Điện Vương Ở Rể

Chương 252



“Tốt! Tốt! Tốt!”
“Món quà hiếm có như thế này là thứ trân quý nhất!”
“Dương Duệ, cháu đúng thật là đứa cháu ngoan của ông!”
“Nếu như chuyện lần này hoàn thành, ông sẽ trực tiếp để cháu kiến tập làm gia chủ! Một năm sau, cháu sẽ trở thành gia chủ chính thức!”
Dương Đức Quang nhất thời hưng phấn không thôi.
Dương Duệ cũng cảm thấy vô cùng mừng rỡ.
Nếu như có thể làm một người đứng đầu, thì ai bằng lòng làm trợ thủ này, trợ thủ kia chứ!
Lúc này Dương Quang Huy cũng lên tiếng nói: “Dương Duệ, nếu như con có thể hoàn thành chuyện lần này, ba tình nguyện không làm gia chủ hay phó gia chủ gì đó nữa! Sau này ba sẽ toàn lực giúp đỡ con!”.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Toàn Cầu Xâm Nhập
2.

Cô Dâu Bảy Tuổi: Làm Dâu Âm Phủ
3.


Tài Khoản Yêu Đương Não Tàn Của Ông Xã Tổng Tài
4.

Người Lạ Từng Thương
=====================================
Dương Duệ nói: “Ông nội, ba, con biết nhà họ Vương ở Thiên Nam đã mua hai bộ! Có điều, muốn có được những sản phẩm này, sợ rằng phải bỏ ra cái giá gấp ba thậm chí gấp năm lần so với giá thị trường!”
Dương Đức Quang lập tức lên tiếng nói: “Không sao! Bây giờ chúng ta không sợ giá cả đắt đỏ, chỉ sợ không có đường mua!”
“Cho dù giá cả có gấp mười, chúng ta cũng phải mua!”
Mà lúc này đám người Vương Nguyên Hải, Vương Thiếu Khanh, Vương Vũ, Đào Mai cũng giật mình không thôi.
“Chúng ta cũng phải mua Nghịch Nhan Thủy, Mỹ Dung Sương, Tiêu Dao Hoàn!”
“Bây giờ chúng ta lập tức tìm mối quan hệ, mau chóng mua đi!”
“Thành Phát, Mỹ Dung Sương kia tốt như vậy sao? Tôi nhớ ngày hôm qua vợ của gia chủ nhà họ Trần vừa tặng cho tôi một lọ đây!”
“Đào Mai, mới vừa nãy, gia chủ nhà họ Bạch cũng có nói muốn tặng cho tôi một viên Tiêu Dao Hoàn…”
Vương Thiếu Khanh, Đào Mai hệt như là vừa vớ được vật báu vậy, họ vội vàng bắt đầu gọi điện thoại.
“Đám người không biết xấu hổ như các người, đừng có học theo bọn tôi!”
“Nếu như lúc này không phải đang ở cổng vào sơn trang Thánh Hào, tôi nhất định sẽ dạy dỗ đám chó các người một bài học!”
Dương Quang Huy thẳng thừng lên tiếng chửi rủa đám người Vương Thiếu Khanh.
Thế nhưng, đám người Vương Thiếu Khanh lúc này làm gì còn có tâm trí mà cãi lại chứ!
Hiện tại bọn họ chỉ hy vọng có thể mau chóng mua được hàng!
Bên phía Dương Quang Huy cũng không dám chậm trễ thời gian, ông ta tranh thủ thời gian thúc giục Dương Duệ lập tức liên hệ để thu mua những sản phẩm như Tiêu Dao Hoàn!
“Gia chủ Trần à, vừa nãy ở buổi lễ đính hôn, tôi nhớ ông đã nói là muốn tặng cho chúng tôi một viên Tiêu Dao Hoàn…”
“Gia chủ Trần, xin ông đừng tắt máy vội! Tôi đang nghĩ có thể mua lại được viên Tiêu Dao Hoàn đó của ông hay không…”
“Được được được, tôi có thể mua lại với giá gấp mười lần giá thị trường…”
Vương Thiếu Khanh khó khăn lắm mới mua được một viên Tiêu Dao Hoàn.
Việc này cũng coi như là khá suôn sẻ.
Bọn họ lần lượt gọi điện thoại cho những gia chủ khác hoặc là vợ của những gia chủ khác, thậm chí bọn họ còn bị dập máy ngay lập tức, có những người hoàn toàn không muốn nhận cuộc gọi của họ!
Mà điều này chính là nhờ vào cách đối đãi với người khác của bọn họ trước kia.
Còn về nhà họ Dương, cũng thảm thương như vậy.
Bọn họ đưa ra cái giá tám mươi triệu mới có thể mua được một bộ hoàn chỉnh.
Không bao lâu sau, bọn họ cũng nhận được sản phẩm.
Phù!
Hai nhà bọn họ đều thở phào một hơi.
Thế nhưng, lúc đối mặt với nhau, trên gương mặt lại tràn ngập vẻ thù địch.
Cùng tặng một món quà giống nhau, sao có thể coi là không thù địch được đây?
Còn về Vương Thái Hà giờ phút này đã ngây người choáng váng từ lúc nào rồi!
Giấc mộng làm mợ chủ của cô ta hoàn toàn vỡ vụn rồi! Cô ta cảm giác như trời đất quay cuồng, dường như tinh thần của cô ta cũng hỗn loạn theo!

Cô ta vẫn luôn quỳ trên mặt đất, không hề lên tiếng nói bất kỳ lời nào!
Đúng vào lúc này.
Nhóm người Diệp Đông, ông cụ Đào Phong Hoa cũng đi ra khỏi cửa chính của sơn trang Thánh Hào, phía sau vây quanh đầy cung kính của cao tầng nhà họ Vạn bao gồm ông cụ Vạn Giang Hà, gia chủ nhà họ Vạn Vạn Như Sơn, cậu cả Vạn Lâm, cùng với rất nhiều gia chủ hào môn đi xung quanh nhà họ Vạn.
“Mau chóng kính cẩn lễ phép quỳ xuống đi chứ!”
Vương Thiếu Khanh lập tức lên tiếng quát mắng.
Cho dù là người của nhà họ Vương, hay là người của nhà họ Dương, nhất thời đều lập tức quỳ xuống mặt đất với tư thế trang nghiêm.
Bịch bịch bịch.
Tiếng bước chân của Diệp Đông đi đến gần.
Đào Mai bỗng vội vàng lên tiếng: “Tiểu Đông, dì sai rồi! Dì sai rồi mà! Mong cháu cho dì thêm một cơ hội nữa đi!”
“Ba, Xuân Hương, nói giúp cho con đi! Dù sao con cũng là con gái của ba, chị là chị của em mà! Ba nhẫn tâm nhìn con gái của ba, em nhẫn tâm nhìn chị gái của em sa cơ như vậy sao?”
Nghe thấy những lời Đào Mai nói, cho dù là bản thân Đào Phong Hoa hay là người khác đều lắc đầu không thôi.
Trước đây khi Đào Mai phong quang, ở trước mặt người khác đã diễu võ giương oai ra sao! Lại còn chê bai bài xích thân thích của mình!
Lúc này Vương Thiếu Khanh cũng vội vàng cất lời: “Chúng tôi sai rồi.

Chúng tôi đã chuẩn bị quà tạ lỗi.

Đây là sản phẩm muốn mua cũng không có hàng đấy!”
“Mong ông cụ, cậu Đông, Xuân Hương, nhìn thấy tấm lòng của tôi, cho chúng tôi thêm một cơ hội nữa! Chúng tôi không thể cắt đứt thân thích! Dù có cắt xương rồi thì vẫn còn gân nối mà!”
Còn về.
Dương Quang Huy vội vàng nói: “Những món quà tặng này là do bọn tôi nghĩ ra! Bọn họ mặt dày hèn hạ bắt chước theo bọn tôi đó!”
“Nhưng bọn tôi chuẩn bị nó trước đó thôi!”
“Cậu Đông, những sản phẩm này là chuẩn bị cho ngài và người nhà của ngài, mong ngài nhận cho!”
Giờ phút này đám người nhà Vương Thiếu Khanh và đám người nhà Dương Quang Huy đều tỏ ra vẻ kính nể mà nhìn Diệp Đông, đợi chờ câu trả lời của Diệp Đông!
Bọn họ đều biết, ở nơi này, chỉ có lời của Diệp Đông nói ra mới được tính!
Diệp Đông chỉ khẽ lắc đầu, nhưng anh cũng không để ý đến bọn họ, tiếp tục đi về phía trước!
Những người khác đi phía sau cũng đều đi lướt qua, chẳng ai thèm để ý đến bọn họ.
Đám người nhà Dương Quang Huy muốn tiếp tục hô lên lời xin lỗi, nhưng mà cũng chẳng dám lên tiếng!
Bọn họ lo lắng, mình làm vậy trái lại sẽ khiến Diệp Đông thấy chướng mắt!
Giờ phút này đây, Diệp Đông ở trong lòng bọn họ cũng không còn là cậu thiếu niên năm đó nữa, mà lại một người bề trên cao cao tại thượng!
Đám người Vương Nguyên Hải, Vương Thiếu Khanh, Vương Vũ cũng rùng mình kính sợ hệt như vậy! Chẳng có ai dám lên tiếng nói lời nào!
Cuối cùng Đào Mai cũng không nhịn được nữa!
“Diệp Đông, bọn tôi đã tốn mấy chục triệu để mua quà tặng, quý giá như vậy, sao cậu đến một cái liếc mắt cũng chẳng có vậy hả!”
“Cậu thật sự quá tuyệt tình rồi!”
Đào Mai gần như là hét lên.
Bước chân của Diệp Đông dừng lại.
Diệp Đông xoay người lại.

“Những món quà này rất quý giá sao?”
“Sản phẩm của nhà chúng tôi, muốn sản xuất ra bao nhiêu thì sản xuất bấy nhiêu, những thứ này rất hiếm thấy sao?”
Diệp Đông lên tiếng nói.
Ngay sau đó.
Diệp Đông xoay người lại
Anh không để ý đến bọn họ thêm nữa.
“Còn về hai chữ tuyệt tình? Các người xứng để nói lời này với người khác sao?”
Giọng nói của Diệp Đông sắc bén.
Tiếp đó, họ bước lên từng chiếc xe hơi sang trọng.
Nghe thấy câu nói đó của Diệp Đông, đám người Đào Mai cũng như đám người của Dương Quang Huy đều ngây ngốc sững sờ lại, hết sức chấn động!
Thậm chí ngay cả Dương Mỹ Lệ, Đào San San đi bên cạnh Đào Quốc Nghiệp cũng sững sờ!
“Công ty quốc tế Phong Vân… Tập đoàn Phong Vân…”
Trong miệng bọn họ thầm lẩm bẩm một hồi! Bỗng nhiên tỉnh ngộ! Toàn thân chấn động!
Cho dù là một số hào môn vọng tộc của thành phố Thiên Nam cũng chấn động không thôi!
Ban đầu, bọn họ còn dò la nghe ngóng khắp nơi về công ty quốc tế Phong Vân, xem xem rốt cuộc là công ty quốc tế như thế nào, là ai đứng sau lưng thành lập nên…
Bọn họ đều muốn đầu tư! Muốn nhập cổ đông! Suy cho cùng, đây là công ty có thể sánh với một xưởng in tiền đó!
Cuối cùng đám người Đào Mai cũng biết được, trước đó bản thân mình đã làm sai lại càng thêm sai đến như thế nào…
Nếu không phải như vậy, hiện giờ bọn họ dựa sát vào nhà mẹ đẻ, chắc chắn cũng có thể đạt được lợi ích béo bở hậu hĩnh không gì sánh được!
Giờ đây, cũng không còn khả năng đó nữa!
Nhất thời, đám người bọn họ máu huyết dâng trào, thậm chí còn có người ngất xỉu ngay tại chỗ!
“Cậu Đông, tôi tiễn ngài…”
Vạn Giang Hà hết sức cung kính hỏi ý kiến Diệp Đông.
Cũng vào đúng lúc này.
Màn hình điện thoại trong tay Đào Quốc Nghiệp chợt sáng lên, thậm chí còn phát ra một tràng âm thanh cảnh báo!
Ông ta cầm lên xem, vừa xem mặt mày bỗng biến sắc.
Đây chính là màn hình video giám sát từ cameras của công ty thực phẩm chức năng Phong Vân!
“Không hay rồi! Công ty gặp nguy hiểm!”
Đào Quốc Nghiệp thất thanh nói.
Diệp Đông cũng nhìn sang, ngay lập tức trên người anh tản phát ra một luồng khí lạnh vô tận ngất trời!.


Bình Luận (0)
Comment