Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 75

Chương 75 Anh không chọc

Sau đó, Trình Uyên gọi điện thoại cho Mục Như Trăn, nói số phòng cho cô ta biết: “Giúp tôi chăm sóc An Tương một lát.” “An Tương sao vậy? Anh đi đâu đấy?’ Mục Như Trăn không hiểu hỏi.

“Tôi sao?” Trình Uyên im lặng một lát rồi nói: “Tôi đi dạy cho Long Đằng một bài học” lện thoại, đầu tiên Mục Như Trăn sững sờ trong chốc lát.

Dạy cho Long Đằng một bài học sao? Tập đoàn Long Đằng á? Ha, xem như anh ghê gớm, anh cho rằng mình là ai cơ chứ, lại còn đòi dạy cho Tập đoàn Long Đằng người ta một bài học cơ đấy.

“Tiểu Trương, xin phép nghỉ giúp tôi nhé, tôi có việc gấp phải ra ngoài một lát” Mục Như Trăn võ võ người bên cạnh, sau đó vội vàng rời khỏi công ty, đi đến khách sạn mà Trình Uyên nói.

Cùng lúc đó, Trình Uyên cũng thay quần áo khác quay về tòa nhà cao tầng Tập đoàn Tuấn Phong, vừa mới bước.

vào phòng làm việc, Vương Tử Yên đã cầm một tập tài liệu đưa tới.

” Long Thầm Vũ đứng tên hai công ty là Công ty thép Long Đằng và Công ty điều chế thuốc Long Đăng, cùng với một hệ thống nhà hàng của Long Đằng, năm chuỗi siêu thị.’ Vương Tử Yên báo cáo: “Anh ta có hai người anh trai, anh cả ra nước ngoài, cho nên không có liên quan nhiều với sự nghiệp của Long Đảng, mà anh thứ hai Long Thầm Lãng lại nắm trong tay tám mươi phần trăm tài sản.” “Ba của Long Thầm Vũ là Long Văn, Chủ tịch Tập đoàn Long Đằng, bây giờ đã có xu hướng lui về phía sau ở ẩn, nếu không có chuyện gì không thể làm khác được, quyền quyết định của Long Đằng thuộc về Long Thầm Lãng và Long Thầm Vũ” Trình Uyên nhíu mày lật xem tài liệu một hồi, biết được.

thực ra Long Thầm Vũ không có thực lực gì, muốn xử lý anh ta cũng không khó, nhưng nếu muốn lật đổ Long ‘Thầm Lãng, sẽ rất khó khăn.

“Chủ tịch, tôi có thể hỏi anh chút chuyện không?” Lúc này, Vương Tử Yên cẩn thận hỏi Trình Uyên.

Trình Uyên giang tay ra: “Nói.” “Anh hỏi Tập đoàn Long Đằng là muốn…?” Trình Uyên nhếch miệng lên, lộ ra nụ cười, sau đó gương mặt đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh lùng: “Tôi muốn phá hủy tất cả tài sản đứng tên Long Thầm Vũ” “Hả?” Vương Tử Yên kinh ngạc nói: “Chủ tịch, anh cân nhắc chút, tuy rằng năng lực tài chính của Tập đoàn Long Đằng không bằng Tuấn Phong chúng ta, nhưng cũng chỉ đứng sau chúng ta thôi, đây gọi là giết một nghìn địch mình tổn hại tám trăm, huống chi Tập đoàn Long Đằng cũng có nhiều qua lại về mặt nghiệp vụ với Tuấn Phong chúng ta” Trình Uyên chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Vương Tử Yên, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.

Trong lòng Vương Tử Yên run rẩ xuống: “Á, được, Chủ tịch, tôi biế ội vàng cúi đầu Giây phút này, đột nhiên cô ta cảm thấy ánh mát của Trình Uyên rất đáng sợ, điều này trước đây hoàn toàn chưa từng xuất hiện.

Cho nên cô ta không dám hỏi nữa.

Cùng lúc đó, trong phòng làm việc của Tập đoàn Long Đằng.

“Anh Hai, anh nhất định phải giúp em, không phải anh quen biết Từ Đầu Trọc sao? Anh bảo anh ta ra tay một lần đi” Long Thầm Vũ nói với người đàn ông mặt mũi tương tự anh ta, nhưng cao hơn anh ta một chút.

Người đàn ông này chính là Long Thầm Lãng, anh Hai của Long Thầm Vũ, sau khi nghe thấy Long Thầm Vũ kể khổ, anh ta không kiềm được nhíu mày: “Một người đánh một đám người sao?” “Đúng vậy, anh không biết người kia khủng bố đến mức nào đâu, may mà em chạy nhanh, nếu không…” “Đợi một lát…” Long Thầm Lãng im lặng một lát hỏi: ‘Anh vẫn không hiểu, tại sao lại như thế, tại sao lại phải dẫn một người cao to đến công ty của em gây sự? Tại sao.

bọn họ lại muốn đánh em?” Long Thầm Vũ nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc, sau đó thở dài: “Ôi, chuyện này nói ra dài dòng, cũng trách em quá nhớ tình bạn cũ thôi.” “Vợ của Trình Uyên là bạn học của em, em thấy cô ấy tâm trạng không vui nên muốn an ủi cô ấy một chút, cũng không làm gì nữa cả, chỉ cùng uống rượu thôi, nhưng lại bị Trình Uyên bắt gặp, em giải thích với anh ta, anh ta cũng không nghe, còn đòi em đền tiền, anh nghĩ xem anh Hai, em cây ngay không sợ chết đứng, tại sao.

lại phải đền tiền cho anh ta.” Nghe Long Thầm Vũ nói ra mấy câu này, Long Thầm Lãng lộ ra nụ cười lạnh lùng: “Ha, em không làm gì hết sao?” “Anh Hai, trong lòng anh em Tồi tệ đến vậy sao?” Long ‘Thầm Vũ bị Long Thầm Lãng nghỉ ngờ, tức giận nói.

Long Thầm Lãng phất tay nói: “Được rồi được rồi đừng nói nữa, anh còn không biết em thế nào chắc. Nguyên nhân thế nào anh không đi truy cứu nữa, dù sao anh ta dám đắc tội nhà họ Long chúng ta, chuyện này liên quan đến thể diện của nhà họ Long chúng ta, em yên tâm đi, anh sẽ giúp em xử lý anh ta” “Cảm ơn anh Hai!” Long Thầm Vũ lập tức vui vẻ nói.

Tối hôm đó, Trình Uyên tan tầm chuẩn bị về nhà, xe vừa mới lái ra khỏi cửa Tuấn Phong, đã bị một chiếc Cayenne chặn lại.

Một người đàn mặc áo đen đeo kính râm từ trên xe Cayenne bước xuống, đi đến trước xe Trình Uyên, gõ gõ cửa.

Trình Uyên hạ cửa kính xe xuống hỏi: “Có chuyện gì?” Người đàn ông áo đen nói: “Ông chủ của chúng tôi muốn gặp anh” Trình Uyên nhìn thoáng qua vào trong xe Cayenne, từ cửa sổ xe nhìn qua, mặc dù không rõ lắm, nhưng cũng có thể nhận ra là một người đàn õng khoảng ba mươi tuổi, gương mặt có mấy phần giống Long Thầm Vũ đoán có lẽ đây chính là anh Hai của Long Thầm Ví Trình Uyên cười nói với người đàn ông áo đen: “Không có hứng thú.” Người đàn ông áo đen sửng sốt một lát, sau đó tức giận nói: “Ông chủ của chúng tôi muốn mời, tôi chưa từng thấy ai dám từ chối cả” “Chưa từng trải sự đời thật là đáng sợ” Trình Uyên lắc.

đầu thở dài.

Nói xong, nổ máy xe, vượt qua xe Cayenne lái thẳng về phía nhà mình.

Nhưng mà chiếc xe Cayenne kia nhanh chóng đuổi theo.

Hết cách rồi, xe người ta tốt, Trình Uyên hoàn toàn không chạy thoát được, vì vậy, Trình Uyên dừng xe trên cầu vượt.

Chỗ này xe cộ qua lại tấp nập, hơn nữa còn có hệ thống giám sát điện tử dày đặc, Trình Uyên cũng không sợ họ làm gì với mình.

Quả nhiên, Cayenne cũng dừng lại sau xe anh.

Trình Uyên mở cửa xe đi đến dừng bước trước mặt xe Cayenne, sờ túi lấy bao thuốc lá ra châm một điếu, hút một hơi thật sâu, lúc này người đàn ông trên xe Cayenne.

cũng bước xuống rồi.

Anh ta cao hơn Trình Uyên nửa cái đầu, cho nên khi nhìn thấy Trình Uyên, ánh mát lướt nhìn từ trên xuống dưới, hơn nữa trên mặt người này không có biểu cảm gì, nhưng trong mát lại tràn đầy vẻ khinh thường.

“Anh tên là Trình Uyên?” Anh ta giơ tay ra hỏi.

Bị đối phương ép phải dừng lại, Trình Uyên vốn còn hơi tức giận, nhưng thấy đối phương giơ tay về phía mình, dù sao cũng phải làm bộ ngoài mặt, anh nghĩ, có lẽ là những người trong tầng lớp cao của xã hội, đều là loại nham hiểm thế này.

Cho nên anh cũng giơ tay ra định bát tay đối phương.

Nhưng ai ngờ được Long Thầm Lãng đưa tay ra, cánh tay lại hơi cong lại, chẳng qua chỉ nhìn đồng hồ đeo tay một cái, thật sự bỏ mặc bàn tay Trình Uyên giữa không.

trung.

Trong nháy mát, Trình Uyên cảm thấy lúng túng.

Để che giấu sự lúng túng này, anh cũng bát chước Long ‘Thầm Lãng, cánh tay hơi cong lên, nhìn đồng hồ đeo tay một cái, tuy nhiên trên cổ tay anh lại không có đồng hồ.

“Long Thầm Lãng?” Trình Uyên hỏi.

Đối phương thấy hành động của Trình Uyên, nhếch miệng lên nở một nụ cười lạnh lùng, sau đó mặt không thay đổi nói: “Đúng vậy” Trình Uyên gật đầu: “Anh không cần nói, tôi biết anh đến đây có mục đích gì, là muốn giúp Long Thầm Vũ nói xin lỗi đúng không? Miễn đi, chuyện giữa chúng tôi, anh không hiểu” “Xin lỗi sao?” Long Thầm Lãng nhíu mày, sau đó cười khẩy nói: ‘Anh cảm thấy tôi đến đây để thay em trai xin lỗi anh?” “Nếu không thì sao?” Trình Uyên nghỉ ngờ nói.

Sắc mặt Long Thầm Lãng đột nhiên nghiêm túc: “Tôi không cần biết anh là ai, cũng không quan tâm giữa các anh có ân oán gì, bây giờ lập tức đi xin lỗi em trai tôi, hơn nữa còn phải dập đầu xin lỗi, ngay trong công ty bọn họ ngay trước mặt nhân viên công ty bọn họ” Trình Uyên nghe vậy, trong lòng lập tức bùng lên ngọn lửa không tên: “Tại sao?” “Tại sao à?” Long Thầm Lãng cười khẩy nói: “Dựa vào.

việc anh không chọc vào nhà họ Long chúng tôi được đâu!”

Bình Luận (0)
Comment