợi đã… không phải hắn muốn chiến đấu với yêu thú cấp D đấy chứ?”

“Sao có thể, cho rằng thiên kiêu Nhân tộc đi đầy đường hay sao?”

Ba người Vương Lâm nhìn chăm chú vào bóng hình Tô Trạch.

“Tô Trạch hắn…” Lâm Phàm ngập ngừng nói.

Vương Lâm nhìn Tô Trạch, vững tin nói: “Tô Trạch không phải người cậy mạnh, làm việc sẽ có chừng mực.”

Thang Nghĩa không nói gì, không chớp mắt nhìn hình chiếu, trong mắt mơ hồ hiện ra vẻ chờ mong.

Trên mặt hồ.

Móng vuốt khổng lồ rít gào đánh tới, tốc độ nhanh đến cực hạn, uy lực mạnh mẽ.

Huyền Minh Quy muốn một chưởng đập chết loài người trước mắt rồi tính tiếp.

Nhưng mà.

Đúng lúc này.

Một cột nước thô to bỗng nhiên mọc lên, va chạm kịch liệt với móng vuốt khổng lồ từ trên trời giáng xuống kia!

Uỳnh!

Bọt nước tan tác, tiếng nổ vang rền đinh tai nhức óc.

Tô Trạch lặng lẽ khống chế gỗ thô lui ra ngoài.

Tiểu Hỏa đáp xuống đầu vai của hắn, không chớp mắt quan sát trận chiến.

Huyền Minh Quy chỉ cảm thấy móng vuốt chấn động, đau nhức âm ỉ truyền đến.

Dưới tình huống tốc độ cực nhanh, rơi xuống mặt nước chẳng khác gì rơi xuống đất xi măng.

Ánh mắt Huyền Minh Quy nheo lại, nhìn chằm chằm Tiểu Thanh trên mặt nước, vẻ mặt tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Một yêu thú cấp D như mình, lại bị một yêu thú cấp E chặn lại!?

Cảm giác nhục nhã đến cùng cực ập đến, sau đó toàn bộ chuyển hóa thành tức giận!

“Thuật Ngự Thủy! Buồn cười!”

Nó hừ lạnh một tiếng.

Tiếp đó.

Tiếng vang ầm ầm.

Mấy chục cột nước thô to phóng lên tận trời, giống như những sợi roi thép, mang theo tiếng gió rít gào đánh về phía Tiểu Thanh.

Vốn dĩ còn muốn giữ lại một mạng cho con sâu nhỏ bé này, bây giờ xem ra không cần thiết rồi!

Cột nước nhanh như chớp điện, uy thế to lớn.

Đồng thời, trên mặt nước xuất hiện vô số gợn sóng, những cột nước nhỏ bé giống như xiềng xích quấn lấy Tiểu Thanh.

Trong mắt Tiểu Thanh toát vẻ khinh thường, bỗng nhiên hóa thành tia sáng xanh rồi biến mất.

Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ kinh khủng vang vọng đất trời.

Sóng lớn xuất hiện, mặt nước nổ tung.

Đôi mắt Tiểu Thanh lấp lóe ánh xanh, tốc độ cực nhanh, thân hình linh hoạt, xuyên qua vô số cột nước.

Nó giống như tinh linh bơi qua bơi lại trong bọt nước, nhưng lại không có bọt nước nào dính lên người nó.

Sau đó.

Nó bay lên không trung, xuất hiện trên đầu Huyền Minh Quy.

Thân hình uốn éo, biến thành một tư thế kỳ lạ.

Ánh xanh bùng lên, rực rỡ chói mắt.

Phụt phụt!

Một vết thương dữ tợn xuất hiện trên vành mắt của Huyền Minh Quy.

Máu tươi phun ra.

Một đòn này trực tiếp lấy đi thị lực một con mắt của Huyền Minh Quy!

Huyền Minh Quy thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã thấy một tia sáng xanh xuất hiện.

Ngay sau đó, đau đớn thấu xương từ trong mắt truyền đến, tầm mắt lập tức thu nhỏ một nửa!

“Rống…”

Nó phát ra tiếng kêu đau đớn thảm thiết, đau nhức kịch liệt khiến nó sa vào điên cuồng.

Mình lại bị thứ đồ nhỏ bé này đánh bị thương!

Đây quả thật là vô cùng nhục nhã!

Sát ý điên cuồng giá lạnh ngập tràn trong mắt.

Một con mắt còn lại nhìn Tiểu Thanh chằm chặp.

“Đáng chết! Chết đi cho ta!”

Những đường vân màu u lam trên mai rùa của nó bỗng nhiên sáng lên, năng lượng mạnh mẽ cấp tốc ngưng tụ.

Huyền Minh Quy mở cái miệng to như chậu máu ra, giữa một vùng u lam, ánh sáng u lam chói mắt xuất hiện!

Uỳnh!

Một cột ánh sáng chói mắt từ trong miệng nó phun ra.

Thoáng chốc.

Nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống.

Mặt hồ nháy mắt bị đông kết, mặt băng dày nặng nhanh chóng mở rộng ra xung quanh.

Hơi thở hàn băng!

Tốc độ của cột ánh sáng nhanh đến kinh người, lóe lên một cái rồi biến mất.

Uỳnh!

Mặt băng vừa hình thành nổ nát vụn, vô số khối băng bắn tung tóe ra xung quanh, vụn băng sắc bén uy lực kinh người.

Đau nhức kịch liệt đang không ngừng kích thích thần kinh Huyền Minh Quy.

Trong miệng nó lại ngưng tụ ánh sáng u lam, bắt đầu điên cuồng bắn phá về phía mặt hồ.

Trong thế giới chính.

Sắc mặt mọi người thay đổi.

“Không xong, Huyền Minh Quy này nổi điên rồi!”

“Sao Tô Trạch vẫn chưa sử dụng ngọc phù cầu cứu!?? Hắn không muốn sống nữa hay sao?”

“Không cần nhìn nữa, hình như trong cơ thể Huyền Minh Quy này có huyết mạch đặc thù, thực lực mạnh hơn yêu thú bình thường một khoảng, lần này Tô Trạch thật sự phải bị loại rồi.”

“Không… nếu như hắn còn không sử dụng ngọc phù cầu cứu, có lẽ sẽ phải chết!”

Thế giới tháp Trấn Yêu.

Bên trên hồ nước rộng lớn.

Ánh sáng u lam chói mắt từ trong miệng Huyền Minh Quy phun ra.

Nhiệt độ bỗng nhiên hạ xuống, ngưng tụ ra mặt băng thật dày, nhưng lập tức lại bị năng lượng cuồng bạo bắn phá thành mảnh vụn.

Toàn thân Huyền Minh Quy quấn đầy đường vân thần bí, năng lượng mạnh mẽ không ngừng tập trung vào trong miệng nó.

Đau nhức kịch liệt trên mắt không ngừng truyền đến kích thích thần kinh của nó.

Bình Luận (0)
Comment