Đỉnh Cao Quyền Lực

Chương 509

Mang theo vô số oán giận của người dân, mang theo giọng điệu phê bình, phủ định thậm chí là tuyệt vọng nghiêng về một phía của các tầng lớp xã hội đối với huyện Thụy Nguyên, mang theo thật nhiều nghi vấn, hai ngày sau Liễu Kình Vũ chính thức tới Ban Tổ chức Thành ủy thành phố Nam Hoa báo danh. 

Đón tiếp hắn là Phó ban thường trực Thành ủy Ngưu Chấn Tùng. 

Ngưu Chấn Tùng vô cùng nhiệt tình với Liễu Kình Vũ, trước hết bảo thư ký ngâm cho Liễu Kình Vũ một chén trà ngon nhất, sau đó lập tức mời Liễu Kình Vũ ngồi đối diện mình trên ghế salon, tỏ ý bình đẳng, thể hiện rất coi trọng Liễu Kình Vũ. Điều này khiến Liễu Kình Vũ vô cùng kinh ngạc, trong lòng cũng rất ấm áp. 

Dù sao chính hắn mới tới thành phố Nam Hoa, chưa quen với cuộc sống nơi đây, có người nhiệt tình tiếp đãi như vậy nên rất vui. 

Trước hết Ngưu Chấn Tùng tán gẫu với hắn vài câu, sau đó mới vào chủ đề chính. 

Ngưu Chấn Tùng tươi cười nói:

– Đồng chí Liễu Kình Vũ này, lần này anh trực tiếp bay tới thành phố Nam Hoa chúng tôi, nói rõ sự coi trọng cao đối của lãnh đạo Tỉnh ủy đối với thành phố Nam Hoa chúng tôi. Lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Nam Hoa chúng tôi cũng rất coi trọng anh. Đồng chí Hoàng Lập Hải – Chủ tịch thành phố đã quyết định sẽ cùng tôi đưa anh tới huyện Thụy Nguyên nhậm chức. Tôi nói anh nghe, việc này trong lịch sử thành phố Nam Hoa là trước nay chưa từng có. Đồng chí Đới Giai Minh – Bí thư thành ủy cũng dặn tôi nhất định phải nhiệt tình đưa anh đi nhậm chức, xử lý thỏa đáng từng chuyện nhỏ nhất, tuyệt đối không được qua loa, bởi vì anh là người gánh vác trọng trách vực dậy nền kinh tế huyện Thụy Nguyên. 

Hi vọng đồng chí Liễu Kình Vũ đây tới thành phố Đông Giang có thể khiến huyện Thụy Nguyên trở nên ổn định hơn, khiến kinh tế huyện Thụy Nguyên phát triển hơn. Đồng thời, cũng cần có chiến lược chính trị, thấy rõ tình hình hiện tại, duy trì sự nhất trí với Thành ủy, nhất định không được phụ lòng tín nhiệm của lãnh đạo Thành ủy đối với đồng chí. 

Ngưu Chấn Tùng nói vô cùng đúng trọng điểm. Nhưng mà, Liễu Kình Vũ dường như thấy trong lời nói của y có điều gì đó khác thường. 

Đầu tiên, Ngưu Chấn Tùng nhắc tới việc Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải muốn đích thân đưa Liễu Kình Vũ tới huyện Thụy Nguyên nhậm chức. Điều này khiến hắn vô cùng bất ngờ. Bởi Chủ tịch thành phố quản lý công tác hành chính kinh tế, còn vấn đề nhân sự như thế này phần lớn là do Phó hoặc cùng lắm là Trưởng ban Tổ chức Thành ủy làm là được. Nhưng Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải này lại muốn đích thân đưa hắn đi nhậm chức, sao ông ta lại phải coi trọng mình như vậy. 

Thứ hai, Ngưu Chấn Tùng nhắc tới việc Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh dặn dò y, chính là ám chỉ y là người của Đới Giai Minh. 

Mà cuối cùng Ngưu Chấn Tùng lại nhắc nhở mình phải nhận rõ tình thế, duy trì nhất trí với Thành ủy, chính là ám chỉ bản thân mình phải nghe theo Đới Giai Minh. Đây chính là muốn lôi kéo Liễu Kình Vũ hắn. 

Từ lời nói của Ngưu Chấn Tùng, Liễu Kình Vũ ý thức được, ở Thành phố Nam Hoa, đấu tranh giữa Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh và Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải vô cùng kịch liệt. 

Sau khi Ngưu Chấn Tùng nói xong, nhìn thẳng Liễu Kình Vũ, đợi xem thái độ của hắn. 

Liễu Kình Vũ thản nhiên cười:

– Phó trưởng ban Ngưu, mong ngài và lãnh đạo yên tâm. Sau khi tôi tới huyện Thụy Nguyên, nhất định căn cứ nguyên tắc lấy dân làm gốc, dùng hết khả năng để phát triển huyện Thụy Nguyên, tìm ra phương án phát triển kinh tế huyện Thụy Nguyên. Trong chính trị, tôi sẽ giữ vững tinh thần chỉ thị của trung ương, nghiêm túc làm việc theo qui định, tuyệt đối không phụ sự kì vọng của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh cũng như sự quan tâm và ủng hộ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. 

Lời nói này Liễu Kình Vũ nói thật cẩn thận, không tỏ rõ lập trường nghiêng về bên nào. Điều này khiến Ngưu Chấn Tùng không khỏi phải nhìn lại hắn. Từ lời nói của Liễu Kình Vũ, Ngưu Chấn Tùng ý thức được, người mới nhậm chức Bí thư huyện ủy huyện Thụy Nguyên này tuy tuổi còn trẻ, nhưng tầm nhìn chính trị không phải non kém, tên nhóc này tương đối láu cá. 

Tuy nhiên, Ngưu Chấn Tùng cũng không định ngay lần đầu tiên gặp mặt đã lôi kéo Liễu Kình Vũ về cùng phe với mình. Bởi vì y tin rằng, lúc này trên tỉnh điều Liễu Kình Vũ này đến huyện Thụy Nguyên nhậm chức, cho thấy hắn tuyệt đối không phải loại đầu đường xó chợ, y chỉ cần cho hắn biết ý muốn lôi kéo của Bí thư thành ủy là được. 

Sau khi hoàn thành thủ tịch liên quan tới việc nhậm chức ở Ban tổ chức Thành ủy, trước khi rời đi, Liễu Kình Vũ lại tới phòng làm việc của Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh và Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải gặp riêng từng vị lãnh đạo thành phố Nam Hoa. Dù sao sau này cũng phải làm việc dưới sự lãnh đạo của hai vị này, sẽ tất yếu phải gặp. 

Bởi lần này chỉ có ý chào hỏi, Liễu Kình Vũ chỉ gặp hai vị này khoảng năm phút thì liền rời đi. Thông qua lần gặp mặt này, hắn đã tương đối hiểu về hai vị lãnh đạo. 

Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh là một người đàn ông hơn 50 tuổi, cao khoảng 1m75, sức khỏe rất tốt, tiếng nói sang sảng. Trong lúc nói chuyện với Liễu Kình Vũ, ông ta thường biểu hiện ý lôi kéo, cho thấy rất nhiều thiện ý. Ông ta còn mập mờ cho biết, Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải cũng từ huyện Thụy Nguyên đi lên, trước kia ở huyện Thụy Nguyên từng đảm nhiệm chức Chánh văn phòng Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện, Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, có vị thế rất vững chắc ở huyện Thụy Nguyên. 

Tuy rằng lời nói của Đới Giai Minh rất lấp lửng, nhưng Liễu Kình Vũ cũng đã hiểu rõ, Đới Giai Minh là đang chỉ trích Hoàng Lập Hải một tay che trời ở huyện Thụy Nguyên, ông ta căn bản không thể nhúng tay vào, cho nên đối với hành động của Hoàng Lập Hải luôn ngấm ngầm phê phán. Đồng thời, hành động này của Đới Giai Minh cũng có ý châm ngòi ly gián chính Liễu Kình Vũ và Hoàng Lập Hải. Lúc này, hắn cũng đã hiểu vì sao Đới Giai Minh muốn lôi kéo chính mình. Bởi vì, chỉ cần lôi kéo được hắn, chẳng khác nào Đới Giai Minh có thêm một đồng minh ở huyện Thụy Nguyên, điều này có tác dụng vô cùng quan trọng trong việc giữ thế cân bằng giữa Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải và Đới Giai Minh. 

Lúc đó Liễu Kình Vũ chỉ tạm thời ứng phó, cũng không tỏ rõ lập trường, Đới Giai Minh cũng không tỏ thái độ bất mãn gì. Trước khi Liễu Kình Vũ rời đi, ông ta còn đích thân tiễn hắn ra tận cửa phòng làm việc, dừng bước tại cửa phòng Tài liệu mật. Nhưng mà, lúc này, trong phòng đang có vài người chờ báo cáo công tác với Đới Giai Minh. Mọi người bất ngờ thấy Bí thư Thành ủy tiễn Liễu Kình Vũ ra khỏi phòng làm việc. Sau đó, thư ký của Đới Giai Minh trực tiếp đưa hắn ra hành lang. Loại tiếp đãi đặc biệt này, khiến mọi người lập tức chú ý tới hắn. 

Sau khi Liễu Kình Vũ ra khỏi phòng làm việc của Đới Giai Minh, lưng đẫm mồ hôi. Tuy Đới Giai Minh không nói lời nào, nhưng chỉ một việc tiễn ra khỏi văn phòng này khiến hắn ý thức được vị Bí thư Thành ủy này là một người lòng dạ thâm sâu. Thông qua hành động này ông ta muốn nói với mọi người ở thành phố Nam Hoa, chính là ông ta vô cùng thân thiết với mình, việc này cũng góp phần gây áp lực với Hoàng Lập Hải. 

Lần gặp mặt này khiến Liễu Kình Vũ đột nhiên hiểu được thế nào là “giang hồ hiểm ác”. 

Từ văn phòng của Đới Giai Minh đi ra, hắn tới phòng làm việc của Chủ tịch thành phố Hoàng Lập Hải. 

Hoàng Lập Hải vừa thấy mặt hắn liền mỉm cười đứng dậy chủ động bắt tay hắn nói:

– Cảm ơn trời đất, đồng chí Liễu Kình Vũ, rốt cuộc anh đã đến. Thành phố Nam Hoa chúng ta rốt cục cũng nghênh đón được một nhân tài thực sự. Hy vọng anh có thể phát huy năng lực ở Huyện Thụy Nguyên, thu hút nhiều nhà đầu tư cho huyện Thụy Nguyên, thúc đẩy kinh tế huyện Thụy Nguyên phát triển. Ủy ban nhân dân thành phố Nam Hoa sẽ mạnh mẽ ủng hộ công việc của anh ở huyện Thụy Nguyên. 

Hoàng Lập Hải khoảng 46-47 tuổi, cao khoảng 1m70, dáng người bình thường, nhưng bụng rất lớn, giống như phụ nữ có thai bảy tám tháng. Ông ta mặc Tây phục thẳng thớm, đầu hơi hói, thuộc loại kiểu tóc điển hình của lãnh đạo, giày da không nhiễm một hạt bụi, vừa nhìn đã biết là một người vô cùng coi trọng vẻ ngoài. 

Mà lời này của ông ta khiến Liễu Kình Vũ thấy được ông ta có ý lôi kéo mình. Đồng thời, trong lúc nói ông ta nhắc tới Ủy ban nhân dân thành phố nhưng không nhắc tới Thành ủy, từ đó có thể thấy, Hoàng Lập Hải và Đới Giai Minh dường như đối đầu vô cùng gay gắt. 

Liễu Kình Vũ lập tức cười nói:

– Tuy tôi chưa nhậm chức nhưng thay mặt nhân dân huyện Thụy Nguyên rất cảm ơn sự ủng hộ của Chủ tịch thành phố Hoàng đối với huyện Thụy Nguyên chúng tôi. Hy vọng về sau Chủ tịch có thể dành cho huyện Thụy Nguyên chúng tôi một vài ưu đãi và lợi ích thực tế trong quá trình phát triển. 

Lời nói này của Liễu Kình Vũ khiến Hoàng Lập Hải vui vẻ, ông ta nói với Liễu Kình Vũ:

– Liễu Kình Vũ à, vị đồng chí nhỏ này cậu suy nghĩ thật sâu sắc. Còn chưa nhậm chức đã nghĩ tới Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi. Nhưng cậu yên tâm, tôi là cán bộ đến từ huyện Thụy Nguyên, vẫn tương đối quan tâm tới người dân ở quê nhà. Chỉ cần cậu làm được việc, tôi cam đoan Ủy ban nhân dân thành phố sẽ ủng hộ huyện Thụy Nguyên hết mình. 

Trong lúc nói chuyện, lời nói của Hoàng Lập Hải vẫn luôn có hàm ý. Nếu Liễu Kình Vũ tỏ ra không đồng tình, chỉ sợ ông ta ngay cả ủng hộ suông cũng không có. Ông ta đang trực tiếp gây áp lực với Liễu Kình Vũ, văn võ kết hợp. Từ những lời nói này của ông ta, Liễu Kình Vũ cũng thấy được vị Chủ tịch thành phố này cũng không phải vô dụng. 

Sau đó, hai người lại nói thêm vài câu. Lúc Liễu Kình Vũ ra về, Hoàng Lập Hải trực tiếp tiễn hắn tới hành lang bên ngoài phòng làm việc, bắt tay từ biệt hắn. Hành động này, gây ấn tượng với Liễu Kình Vũ hơn Bí thư Thành ủy Đới Giai Minh. 

Hành động này khiến Liễu Kình Vũ như có gánh nặng, nhất là lúc ánh mắt của mọi người trên hành lang hướng vào hắn, hắn ý thức được, chỉ sợ mình mới vừa tới Thành phố Nam Hoa đã vướng vào trận đấu của hai lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, không thể tránh khỏi. 

Xem ra, con đường làm quan của hắn ở huyện Thụy Nguyên không được tốt cho lắm. 

Liễu Kình Vũ cũng không biết rằng, cũng trong cùng ngày, tin hai vị lãnh đạo lẫn lượt tiễn hắn đã gây ra sóng to gió lớn trong toàn thành phố Nam Hoa. Ánh mắt mọi người đổ dồn vào hắn, buồn bực: “Vì sao một Bí thư huyện ủy như Liễu Kình Vũ lại khiến hai vị lãnh đạo coi trọng như vậy, chẳng lẽ chỉ muốn lôi kéo đơn giản như vậy?”​
Bình Luận (0)
Comment