Điệu Vang Tử Thần

Chương 1 - Sát Ngân

Chương 1

Đại lục Huyền Linh năm 91020.

Tại điểm cực Đông của đại lục có một tổ chức thần bí được gọi là Sát Ngân. Tổ chức này chuyên nhận thuê các vụ ám sát. Không ai biết thực lực của tổ chức này ra sao, cũng không ai biết căn cứ cụ thể của nó ở đâu.

Chỉ biết rằng, mỗi thành viên của Sát Ngân khi xuất hiện đều mang một chiếc mặt nạ khá kỳ dị. Họa tiết bên trên chiếc mặt nạ khá sặc sỡ, nửa bên trái của nó thì mang hình dạng nửa khuôn mặt của con khỉ, còn nửa bên phải thì mang hình nửa khuôn mặt của chó sói.

Chiếc mặt nạ này không những có công dụng che dấu đi gương mặt, mà còn có thể che dấu hoàn toàn khí tức của người dùng. Tức nhiên, năng lực cũng có giới hạn. Nếu đối phương có thực lực cao hơn một đại cảnh giới so với người dùng, thì chiếc mặt nạ này vô dụng.

Thành viên có thực lực giết Luyện Khí Kỳ, họ sẽ nhận được một chiếc mặt nạ có màu trắng, nó được gọi là Bạch Diện Tri Lang.

Thành viên có thực lực giết chết Trúc Cơ Kỳ, họ sẽ nhận được mặt nạ có màu vàng, nó được gọi là Hoàng Diện Tri Lang.

Với thành viên có thực lực giết chết Kết Đan Kỳ, họ sẽ nhận được mặt nạ có màu lục, nó được gọi là Thanh Diện Tri Lang.

Và thành viên có thực lực giết chết Nguyên Anh Kỳ, họ sẽ nhận được mặt nạ có màu lam, nó được gọi là Băng Diện Tri Lang.

Người muốn liên hệ để tổ chức Sát Ngân ra tay cần phải tới quầy giao dịch của họ ở các Thành Thị.

Hầu như các Thành Thị đều nghiêm cấm việc chém giết. Nên các quầy giao dịch của Sát Ngân ít bị động tới.

Tất nhiên, vẫn có một vài thế lực lớn vì thẹn quá hóa giận đã ra tay phá hủy một điểm giao dịch của họ. Không bao lâu sau đó, những thế lực này bị xóa sổ từng cái một.

...

Thành Thiên An.

Quầy giao dịch số 34 của Sát Ngân.

Bên trong quầy giao dịch này bài trí khá đơn giản, bên trái và bên phải được bài trí một bộ bàn ghế hình tròn, chính giữa là một chiếc bàn dài.

Bỗng nhiên, hai bóng người từ bên ngoài bước vào trong. Hai người này đang mặc một áo choàng màu đen che khuất đi hình dáng của cơ thể nên không phân biệt được giới tính. Chỉ biết rằng, họ cao khoảng 1m75, trên gương mặt của mỗi người đều mang một Bạch Diện Tri Lang.

Thấy không có ai ở bên trong, hai người chầm chậm bước tới vị trí của cái bàn dài. Sau đó, người ở bên phải dùng tay gõ nhẹ xuống mặt bàn ba cái.

- Cộc ~ cộc ~ cộc.

Tiếng gõ vừa dứt, không gian ở sau cái bàn dài chấn động nhẹ. Chẳng mấy chốc, một bóng người không biết từ đâu xuất hiện. Người này mặc một bộ y phục có màu xám tro, thân cao 1m65, tóc dài có màu bạc, trên gương mặt thì mang Băng Diện Tri Lang.

Người mang mặt nạ màu lam nhìn hai người và dùng một tông giọng nam không phân biệt nam nữ nói:

- Phù hiệu!

Nghe vậy, hai người mang Bạch Diện Tri Lang phẩy tay một cái. Hai tấm thẻ bài có màu trắng xuất hiện ở giữa không trung và dần bay về phía của người mang Băng Diện Tri Lang.

Bắt lấy hai tấm lệnh bài, người này xem xét vài giây và trả lệnh bài lại cho họ.

- 311 và 321. Có chuyện gì?

Nhận lấy lệnh bài, hai người đồng thanh đáp:

- Báo cáo Trưởng lão. Nhiệm vụ ám sát Lăng Vân đã hoàn thành.

- Vật chứng?

Nghe thế, 311 và 321 gãi gãi đầu. Họ thở dài một cái rồi nói:

- Không giấu gì Trưởng Lão Băng Ly. Trong lúc ám sát Lăng Vân, hai đệ tử bị trúng mai phục của tên này. Xung quanh có tới ba gã Luyện Khí hậu kỳ, đệ tử cứ ngỡ chuyến này không còn mạng để trở về.

- Nhưng một tiếng “oànhhh” điên tai nhức óc vang lên, tên Lăng Vân đột nhiên ngã xuống. Tiếp theo đó, một tiếng “oànhhh” khác vang lên. Đầu của một tên Luyện Khí Hậu kỳ khác bỗng nhiên nổ tung ra.

- Trong chớp mắt sững sờ ấy, bọn đệ tử thấy được một kẻ mang Bạch Diện Tri Lang khác xuất hiện tại vị trí của Lăng Vân. Biết rằng hắn ta muốn lấy thủ cốc của mục tiêu, nhưng bọn đệ tử..bọn đệ tử vẫn đang bị hai tên Luyện Khí khác vây hãm nên không thể ngăn được tên kia.

311 vừa nói vừa rung người nhẹ khi nghĩ tới viễn cảnh lúc ấy.

Trái ngược với biểu hiện bồn chồn sợ hãi của hai người, Băng Ly bình tĩnh nói:

- Ừ! Ta đã biết. Theo luật, với tư cách là người tiếp nhận nhiệm vụ, hai ngươi sẽ nhận được 75% thù lao. Nhưng vì không giao ra thủ cốc của mục tiêu hoặc không có ai chứng minh mục tiêu là do các ngươi giết, nên các ngươi chỉ còn nhận được 10%. Khi nào kẻ đó mang vật chứng đến, các ngươi sẽ được nhận thù lao. Nếu không có chuyện gì nữa, giải tán!

- Trưởng lão..

Nhìn thấy hai tên này có vẻ chần chừ và do dự, Băng Ly hừ lạnh nói:

- Sao? Các ngươi không hài lòng?

Nghe tới đây, 311 và 321 lập tức quỳ xuống đất và ngập ngừng nói:

- Đệ tử hài lòng với mức thù lao này. Chỉ là.. Chỉ là không biết Bách Hóa Đan hàng tháng.

Không để cho hai tên này nói dứt câu, Băng Ly liền đáp:

- Theo luật, trong một tháng, các ngươi chỉ cần hoàn thành một nhiệm vụ thì sẽ nhận được Bách Hóa Đan. Nhưng vì không giao ra được vật chứng, các ngươi mới chỉ được xem như hoàn thành 50% yêu cầu. Cho nên, hai người các ngươi phải hoàn thành thêm một nhiệm vụ nữa thì mới có thể nhận được đan này.

- Các ngươi có ý kiến gì không?

Nghe thế, 311 và 321 thở dài một cái và nói:

- Đệ tử đã rõ. Xin phép Trưởng lão Băng Ly khai mở truyền tống trận?

Băng Ly không nóng không lạnh phẩy tay một cái. Một tấm lệnh bài theo đó xuất hiện và bay thẳng vào khoảng không phía sau cái bàn tròn bên trái. Tức thì, không gian nơi đó chấn động, lăng tăng và nổi lên từng gợn sóng giống như mặt nước.

- Chúng đệ tử xin cáo lui.

Sau khi ôm quyền bái chào Trưởng Lão, 311 và 321 nhanh chóng đi vào không gian gợn sóng kia. Chẳng mấy chốc, thân ảnh của cả hai bị không gian nơi này nuốt trộng.

Nhìn không gian đã quay trở về như cũ, Băng Ly hừ lạnh một tiếng. Ngay lập tức, từng đợt sóng xung kích từ người của hắn tỏa ra khắp bốn phía.

- Bọn nhãi nhép.

Nói thầm một câu, Băng Ly phủi tay áo một cái và cũng biến mất.

Cách Thành Thiên An 500km về phía Nam, nơi này là một vùng rừng núi hiểm trở, nó có tên gọi là Sâm Lâm.

Thành Thiên An có vị trí cực kỳ đặc biệt. Ba mặt của nó giáp biển, chỉ có hướng Nam là giáp với khu rừng rậm này.

Đường biển rất kén người đi. Đầu tiên phải kể đến đó là ngoài này có nhiều yêu thú có thực lực rất mạnh, thứ hai là bọn Hải tặc chuyên giết người cướp của…Và đặc biệt thứ người ta oe ngại nhất chính là Mê Hồn Sương.

Một khi đụng phải Mê Hồn Sương, nếu ngươi không có thực lực từ Nguyên Anh trở lên, thì xem như ngươi đã nắm chắc cái chết.

Cho nên để có thể đi tới vào Thiên An, hầu như tất cả các tu tiên giả có tu vi dưới Nguyên Anh đều chọn đi qua khu rừng Sâm Lâm này.

Hôm nay cũng giống như mọi ngày, tia nắng của mặt trời chiếu sáng khắp cả vùng núi Sâm Lâm.

Đâu đó tại một con đường mòn ngoài bìa rừng, có một đoàn người đang không ngừng vận dụng hết tốc lực di chuyển về hướng Thành Thiên An.

Đoàn người này có năm người, trong đó có bốn nam và một nữ. Bốn gã nam tử này nằm trong độ tuổi 30, thân cao 1m75, ăn mặc quần áo giản đơn như bao người khác.

Trái ngược với bốn gã nam tử, nữ tử duy nhất này cực kỳ xinh đẹp và tú lệ, nàng khoảng 20 tuổi, cao 1m6, ăn mặc cực kỳ sang trọng.

Bình Luận (0)
Comment