Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 368

Chương 368: Một cú đấm

Nữ nhân viên chậm rãi nhìn tấm thẻ của Trình Uyên đập lên trên quầy , không khỏi phát cười.

“Ngươi có bị làm sao không hả? Cái này cũng gọi là thẻ sao?”

Chẳng qua, phần lớn mọi người đều chưa từng thấy qua cái thẻ đen này, Trình Uyên không trách nữ nhân viên không có tầm nhìn này,rồi cười nói: “quét đi.”

Nghe vậy, nữ nhân viên tròn xoe mắt, lấy máy POS ra, cài đặt số tiền rồi quẹt thẻ trên đó.

“Tích! Quét thẻ thành công!”

“…”

Nữ nhân viên này lập tức sửng sốt, hai mắt trợn tròn.

Lúc này, Lý Túc bước ra khỏi phòng thử đồ, hỏi Trình Uyên “Thế nào?”

Quả nhiên, dựa vào một bộ quần áo hàng hiệu, khí chất của Lý Túc cũng khác hẳn lên.

“Được được!”

Cầm lại thẻ của mình, rồi vẫy tay ra hiệu với Lý Túc nói “Đi thôi.”

Lý Túc kinh ngạc, “Trả tiền chưa?”

Vừa thấy vậy, nữ nhân viên kia đột nhiên kịp phản ứng lại,vội vàng chạy tới ngăn Trình Uyên lại.

“Chuyện này … chuyện này, tôi thật sư không có mắt, xin hãy tha thứ cho tôi.”

“Thì sao? Hối hận rồi sao?” Trình Uyên hỏi.

Nữ nhân viên lắc đầu nguầy nguậy,nói “Không thưa ngài, chỉ là…”

Vừa đảo mắt thoáng qua, nữ nhân viên chỉ vào cửa hàng đối diện nói: “Thưa ngài, ngài có thấy cái mày đo sức mạnh bên kia không?”.

Cửa hàng đối diện là người bán giày, cũng là thương hiệu của Ashini, nghĩ đến giày hiệu Ashini đi với bộ quần áo này có vẻ là hợp tình hợp lý.

“Ừm.”

“là như vậy thưa ngài, chúng tôi có một sự kiện diễn ra. Chỉ cần sức đánh vượt hơn 1 kg so với mức cố định, thì sẽ được giảm ngay 10 NDT. ngài xem là áo quần cũng đã có rồi. nhưng giày có nên …?”

Trình Uyên nhìn thoáng qua giày của Lý Túc, cũng thấy không hợp với quần áo cho lắm.

Bước tới máy đo sức mạnh này, Trình Uyên nhìn lên rồi nhìn xuống, phát hiện sản phẩm này là máy đo lực đấm thường thấy ở nhiều sảnh vui chơi giải trí.

Anh cũng đã nhìn thấy nhiều hoạt động trong các trung tâm mua sắm.

Ví dụ, đối với môn nhảy xa, nếu nhảy xa sẽ được giảm giá khi nhảy vượt mốc được cố định.

Hoặc là, lấy hàng rào và để người ta bước qua, và sẽ có các mốc giảm giá và đặc biệt nhất là miễn phí, mỗi người bước qua mốc nào sẽ được hưởng mốc đó.

Trong khi Trình Uyên đang dò xét máy đo sức mạnh, nhân viên nữ kia chạy ra sau quầy và nói nhỏ điều gì đó với nhân viên nam trong cửa hàng này.

Nam nhân viên là một người đàn ông lực lưỡng, đội mũ lưỡi trai hợp thời trang. Hắn ta ước tính cao 1,8m, mặc áo ba lỗ đen và để lộ hoàn toàn cơ bắp rắn chắc của cánh tay.

Nghe nữ nhân viên nói gì đó, nam nhân viên đội mũ lưỡi trai đi tới gần họ, luồn một tay chống vào bên cạnh máy đo sức mạnh này, rồi khinh khỉnh nói: “sao vậy? Những người có tay ,bắp chân nhỏ như vậy cũng muốn thử sao?”

Trình Uyên hỏi “cái này của các ngươi cố định mức là bao nhiêu?”

Nghe vậy, nam nhân viên của hàng mỉm cười, nói “250 kg, chỉ cần ngươi có thể vượt quá 250 kg, cứ vượt qua 1kg, thì sản phẩm giày của bên tôi sẽ giảm giá cho ngươi mười tệ, còn nếu ngươi vượt quá 100 kg thì giảm ngay 1..

nhân dân tệ? “

“Nhưng không phải bên này có viết là 200kg sao?” Trình Uyên đột nhiên chú ý tới bên cạnh có một cái bảng quy định mức là 200 kg.

“Đó là trước đây, chứ giờ đã thay đổi từ lâu rồi.”

Người đàn ông cơ bắp nói.

Trình Uyên cười nói: “Ngươi đây không phải gian lận sao? Lý Tiểu Long một đấm đánh tới 157 kg, cũng chính là 314 kg. Người bình thường như chúng ta làm sao có thể vượt quá 250 kg?”

Người đàn ông cơ bắp chế nhạo khinh thường, “được thôi, nếu ngươi thực sự muốn chơi, vậy tôi sẽ ngoại lệ cho ngươi với mức cố định 200kg thế nào?

“Nhưng với một điều kiện. Nếu như ngươi không vượt qua mức 200 kg, thì ngươi phải trả đủ tiền cho bộ quần áo mà ngươi mới mua trong cửa hàng đó.”

Cái này Trình Uyên là đâu có muốn, rõ ràng bên kia là người làm ra như vậy, tại sao muốn chúng tôi phải đủ chứ?

Anh lắc đầu nói “Không được!”

Nghe đến đây, người đàn ông lực lưỡng bỗng giật mình.

Sau đó Trình Uyên kéo Lý Túc rồi nói: “Đi thôi.”

Nam nhân vạm vỡ vội vàng nói: “như vậy mà không được sao? Cái này cho dù là phụ nữ, cũng có thể đánh tới 200kg, nhưng với đàn ông như ngươi thì có lẽ không tồi như vậy chứ?”

Những lời này vừa nói ra, Lý Túc đột nhiên dừng lại.

Trình Uyên vẻ mặt bối rối “định làm gì?”

Lý Túc nói: “Giày với quần áo không hợp cho lắm, anh muốn mua một đôi giày khác.”

nói xong, còn chưa kịp để Trình Uyên nói gì, liền xoay người đi tới.

Người đàn ông vạm vỡ vui mừng khôn xiết khi thấy điều này, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ khinh thường “vị đại ca này, muốn thử không?”

thân hình Lý Túc hơi giống Trình Uyên, nhìn trên người thấy cũng không có mạnh lắm, nam nhân vạm vỡ này cùng người nữ nhân viên cửa hàng kia trong lòng đều là mừng thầm.

Ngay cả nam nhân vạm vỡ cũng nhướng mày nhìn nữ nhân viên, như muốn nói, nhìn ta có thông minh không, dùng chiêu khích tướng thấy hiệu quả chưa.

Đứng trước máy đo sức mạnh này, Lý Túc chợt nhíu mày.

Khi nhìn thấy điều này, người đàn ông cơ bắp cười lạnh chế nhạo, “sao rồi, không dám sao?”

Trình Uyên cũng đi tới, kéo Lý Túc nói: “Đừng có để bị lừa, bọn hắn nhất định đã đụng tay dụng chân vào rồi.”

Lý Túc lắc đầu nói: “không phải không dám, mà tôi có một vấn đề cần hỏi ngươi trước.”

“cứ hỏi.” Người đàn ông cơ bắp nói.

Lý Túc một mặt chân thành hỏi: “Nếu như đánh nổ máy,thì như thế nào? Có phải trả thêm tiền cho cái máy này không?”

Khi nghe thấy điều này, người đàn ông cơ bắp đã phát lên cười.

Con gà này cười mà cong cả người.

“con mẹ mày ngươi đang đùa tôi sao?” Người đàn ông lực lưỡng này vỗ quầy đôm đốp rồi nói: “Lại đây,lại đây, mày đánh nổ cái máy này cho tôi xem cái. Nếu quả thật ngươi đánh nổ,đừng nói là máy móc không cần ngươi phải bồi thường, ở tiệm giày của chúng tôi, ngươi cứ tùy ý chọn , và đó còn được miễn phí nữa?”.

“Mấy người các ngươi chân yếu tay mềm đói đánh cho nổ, các ngươi nghĩ mình là ông Hoàng Boxing sao, thật sự là làm cho tôi cười đến chết mất.”

Nhưng mà, vừa nghe nói có thể tùy ý chọn giày mà không cần trả tiền, Lý Túc liền đeo bao tay vào,và không nói lời nào nữa.

Trình Uyên vẻ mặt bất lực, thở dài nói: “anh không nghe lời đi, để xem anh bị người ta lừa như thế nào, bọn họ rõ ràng đã giở trò ma quỷ.”

Về phần này, Lý Túc trở mặt giả câm giả điếc làm ngơ, chậm rãi hướng về phía máy đo sức mạnh.

Khi nhìn thấy điều này, người đàn ông cơ bắp đã bí mật duỗi chân và dẫm lên mặt sau của chiếc máy.

Trình Uyên nhìn không ra cái này động tác nhỏ này, Lý Túc cũng không có để ý tới, người phụ nữ cửa hàng kia biết đã lâu, và lại biết rõ ràng nữa.

Thế là, tên cơ bắp cùng nữ nhân viên cửa hàng kia nhìn nhau cười một tiếng.

“Bắt đầu đi.” Người đàn ông cơ bắp nhẹ nhàng nói.

“Bùm!”

Vừa hạ giọng, Lý Túc đột nhiên dùng một quyền đấm vào quả bòng được treo ở máy này.

Không hoa mỹ, cực nhanh, cực mạnh và cực lớn.

Người đàn ông lực lưỡng đưa tay đỡ chiếc máy bị giật lùi lại.

“Xì xì xì …!”

Với một âm thanh bất thường, máy đo sức mạnh này phát ra một đám khói.

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người có mặt đều chết lặng.

Liền nhìn thấy miếng da bò của máy đo này đã bị bể, ngay cả bộ phận đó cũng bị biến dạng, bao tay đấm mà Lý Túc đeo trên tay cũng bị rách.

Sức mạnh gì đây?

Trình Uyên há mồm quên khép lại.

Chưa kể người đàn ông vạm vỡ và cô nhân viên phụ nữ kia, cả hai người gần như nuốt một ngựm nước miếng cùng một lúc.

Thời gian dường như đóng băng vào lúc này.

Lại dán mắt vào nhìn Lý Túc, thì ảnh đã nguây nguẩy bước đi chọn giày.

Một lúc sau, Trình Uyên mới hoản hồn trở lại.

Cuối cùng anh cũng hiểu ra một sự thật.

“Đứng trước một sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu, thủ đoạn đều vô nghĩa”.

Trình Uyên mừng rỡ một tiếng, xoay người đi vào trong tiệm. “đại ca, đại ca, anh dạy cho em một chút đi.”

Nam nhân vạm vỡ và nữ nhân viên lại nhìn nhau.

“Lương tháng này có lẽ sẽ bị ông chủ trừ rồi.”

Một tiếng thê lương kêu lên!

Bình Luận (0)
Comment