Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 254

Lưu Tiểu Phi mặc trên người một bộ âu phục màu xanh đen, vô cùng nhàn nhã tựa vào ghế salon, chân bắt chéo, có vẻ vô cùng thong dong.

Ở bên cạnh y, con gái của Tổng giám đốc kiêm Chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị là Tiêu Mộng Tuyết hung hăng nhìn Lưu Tiểu Phi, nhưng lại không thể làm gì. Mặc dù là trong tập đoàn, ngoại trừ cha mình ra thì cô ta là nhân vật có quyền lực và quyền uy nhất, nhưng Lưu Tiểu Phi này lại là một ngoại lệ.

Vào tập đoàn Tiêu Thị mới hơn một năm, Lưu Tiểu Phi không ngờ dựa vào thực lực của bản thân, phá tan vòng vây thế lực, với một khí chất mạnh mẽ và cứng rắn, từng bước tiến lên vị trí Tổng giám đốc đầu tư, rất được cha mình coi trọng. Mà ngay cả cô ta, ở một số phương diện cũng không thể không nể phục Lưu Tiểu Phi.

Bởi vì hiện tại, nội bộ tập đoàn Tiêu Thị vô cùng rối ren, bên trong có nhiều thế lực đối địch nằm vùng. Những người này đều thuộc vị trí cấp cao, không dễ dàng điều động. Bên ngoài cường địch vờn quanh, thậm chí còn có nhiều tập đoàn tư bản có tài chính hùng mạnh đều đang nhòm ngó họ như hổ rình mồi. Một khi tập đoàn Tiêu Thị xảy ra vấn đề gì, một số thế lực tuyệt đối sẽ không từ mọi thủ đoạn để thâu tóm bọn họ.

Cho nên, giờ phút này, tập đoàn Tiêu Thị tuy rằng bề ngoài phong quang vô hạn, nhưng trên thực tế cũng là nguy cơ tứ phía. Mà lúc này đây, Lưu Tiểu Phi là do Tiêu Mộng Tuyết tự mình tiến cử nhân tài. Với thành tích nổi bật, thông qua một loạt khảo nghiệm gắt gao, Lưu Tiểu Phi giờ đây đã trở thành cây cỏ cứu mạng cho gia tộc Tiêu thị, cũng chỉ có người quyết đoán mạnh mẽ như y mới có thể ổn định được đại cục của tập đoàn Tiêu Thị.

Đó cũng là lý do mà ở thời khắc bấp bênh của tập đoàn Tiêu Thị, dưới sự khuyên bảo và đề nghị của Tiêu Mộng Tuyết, ông chủ lớn của Tiêu Thị đã quyết định đề bạt Lưu Tiểu Phi lên chức Tổng giám đốc đầu tư của Tập đoàn, chủ quản đầu tư đối ngoại. Bởi vì rất nhiều người trong gia tộc Tiêu thị cũng đã ý thức được, tập đoàn Tiêu Thị ở tỉnh Hà Tây đã phát triển đến một mức giới hạn rồi, muốn đột phá lên một tầm cao mới thì vô cùng khó khăn. Cho nên, bất kể là xét từ góc độ nào, phát triển đa dạng hóa sản nghiệp, đầu tư ra bên ngoài đã trở thành nhận thức chung của toàn bộ gia tộc Tiêu thị.

Đương nhiên, người đề xuất và chế định ra toàn bộ chiến lược là Lưu Tiểu Phi. Lưu Tiểu Phi vì để thuyết phục gia tộc Tiêu thị chấp nhận phương án này, lúc đó đã liên tiếp thực hiện một loạt hành động mạnh mẽ, cuối cùng mới khiến cho gia tộc Tiêu thị động tâm, tiếp nhận đề nghị của y.

Tiêu Mộng Tuyết trước sau như một sa sầm mặt, lạnh lùng nhìn Lưu Tiểu Phi, nói:
- Lưu Tiểu Phi, anh cho rằng ngày mai tập đoàn Tiêu Thị chúng ta nên làm như thế nào mới có thể tìm được đối tác thích hợp nhất? Vì sao chúng ta có thể đường đường chính chính chọn một gian triển lãm trong Đại hội lần này, có thể nhân đó tìm thêm được nhiều cơ hội hợp tác, anh lại cố tình bỏ qua cơ hội này?

Lưu Tiểu Phi sau khi nghe xong, thản nhiên cười, nói:
- Tổng giám đốc Tiêu, cô nói không sai, nếu chúng ta thật sự có một gian triển lãm trong Đại hội lần này thì sẽ dễ dàng tìm được đối tác. Thậm chí với danh tiếng của tập đoàn Tiêu Thị chúng ta, chỉ cần nói bóng gió vài câu là sẽ có người của Phòng thu hút đầu tư ở các địa phương chủ động tìm đến. Nhưng những vấn đề mà tập đoàn Tiêu Thị chúng ta gặp phải cũng vô cùng phức tạp, vào lúc này chúng ta không chịu được bất cứ sự mạo hiểm nào. Hơn nữa với giai đoạn hiện tại, hạng mục chúng ta phải đầu tư ít nhất từ hai trăm triệu trở lên mới phù hợp.

Cho nên, lúc này, một khi chúng ta chọn sai đối tác, đem tài chính và dự án đổ xuống sông xuống biển, lúc đó phản ứng dây chuyền rất có thể sẽ khiến cho tập đoàn Tiêu Thị sụp đổ. Cho nên chúng ta phải tìm bằng được đối tác thích hợp, thực sự có trách nhiệm để yên tâm đầu tư. Nhất định không được sơ suất. Tôi có một ý này…

Sau đó, Lưu Tiểu Phi nói ý nghĩ của mình ra. Mọi người sau khi nghe xong đều mở to mắt nhìn. Nhất là Tiêu Mộng Tuyết, cô thật không ngờ Lưu Tiểu Phi sẽ đề xuất một ý tưởng không thể tưởng tượng nổi. Tuy nhiên cô biết rõ, Lưu Tiểu Phi làm việc cho tới bây giờ đều là bất quy tắc, luôn làm ra những sự tình khiến cho người khác bất ngờ. Nhưng những việc y làm lại vô cùng có hiệu quả. Cho nên, tuy rằng cách làm của Lưu Tiểu Phi vô cùng khác thường, cô cũng không có phản đối.



Liễu Kình Vũ trở về từ nhà Giáo sư Trần, trước tiên đem bản thảo cất kỹ, sau đó mới đến gõ cửa phòng của Phó phòng thường trực Phòng xúc tiến đầu tư quận Tân Hoa là Chu Khôn Hoa.

Chu Khôn Hoa cũng chưa ngủ, gã vẫn đang đợi Liễu Kình Vũ. Gã biết rằng hôm nay Liễu Kình Vũ nhất định sẽ tìm gã để hỏi thêm mọi chuyện.

Cửa phòng vừa mới gõ vang, Chu Khôn Hoa liền tử trên giường nhảy xuống, đi ra mở cửa.

Sau khi vào cửa, Liễu Kình Vũ cười nói:
- Đồng chí Chu Khôn Hoa, để cho anh chờ lâu rồi. Anh biết gì về tình hình của Lưu Tiểu Phi, có thể nói lại tỉ mỉ cho tôi không?

Chu Khôn Hoa lập tức báo cáo lại một cách cẩn thận những gì mà gã biết cho Liễu Kình Vũ.

Không thể không nói, công tác tình báo của Chu Khôn Hoa thu thập vẫn là tương đối đầy đủ. Từ trước khi tới Nam Bình, Tần Duệ Tiệp đã phân công nhiệm vụ cho Chu Khôn Hoa, bảo gã thu thập tư liệu về toàn bộ các tập đoàn lớn của thành phố Nam Bình, kể cả người phụ trách chủ yếu của những tập đoàn này. Chu Khôn Hoa để có thể thăm dò chuẩn xác những vấn đề này, không chỉ phái một nhân viên vô cùng khôn khéo đến Nam Bình trước một tuần để tìm hiểu, còn đặc biệt phân công một nhân viên giỏi về máy tính, truy cập internet để thu thập thêm tư liệu.

Cuối cùng, gã thu về được rất nhiều tin tức hữu ích. Tư liệu về Lưu Tiểu Phi cũng là do nhân viên được phái đến Nam Bình trước một tuần vừa truyền về.

Nghe xong Chu Khôn Hoa giới thiệu, Liễu Kình Vũ gật gật đầu:
- Ừ, tốt lắm. Theo như những gì anh nói thì Lưu Tiểu Phi này thực sự là một người rất có năng lực, hơn nữa lại cũng hết sức trẻ tuổi. Tuy nhiên càng là mgười như vậy thì làm việc càng kín kẽ. Cho nên về chiến lược thì chúng ta có thể coi trọng tập đoàn Tiêu Thị một cách cao độ, nhưng về chiến thuật thì chúng ta có thể tạm thời không nhìn đến bọn họ. Nhất là bọn họ cũng không đăng ký một gian triển lãm ở đây, điều này đã nói rõ rằng Lưu Tiểu Phi tuyệt đối là một người có ý tưởng độc đáo.

Cho nên, chúng ta chỉ cần thành thành thật thật làm tốt công việc của mình là được rồi, không cần phải quá chú ý đến bọn họ. Thật ra sau khi triển lãm kết thúc hoặc là mấy ngày tới có thời gian, tôi có thể tự mình đến tìm Lưu Tiểu Phi nói chuyện một chút. Đúng rồi, anh bảo người của chúng ta nghĩ cách tìm số liên lạc của Lưu Tiểu Phi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình gọi điện thoại cho anh ta. Tôi nghĩ hiệu quả mang lại sẽ càng tốt hơn.

Ngày hôm sau, Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp cùng với nhân viên đoàn thu hút đầu tư vẫn như cũ đến gian triển lãm từ sớm, làm công tác chuẩn bị.

Sau khi mở cửa, tuy rằng hôm nay trước cửa gian triển lãm của quận Tân Hoa đã không còn cảnh xếp hàng dài chờ đợi như hôm qua nhưng hiệu quả quảng cáo vẫn tốt như trước. Tuy vị trí gian triển lãm của đám người Liễu Kình Vũ vô cùng hẻo lánh nhưng vẫn có rất nhiều người tìm đến. Điều khiến Liễu Kình Vũ không thể ngờ tới chính là Khu triển lãm vừa mới mở cửa, Tào Thục Tuệ thân mặc một chiếc váy liền màu đỏ đã xuất hiện ngay trước cửa, sau lưng Tào Thục Tuệ chính là tiểu ma nữ Hàn Hương Di. Hôm nay, Hàn Hương Di mặc một chiếc váy kiểu cách giống hệt Tào Thục Tuệ nhưng là màu vàng. Hai mỹ nữ vừa đi vào gian triển lãm, lập tức hấp dẫn mọi ánh nhìn.

Phải biết rằng, bất kể là Tào Thục Tuệ hay Hàn Hương Di, hai người đều là những mỹ nữ xinh đẹp nhất. Chẳng qua nếu xét về phong cách, Tào Thục Tuệ giống như một đại minh tinh chói sáng còn Hàn Hương Di lại như một thiếu nữ thanh xuân thuần khiết. Nhưng khi hai cô đồng thời xuất hiện, lại còn mặc cùng một kiểu trang phục, hai chiếc váy ngắn khác màu để lộ ra cặp đùi ngọc thon dài, trắng bóng, trực tiếp tấn công vào thị giác của mọi người, người nào khả năng kiềm chế kém có thể chảy máu mũi tại chỗ.

Sau khi Tào Thục Tuệ và Hàn Hương Di tiến vào gian triển lãm, ánh nhìn của Tào Thục Tuệ cũng không dừng ở Liễu Kình Vũ mà lại rơi trên người Tần Duệ Tiệp.

Hôm nay Tần Duệ Tiệp mặc một bộ váy công sở màu vàng nhạt, giày cao gót màu vàng nhạt, đứng bên cạnh Liễu Kình Vũ, quả thực như một đôi trời sinh, khí chất thật sự rất phù hợp. Nhất là từ Tần Duệ Tiệp tỏa ra một khí chất thuần thục của người phụ nữ trưởng thành, điều này Tào Thục Tuệ không thể so bì được.

Một cảm giác nguy hiểm đột nhiên dâng lên trong lòng Tào Thục Tuệ.

Tiểu ma nữ Hàn Hương Di đi theo Tào Thục Tuệ lăn lộn cũng không phải thời gian ngắn, cô cũng là một nhân vật vô cùng lanh lợi. Khi cô nhìn thấy Tào Thục Tuệ đi vào gian triển lãm, người đầu tiên nhìn đến là Tần Duệ Tiệp, hơn nữa ánh mắt lại tràn đầy cảnh giác, cô lập tức ý thức được người phụ nữ này dường như có quan hệ rất gần gũi với Liễu đại ca.

Tiểu ma nữ mặc dù mới chỉ là một học sinh cấp 3, nhưng sâu trong lòng cô cũng dâng lên một cảm giác nguy cơ. Cô cũng nhìn ra khí chất thành thục từ người Tần Duệ Tiệp. Rõ ràng là hấp dẫn đàn ông hơn nhiều so với mình. Nhất là khi cô ta đang đứng bên cạnh Liễu đại ca, trò chuyện thân mật với Liễu đại ca. Người phụ nữ này quá nguy hiểm rồi, nói không chừng sẽ cướp đoạt Liễu đại ca đi.

Nghĩ đến đây, tiểu ma nữ đảo mắt, lập tức đi đến bên cạnh Liễu Kình Vũ, chen vào giữa Liễu Kình Vũ và Tần Duệ Tiệp, tay túm chặt lấy cánh tay hắn, cười nói:
- Anh Liễu, em với chị Thục Tuệ đến thăm anh. Anh có nhớ chị Thục Tuệ không?

Vừa nghe thấy tiểu ma nữ hỏi câu này, bất kể là Tào Thục Tuệ hay Tần Duệ Tiệp, tất cả đều đổ dồn ánh mắt nhìn về Liễu Kình Vũ, còn những người khác trên mặt đều tràn đầy khiếp sợ. Nhất là cánh đàn ông, lòng của bọn họ như tan nát. Bọn họ không thể ngờ hai mỹ nữ vừa xuất hiện đều là đến thăm Liễu Kình Vũ. Hơn nữa từ câu hỏi của tiểu mỹ nữ, có thể nhận ra dường như giữa Liễu Kình Vũ và đại mỹ nữ có quan hệ tương đối mờ ám.

Còn Tần Duệ Tiệp thì vô cùng quan tâm Liễu Kình Vũ sẽ trả lời thế nào. Bởi vì cô vừa mới xác định quan hệ cạnh tranh công bằng với Tào Thục Tuệ, nên ngay trước mặt mình, Liễu Kình Vũ trả lời như thế nào sẽ biểu hiện ra khuynh hướng của hắn.

Tào Thục Tuệ tất nhiên là càng chú ý đến câu trả lời của Liễu Kình Vũ. Ả hồ ly Tần Duệ Tiệp vẫn ở bên cạnh Liễu Kình Vũ, Liễu Kình Vũ có nhớ mình hay không vô cùng quan trọng.
Bình Luận (0)
Comment