Đỉnh Cấp Ngộ Tính: Từ Cơ Sở Quyền Pháp Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 1406 - Chương 1453: Mười Ba Năm, Tiên Công Mới Thành Lập! (3)

hizigrlr

Nhưng hiện tại Lục Trường Sinh không có cách nào tu hành cả.

Hắn vẫn chưa tạo ra Tiên Công.

Chỉ là, hiện tại Lục Trường Sinh đã xác định căn cơ của Tiên Công chính là dùng tinh thạch làm căn cơ.

Như vậy cái còn lại cũng chỉ là tự tạo ra Tiên Công.

Mà Lục Trường Sinh lại rất tự tin về điểm này.

Với năng lực phân tích và ngộ tính của hắn.

Sáng tạo ra một bộ Tiên Công thích hợp với bản thân có khó ư?

Huống hồ, còn là mười bốn bộ Tiên Công làm tham khảo.

Vì vậy, Lục Trường Sinh không còn do dự nữa, mà bắt đầu bế quan tự tạo ra Tiên Công.

Tiên công mà Lục Trường Sinh suy nghĩ tự tạo ra với mười bốn bộ Tiên Công không giống nhau.

Hắn hiểu rõ sự huyền bí của Tiên Công.

Hoặc là nói, hiểu rõ sự huyền bí của Nhục Thân Bất Hủ.

Đặc tính bất hủ của thân thể là dung hợp vật chất bất hủ, từ đó dần thành Nhục Thân Bất Hủ.

Bởi vậy, mục đích đầu của Tiên Công vốn không phải là rèn luyện thân thể.

Mà là cần luyện hóa tinh thạch, lấy ra vật chất bất hủ bên trong tinh thạch, rồi dung hợp với thân thể.

Chương 1453: Mười ba năm, Tiên Công mới thành lập! (3)

Đây mới là mục đích của Tiên Công.

Luyện hóa tinh thạch thu được vật chất bất hủ.

Vật chất bất hủ dung hợp với thân thể.

Đây là hai bước.

Lục Trường Sinh cần Tiên Công thì phải có đủ hai đặc điểm.

Có mục tiêu, Lục Trường Sinh lập tức bắt đầu tự tạo ra Tiên Công.

Dùng ngộ tính Vạn cổ vô nhất của hắn, tự nghĩ ra công pháp cũng không phải là khó khăn gì.

Mà là một chuyện rất thực tế.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Gần một năm sau, Lục Trường Sinh đã sáng lập ra Tiên Công.

Hắn thử một lượt, có thể luyện hóa tinh thạch, lấy ra vật chất bất hủ, thậm chí là dung hợp với thân thể.

Chỉ là hiệu suất quá thấp.

Điều này rõ ràng không thể khiến Lục Trường Sinh thoả mãn.

Nhưng đây chỉ là một bộ Tiên Công mà thôi.

Lục Trường Sinh lại tiếp tục sáng chế hai bộ, ba bộ, bốn bộ, năm bộ Tiên Công.

Thời gian mười năm, Lục Trường Sinh đã sáng chế ra mười tám bộ Tiên Công.

Hiệu suất này quá cao rồi.

Đương nhiên, cái này cũng được xem là Tiên Công mười tám phiên bản.

Những Tiên Công này hoặc nhiều hoặc ít đều có chút liên quan.

Hơn nữa đều có trọng điểm.

Ví dụ như, có những Tiên Công luyện hóa tinh thạch hiệu suất rất cao.

Có những Tiên Công dung hợp vật chất bất hủ hiệu suất rất cao.

Nhưng không sao, Lục Trường Sinh sáng tạo nhiều Tiên Công như vậy, chính là muốn ưu hoá, điều chỉnh.

Vì vậy, Lục Trường Sinh lại dùng thời gian ba năm, điều chỉnh, ưu hóa mười tám bộ Tiên Công này, cuối cùng hợp lại làm một, hoàn toàn sáng chế ra một bộ Tiên Công khiến Lục Trường Sinh hài lòng.

“Cuối cùng cũng thành rồi!”

Lục Trường Sinh mở mắt ra.

Tròn ba năm, hắn mới tự sáng chế ra một bộ công pháp.

Tuy hao phí thời gian dài một tí, nhưng Lục Trường Sinh rất hài lòng.

Cái gọi là ngồi mài đao cũng không làm mất kỹ thuật đốn củi.

Có Tiên Công hay, vậy thì sau này tu hành mới thuận lợi được.

“Bộ Tiên Công này, cứ gọi là Tiên Công Tinh Thạch Bất Hủ!”

Cái tên rất mộc mạc, cũng rất chuẩn xác.

Chỉ là, bộ Tiên Công này thực sự rất bất phàm.

Đặc biệt là hiệu suất mà Lục Trường Sinh chú trọng nhất càng đạt đến trình độ đỉnh cao.

“Không biết bộ Tiên Công Tinh Thạch Bất Hủ của ta có cấp bậc gì?”

“Tiên Công thượng thừa?”

“Thậm chí là Tiên Công đỉnh cấp?”

Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Nhưng không sao, dù sao thì bộ Tiên Công này rất thích hợp với hắn, vậy là đã đủ rồi.

Lục Trường Sinh lập tức điều ra bảng thuộc tính.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: 16080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 1% (Thần thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 1% (Thần thông Thôn linh)

Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần thông Vĩ lực)

Tiên Công Tinh Thạch Bất Hủ: Viên mãn

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Bởi vì Tiên Công Tinh Thạch Bất Hủ của Lục Trường Sinh là tự nghĩ ra, bởi vậy trực tiếp đến viên mãn.

Hiệu suất của bộ Tiên Công này cũng tăng lên đến lớn nhất.

Lục Trường Sinh bắt đầu thử.

Hắn cầm một viên tinh thạch lên.

Bắt đầu luyện hóa.

Rất nhanh, viên tinh thạch này được luyện hóa đến mức không còn gì.

Lục Trường Sinh có thể rõ ràng cảm nhận được một lượng vô cùng nhỏ yếu, dường như không cần tính toán, dung nhập vào bên trong thân thể.

Lực lượng hầu như không đáng kể này thật ra chính là vật chất bất hủ.

Mọi thứ đều như nước chảy thành sông.

Không có chút trở ngại nào.

“Thành rồi!”

Lục Trường Sinh nở nụ cười.

Đây mới thực sự là thành công.

Vì vậy, viên thứ hai, viên thứ ba, viên thứ tư…

Từng viên tinh thạch đều được Lục Trường Sinh luyện hóa.

Luyện hóa càng nhiều, vật chất bất hủ mà Lục Trường Sinh tích lũy cũng càng nhiều.

Vậy thì dung nhập vào bên trong thân thể tất nhiên cũng càng nhiều.

Còn về việc cần dung nhập bao nhiêu vật chất bất hủ mới có thể để thân thể có đủ đặc tính bất hủ, điểm này thì Lục Trường Sinh cũng không có cách nào đánh giá chính xác được.

Nhưng đây nhất định là một thời gian rất dài.

Chắc chắn không phải chỉ là mấy năm, mấy chục năm là có thể thành tựu.

Có thể cần đến hàng trăm năm.

Đương nhiên, nếu như dùng thời gian hàng trăm năm mà có thể để thân thể có đủ đặc tính bất hủ.

Vậy hiệu suất đó quả thực quá cao, tốc độ tu hành quá nhanh.

Dù là Tiên Công thượng thừa, tuyệt đối cũng không đạt được tốc độ như vậy.

Có lẽ Tiên Công đỉnh cấp mới được.

Bộ Tiên Công này của Lục Trường Sinh vốn không dựa vào bảo vật quý giá.

Mà là dùng số lượng để đạt được thắng lợi.

Có bao nhiêu tinh thạch thì cần bấy nhiêu.

Do đó tích lũy được lượng lớn vật chất bất hủ.

Lục Trường Sinh rời khỏi tĩnh thất.

Từ sau khi hắn sáng chế ra Tiên Công Tinh Thạch Bất Hủ thì tốc độ của tinh thạch không theo kịp sự tiêu hao của hắn.

Dù cho Kỳ gia rất cố gắng thu mua.

Nhưng lượng tinh thạch mà Lục Trường Sinh cần quá lớn.

Hoàn toàn là không theo kịp.

Nhưng Lục Trường Sinh cũng không có trách móc nặng nề.

Tinh thạch mà hắn cần quả thực số lượng rất khổng lồ.

Tích lũy nhiều một chút rồi luyện hóa cũng không sao.

Lục Trường Sinh tìm đến Kỳ Quảng Mậu.

Cũng tiện thể hiểu rõ chuyện xảy ra gần đây của Kỳ gia.

Mọi thứ của Kỳ gia đều rất thuận lợi.

Thế lực cũng không ngừng mở rộng.

Việc làm ăn càng phát triển không ngừng.

“Đúng rồi, lão tổ, mãnh vỡ đại đạo mà ngươi bảo bọn ta lưu ý, gần đây có manh mối rồi.”

“Có thể mua mảnh vỡ đại đạo, nhưng dựa vào tài lực của Kỳ gia chúng ta, mảnh vỡ đại đạo mua được hằng năm cùng lắm cũng chỉ có mười mảnh.”

“Nếu như mua nhiều hơn thì sẽ ảnh hưởng đến vận chuyển bình thường của việc làm ăn Kỳ gia.”

Kỳ Quảng Mậu thận trọng nói.

Hiện tại Kỳ gia tiêu tiền rất nhiều chỗ.

Phần lớn đều là dùng để mua tinh thạch.

Hiện tại còn có thêm mảnh vỡ đại đạo.

Dường như có thể nói, vì ủng hộ Lục Trường Sinh tu hành, Kỳ gia đã toàn lực ứng phó.

Hiện tại Kỳ Quảng Mậu cũng rõ tại sao rất nhiều Chân Tiên hoặc là gia nhập vào mấy đại thế lực, hoặc là nhất định phải nâng đỡ một số thế lực.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Chương 1454: Mười ba năm, Tiên Công mới thành lập! (4)

Chân Tiên tu hành quả thực quá tiêu hao tài nguyên.

Muốn “cung cấp nuôi dưỡng” một Chân Tiên vốn không phải là dễ dàng.

Thậm chí còn tương đối khó khăn.

Nhưng điều này vốn không phải là Kỳ Quảng Mậu đang oán trách, hắn chỉ là trần thuật lại một sự thật.

Hơn nữa, Kỳ Quảng Mậu cũng rất rõ.

Cung cấp nuôi dưỡng Chân Tiên quả thật rất khó khăn.

Nhưng nếu không phải Kỳ gia cung cấp nuôi dưỡng Lục lão tổ.

Thì Kỳ gia đâu có được địa vị như ngày hôm nay?

“Một năm mười mảnh vỡ đại đạo?”

“Không tồi, vậy là đủ rồi.”

Lục Trường Sinh nghe vậy thì gật đầu.

Ngộ tính của hắn đã rất lâu không tăng lên rồi.

Hiện tại tìm thấy mảnh vỡ đại đạo, vậy thì ngộ tính của hắn lại có thể ổn định tăng lên rồi.

Một năm mười mảnh.

Có lẽ hàng năm cũng không thấp hơn trăm vạn điểm ngộ tính.

Cũng coi như không tồi.

“Kỳ Quảng Mậu, ngươi thấy đạo tràng thế nào?”

“Ngươi cảm thấy Lục mỗ có cần thành lập đạo tràng hay không?”

Bỗng nhiên Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.

Tuy hắn là lão tổ Kỳ gia, là Định Hải Thần Châm của Kỳ gia, rất nhiều chuyện đều có thể dùng một lời quyết định.

Nhưng chuyện thành lập đạo tràng lại có quan hệ mật thiết đến Kỳ gia.

Thậm chí còn liên quan đến vận mệnh của Kỳ gia.

Đương nhiên Lục Trường Sinh cũng phải xem xét ý kiến của Kỳ gia.

“Đạo tràng…”

Trong lòng Kỳ Quảng Mậu chuyển qua vô số ý niệm.

Tuy Kỳ gia từng một thời không phải là gia tộc Chân Tiên, nhưng cũng có nghe nói qua Chân Tiên, nghe nói qua đạo tràng là như thế nào.

Bởi vậy, Kỳ Quảng Mậu vô cùng rõ ràng thành lập đạo tràng có ý nghĩa gì.

Một khi thành lập đạo tràng, vậy thì tương đương với việc một thế lực mới trỗi dậy.

Đến lúc đó, việc làm ăn của Kỳ gia ở Lộc thành tất nhiên sẽ chịu ảnh hưởng.

Dù sao thì, sao phủ thành chủ lại cho phép người của thế lực đạo tràng khác mở rộng thế lực bên trong Lộc thành, kiếm lợi nhuận lớn chứ?

Huống hồ, thành lập đạo tràng, vậy chỉ sợ Kỳ gia sẽ dần trở thành phụ thuộc.

Phụ thuộc này khác với hiện tại.

Hiện tại dù như thế nào, Lục Trường Sinh vẫn cần đến Kỳ gia.

Là một thể với Kỳ gia.

Nhưng một khi thành lập đạo tràng.

Đến lúc đó, đạo tràng có thể thu nạp rất nhiều thế lực.

Ví dụ như Lộc thành thu nạp bao nhiêu thế lực?

Có lẽ Kỳ gia chỉ là một trong số đó.

Qua mấy trăm năm, mấy nghìn năm, nói không chừng bản thân Kỳ gia sẽ xuống dốc.

Kỳ Quảng Mậu vô cùng rõ ràng những điều này.

Nhưng Kỳ Quảng Mậu cũng rất rõ, muốn hoàn toàn buộc chặt Lục Trường Sinh với Kỳ gia cũng là điều không thể.

Nghĩ đến đây, Kỳ Quảng Mậu cắn răng, giọng điệu kiên định nói: “Kỳ gia bọn ta nhất định sẽ toàn lực ủng hộ lão tổ thành lập đạo tràng!”

Đây là bày tỏ thái độ rồi.

Hơn nữa thái độ còn rất kiên định.

Dù như thế nào, Kỳ gia đều phải ủng hộ Lục Trường Sinh.

Không có Lục Trường Sinh thì sẽ không có Kỳ gia của hiện tại.

Lục Trường Sinh nghe vậy thì hài lòng gật đầu.

“Rất tốt.”

“Chỉ là, Lục mỗ vẫn chưa tìm thấy Tiên bảo trấn áp khí vận, Kỳ gia có thể để ý đến tin tức về phương diện này không.”

Lời nói của Lục Trường Sinh thật ra là để Kỳ Quảng Mậu thở phào nhẹ nhõm.

Thì ra ngay cả Tiên bảo trấn áp khí vận, Lục Trường Sinh vẫn chưa tìm thấy?

Điều này cũng không dễ dàng.

Hạch tâm của đạo tràng chính là Tiên bảo trấn áp khí vận.

Không có Tiên bảo trấn áp khí vận thì sao thành lập đạo tràng được?

“Ta nhất định sẽ cho người để ý.”

Kỳ Quảng Mậu trực tiếp đáp lại.

Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Tiên bảo có thể trấn áp khí vận, chỉ cần là Chân Tiên thì đều cần đến.

Dù sao thì Chân Tiên nào mà không muốn thành lập đạo tràng cơ chứ?

Loại tin tức này, đâu thể là Kỳ gia có thể lấy được?

Lục Trường Sinh không tiếp tục đề tài này nữa.

Muốn tìm Tiên bảo trấn áp khí vận, vẫn phải dựa vào chính bản thân hắn.

Thật ra Lục Trường Sinh đã nghĩ ngay đến Giới Hải đầu tiên.

Trước đây Giới Hải có vô số Chân Tiên giáng lâm, chính là vì tranh đoạt bảo vật Kim Tiên cổ xưa, đạo quả…

Trong đó rất có thể có Tiên bảo trấn áp khí vận.

Nếu như có thể, Lục Trường Sinh cũng muốn đi tranh đoạt một phen.

Chỉ tiếc, Đăng Thiên Lộ tiến đến Giới Hải đã bị một số đại thế lực chém đứt rồi.

Hiện tại Lục Trường Sinh không có tư cách để những đại thế lực đó nhượng bộ.

Bởi vậy, cũng chỉ có thể tưởng tượng mà thôi.

Muốn đạt được Tiên bảo trấn áp khí vận, vẫn là phải bắt tay vào làm từ Thiên giới.

“Đạo tràng nhất định phải thành lập, nhưng không vội.”

Kỳ thật, Lục Trường Sinh thành lập đạo tràng còn có một yếu tố quan trọng.

Đó chính là vì tu luyện đạo quả.

Đạo quả vô cùng đặc thù.

Cần phải cảm ngộ.

Lục Trường Sinh có ba đạo quả, vậy thì càng cần phải cảm ngộ.

Mà nếu như thành lập đạo tràng, bên trong đạo tràng sẽ có bổ trợ cho việc cảm ngộ đạo quả.

Tại sao rất nhiều Chân Tiên đều tu hành bên trong đạo tràng.

Thật ra chính là để tăng đạo quả.

Đạo quả tăng lên, uy năng thần thông cũng sẽ tăng lên.

Đương nhiên, đạo quả trước mắt và Thiên Tiên liên quan không lớn.

Có thành Thiên Tiên hay không, không liên quan đến đạo quả.

Chỉ có thành Kim Tiên, mới gặp phải vấn đề đạo quả sụp đổ.

Nhưng dù là như vậy, từ Chân Tiên nhỏ yếu bắt đầu tu luyện đạo quả, vậy cũng được xem là đặt nền móng.

Chắc chắn sẽ có nhiều chỗ tốt.

Nhưng vốn không phải là chuyện cấp bách.

“Lão tổ.”

“Thật ra, ta biết một nơi có lẽ sẽ có Tiên bảo trấn áp khí vận xuất hiện.”

Lúc này, Kỳ Quảng Mậu đột nhiên mở miệng.

“Hả?”

“Nơi nào có Tiên bảo trấn áp khí vận?”

Lục Trường Sinh ngẩng đầu, ánh mắt dừng lên trên người Kỳ Quảng Mậu.

“Chiến trường Cổ Tiên!”

Kỳ Quảng Mậu nói ra một cái tên.

“Chiến trường Cổ Tiên?”

Lục Trường Sinh hơi ngây ra.

Hắn nhớ rõ lúc ở Giới Hải, có nghe nói qua chiến trường Cổ Tiên.

Hình nHư giới Hải cũng có chiến trường Cổ Tiên.

Mà Thiên giới này cũng có chiến trường Cổ Tiên?

Đối mặt với sự nghi ngờ của Lục Trường Sinh, Kỳ Quảng Mậu giải thích: “Lão tổ, Thiên giới có rất nhiều chiến trường Cổ Tiên. Hầu như có thể nói, chiến trường Cổ Tiên trải rộng khắp nơi ở Thiên giới.”

Chương 1455: Chiến trường Cổ Tiên, bổ sung Hư giới!

“Mà chiến trường Cổ Tiên ta nhắc tới là chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.”

“Chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên có lẽ là chiến đấu quá khốc liệt, có lẽ là rất nhiều Cổ Tiên tham gia, dẫn đến toàn bộ Thiên Uyên đều bị đánh sụp, tạo thành một không gian vô cùng kỳ lạ.”

“Bên trong mỗi một không gian của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên thỉnh thoảng sẽ có người tìm thấy Tiên bảo, trong đó không thiếu Tiên bảo trấn áp khí vận. Đương nhiên, những Tiên bảo đó phần lớn đều là không trọn vẹn, rất khó tìm được Tiên bảo hoàn hảo không tổn hao gì. Nhưng dù vậy, cũng có giá trị rất cao, thậm chí có thể dùng để trấn áp khí vận, thành lập đạo tràng.”

“Chỉ là, chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên quá nguy hiểm. Chân Tiên bước vào, đa phần đều ngã xuống. Nhưng nếu lão tổ có thể sống sót trở về từ dãy núi Huyết Trạch, xông vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên có lẽ cũng không có vấn đề quá lớn.”

Lục Trường Sinh nghe vậy, trong ánh mắt hiện lên vẻ khác thường.

Hắn thật sự cảm thấy hứng thú.

Lục Trường Sinh vốn không lập tức đưa ra quyết định, mà trở về trước, sau đó từ từ tìm hiểu chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Vừa tìm hiểu, đúng là khiến Lục Trường Sinh giật mình.

Thì ra chiến trường Cổ Tiên có khắp ở Thiên giới.

Có thể thấy chiến trường Cổ Tiên ở rất nhiều nơi.

Cũng không biết Viễn Cổ, Thượng Cổ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, dẫn đến đám Cổ Tiên đánh đập tàn nhẫn.

Thậm chí đánh đến long trời lở đất.

Tạo thành từng vùng phế tích.

Lục Trường Sinh biết rõ, thật ra thọ mệnh của Tiên Nhân rất dài.

Chỉ cần không gặp phải Thiên Nhân Ngũ Suy, trên cơ bản có thể vô tư.

Dù cho gặp được Thiên Nhân Ngũ Suy, thì đám Tiên Nhân cũng có thể sống ít nhất một kỷ nguyên.

Thời gian này đủ dài rồi.

Là nguyên nhân gì lại khiến đám Cổ Tiên đánh đập tàn nhẫn như vậy?

Thậm chí còn không chết không thôi.

Đương nhiên, Lục Trường Sinh cũng không có ý nghiên cứu sâu.

Trọng điểm quan tâm của hắn là Tiên bảo.

Chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên tổng cộng chia làm mười ba tầng.

Nghe nói là đánh thành phế tích, tạo thành một mảng không gian đặc thù.

Hơn nữa, bên trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên thỉnh thoàng xuất hiện một ít Tiên bảo.

Trong đó không thiếu Tiên bảo trấn áp khí vận.

Rất nhiều Chân Tiên đều đạt được Tiên bảo, sau đó thành lập đạo tràng, uy chấn một phương.

Kỳ Quảng Mậu nói không sai.

Nếu như Lục Trường Sinh muốn có Tiên bảo trấn áp khí vận, thật sự có thể đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên thử vận may một lần.

Còn về nguy hiểm?

Đó cũng là sự thật.

Mấy Chân Tiên tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, cuối cùng đều ngã xuống.

Nhưng chỉ cần chuẩn bị đầy đủ một chút, có lẽ sẽ không có vấn đề.

Chủ yếu là hiện tại tu hành của Lục Trường Sinh là dựa vào luyện hóa tinh thạch.

Nhưng tinh thạch nhất thời cũng không cách nào theo kịp yêu cầu của Lục Trường Sinh.

Vậy chỉ có thể tích lũy một thời gian trước.

Đợi sau khi tích lũy được nhiều tinh thạch, Lục Trường Sinh có thể tiếp tục luyện hóa.

Lục Trường Sinh điều ra bảng thuộc tính, kiểm tra tình hình cơ thể trước mắt.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: 16080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 1% (Thần thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 1% (Thần thông Thôn linh)

Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần thông Vĩ lực)

Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 1%

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Trên bảng thuộc tính đã xuất hiện “đặc tính Nhục Thân Bất Hủ”, hiện nay tiến độ chỉ có 1%.

Có lẽ thân thể cần đạt đến bất hủ, cần đạt đến tiến độ 100% viên mãn mới được.

Nhưng trước mắt Lục Trường Sinh vẫn còn kém rất xa.

Ba đạo quả trái lại không tăng lên chút nào cả.

Một là do không có đạo tràng.

Hai cũng là do trọng tâm của Lục Trường Sinh là đang luyện hóa tinh thạch, không tu luyện đạo quả nhiều.

Còn có một nguyên nhân quan trọng nhất.

Cho dù là tu luyện, nhất thời cũng không có tác dụng.

Đạo quả tăng lên, không phải là chuyện một sớm một chiều.

Hơn nữa, Lục Trường Sinh cũng không gặp được thời cơ thích hợp đi tu luyện đạo quả.

Trải qua hơn một tháng điều tra, hiểu rõ.

Trong lòng Lục Trường Sinh cũng đã hạ quyết tâm.

Nên đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên xông pha rồi.

Có thể tìm thấy Tiên bảo trấn áp khí vận tất nhiên là chuyện tốt.

Cho dù không tìm được, cũng có thể cho Kỳ gia thời gian tích lũy thêm ít tinh thạch.

Sau khi trở về, hắn luyện hóa tinh thạch, có lẽ có thể làm tăng tiến độ của đặc tính Huyết Nhục Bất Hủ lên đôi chút.

Trái lại cũng không gián đoạn tu hành.

Chỉ là, nghĩ đến Kỳ gia có thể cung cấp cho hắn mảnh vỡ đại đạo.

Lục Trường Sinh đã để lại một phân thân huyết nhục trấn giữ Kỳ gia.

Phân thân huyết nhục này không cách nào tu luyện Tiên Công, nhưng luyện hóa mảnh vỡ đại đạo, tăng điểm ngộ tính thì không thành vấn đề.

Vì vậy, Lục Trường Sinh trực tiếp tìm đến Kỳ Quảng Mậu.

“Ta chuẩn bị tiến đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, nhưng ta sẽ để lại một phân thân huyết nhục.”

“Kỳ gia vẫn phải cố gắng thu mua mảnh vỡ đại đạo cùng với tinh thạch, sau đó đưa đến trước mặt phân thân của ta.”

Lục Trường Sinh dặn dò.

Kỳ Quảng Mậu gật đầu đáp lại: “Xin lão tổ yên tâm, dù là mảnh vỡ đại đạo hay là tinh thạch, Kỳ gia bọn ta vẫn sẽ thu thập, tuyệt đối sẽ không khiến lão tổ thất vọng.”

Lục Trường Sinh tất nhiên rất yên tầm về Kỳ gia.

Sau đó, Lục Trường Sinh rời khỏi Kỳ gia, rời khỏi Lộc thành, bay về phía chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Từ sau khi Lục Trường Sinh trở thành Chân Tiên, tốc độ cũng tăng vọt gấp mười lần.

Vốn lộ trình cần ba năm, hiện tại chỉ sợ với ba tháng, thậm chí chưa đến ba tháng là có thể tới.

Ví dụ như chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên vốn cách Lộc thành rất xa.

Trước đây có lẽ phải cần đến năm năm mới có thể chạy đến được.

Nhưng bây giờ, bốn tháng là đã đủ rồi.

Lúc Lục Trường Sinh đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động.

Tử khí!

Tử khí nồng nặc tới cực điểm.

Chương 1456: Chiến trường Cổ Tiên, bổ sung Hư giới! (2)

Tràn ngập toàn bộ chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Dưới sự ăn mòn của tử khí, chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên không có lấy một ngọn cỏ.

Khắp nơi đều là tĩnh mịch.

Nếu có thì chỉ có sự sụt lở.

Hoặc là bị đánh vỡ không gian.

Ngay cả không gian ở nơi này đều vô cùng hỗn loạn.

Chính bởi vì không gian hỗn loạn, cho nên chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên mới bị tách thành từng không gian.

Lục Trường Sinh đã tìm hiểu, chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên đại khái chia làm tầng mười ba không gian.

Tầng nào tầng nấy đều nguy hiểm.

Nhưng không gian càng nguy hiểm thì càng có khả năng xuất hiện mấy Tiên bảo mạnh mẽ.

Lục Trường Sinh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lại chìm vào trong suy tư.

Rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì, lại có thể đánh nơi này thành như vậy?

Chắc chắn Chân Tiên không làm được.

Thiên Tiên có lẽ cũng chưa đủ sức.

Ít nhất là tồn tại khủng bố trên Kim Tiên.

Hơn nữa không chỉ là một người.

“Vút!”

Đúng lúc này, một bóng dáng xuất hiện ở bên ngoài chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Đó là một nam tử mặc áo bào trắng.

Trên người cũng tản ra khí tức của Chân Tiên.

Nam tử áo bào trắng nhìn thoáng qua Lục Trường Sinh, nhưng giống như không thèm để ý.

Trực tiếp bay vào lối vào của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, nhanh chóng biến mất không còn hình bóng.

Lục Trường Sinh như có điều suy nghĩ.

Hắn không tùy tiện đi vào.

Trái lại khoanh chân ngồi xuống.

Hắn bắt đầu phân tích toàn bộ chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Đương nhiên là Lục Trường Sinh sẽ không bỏ qua cơ hội phân tích tốt như vậy.

Lục Trường Sinh chủ yếu là phân tích lực lượng không gian hỗn loạn của nơi này.

Chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên chia làm mười ba không gian.

Đây quả thực chính là một kỳ quan.

Tại sao mười ba không gian không đổ nát?

Tại sao dưới tình hình hỗn loạn như thế, chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên vẫn chưa sụp đổ?

Hình như cũng không hình thành cơn bão không gian.

Lục Trường Sinh có rất nhiều nghi vấn liên quan đến không gian.

Một khi phân tích, vậy thì chắc chắn Hồng Trần đạo quả của Lục Trường Sinh sẽ tăng lên đôi chút.

Phân tích vấn đề không gian của chiến trường Cổ Tiên trên thực tế cũng là đang tu luyện Hồng Trần đạo quả.

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác.

Lục Trường Sinh vô cùng cẩn thận.

Hắn sẽ không tùy tiện tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Thời gian trôi qua từng ngày.

Theo thời gian trôi, Lục Trường Sinh nhìn thấy có Tiên Nhân liên tục chạy đến đây, tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Điều này nói rõ nhân khí của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên rất vượng.

Luôn có người dám đến mạo hiểm.

Đa phần cũng là vì Tiên bảo, đặc biệt là Tiên bảo trấn áp khí vận.

Dù sao thì muốn thành lập đạo tràng, Tiên bảo trấn áp khí vận chính là ngưỡng cửa bước không qua.

Từng người từng người, Lục Trường Sinh nhìn thấy cũng không vội.

Hắn đang chờ đợi.

Một tháng, hai tháng, ba tháng…

Trong nháy mắt, một năm trôi qua.

Thời gian một năm này, Lục Trường Sinh tận mắt nhìn thấy có tổng cộng ba mươi ba Chân Tiên tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Nhưng đến bây giờ, vẫn chưa có ai đi ra ngoài.

Đương nhiên, quan sát số lượng Chân Tiên chỉ là tiện thể.

Lục Trường Sinh chủ yếu vẫn là đang phân tích lực lượng không gian của nơi này.

“Soạt!”

Lục Trường Sinh mở mắt ra.

“Cũng tàm tạm rồi.”

“Lực lượng không gian bác đại tinh thâm, nếu muốn hoàn toàn phân tích, hoàn toàn là điều không thể.”

“Nhưng ta đã hiểu rõ vấn đề không gian của chiến trường Cổ Tiên này. Mảng không gian này rất ổn định, tạm thời sẽ không sụp đổ được.”

Lục Trường Sinh hao phí thời gian dài như vậy, quả thật là muốn phân tích lực lượng không gian.

Nhưng quá khó rồi.

Trước đây lúc hắn tiến vào lối đi Thiên giới cũng đã phân tích lực lượng không gian.

Thật ra cũng không hoàn toàn phân tích lực lượng không gian.

Chỉ là phân tích một chi nhánh ở bên trong.

Hiện tại cũng giống như vậy.

Lục Trường Sinh có thể mơ hồ nhìn ra khắp chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, từng tầng không gian trên thực tế vô cùng vững chắc.

Như vậy là đã đủ rồi.

Ít nhất thì hắn không cần lo lắng vấn đề tiến vào chiến trường Cổ Tiên, không gian sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

“Chỉ là, cũng không hoàn toàn là không có thu hoạch…”

“Ít nhất, ta cũng có thể xây dựng một không gian ở chiến trường Cổ Tiên bên trong Hư giới.”

Lục Trường Sinh hơi suy nghĩ.

“Vù!”

Hồng Trần đạo quả của Lục Trường Sinh khẽ run lên.

Lập tức, Hư giới giáng xuống!

Lần đầu tiên Lục Trường Sinh vận dụng Thần thông Hư giới.

Hư giới giáng xuống, Lục Trường Sinh như đặt mình vào trong nơi đen kịt này.

Hình như nơi này không có bất kỳ thứ gì.

Thời gian, không gian, vật chất, không có lấy một cái gì cả.

Chỉ có một khái niệm là “Không”.

Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi, lập tức “tái hiện” lại một lượt cảm ngộ của một năm phân tích không gian chiến trường Cổ Tiên vào bên trong Hư giới.

Ngay sau đó, Hư giới chấn động kịch liệt.

Một không gian đặc thù xuất hiện.

Thoạt nhìn không khác gì mấy chiến trường Cổ Tiên.

Nhưng chỉ có một tầng không gian.

Nhưng đây là từ “Không” thành “Có”.

Ý nghĩa vô cùng trọng đại.

Lúc Lục Trường Sinh tạo ra được một tầng không gian, chỉ là một khái niệm.

Vốn không phải là tầng không gian thật sự.

Nhưng vẫn khiến Hư giới chấn động, ngay sau đó, trong lòng Lục Trường Sinh hiểu rõ.

Hồng Trần đạo quả của hắn đã tăng lên.

Uy năng của Hư giới tất nhiên cũng sẽ tăng lên theo.

Rất nhanh, ý thức của Lục Trường Sinh khôi phục.

Hắn vẫn ở bên ngoài chiến trường Cổ Tiên.

Lục Trường Sinh lập tức điều ra bảng thuộc tính, kiểm tra tình hình của cơ thể.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: 16080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 2% (Thần thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 1% (Thần thông Thôn linh)

Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần thông Vĩ lực)

Đặc tính Nhục Thân Bất hủ: 1%

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Quả nhiên, tiến độ Hồng Trần đạo quả đã tăng lên 1%.

Từ 1% đạt đến 2%.

Là bởi vì Lục Trường Sinh “xây dựng” một tầng không gian bên trong Hư giới mà đạt được.

Cho dù vô cùng thô thiển.

Chương 1457: Chiến trường Cổ Tiên, bổ sung Hư giới! (3)

Nhưng vẫn khiến Hồng Trần đạo quả tăng lên.

Ánh mắt của Lục Trường Sinh sáng ngời.

Hình như hắn đã biết phương hướng làm tăng Hồng Trần đạo quả rồi.

Chỉ cần không ngừng bổ sung vào Hư giới, vậy thì Hồng Trần đạo quả sẽ không ngừng tăng lên.

Đương nhiên, đây chỉ là tưởng tượng sơ bộ.

Cụ thể thì sau này cần phải thăm dò cẩn thận.

Nhưng dù như thế nào, cho tới bây giờ, Lục Trường Sinh đã có thể tiến vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên rồi.

“Đi thôi!”

Giây tiếp theo, Lục Trường Sinh không còn bất kỳ do dự nào, trực tiếp bay vào chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

“Vút!”

Lục Trường Sinh lập tức xuyên qua chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Cứ như hắn đã xuyên qua một bức tường không gian, đặt mình ở trong một tầng không gian khác.

Vừa mới đến tầng không gian này, Lục Trường Sinh đã cảm giác được sự khác thường.

Ở nơi này không có chút Tiên Linh chi khí nào cả.

Dường như ngăn cách với Tiên Linh chi khí của ngoại giới.

Bởi vậy, cần phải sử dụng Tiên Linh chi khí một cách cẩn thận ở nơi này.

Nhưng Lục Trường Sinh không sợ.

Hắn tiêu hao Tiên Linh chi khí vốn không lớn.

Dù sao thì, Tiên Thể của hắn cũng có Nhục Thân Tiên Thể.

Dựa vào lực lượng của thân thể, Lục Trường Sinh sẽ vô cùng mạnh mẽ bên trong Chân Tiên.

“Đây là tầng thứ nhất không gian của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.”

“Bên trong đều là tử khí…”

Lục Trường Sinh đánh giá không gian bốn phía.

Khắp nơi đều tràn ngập tử khí nồng nặc.

Đủ thấy trận chiến trước đó có bao nhiêu thê thảm.

“Hả?”

“Đây là… mảnh vỡ Tiên bảo?”

Lục Trường Sinh chợt nhìn thấy một số mảnh vỡ cháy đen hơi vỡ vụn bên trong đống đổ nát.

Những mảnh vỡ này tuy không còn chút Tiên Linh chi khí nào cả.

Nhưng Lục Trường Sinh vẫn có thể nhìn ra đây là mảnh vỡ Tiên bảo.

Chỉ là, những mảnh vỡ Tiên bảo vỡ vụn này trên thực tế không có chút giá trị nào cả.

Ngay cả khi trở thành nguyên liệu luyện chế Tiên bảo cũng không được.

Cũng chính vì vậy, không có chút giá trị nào, bởi vậy mới còn ở nơi này, rơi vào trong đống đổ nát, không người hỏi thăm.

Lục Trường Sinh lại đi dạo ở gần đó.

Không phát hiện có vật gì có giá trị.

Lục Trường Sinh cũng không thất vọng, điều này rất bình thường.

Dù sao thì tầng thứ nhất gần lối ra vào như vậy.

Vật có giá trị sớm đã bị vơ vét không còn gì rồi, có thể đến phiên Lục Trường Sinh ư?

Bởi vậy, Lục Trường Sinh càng chạy càng sâu.

Xâm nhập sâu vào tầng thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Mà càng xâm nhập sâu vào, Lục Trường Sinh cũng gặp phải nguy hiểm.

“Đây là… tử linh?”

Lục Trường Sinh nhìn thấy cách đó không xa có một chụm sương xám quỷ dị tối tăm mờ mịt, thoạt nhìn không thành hình người.

Đó là tử linh.

Sau khi Chân Tiên chết, vốn sẽ tiêu tán giữa đất trời.

Nhưng chiến trường Cổ Tiên thì lại khác.

Hình như bởi vì chiến trường Cổ Tiên có hoàn cảnh đặc thù, dẫn đến bất kỳ năng lượng nào ở nơi này đều không lộ ra ngoài.

Vô số cảm xúc kinh khủng, Tiên Linh chi khí, cộng thêm Tiên bảo… còn có oán khí, cuối cùng đều kết hợp lại với nhau.

Trải qua vô số năm thay đổi, cuối cùng biến thành tử linh.

Tử linh có thể không phải do một Chân Tiên ngưng tụ thành.

Mà là mấy người, thậm chí là mấy chục Chân Tiên sau khi chết ngưng tụ thành.

Tử linh này cứ như thân bất tử ở bên trong chiến trường Cổ Tiên.

Dù giết thế nào cũng không giết chết được.

Cho dù Chân Tiên gặp phải thì cũng tương đối phiền phức.

Chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng Lục Trường Sinh cảm thấy rất hứng thú.

Hắn muốn thử một lần.

“Phiên Thiên Ấn!”

Lục Trường Sinh vỗ xuống một chưởng.

Tiên Linh chi khí kinh khủng bộc phát.

Giữa thiên địa cứ như chỉ có một chưởng khủng bố đó của hắn tồn tại.

“Đùng!”

Chưởng lớn hạ xuống, hung hăng vỗ lên thân của tử linh.

Sau đó, tử linh phát ra tiếng kêu chói tai, thân thể của tử linh đó cũng lập tức tán loạn.

Hình như bị một chưởng của Lục Trường Sinh đánh tan nát.

Nhưng Lục Trường Sinh nhanh chóng phát hiện.

Tử linh vốn nên tán loạn lại lần nữa xuất hiện.

Cứ như chưởng vừa nãy của Lục Trường Sinh hoàn toàn không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì với tử linh.

Điều này không khỏi khiến Lục Trường Sinh giật mình.

Một chưởng này của hắn, dù là lão Chân Tiên cũng không chặn được.

Nhưng lại không có bất kỳ tác dụng gì với tử linh.

“Lần nữa!”

Lục Trường Sinh trực tiếp thi triển ra Phiên Thiên Ấn, Sát Sinh Đạo cửu chuyển…

Thậm chí ngay cả Yên Diệt Thần Nhãn cũng thi triển ra.

Yên Diệt thần quang mà Yên Diệt Thần Nhãn thi triển ra.

Có thể chôn vùi tất cả.

Nhưng không có cách nào đối mặt với tử linh.

Tử linh này quả thật rất khó chơi.

Một khi bị bám lấy, Chân Tiên đều vô cùng nguy hiểm.

Hơn nữa đây vốn không phải là chuyện giật gân, mà là xác thực.

“Lợi hại.”

Lục Trường Sinh cũng không khỏi không cảm thán sự lợi hại của tử linh.

Hắn suy nghĩ một lúc, rút lui đã rồi hẵng nói.

Vì vậy, hắn đã rút lui.

Tử linh tuy khó chơi, nhưng tốc độ không tính là nhanh.

Ít nhất là không đuổi kịp Lục Trường Sinh.

Bởi vậy, chỉ cần không phải bị nhiều tử linh vây công, có lẽ Chân Tiên vẫn có thể bỏ chạy.

Nhưng nếu như gặp phải một đám tử linh, vậy thì chạy ngay đi, được bao xa thì chạy bấy xa.

Nếu không, muốn trốn cũng khó rồi.

Lục Trường Sinh không chạy xa lắm.

Hắn lặng lẽ nhìn tử linh ở phương xa.

Trong ánh mắt cũng lóe ra tia sáng.

Hắn vô ý thức bắt đầu phân tích tử linh.

Lục Trường Sinh vừa phân tích thì trong đầu chợt lóe linh quang.

“Tử linh, bất kể là hình thành thế nào, nhưng nó chung quy cũng thuộc về một loại ‘linh’.”

“Nếu là ‘linh’, thủ đoạn thông thường không đối phó được, vậy Thần thông Thôn linh của ta thì sao?”

Ánh mắt của Lục Trường Sinh sáng ngời.

Thần thông Thôn linh của hắn là thần thông thiên thụ bên trong Vạn Linh đạo quả.

Có đủ tác dụng khó tin.

“Cắn nuốt thiên địa, vạn linh mất đi, là vì Thôn Linh!”

“Vậy thì thử xem có thể cắn nuốt tử linh hay không?”

Lục Trường Sinh quyết định thử một lần.

Vì vậy, Lục Trường Sinh từ từ đến gần tử linh.

Chương 1458: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên!

Sau khi tiến gần một khoảng cách nhất định, Lục Trường Sinh không do dự nữa.

“Vù!”

Vạn Linh đạo quả khẽ run lên.

“Thần thông, nuốt linh!”

Ngay sau đó, bên trong Vạn Linh đạo quả của Lục Trường Sinh chợt bộc phát một lực cắn hút đáng sợ.

Cứ như hình thành một lỗ đen.

Trực tiếp “nuốt” tử linh này vào bên trong.

Tử linh bất tử bất diệt ở không gian giới của chiến trường Cổ Tiên.

Điểm này, trước đó Lục Trường Sinh đã thử qua.

Mặc kệ hắn dùng cách gì để đánh tan tử linh, đều không có bất kỳ tác dụng nào, tử linh vẫn sẽ khôi phục lại.

Nhưng hiện tại đã khác.

Lục Trường Sinh thi triển ra Thần thông Thôn linh, dùng một ngụm nuốt lấy tử linh.

Lục Trường Sinh cảm giác rõ ràng, tử linh không ngừng bị cắn nát từng chút một ở bên trong Thần thông Thôn linh, cuối cùng hoàn toàn biến thành chất dinh dưỡng của Thần thông Thôn linh, hoàn toàn quy về hư vô.

Hết rồi!

Không còn tử linh nữa.

Tử linh vừa rồi không còn xuất hiện như trước đó nữa.

“Thành công rồi ư?”

Trong lòng Lục Trường Sinh hơi vui vẻ.

Quả thật là không còn tử linh nữa.

Hơn nữa, hắn cẩn thận cảm ngộ, phát hiện hình như Vạn Linh đạo quả đã trưởng thành thêm một tí.

Tuy trưởng thành hơi nhỏ.

Thậm chí ngay cả tiến độ của Vạn Linh đạo quả đều chưa tăng đến 2%, vẫn là 1%.

Nhưng không sao, Lục Trường Sinh có thể cảm nhận được Vạn Linh đạo quả trưởng thành.

Thần thông Thôn linh cắn nuốt một con tử linh, tuyệt đối có trợ giúp đối với Vạn Linh đạo quả.

Chỉ là một con tử linh mà thôi, vẫn chưa đủ để Vạn Linh đạo quả tăng lên 1%.

Nhưng điều này lại cho Lục Trường Sinh linh cảm vô hạn.

Hơn nữa, đây cũng là cơ hội của Lục Trường Sinh.

Nếu Thần thông Thôn linh có thể đối phó với tử linh.

Vậy thì tử linh của tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên, có phải Lục Trường Sinh có thể trực tiếp đi ngang hay không?

Nghĩ đến đây, ánh mắt của Lục Trường Sinh sáng ngời.

Tầng thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên, trên thực tế đã bị không biết bao nhiêu Tiên Nhân quét ngang rồi.

Muốn tìm thấy Tiên bảo mạnh mẽ, không khác gì người si nói mộng cả.

Nhưng không sao.

Lỡ như bỏ sót thì sao?

Huống hồ, cho dù không có bỏ sót, cho dù không có Tiên bảo, nhưng Thần thông Thôn linh của Lục Trường Sinh cũng có thể trưởng thành.

Vạn Linh đạo quả cũng có thể tăng lên.

Như vậy là đã đủ rồi!

“Bắt đầu thôi…”

Lục Trường Sinh không do dự nữa, mà bắt đầu hành động.

Hắn trực tiếp đi sâu vào tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên.

Tầng thứ nhất chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, Bạch Cốt Tiên Nhân đang tìm kiếm ở tầng thứ nhất.

Cái tên Bạch Cốt Tiên Nhân có ý như “ma đầu”.

Nhưng trên thực tế cũng không kém.

Hắn cũng là Hạ giới phi thăng đến Thiên giới.

Nghe nói ở Hạ giới, Bạch Cốt Tiên Nhân đã tàn sát không biết bao nhiêu sinh linh, là đại ma đầu nổi danh.

Nhưng Thiên giới thì khác.

Thiên giới bao dung vạn vật.

Yêu cũng được, ma cũng hay, thậm chí võ giả đều giống nhau, đều là Tiên!

Trên một ý nghĩa nào đó mà nói, Lục Trường Sinh chính là Võ Tiên.

Yêu Tiên, Ma Tiên, Võ Tiên… trước đây còn có những danh xưng này, nhưng hiện tại cũng dần ít đi.

Thiên giới không quan tâm đến Yêu Tiên Ma Tiên Võ Tiên gì đó.

Dù sao cũng đều là Tiên.

Hành sự ở Thiên giới, không kiêng kỵ gì cả.

Nhưng điều kiện là không chọc đến Tiên Nhân nào khác.

Tiên Nhân khác nhìn không quen.

Cũng có thể tiêu diệt ngươi.

Ví dụ như có mấy Thiên Tiên không quen với mấy Ma Tiên tàn sát dân trong thành với diệt tộc.

Nếu gặp được, sẽ trực tiếp giết ngay tức khắc.

Bởi vậy, Bạch Cốt Tiên Nhân phi thăng tới Thiên giới, vô cùng khiêm tốn.

Không dám tàn sát dân trong thành cùng với diệt tộc.

Chỉ là, hắn muốn thành lập đạo tràng.

Thủ đoạn bình thường không cách nào đạt được Tiên bảo trấn áp khí vận, chỉ có thể đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên này để thử thời vận.

Hôm nay, hắn đi dạo mấy vòng ở tầng không gian thứ nhất chiến trường Cổ Tiên, nhưng vẫn không thua hoạch được gì.

Trái lại gặp phải mấy tử linh, sau khi hắn giao thủ thì cũng hiểu được rất khó đối phó, chỉ có thể tránh ra thật xa.

Nhưng càng xông vào bên trong thì tử linh càng nhiều.

Một khi bị rất nhiều tử linh vây quanh, Bạch Cốt Tiên Nhân cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng nếu đến tầng thứ hai, vậy thì nguy hiểm sẽ càng lớn.

Chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên nguy hiểm từng tầng.

Lần này Bạch Cốt Tiên Nhân đi đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, không có ý định đến tầng không gian thứ hai.

“Hây.”

“Ban đầu ở Hạ giới, ta có phong quang cỡ nào chứ?”

“Không ngờ đi đến Thiên giới, sợ đầu sợ đuôi khắp nơi, khắp nơi đều là ràng buộc, đúng là không nhanh nhẹn bằng Hạ giới.”

“Chỉ là, nếu có thể đạt được Tiên bảo trấn áp khí vận, thành lập đạo tràng, vậy thì có thể giữ được uy phong lúc ở Hạ giới rồi…”

Bạch Cốt Tiên Nhân vô cùng khát vọng với việc thành lập đạo tràng của mình.

“Hả?”

“Sao gần đây không gặp phải tử linh nhỉ?”

“Nơi này chính là nơi sâu trong tầng không gian thứ nhất, theo lý thuyết số lượng tử linh ngày sẽ càng nhiều, vận khí của ta tốt như vậy, không gặp phải tử linh nào cả à?”

Bạch Cốt Tiên Nhân phát hiện ra chút manh mối.

Sự việc xảy ra khác thường, ắt có yêu.

Không phát hiện ra tử linh, chưa chắc là chuyện tốt.

Cho dù Bạch Cốt Tiên Nhân nghi hoặc.

Bỗng nhiên hắn cảm nhận được một luồng dao động.

Đó là dao động của tử linh.

Còn có một luồng dao động khác.

Dường như là dao động của Tiên Nhân?

Có người đang chiến đấu với tử linh!

Trong lòng của Bạch Cốt Tiên Nhân hơi rung động.

Tiên Nhân.

Lúc hắn ở Hạ giới, giở mọi mánh khóe.

Đánh lén chỉ là chuyện thường ngày.

Trái lại đi đến Thiên giới lại bó tay bó chân.

Nhưng chiến trường Cổ Tiên này lại khác.

Chiến trường Cổ Tiên ngăn cách với bên ngoài.

Bên trong không gian này xảy ra chuyện gì, ngoại giới đều không biết.

Nếu như một Tiên Nhân bị giết hại tại nơi này, hoàn toàn sẽ không có phản ứng gì.

Điều này lập tức khiến Bạch Cốt Tiên Nhân nghĩ đến mấy lần “bộc phát” lúc hắn tu hành ở Hạ giới.

Chương 1459: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (2)

Đều dựa vào tu sĩ khác có sơ hở, rồi chém giết tu sĩ khác, thu được tài phú của tu sĩ, từ đó một bước lên trời.

Hiện tại không gian của chiến trường Cổ Tiên có hoàn cảnh tốt như vậy.

Bạch Cốt Tiên Nhân lập tức nhớ lại “nghề cũ”.

Vì vậy, Bạch Cốt Tiên Nhân lập tức thu liễm khí tức, lặng yên không tiếng động mai phục ngọn nguồn của dao động đó.

Khí tức mà Bạch Cốt Tiên Nhân thu liễm rất cao.

Hắn từng thu liễm khí tức, ngay cả một Tiên Thú cấp bậc Thiên Tiên đều không phát hiện được.

Đủ thấy khí tức mà hắn thu liễm cao minh cỡ nào.

Dù sao thì, là một “ma đầu”, nếu như không cách nào thu liễm khí tức, vậy hắn còn đánh ngất thế nào nữa, còn bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn như thế nào nữa?

Bởi vậy, lúc Bạch Cốt Tiên Nhân lặng yên không tiếng động, đến gần ngọn nguồn của dao động đó, hắn lập tức nhìn thấy cảnh tượng khiến hắn khiếp sợ.

Hắn đã nhìn thấy cái gì vậy?

Một Tiên Nhân.

Chính xác mà nói, mà một Chân Tiên.

Giờ phút này, xung quanh Chân Tiên này đều là từng vòng tử linh.

Bạch Cốt Tiên Nhân tính toán sơ lược, có khoảng mười lăm con tử linh.

Chính là mười lăm con!

Thực lực của tử linh không tính là quá mạnh.

Nhiều lắm cùng chỉ gần giống với Chân Tiên.

Thậm chí lực công kích không sánh được với Chân Tiên bình thường.

Nhưng, nếu như mười mấy con tử linh hội tụ lại với nhau thì sẽ khác.

Tử linh hung hãn không sợ chết, hơn nữa cũng sẽ không tử vong.

Một khi bị vây khốn, nếu như không giết được, vậy thì Chân Tiên sẽ ngã xuống.

Bạch Cốt Tiên Nhân nhìn thấy cảnh tượng này, muốn lập tức bỏ chạy.

Nếu hắn bị đám tử linh đó phát hiện thì hậu quả khó mà lường được.

Theo như hắn thấy, Chân Tiên này chắc chắn là chết chắc rồi.

Không có đường sống.

Hắn cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ.

Chỉ là, có chút kỳ lạ là dường như đối phương không kinh hoảng.

Trái lại có vẻ rất bình tĩnh.

Thậm chí theo như Bạch Cốt Tiên Nhân thấy, đối phương thực sự là quá bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức khác thường.

Lẽ nào đối mặt mười mấy con tử linh, một Chân Tiên còn có cách gì sao?

Lúc này, Lục Trường Sinh đứng ở giữa một đám tử linh.

Thậm chí hắn còn có chút mừng rỡ.

Hắn vốn không biết trong âm thầm có một Bạch Cốt Tiên Nhân đang nhìn chăm chú nhất cử nhất động của hắn.

Lục Trường Sinh bị mười mấy con tử linh vây ở giữa, nhưng không chút hoảng sợ nào cả.

Dù sao thì những tử linh này đều là “chất dinh dưỡng” của Vạn Linh đạo quả của hắn.

Nhiều “chất dinh dưỡng” như vậy, Vạn Linh đạo quả của hắn rốt cục cũng có thể “cắn nuốt” một phen.

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.

Vạn Linh đạo quả trong cơ thể hắn khẽ run lên.

“Thần Thông, Thôn Linh!”

“Vù!”

Một lỗ đen cực lớn trong nháy mắt hiện lên trên đỉnh đầu của mười mấy tử linh.

Đồng thời thoáng cái bao trùm mười mấy con tử linh lại.

Lực nuốt hút kinh khủng, ngay lập tức cắn nuốt mười mấy con tử linh.

“Cái gì?”

Bạch Cốt Tiên Nhân nhìn thấy cảnh tượng này, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình.

Hắn đã nhìn thấy cái gì vậy?

Mười mấy con tử linh!

Đó là mười mấy con tử linh chân chính đó.

Dù là Chân Tiên nào gặp phải, đều phải chạy trối chết đúng không?

Nhưng Chân Tiên xa lạ đó có thể thi triển ra thần thông đạo quả.

Thoáng cái đã nuốt mười mấy con tử linh.

Bạch Cốt Tiên Nhân thấy rất rõ.

Đó chính là thần thông đạo quả, điều này không sai.

Hắn biết thần thông đạo quả của Chân Tiên rất mạnh.

Nhưng dù có mạnh hơn nữa cũng không thể giết chết tử linh.

Điểm này, vô số Chân Tiên đều đã thử qua.

Đừng nói là Chân Tiên, mà Thiên Tiên đều không giết được những tử linh đó.

Hắn đoán, có lẽ thần thông của đối phương chỉ là tạm thời trấn áp những tử linh đó.

Nhưng mười mấy con tử linh hoàn toàn không cách nào trấn áp dễ dàng được.

Có lẽ những tử linh đó sẽ nhanh chóng tránh thoát sự trấn áp của tử linh.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Bạch Cốt Tiên Nhân lại cảm thấy có chút không đúng.

Sao tử linh vẫn chưa giãy giụa khỏi trấn áp vậy?

Trái lại đối phương có dáng vẻ như đạt được lợi ích không nhỏ?

“Có chuyện gì vậy?”

“Lẽ nào đối phương có thể luôn trấn áp tử linh?”

Bạch Cốt Tiên Nhân mở to hai mắt nhìn.

Có thể một mực trấn áp tử linh.

Hắn biết điều này có ý nghĩa gì.

Nếu như một Chân Tiên có thể dễ dàng trấn áp tử linh.

Cho dù không giết chết tử linh, chỉ cần có thể trấn áp là được.

Vậy có nghĩa là, đối phương có thể dễ dàng quét ngang tầng thứ nhất không gian chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Vậy thì bất kỳ bảo vật gì của tầng không gian thứ nhất đều có thể bị đối phương cướp đoạt.

Đây quả thực… là không tưởng tượng nổi!

“Sao hắn có thể trấn áp những tử linh đó vậy?”

“Nếu như là một món bảo vật, mà ta có thể đạt được bảo vật này…”

Trong lúc nhất thời, trong lòng của Bạch Cốt Tiên Nhân nóng rực.

Hắn không chịu đi nữa.

Hắn phải nhìn tiếp.

Lỡ như thật sự có bảo vật nào có thể trấn áp tử linh.

Vậy có lẽ đây chính là “cơ duyên” của hắn.

Đạt được “bảo vật” này, thì Bạch Cốt Tiên Nhân có thể một bước lên trời rồi!

Lục Trường Sinh vốn không biết hắn đã bị Bạch Cốt Tiên Nhân hiểu lầm.

Càng không biết Bạch Cốt Tiên Nhân hiểu lầm, trái lại còn nhìn chằm chằm hắn.

Trên thực tế, Lục Trường Sinh hoàn toàn không có bảo vật gì cả.

Cũng không phải là hắn trấn những tử linh đó.

Mà là trực tiếp cắn nuốt, giết chết những tử linh đó.

Còn dùng thần thông đạo quả.

“Mười mấy con tử linh, đợt này hời to rồi.”

Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm.

Trên mặt hắn cũng lộ ra nụ cười.

Sau đó hắn điều ra bảng thuộc tính để kiểm tra.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: 17080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 2% (Thần thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 11% (Thần thông Thôn linh)

Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần thông Vĩ lực)

Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 1%

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Chương 1460: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (3)

Trên bảng thuộc tính, điểm ngộ tính rốt cục cũng tăng lên một trăm vạn điểm.

Điều này nói rõ phân thân của hắn ở Kỳ gia đã luyện hóa được rất nhiều mảnh vỡ đại đạo.

Kỳ gia cũng có thể ổn định cung cấp mảnh vỡ đại đạo, cung cấp cho Lục Trường Sinh luyện hóa.

Gần giống với một trăm vạn điểm ngộ tính mỗi năm có thể ổn định cung cấp.

Sau đó chính là tiến độ Vạn Linh đạo quả mà Lục Trường Sinh quan tâm nhất.

Hiện tại đã đạt đến tiến độ 11%.

Có thể nói là có biên độ tăng lớn nhất trong ba loại đạo quả.

Mà tất cả những công lao này đều được quy cho tử linh.

Trong khoảng thời gian này, Lục Trường Sinh luôn càn quét tử linh.

Toàn bộ tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên, dường như tử linh bị Lục Trường Sinh càn quét không còn gì.

Chỉ là, không gian của chiến trường Cổ Tiên này quả thực rất thần kỳ.

Lục Trường Sinh dường như là quét sạch tầng không gian thứ nhất, nhưng hắn có thể cảm nhận được, chỉ cần qua một thời gian nữa.

Có lẽ là mấy trăm năm.

Tầng không gian thứ nhất vẫn sẽ sinh ra lượng lớn tử linh.

Điều này đối với Lục Trường Sinh chính là chuyện tốt.

Nếu như đến lúc đó Vạn Linh đạo quả của hắn vẫn chưa đột phá, vậy thì hắn có thể đến tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên này để tiếp tục cắn nuốt tử linh vào mấy trăm năm sau.

“Tầng không gian thứ nhất gần như bị càn quét đến không còn gì.”

“Nhiều tử linh như vậy, cũng chỉ có thể khiến Vạn Linh đạo quả tăng lên 11%.”

“Nếu muốn đạo quả viên mãn, từ đó tăng lên, chỉ sợ không dễ dàng như vậy.”

Lục Trường Sinh rất rõ.

Đạo quả tăng lên rất khó.

Rất nhiều người đều là sau khi đến Thiên Tiên, mới tiêu hao thời gian tinh lực làm tăng đạo quả.

Còn về Chân Tiên?

Trên cơ bản không có ai tiêu hao thời gian tinh lực để làm tăng đạo quả.

Cũng bởi vì muốn tăng đạo quả quá khó.

Trong khoảng thời gian Lục Trường Sinh càn quét tầng không gian thứ nhất, tuy đã cắn nuốt vô số tử linh, thế nhưng lại chẳng tìm thấy được món Tiên bảo nào.

Giống như hắn suy đoán vậy.

Tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên này, dù cho có lượng lớn tử linh, thế nhưng Thiên Tiên cũng không sợ.

Chắc chắn cũng không biết đã càn quét bao nhiêu lần.

Sao có thể có Tiên bảo để lại được chứ?

Vì vậy, Lục Trường Sinh chuẩn bị đến tầng không gian tiếp theo.

Nhưng hắn vừa mới ra tay, Bạch Cốt Tiên Nhân đã vội rồi.

Hắn có thể nhìn ra Lục Trường Sinh muốn đến tầng không gian tiếp theo.

Nhưng nếu như đến tầng không gian tiếp theo, thì bảo vật trên người Lục Trường Sinh, còn có phần của hắn không?

Hiện tại Bạch Cốt Tiên Nhân đã nhận định, trên người Lục Trường Sinh chắc chắn có một bảo vật đặc thù có thể trấn áp tử linh.

Còn về thần thông?

Đó chẳng qua là Lục Trường Sinh che dấu tai mắt người ta mà thôi.

Bạch Cốt Tiên Nhân đã hạ quyết tâm.

Hắn là ma đầu.

Tuy không biết thực lực thật sự của Lục Trường Sinh.

Thậm chí không biết thân phận của đối phương.

Nhưng không quan trọng.

Hắn tu hành đến nay, có lúc nào không trải qua mạo hiểm chứ?

Chỉ có mạo hiểm, thu hoạch mới lớn!

Dường như Lục Trường Sinh không chút phát giác được nguy hiểm.

Hắn đã chuẩn bị đi về phía tầng không gian thứ hai.

Lục Trường Sinh đi từng bước một, đến gần bên cạnh Bạch Cốt Tiên Nhân đang ẩn núp trong bóng tối.

Giây tiếp theo, Bạch Cốt Tiên Nhân lập tức ra tay.

“Vù!”

Bàn tay hắn vỗ mạnh một cái.

Chuỗi đeo tay trên tay chợt bay ra ngoài.

Chuỗi đeo tay này tản ra khí đen âm trầm, thoáng cái bao trùm thiên địa, che đậy Lục Trường Sinh ở bên trong.

Cùng lúc này, Bạch Cốt Tiên Nhân càng thúc giục đạo quả.

Lập tức, thần thông trong đạo quả lập tức bộc phát.

“Thần Thông, Thực Cốt!”

Bạch Cốt Tiên Nhân quả thật là rất quả quyết.

Một khi ra tay thì không chút nương tay, mà toàn lực ứng phó.

Thậm chí còn thi triển ra thần thông đạo quả.

Vừa thi triển Thần Thông Thực Cốt này.

Thì một tầng hào quang màu trắng bao trùm lấy Lục Trường Sinh.

Sau đó, thân thể của Lục Trường Sinh nhanh chóng bị mài mòn.

Bạch Cốt Tiên Nhân nở nụ cười.

Bị Thần Thông Thực Cốt của hắn đánh trúng thì chắc chắn sẽ phải chết!

Hắn tương đối tự tin với thần thông của mình.

Bạch Cốt Tiên Nhân từng dựa vào Thần Thông Thực Cốt, tập kích chém giết một Chân Tiên.

Mà hắn luôn giấu chuyện này ở đáy lòng, chưa nói cho ai cả.

Một ma đầu, quan trọng nhất chính là giấu được bí mật.

Hắn cũng giấu ở bí mật rất kỹ.

Nên khiêm tốn thì sẽ khiêm tốn.

Một mực cho đến bây giờ.

Hắn phải mạo hiểm, vậy thì hắn nhất định sẽ mạo hiểm.

Không tiếc bất cứ giá nào, cũng phải chém giết Lục Trường Sinh, cướp đoạt bảo vật trên người Lục Trường Sinh.

“Thần thông không tồi.”

Bỗng nhiên, Lục Trường Sinh bị Thần Thông Thực Cốt đánh trúng, lại có thể mở miệng.

Có thể nghe ra từ trong giọng nói, dường như Lục Trường Sinh hoàn toàn không hề bị tổn thương bao nhiêu.

“Sao có thể?”

Nụ cười trên khuôn mặt của Bạch Cốt Tiên Nhân hơi cứng đờ.

Hắn không thể tin được, trúng Thần Thông Thực Cốt của hắn, lại không chút tổn thương nào.

Mà sự thực cũng là như thế.

Lục Trường Sinh vừa sải bước ra, rõ ràng đã thoát khỏi phạm vi bao phủ của Thần Thông Thực Cốt.

Trên người hắn quả thật là không tổn thương.

“Đi!”

Tuy Bạch Cốt Tiên Nhân rất khiếp sợ.

Nhưng hắn cũng rất quyết đoán.

Quyết định lập tức chạy thoát.

Bạch Cốt Tiên Nhân dường như không có bất kỳ dây dưa dài dòng nào, mà xoay người bỏ chạy.

Lục Trường Sinh chỉ lặng lẽ nhìn Bạch Cốt Tiên Nhân.

Trên thực tế, vừa nãy hắn thật sự đã trúng chiêu.

Thủ đoạn thu liễm khí tức của Bạch Cốt Tiên Nhân quả thật rất khuất, ngay cả Lục Trường Sinh cũng không phát hiện được.

Bất cẩn nên đã trúng chiêu.

Nhưng Lục Trường Sinh khác với Chân Tiên bình thường.

Hắn là ba loại Tiên Thể hợp nhất.

Trong đó còn có Nhục Thân Tiên Đạo.

Bởi vậy, thân thể của Lục Trường Sinh mạnh mẽ, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Tuy vẫn chưa đạt đến mức sinh ra “đặc tính bất diệt”.

Chương 1461: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (4)

Nhưng chỉ dựa vào Thần Thông Thực Cốt, muốn giết tức khắc Lục Trường Sinh, sợ là vẫn chưa làm được.

Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy giai đoạn Chân Tiên muốn giết hắn ngay tức khắc, chỉ sợ là vẫn chưa có ai có thể làm được.

Còn về Thiên Tiên thì Lục Trường Sinh chưa từng gặp, nên hắn không dám hứa chắc.

Chỉ là, cho dù Lục Trường Sinh không chút tổn hao nào, nhưng hắn cũng không thể tha cho Bạch Cốt Tiên Nhân.

Đối phương đánh lén hắn, vậy thì phải trả giá khi đánh lén thất bại!

Bạch Cốt Tiên Nhân trốn rất quả quyết, tốc độ cũng rất nhanh.

Hầu như là kéo dài khoảng cách trong nháy mắt.

Thậm chí, Bạch Cốt Tiên Nhân còn có thủ đoạn.

Hắn sớm đã bày Tiên trận ẩn náu xung quanh.

Một khi đối phương dám đuổi tới, vậy sẽ chính là lúc hắn giết lại.

Cho dù không giết được đối phương, nhưng có Tiên trận ngăn cản, hắn chạy thoát sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.

Bạch Cốt Tiên Nhân quá cẩn thận rồi.

Đây là thói quen hắn mang đến từ Hạ giới.

Dù sao thì, trở thành ma đầu mà toàn thế giới đều muốn diệt trừ ở Hạ giới.

Hình như mỗi phút giây đều có người đang nghĩ làm thế nào để bóp chết hắn.

Nếu như hắn không cẩn thận, dù cho có thực lực ngập trời, chỉ sợ cũng đã sớm chết một vạn lần.

Dù sao thì thực lực có mạnh hơn nữa, nhưng ám tiễn khó phòng.

Cẩn thận mới có thể để hắn sống sót đến bây giờ, thậm chí là gốc rễ để hắn phi thăng thành Tiên.

Hiện tại đã thành Tiên, Bạch Cốt Tiên Nhân cũng không quên nghề cũ của mình.

Sự cẩn thận đã khắc vào trong xương cốt rồi.

Nhưng điều khiến Bạch Cốt Tiên Nhân vô cùng kỳ lạ là.

Đối phương vốn không đuổi theo.

Hơn nữa còn không nhúc nhích.

Dường như hoàn toàn mặc cho hắn chạy trốn.

Một Tiên Nhân bị Tiên Nhân xa lạ đánh lén, thậm chí suýt chút nữa thì chết, lại không chút phẫn nộ nào cả?

Tiên Nhân cũng là người.

Không thể nào không tức giận được.

Nhưng hiện tại, tại sao lại thờ ơ?

Chỉ là, Bạch Cốt Tiên Nhân nhanh chóng biết được.

Lục Trường Sinh tất nhiên sẽ không buông bỏ cho Bạch Cốt Tiên Nhân.

Ánh mắt của hắn rất bình tĩnh.

Chỉ là “Hồng Trần đạo quả” trong cơ thể hơi chấn động.

“Thần Thông, Hư giới!”

“Đùng!”

Lục Trường Sinh vừa dứt lời, thì Hư giới đã phủ xuống!

Hư giới phủ xuống.

Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh dùng Hư giới đối địch.

Trước đây, Hư giới hoàn toàn chính là khái niệm “hư vô”, căn bản không cách nào đối địch.

Nhưng hiện tại thì khác.

Lục Trường Sinh đã dựng lên một không gian chiến trường Cổ Tiên bên trong Hư giới.

Dù cho không gian này vô cùng đơn sơ, vô cùng thô ráp.

Nhưng lại khiến Hư giới từ “không” thành “có”.

Vậy thì khác nhau rồi.

Hư giới phủ xuống, toàn thân của Bạch Cốt Tiên Nhân hơi chấn động.

Hình như hắn cảm nhận được một trận biến ảo ở trước mắt.

Vậy mà lại đến một không gian xa lạ.

Thậm chí hắn đều không phân rõ được phương hướng.

“Có chuyện gì vậy?”

“Đây là đâu?”

“Chẳng lẽ là ảo cảnh, ta trúng chiêu rồi à?”

Đương nhiên là Bạch Cốt Tiên Nhân biết ảo cảnh.

Thậm chí ngay cả bản thân hắn đều có thể thi triển ra mấy huyễn thuật.

Bạch Cốt Tiên Nhân rất rõ, huyễn thuật không giết được hắn, nhưng có thể vây khốn hắn, kéo dài bước tiến của hắn.

Một khi hắn bị kéo lại, vậy Tiên Nhân phía sau đuổi lên, chẳng phải là hắn gặp nguy hiểm à?

“Ma Linh Thần Nhãn, mở cho ta!”

Bạch Cốt Tiên Nhân cắn răng, thi triển ra một loại bí thuật.

Ánh mắt của hắn trở nên đỏ như máu.

Đây là một loại bí pháp Ma Đạo.

Có thể nhìn thấu tất cả huyễn thuật.

Nhưng sau khi Bạch Cốt Tiên Nhân thi triển ra bí thuật, trong mắt hắn, bốn phía xung quanh là một mảng hắc ám, tĩnh mịch.

Hắn vẫn đặt mình trong vùng tĩnh mịch đen kịt này.

“Không phải huyễn thuật?”

Trong long của Bạch Cốt Tiên Nhân run lên.

Dường như hắn nhận thức được điều gì đó.

Không phải huyễn thuật vây khốn hắn, vậy thì Thần Nhãn của hắn cũng không có bất kỳ tác dụng gì.

Nhưng hiện tại vẫn bị vây khốn, làm sao đây?

“Chạy!”

Bạch Cốt Tiên Nhân liều mạng chạy về phía trước.

Hắn không chạy loạn khắp nơi, chỉ là nhắm đúng một phương hướng rồi chạy.

Điên cuồng bỏ chạy về phía phương hướng đó.

Chỉ cần tốc độ đủ nhanh, thì Tiên Nhân phía sau sẽ không đuổi kịp hắn.

Lúc khoảng cách đã đủ xa, mặc kệ đối phương thêm thủ đoạn gì lên trên người hắn, đều bởi vì cách quá xa mà tự sụp đổ.

Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Cốt Tiên Nhân quả thực vô cùng phong phú.

Dù cho dưới tình hình này, cũng có thể nghĩ ra cách.

Chỉ là, hắn hoàn toàn không hiểu Hư giới là cái gì.

Lúc này, ở tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên.

Lục Trường Sinh thi triển Hư giới, thoáng cái vây khốn Bạch Cốt Tiên Nhân.

Ở trong mắt của Lục Trường Sinh, Bạch Cốt Tiên Nhân giống như một con ruồi nhặng chạy tán loạn.

Chạy tán loạn khắp nơi trong một khu vực.

Nhưng không có ích gì cả.

Cho dù Bạch Cốt Tiên Nhân chạy như thế nào, chung quy đều ở trong phạm vi bao trùm của Hư giới.

“Hư giới chính là một thế giới hư ảo, một khi bị Hư giới bao phủ, vậy giống như đặt mình ở bên trong một thế giới, không phá thế giới ra, thì sao có thể chạy thoát được?”

Lục Trường Sinh lắc đầu.

Hư giới và huyễn thuật hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Hơn nữa, hiện tại Hư giới căn bản chưa hoàn thiện.

Thậm chí, chỉ mới xây dựng một không gian đơn sơ mà thôi.

Hư giới càng hoàn thiện thì càng tương tự với thế giới chân thật, vậy thì uy năng của Hư giới càng kinh khủng.

Nhưng dù là như vậy, Hư giới đơn sơ lại có thể vây khốn một Chân Tiên dễ như trở bàn tay.

Nếu như sau này Lục Trường Sinh lại hoàn thiện Hư giới thêm một tí, vậy thì uy năng sẽ kinh khủng cỡ nào?

Có vây khốn Thiên Tiên được hay không?

Trong lúc nhất thời, trong lòng của Lục Trường Sinh cũng hơi kích động.

Hư giới này đáng sợ hơn trong tưởng tượng của hắn, tiềm lực thì càng sâu không lường được.

Chỉ là, hiện tại vấn đề hàng đầu là giải quyết Chân Tiên trước mắt này.

Lục Trường Sinh nhìn thấy mọi thứ rất rõ ràng.

Chương 1462: Bạch Cốt đánh lén, Hư giới Lục Trường Sinh phủ xuống trảm Chân Tiên! (5)

Chân Tiên này núp trong bóng tối, đột nhiên ra tay, cũng là toàn lực ứng phó, mục đích đúng là muốn giết chết hắn.

Đáng tiếc, Lục Trường Sinh chưa chết.

Sau đó đối phương lại kiên quyết chạy trốn, tuyệt đối không chút dây dưa dài dòng.

Đây là một kẻ địch đáng sợ.

Nếu đã như vậy, thì Lục Trường Sinh càng không bỏ qua cho đối phương.

Có lẽ đối phương còn có một pháp bảo phòng ngự.

Nhưng không sao.

Hiện tại Hư giới đã vây khốn đối phương, đó chính là mục tiêu sống.

Với thủ đoạn của Lục Trường Sinh, còn không đánh được mục tiêu sống à?

Nếu luận về tiến công.

Không hề nghi ngờ, đó nhất định là thần thông ẩn chứa Huyết Nhục đạo quả.

“Thần Thông, Vĩ Lực!”

Lục Trường Sinh đấm ra một quyền.

Không kinh thiên động địa cho lắm.

Chỉ là lực lượng thuần túy.

Huyết Nhục đạo quả điên cuồng rung động.

Lực lượng kinh khủng bộc phát ra từ bên trong đạo quả.

Hơn nữa, còn kèm theo lực lượng của ba loại Tiên Thể của Lục Trường Sinh, cùng đánh ra ngoài, vậy thì lực lượng thuần túy đó sẽ khủng bố cỡ nào chứ?

“Đùng!”

Một quyền này, không có chút bất ngờ nào cả.

Thân thể của Bạch Cốt Tiên Nhân trong nháy mắt nổ tung.

Cùng lúc này, Vạn Linh đạo quả của Lục Trường Sinh khẽ run lên.

Trong hư không lần nữa xuất hiện một lỗ đen.

“Nuốt!”

Thần thông Thôn linh hiện lên.

Trực tiếp cắn nuốt thân thể bị đánh vỡ của Bạch Cốt Tiên Nhân.

Không để lại chút gì cả.

Bạch Cốt Tiên Nhân đã chết.

Hắn cẩn thận cả đời.

Kết quả vẫn là chết đi.

Lục Trường Sinh phối hợp mấy loại thần thông, không chỉ đánh bại Chân Tiên, mà còn trực tiếp chém giết Chân Tiên!

“Đáng tiếc.”

Lục Trường Sinh lắc đầu.

Có lẽ trên người của Bạch Cốt Tiên Nhân có bảo vật phòng ngự.

Nhưng đều bị thần thông của hắn trực tiếp đánh bại.

Lục Trường Sinh cảm thấy hơi hứng thú với pháp môn thu liễm khí tức của hắn.

Nhưng đối phương đã chết, không cách nào đạt được cả.

Nhưng không sao cả.

Pháp môn thu liễm khí tức này, cùng lắm thì Lục Trường Sinh trở lại Lộc Thành tìm mấy pháp môn tương tự, sau đó bản thân thôi diễn ra một bộ pháp môn thu liễm khí tức hoàn toàn mới, thiết nghĩ cũng sẽ không kém.

Chuyện của Bạch Cốt Tiên Nhân chỉ là một khúc nhạc đệm.

Lục Trường Sinh không để ở trong lòng.

Chỉ là, vừa nãy vận dụng Hư giới, đã khiến Lục Trường Sinh có chút cảm xúc.

Hắn cảm thấy dường như Hư giới có tiềm lực có thể đào.

“Nếu lực không gian khó phân tích, thì cũng khó lĩnh ngộ.”

“Vậy chi bằng mô phỏng.”

“Hiện tại tầng không gian thứ nhất đã trống không, vừa hay ta có thể mô phỏng tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên ở Hư giới, như vậy cũng có thể hoàn thiện Hư giới, để uy năng của Hư giới mạnh hơn!”

Lục Trường Sinh đột phá ý tưởng.

Đây vốn không phải là suy nghĩ kỳ lạ gì cả.

Mà là chuyện rất thực tế.

Vì vậy, Lục Trường Sinh nói là làm.

Hắn tiếp tục đi dạo ở tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên.

Hơn nữa, đến mỗi một nơi đều sẽ phân tích không gian.

Tuy không phân tích ra manh mối gì, nhưng cũng coi như là đại khái hiểu được toàn bộ tầng không gian thứ nhất.

Lại là ba tháng, Lục Trường Sinh ngừng lại.

“Cũng tàm tạm rồi.”

Lục Trường Sinh hơi suy nghĩ.

Bắt đầu xây dựng không gian ở Hư giới.

Hắn dựa theo cơ cấu của tầng không gian thứ nhất của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, hoàn toàn mô phỏng ra, “cải tạo” một tầng không gian ở giữa hư không.

Kết quả, giống như hắn dự đoán.

Hắn có thể cảm nhận rõ Hư giới càng mạnh hơn.

Đồng thời, Hồng Trần đạo quả cũng mạnh hơn.

Chỉ là tiến độ vẫn là 2%, điều này trái lại không nằm ngoài dự liệu của Lục Trường Sinh.

Làm xong tất cả mọi thứ, Lục Trường Sinh cảm thấy rất hài lòng.

Chỉ là, Lục Trường Sinh cũng không quên mục đích lần này hắn đi đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Đó chính là Tiên bảo có thể trấn áp khí vận.

Nếu tầng không gian thứ nhất không có Tiên bảo, vậy tầng không gian thứ hai thì sao.

Vì vậy, Lục Trường Sinh lập tức bước chân vào tầng không gian thứ hai của chiến trường Cổ Tiên.

“Vút!”

Lục Trường Sinh bước chân vào tầng không gian thứ hai.

Tử khí bên trong tầng không gian thứ hai này còn nồng nặc hơn tầng không gian thứ nhất.

Chỉ là, kỳ lạ là tầng không gian thứ hai còn vững chắc hơn cả tầng không gian thứ nhất.

Điểm này, thậm chí Lục Trường Sinh không cần phân tích đều có thể cảm nhận được.

Nếu như nói tầng không gian thứ nhất, Chân Tiên có thể lay động.

Vậy đến tầng không gian thứ hai, Chân Tiên toàn lực ứng phó cũng chưa chắc có thể lay động.

Có lẽ phải có rất nhiều Chân Tiên mới có thể lay động.

Đây mới là tầng thứ hai.

Nếu là tầng thứ ba, tầng thứ tư thì sao?

Lục Trường Sinh khẽ cau mày.

Hắn mơ hồ có loại cảm giác.

Có lẽ mười ba tầng không gia bên trong chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên vốn không phải là hình thành ngoài ý muốn.

“Tại sao tầng không gian thứ hai lại vững chắc như thế?”

Lục Trường Sinh khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu phân tích.

Hắn phân tích những không gian này càng nhiều, thì càng có thể hoàn thiện kết cấu không gian bên trong Hư giới.

Đối với Lục Trường Sinh, mới có thể làm tăng uy năng của Hồng Trần đạo quả cùng với Hư giới.

Điều này cũng khá quan trọng.

Không thua gì thu được Tiên bảo có thể trấn áp khí vận.

Bởi vậy, Lục Trường Sinh không hề có chút lo lắng nào cả.

Một tháng, hai tháng, ba tháng…

Lục Trường Sinh vẫn không nhúc nhích, đang không ngừng phân tích tầng không gian thứ hai.

Nhưng Tiên Nhân ngoại giới tiến vào không gian chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên cũng không ít.

Liên tục có người bước chân vào tầng không gian thứ hai.

Đương nhiên bọn họ đều phát hiện ra Lục Trường Sinh.

Chỉ là ai nấy đều rất cẩn thận, không muốn gây chuyện, lập tức tránh ra xa, không tiếp xúc với Lục Trường Sinh.

Hôm nay, có một Tiên Nhân mặc áo bào trắng đi đến tầng không gian thứ hai của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên.

Sau khi đối phương nhìn thấy Lục Trường Sinh, dường như cảm thấy rất hứng thú.

Cứ như không chút sợ hãi.

Sau khi chỉ cách Lục Trường Sinh một đoạn, thì quan sát ở xa xa.

Không hề có chút ý định rời đi.

Chương 1463: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên!

Mà Lục Trường Sinh cũng không để ý đến.

Hắn vẫn liên tục phân tích với thời gian tám tháng.

“Soạt!”

Lục Trường Sinh mở mắt ra.

“Thành rồi!”

“Tầng không gian thứ hai vững chắc như vậy, thì ra là bởi vì toàn bộ chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên trên thực tế có hình kim tự tháp. Càng xuống dưới, không gian sẽ càng lớn, lại càng vững chắc.”

“Tuyệt đối không phải là hình thành tự nhiên, mà là có người sáng lập ra mười ba tầng không gian…”

Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy rất chấn động.

Sáng lập không gian.

Còn là mười ba tầng không gian vô cùng vững chắc.

Thậm chí có thể dung nạp đám Tiên Nhân đại chiến, vậy thì phải có thủ đoạn kinh thiên cỡ nào chứ?

Quả thực khó có thể tưởng tượng nổi.

Vậy có phải là triệt để thấu hiểu không gian hay không?

Thiên Tiên không làm được.

Thậm chí Kim Tiên cũng không làm được.

Còn trên Kim Tiên thì Lục Trường Sinh chưa từng nghe nói đến.

Lục Trường Sinh kiềm chế rung động và kích động trong lòng lại.

Thật ra hắn còn muốn tạo ra tầng không gian thứ hai ở bên trong Hư giới.

Nhưng hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Tiên Nhân xa lạ cách đó không xa.

“Các hạ cảm thấy nhìn chằm chằm Lục mỗ như thế, không thất lễ sao?”

Lục Trường Sinh lạnh lùng nói.

Giọng điệu của hắn không tính là thân mật cho lắm.

Dù sao thì, mặc cho ai bị nhìn chằm chằm như vậy mấy tháng, trong lòng cũng sẽ không vui.

Mặc dù đối phương không có thêm động tác gì cả.

Nhưng Lục Trường Sinh cũng sẽ không xây dựng không gian Hư giới ở trước mặt đối phương.

Hình như Tiên Nhân xa lạ đó cũng không để ý đến giọng điệu của Lục Trường Sinh, mà trực tiếp mở miệng hỏi: “Đạo hữu đang phân tích tầng không gian này à?”

“Hả?”

Lục Trường Sinh giương hàng lông mày lên.

Tiên Nhân xa lạ này có kiến thức đó.

Liếc mắt đã nhìn ra hắn đang phân tích tầng không gian này.

Chỉ có điều Lục Trường Sinh không trả lời, mà chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm đối phương.

“Đạo hữu hiểu lầm rồi.”

“Ta vốn không có ác ý gì với đạo hữu cả, mà là sợ hãi thán phục đạo hữu có thể phân tích tầng không gian này.”

“Lực lượng không gian, đây chính là thần bí không gì sánh được, lực lượng to lớn. Muốn phân tích lực lượng không gian, chỉ sợ Kim Tiên đều làm không được.”

“Đạo hiệu của ta là Đông Ngự, cũng là một Hồng Trần Tiên, bởi vậy mới tò mò về đạo hữu.”

Tiên Nhân xa lạ này chủ động nói ra thân phận.

Chỉ là Lục Trường Sinh chưa nghe nói qua.

Nhưng cũng rất bình thường, Thiên giới rộng lớn vô ngần, Tiên Nhân đông đảo, không biết một Đông Ngự Tiên Nhân thực sự là quá bình thường.

Chỉ là, Lục Trường Sinh chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng.

Hồng Trần Tiên!

Đông Ngự Tiên Nhân này lại là Hồng Trần Tiên?

Hồng Trần Tiên đạo thuộc về Tiên Đạo đệ nhất trong Thiên giới.

Có tiềm lực lớn nhất.

Cũng có rất nhiều Tiên Nhân đi theo Hồng Trần Tiên đạo.

Chỉ là, đối với Tiên Đạo khác, Tiên Nhân của Hồng Trần Tiên đạo thật sự là quá ít.

Ở khắp Lộc Thành, Lục Trường Sinh đều chưa từng gặp Hồng Trần Tiên nào cả.

Mà hiện tại, cuối cùng cũng gặp một Hồng Trần Tiên.

Lục Trường Sinh cũng rất tò mò.

Hồng Trần Tiên khác rốt cuộc có dáng vẻ gì?

Đặc biệt là năng lực phân tích.

Lục Trường Sinh cũng rất muốn biết Hồng Trần Tiên khác phân tích như thế nào?

So với hắn thì như thế nào?

“Đông Ngự đạo hữu, ngươi cũng nhìn thời gian lâu như vậy, có chuyện gì cần làm?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Không ai đồng ý lúc tu luyện, bên cạnh lại có một người nhìn chằm chằm.

Đông Ngự Chân Tiên vội vàng giải thích: “Đạo hữu có thể đã hiểu lầm rồi. Ta thấy đạo hữu đang phân tích, phân tích tầng không gian này của chiến trường Cổ Tiên, bởi vậy cực kỳ tò mò, lúc này mới nghỉ chân quan sát một thời gian ngắn.”

“Ồ?”

“Nếu Đông Ngự đạo hữu cảm thấy hứng thú thì cũng có thể tự phân tích tầng không gian này, đó vốn không phải của riêng Lục mỗ.”

Nhưng Đông Ngự Chân Tiên cười khổ, lắc đầu nói: “Lục đạo hữu có thể là đã coi trọng ta. Tuy ta cũng là Hồng Trần Tiên, nhưng năng lực phân tích còn kém rất xa Lục đạo hữu, hoàn toàn không cách nào phân tích tầng không gian này được.”

“Hửm?”

“Đông Ngự đạo hữu không cách nào phân tích tầng không gian này?”

“Không biết Đông Ngự đạo hữu có thể biểu diễn đôi chút năng lực phân tích hay không?”

Lục Trường Sinh quả nhiên là tò mò.

Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hồng Trần Tiên khác.

Nên rất muốn biết năng lực phân tích của đối phương như thế nào.

Bởi vậy, yêu cầu này trên thực tế là hơi “quá đáng”.

Nhưng Đông Ngự Chân Tiên vốn không hề để ý đến, trái lại gật đầu nói: “Cũng được, hy vọng Lục đạo hữu chỉ giáo. Chỉ là phân tích cái gì đây?”

Lục Trường Sinh suy nghĩ đôi chút.

Nếu muốn so sánh trực quan, thật ra phân tích Tiên trận là tiện nhất.

Lục Trường Sinh cũng có mang theo một ít trận kỳ.

Những Tiên trận, Lục Trường Sinh đều đã phân tích qua.

Vì vậy, Lục Trường Sinh trực tiếp thi triển trận kỳ, bố trí thành một Tiên trận.

“Vậy làm phiền Đông Ngự đạo hữu phân tích Tiên trận này đi.”

Đông Ngự Chân Tiên gật đầu.

Hắn không có dùng lực cưỡng hành phá vỡ Tiên trận, mà khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu dùng phương thức phân tích, để phân tích Tiên trận của Lục Trường Sinh.

Hy vọng có thể phân tích Tiên trận, từ đó phá vỡ Tiên trận không tổn hao gì.

Lục Trường Sinh thì nhìn chằm chằm Đông Ngự Chân Tiên.

Hắn muốn tận mắt chứng kiến năng lực phân tích của Đông Ngự Chân Tiên.

Vì vậy, thời gian trôi qua từng ngày.

Đông Ngự Chân Tiên cũng hoàn toàn đắm chìm bên trong Tiên trận này.

Một tháng, hai tháng, ba tháng…

Trong nháy mắt, ba tháng trôi qua.

Nhưng Đông Ngự Chân Tiên vẫn chưa phá vỡ Tiên trận.

Điều này không khỏi khiến Lục Trường Sinh có tí thất vọng.

Đã tròn ba tháng, nhưng Đông Ngự Chân Tiên vẫn không có dấu hiệu phá vỡ Tiên trận.

Thậm chí, cũng không biết có phải là ảo giác của Lục Trường Sinh hay không.

Tóm lại, Lục Trường Sinh luôn chú ý đến nhất cử nhất động của Đông Ngự Chân Tiên.

Hắn phát hiện, Đông Ngự Chân Tiên phân tích Tiên trận ba tháng, hiệu suất rất chậm, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Chương 1464: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên! (2)

Nếu dựa vào hiệu suất như vậy thì bao lâu mới có thể phân tích được?

Mười năm?

Thậm chí là trăm năm?

Dù sao thì thời gian mấy tháng chắc chắn sẽ không cách nào phân tích được.

Lục Trường Sinh không khỏi mở miệng hỏi: “Đông Ngự đạo hữu, ngươi phân tích Tiên trận này còn cần thời gian bao lâu?”

Đông Ngự Chân Tiên đáp lại: “Không vội, ta đã phân tích được một phần. Dựa theo tốc độ này, đại khái là một năm thì ta có thể phân tích ra một ít mánh khóe. Đến lúc đó chính là thời gian rèn luyện, hao phí mười năm thậm chí là trăm năm, chắc chắn có thể phân tích được Tiên trận này.”

“Thật ra hiệu suất này vẫn rất cao, cũng may trước đó ta cũng có phân tích một Tiên trận tượng tự, cho nên hiệu suất mới cao như vậy.”

Lục Trường Sinh: “…”

Thật ra Lục Trường Sinh không biết nên nói gì cả.

Ba tháng, hình như không có tiến bộ gì cả.

Còn về hiệu suất?

Phân tích một Tiên trận đã cần mấy chục năm đến trăm năm.

Chỉ vậy thôi, còn nói hiệu suất rất cao?

Lục Trường Sinh thực sự không cách nào tưởng tượng nổi.

Dùng mấy chục năm đến trăm năm để phân tích một Tiên trận.

Hơn nữa chỉ là Tiên trận mà hắn tiện tay bố trí mà thôi, vốn không phải là Tiên trận phức tạp vô cùng trắc trở gì cả.

Từ điểm này cho thấy, dường như Lục Trường Sinh đã hiểu năng lực phân tích của Đông Ngự Chân Tiên.

Nếu như nói bình thường Hồng Trần Tiên có năng lực phân tích này, vậy thì khiến Lục Trường Sinh quá thất vọng.

Chỉ với năng lực phân tích, cho dù bọn họ có tăng lên mười lần thậm chí là gấp trăm lần, có lẽ cũng không sánh nổi Lục Trường Sinh.

Chênh lệch của song phương thật sự là quá lớn.

“Được rồi, dừng lại đi.”

Lục Trường Sinh mở miệng, hắn không muốn nhìn tiếp nữa.

“Ồ?”

“Thôi được, vậy thì dừng lại.”

“Nhìn dáng vẻ của Lục đạo hữu, có lẽ là rất thất vọng?”

Đông Ngự Chân Tiên liếc mắt đã nhìn ra tâm trạng của Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh không trả lời.

Hắn không chỉ thất vọng, mà khiếp sợ nhiều hơn.

Lục Trường Sinh cuối cùng cũng rõ năng lực phân tích của hắn rốt cuộc nghịch thiên đến trình độ nào.

Dù cho đều là Hồng Trần Tiên.

Nhưng Hồng Trần Tiên và Hồng Trần Tiên lại khác nhau.

Mà truy tìm ngọn nguồn, sở dĩ năng lực phân tích của Lục Trường Sinh khủng bố như vậy, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là ngộ tính!

Chỉ có đủ ngộ tính khủng bố như thế, phản ứng đến phân tích, mới có thể xuất hiện khác biệt lớn như vậy.

Khó trách Đông Ngự Chân Tiên thấy Lục Trường Sinh đang phân tích tầng không gian này của chiến trường Cổ Tiên lại cảm thấy khiếp sợ.

Dù sao thì, dựa theo năng lực phân tích của Đông Ngự Chân Tiên.

Muốn phân tích không gian?

Thậm chí đều không có tư cách.

Dù cho phân tích một kỷ, thậm chí là mười kỷ, cũng sẽ không có bất kỳ thu hoạch nào.

Phân tích không gian hoàn toàn là làm chuyện vô ích.

Thế nhưng, hình như Đông Ngự Chân Tiên cảm nhận rõ Lục Trường Sinh thật sự có thể phân tích không gian.

Điều này khiến Đông Ngự Chân Tiên nghỉ chân ở bên cạnh Lục Trường Sinh, một mực quan sát mấy tháng.

“Làm phiền Đông Ngự đạo hữu rồi. “

“Không biết chuyến này của Đông Ngự đạo hữu có phải là vì Tiên bảo trấn áp khí vận?”

Lục Trường Sinh hỏi.

Hắn không muốn đắn đo về vấn đề “phân tích” nữa.

Không có ý nghĩa gì cả.

Nếu hắn đã biết trình độ “phân tích” của Chân Tiên khác.

Lục Trường Sinh rõ ràng sẽ là độc nhất.

Đương nhiên không cần thiết phải thảo luận điều gì cả.

Thấy Lục Trường Sinh chủ động “chuyển” chủ đề, trong ánh mắt của Đông Ngự Chân Tiên hiện lên ánh sáng khác thường.

Chỉ là, nếu Lục Trường Sinh không chịu nói, vậy thì Đông Ngự Chân Tiên cũng sẽ không tìm hiểu ngọn nguồn.

Mà hào phóng gật đầu nói: “Được, Chân Tiên có thể đi đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên xông pha, có ai mà không vì Tiên bảo trấn áp khí vận chứ? Ta nằm mơ cũng muốn thành lập đạo tràng cho mình, chỉ là khổ nổi không có Tiên bảo trấn áp khí vận, luôn chậm chạp không cách nào thành lập đạo tràng, chỉ có thể đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên này thử vận khí.”

“Vốn ta chỉ muốn thử thời vận ở tầng thứ nhất, không muốn đến tầng thứ hai, dù sao thì tầng thứ hai cũng vô cùng nguy hiểm.”

“Thế nhưng, không biết tầng không gian thứ nhất xảy ra biến cố gì mà hoàn toàn trống rỗng. Không chỉ không tìm được Tiên bảo, thậm chí ngay cả tử linh cũng không gặp được, thực sự là kỳ lạ…”

“Lục đạo hữu vào chiến trường Cổ Tiên trước ta, vậy có biết tầng không gian thứ nhất đã xảy ra biến cố gì không?”

Lục Trường Sinh bình tĩnh lắc đầu.

Nhưng trong lòng của hắn rất rõ.

Tầng không gian thứ nhất đã bị hắn “càn quét” qua một lần.

Tử linh cũng bị hắn dùng thần thông cắn nuốt mất rồi.

Đâu còn gặp được tử linh nữa?

Còn về Tiên bảo, Lục Trường Sinh đều không thu được Tiên bảo, chứ đừng nói là Đông Ngự Chân Tiên.

Nhưng đương nhiên Lục Trường Sinh sẽ không chủ động báo những chuyện như thế này.

Chỉ có thể lắc đầu bày tỏ không rõ cho lắm.

“Lục đạo hữu, ta phải tiến đến nơi sâu của không gian tìm kiếm Tiên bảo.”

“Chi bằng hai chúng ta hành động chung, thấy sao? Dù sao thì chúng ta đều là Hồng Trần Tiên, luận chiến lực, thật ra đều có chỗ thiếu sót, nhưng nếu liên thủ thì sẽ khác.”

“Lục đạo hữu thấy như thế nào?”

Đông Ngự Chân Tiên chủ động yêu cầu Lục Trường Sinh liên thủ.

Chỉ là, Lục Trường Sinh không hề nghĩ ngợi, mà trực tiếp từ chối.

Sao hắn có thể liên thủ với một Chân Tiên xa lạ được?

Huống hò, tìm kiếm Tiên bảo, một mình hắn là đủ.

Hoàn toàn không cần liên thủ với người khác.

Vì vậy, Lục Trường Sinh lắc đầu nói: “Không cần, Lục mỗ đã quen một thân một mình, vẫn là một mình từ từ tìm kiếm.”

Đông Ngự Chân Tiên hơi thất vọng.

Nhưng hắn cũng không cưỡng cầu, có tí tiếc nuối nói: “Vậy thì tiếc quá.”

“Nếu đã như vậy, thì ta sẽ không quấy rầy Lục đạo hữu nữa, ta đi trước một bước, tạm biệt…”

Nói xong, Đông Ngự Chân Tiên lập tức xoay người, đi về phía nơi sâu của tầng không gian thứ hai.

Nhanh chóng biến mất không còn hình bóng.

“Đi thật sao?”

Lục Trường Sinh hơi bất ngờ.

Chương 1465: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên! (3)

Đông Ngự Chân Tiên dây dưa với hắn thời gian dài như vậy.

Hắn còn tưởng là có ý đồ gì đó.

Kết quả, hiện tại lại đi như vậy?

Lục Trường Sinh ở lại tại chỗ mấy ngày, xác định Đông Ngự Chân Tiên quả thật đã rời đi.

Đối phương đúng là hơi kỳ lạ.

Đến một cách thần thần bí bí.

Đi một cách thần thần bí bí.

Hơn nữa, một Hồng Trần Tiên, theo lý thuyết chiến lực không tính là mạnh mẽ.

Nhưng dám đến tầng không gian thứ hai của chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên để xông pha.

Trông dáng vẻ dường như không sợ hãi, mà rất có lòng tin.

Tuy năng lực phân tích hơi kém, nhưng chỉ sợ Đông Ngự Chân Tiên không đơn giản, có lực lượng mười phần.

Đa phần là có chỗ dựa gì đó.

Nhưng mặc kệ Đông Ngự Chân Tiên có chỗ dựa gì, đều không liên quan đến Lục Trường Sinh.

Sau khi hắn xác định Đông Ngự Chân Tiên đã rời đi thì bắt đầu tạo tầng không gian thứ hai ở Hư giới.

Hắn rất mong chờ, một khi tạo thành tầng không gian thứ hai, thì uy năng của Hư giới sẽ tăng đến mức nào?

Có điều, vì để tránh chuyện như Đông Ngự Chân Tiên xảy ra trước đó.

Lục Trường Sinh đã dùng trận kỳ bố trí Tiên trận.

Phòng ngừa lại bị người ta “rình rập”.

Lần này, Lục Trường Sinh không dùng nhiều thời gian.

Dù sao thì cũng được xem là có kinh nghiệm.

Gần hai tháng, Lục Trường Sinh cũng đã tạo thành tầng không gian thứ hai ở Hư giới.

Hư giới lại “hoàn thiện” thêm một tí.

“Không tồi, hiện giờ uy năng của Hư giới rất mạnh, chỉ sợ ở giữa Chân Tiên hiếm có kẻ địch!”

Lục Trường Sinh rất hài lòng.

Hắn tất nhiên rõ ràng tiềm lực của Hư giới.

Cho dù là sức chiến đấu, thật ra Hư giới cũng không yếu.

Hiện tại Hư giới cũng chỉ có lực lượng vây khốn, chỉ có thể vây đối thủ ở bên trong Hư giới, nhưng không cách nào giết đối thủ.

Nhưng Lục Trường Sinh cảm thấy tiềm lực của Hư giới chắc chắn không chỉ là như thế.

Không chỉ có thể vây khốn kẻ địch, thậm chí còn có thể giết địch.

Chỉ là hiện tại Hư giới của hắn vẫn chưa hoàn thiện.

Không có thủ đoạn công kích mà thôi.

Nhưng sau này Hư giới hoàn thiện, Hư giới trưởng thành dường như không có thần thông nào sánh được.

Dù là vây khốn, phòng ngự hay là công kích, đều rất kinh khủng.

Đương nhiên, cũng chỉ có năng lực phân tích và ngộ tính khủng bố của Lục Trường Sinh mới có thể hoàn thiện Hư giới.

Nếu đặt ở trên người Chân Tiên khác.

Cho dù tặng Hư giới cho bọn họ, bọn họ cũng không làm gì được, hoàn toàn không cách nào hoàn thiện Hư giới, chứ đừng nói đến tác dụng khi phát huy Hư giới.

“Gần được rồi.”

Lục Trường Sinh đứng dậy, tiếp tục đi sâu vào tầng không gian thứ hai.

Lục Trường Sinh phải cẩn thận với tầng không gian thứ hai này đôi chút.

Ở tầng không gian thứ hai, quy luật Chân Tiên ngã xuống sẽ lớn hơn.

Bởi vì nơi này sẽ có càng nhiều tử linh.

Chỉ là, điều này cũng là cho Lục Trường Sinh cơ hội.

Tử linh càng nhiều, thậm chí càng mạnh, vậy chẳng phải là dâng thức ăn lên cho hắn sao?

Quả nhiên, Lục Trường Sinh vừa đi không bao lâu, đã gặp một con tử linh.

Tử linh này vẫn có tử khí nặng nề như trước đó.

Nhưng hình như mạnh mẽ hơn.

Hiện tại Lục Trường Sinh có thể vận dụng thần thông.

Số lần vận dụng thần thông không được quá nhiều.

Nhưng qua một thời gian là có thể khôi phục lại.

Lần trước Lục Trường Sinh vận dụng thần thông, đã trôi qua thời gian rất dài rồi?

Bởi vậy, bây giờ có thể vận dụng thần thông không chút kiêng kỵ.

“Thần Thông, Thôn Linh!”

Lục Trường Sinh biết Thần Thông Vĩ Lực không có tác dụng gì đối với tử linh.

Chỉ có Thần Thông Thôn Linh mới có thể cắn nuốt hoàn toàn, giết chết những tử linh này.

“Vù!”

Thần Thông Thôn Linh trực tiếp hóa thành một lỗ đen, giống như một chiếc miệng lớn, trực tiếp cắn nuốt con tử linh này.

Lục Trường Sinh đang cảm nhận cẩn thận.

Thần Thông Thôn Linh tuy rất mạnh.

Thế nhưng, tử linh này cũng rất mạnh.

Tử linh đang đấu tranh kịch liệt bên trong Thần Thông Thôn Linh của Lục Trường Sinh.

Chỉ là, theo thời gian trôi, tử linh đó chung quy vẫn là bị cắn nuốt.

Lục Trường Sinh cảm nhận được Vạn Linh đạo quả lại có tí trưởng thành.

Quả thật mạnh hơn tử linh của tầng không gian thứ nhất.

Nhưng vấn đề không lớn.

Lục Trường Sinh vẫn có thể cắn nuốt những tử linh này.

“Bốp!”

Lục Trường Sinh nghe thấy tiếng giòn tan trên mặt đất.

Hắn nhìn về mặt đất.

Lại là một mảnh vỡ Tiên bảo.

Thoạt nhìn giống như một chiếc đèn.

Chỉ là, chiếc đèn này đã rách nát.

Bên trong còn có một phần đã triệt để rách nát.

Ngay cả Tiên Linh chi khí đều vô cùng mịt mờ.

“Một món Tiên bảo vỡ nát.”

Lục Trường Sinh không thất vọng.

Trái lại, hắn rất vui vẻ.

Điều này nói rõ tử linh cũng sẽ mang theo Tiên bảo.

Rất nhiều Tiên bảo có khả năng ở trên thân của tử linh.

Hơn nữa, hắn quét sạch nhiều tử linh ở tầng không gian thứ nhất.

Đừng nói là Tiên bảo, mà ngay cả mảnh vỡ Tiên bảo đều không đạt được.

Nhưng đến tầng thứ hai, giết chết một tử linh đã lấy được một Tiên bảo vỡ nát.

Ít nhất còn có bảy tám phần hoàn chỉnh.

Đã tương đối khá rồi.

Có lẽ tầng không gian thứ hai thật sự có Tiên bảo.

Dù sao thì, nếu muốn càn quét tầng không gian thứ hai thì độ khó sẽ rất lớn.

Trái lại, đã cho Lục Trường Sinh cơ hội.

“Tiếp tục nào.”

Vì vậy, Lục Trường Sinh tiếp tục càn quét.

Một tháng, hai tháng, ba tháng…

Tốc độ của Lục Trường Sinh rất chậm, nhưng lại rất ổn định.

Ổn định đẩy mạnh từng bước.

Lần này, Lục Trường Sinh chỉ dùng khoảng bốn tháng, đã “càn quét” xong tầng không gian thứ hai.

Lục Trường Sinh càn quét xong, thì thu hoạch khá lớn.

Lúc này Lục Trường Sinh điều tra bảng thuộc tính, kiểm tra tình hình của bản thân.

Ký chủ: Lục Trường Sinh

Ngộ tính: 19080000 (Vạn cổ vô nhất)

Hồng Trần đạo quả: 2% (Thần Thông Hư giới)

Vạn Linh đạo quả: 23% (Thần Thông Thôn Linh)

Huyết Nhục đạo quả: 1% (Thần Thông Vĩ Lực)

Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 1%

Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp bậc Chân Tiên

Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển

Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn

Chương 1466: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên! (4)

Trên bảng thuộc tính, Vạn Linh đạo quả của Lục Trường Sinh tăng tiến độ, gia tăng đến 12%, đạt đến 23% tiến độ.

Điều này nói rõ quét sạch tầng không gian thứ hai, sau khi cắn nuốt vô số tử linh thì Vạn Linh đạo quả của Lục Trường Sinh đã tăng tiến độ.

Nếu như đi thêm mấy tầng, chẳng phải là Vạn Linh đạo quả có thể đạt đến 100%, từ đó có cơ hội lột xác sao?

Đây mới là tầng không gian thứ hai.

Quả thật là còn có cơ hội.

Sau đó chính là Tiên bảo.

Cái này được xem là tạm được, khiến Lục Trường Sinh thất vọng rồi.

Thậm chí đối với Lục Trường Sinh, là tương đối thất vọng.

Lục Trường Sinh càn quét tầng không gian thứ hai, đã đạt được lượng lớn mảnh vỡ Tiên bảo.

Đúng, chính là mảnh vỡ Tiên bảo.

Những mảnh vỡ Tiên bảo này tuy rất trân quý, nhưng thật ra cũng không có nhiều tác dụng cho lắm.

Đều là Tiên bảo bị hư hại.

Ngay cả chữa trị đều không có khả năng.

Còn về Tiên bảo hoàn thiện?

Vậy thì một món cũng không có.

Có thể là tầng không gian thứ hai, vẫn chưa bị Tiên Nhân càn quét triệt để.

Nhưng thật ra thứ tốt trên cơ bản đều bị vơ vét không còn gì rồi.

Lục Trường Sinh muốn “đãi vàng trong đống rác”, quả thật độ khó rất lớn.

Bởi vậy, muốn muốn đạt được Tiên bảo, thậm chí là Tiên bảo trấn áp khí vận đích, còn phải đến tầng không gian thứ ba.

Chỉ là, Lục Trường Sinh nhìn về không gian trống rỗng bốn phía.

Bỗng nhiên hắn nghĩ đến một vấn đề.

“Đông Ngự Chân Tiên đâu?”

Lục Trường Sinh còn nhớ rõ Đông Ngự Chân Tiên.

Dù sao cũng là Hồng Trần Tiên ít gặp, nên Lục Trường Sinh ấn tượng rất sâu.

Đối phương một thân một mình tiến vào nơi sâu của tầng không gian thứ hai.

Hiện tại Lục Trường Sinh đã càn quét tầng không gian thứ hai không còn gì, nhưng vẫn không tìm thấy Đông Ngự Chân Tiên.

Lẽ nào đã bị tử linh giết chết?

Có khả năng này.

Nhưng Lục Trường Sinh nghĩ tính khả năng không lớn.

Đa phần là Đông Ngự Chân Tiên đã đến tầng không gian thứ ba.

“Đến tầng không gian thứ ba xem xem.”

Lục Trường Sinh không trì hoãn nữa, mà trực tiếp bước chân vào tầng không gian thứ ba.

“Vù!”

Vừa bước vào tầng không gian thứ ba, Lục Trường Sinh đã cảm giác được điểm bất đồng

Tử khí nồng nặc đập vào mặt.

Cùng lúc này, dao đồng Tiên Linh chi khí kinh khủng, tràn ngập toàn bộ không gian.

“Lùi.”

Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi, lập tức lùi về phía sau.

Hắn theo bản năng nhìn lướt qua.

Quả nhiên, gần đó có ba Chân Tiên.

Dường như đang vẫy tay.

“Lục đạo hữu, là ngươi à?”

Lúc này, một âm thanh quen thuộc truyền vào trong tai của Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh nhìn về phía âm thanh phát ra.

Hắn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, đó là Đông Ngự Chân Tiên!

Không biết vì nguyên nhân gì, Đông Ngự Chân Tiên đang giằng co với hai Chân Tiên khác.

Xem ra, là vô cùng chật vật.

“Soạt!”

Hai Chân Tiên đó trong nháy mắt đưa mắt nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Trong ánh mắt còn hiện lên một tia sát ý.

Lục Trường Sinh nhướng mày.

Hắn đại khái đoán được một điều.

Đa phần là Đông Ngự Chân Tiên muốn lấy hắn làm bia đỡ đạn.

Chỉ là, Lục Trường Sinh sẽ không bị lừa.

“Hai vị, Lục mỗ với Đông Ngự Chân Tiên cũng là bèo nước gặp nhau, chuyện giữa các ngươi, Lục mỗ sẽ không xen vào.”

Lục Trường Sinh còn lùi về phía sau một khoảng, thể hiện lập trường của mình.

Thấy Lục Trường Sinh tỏ thái độ, sắc mặt của Đông Ngự Chân Tiên hơi thay đổi.

Tâm tư nhỏ vừa nãy của hắn tan tành rồi.

Lục Trường Sinh sẽ không “đội nồi” thay cho hắn.

“Hì hì, nếu đạo hữu không chen vào, vậy thì dễ nói.”

Hai Chân Tiên đó lập tức hiểu ra mọi thứ.

Ánh mắt không thiện lành nhìn chằm chằm Đông Ngự Chân Tiên.

Muốn họa thủy đông dẫn à?

Mọi người không ngốc, không ai bị mắc lừa.

“Đông Ngự Chân Tiên, giao Tiên bảo ra đây đi.”

“Ngươi chỉ là Hồng Trần Tiên, không am hiểu chiến đấu. Mặc dù dựa vào Tiên bảo, thì tính là gì? Ngươi không phải là đối thủ của hai bọn ta, hà tất phải liều mạng với bọn ta?”

Hai Chân Tiên đó lạnh lùng nói.

Thì ra là vì tranh đoạt Tiên bảo.

Đông Ngự Chân Tiên đã sớm đi đến tầng không gian thứ ba.

Thậm chí còn bất ngờ phát hiện một món Tiên bảo.

Kết quả, vẫn chưa cầm Tiên bảo nóng tay, thì đã bị này hai Chân Tiên này phát hiện.

Sau đó tất nhiên là xảy ra một trận đại chiến tranh đoạt.

Tuy Tiên bảo tạm thời vẫn đang ở trong tay của Đông Ngự Chân Tiên, nhưng hắn vẫn không phải là đối thủ của hai Chân Tiên.

Một khi thực sự liều mạng, vậy thì thua thiệt nhất định sẽ là Đông Ngự Chân Tiên.

Sắc mặt của Đông Ngự Chân Tiên vô cùng khó coi.

Hắn vất vả mới đạt được một món Tiên bảo.

Bây giờ sắp giao ra sao?

Thực sự là không cam lòng mà.

Lúc trước hắn đã có kế hoạch.

Đi đến chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên, chỉ xông pha ba tầng đầu.

Còn tầng thứ tư, hắn tuyệt đối sẽ không đi.

Vì tầng thứ tư quá nguy hiểm.

Rất nhiều Chân Tiên đều đã ngã xuống.

Hai tầng trước đó, Đông Ngự Chân Tiên đều không có thu hoạch gì cả.

Bởi vậy tầng không gian thứ ba này, dường như chính là cơ hội cuối cùng của Đông Ngự Chân Tiên.

Đông Ngự Chân Tiên cắn răng, lạnh lùng nói: “Hừ, món Tiên bảo này có thể trấn áp khí vận. Tuy có tổn hại, nhưng có cơ hội chữa lành, các ngươi muốn ta gioa ra sao? Nằm mơ!”

Đông Ngự Chân Tiên chuẩn bị liều mạng.

Hắn không muốn giao Tiên bảo ra ngoài.

“Nếu đã như vậy, vậy thì không trách bọn ta được…”

Ngay lúc hai Chân Tiên đó muốn ra tay.

Thì Lục Trường Sinh đột nhiên mở miệng.

“Đợi đã, Tiên bảo mà vừa nãy các ngươi nói. Nếu như Lục mỗ không nghe lầm, Đông Ngự đạo hữu, món Tiên bảo có thể trấn áp khí vận à?”

Lục Trường Sinh mở miệng, bầu không khí lập tức khẩn trương hẳn lên.

Đông Ngự Chân Tiên dường như nghĩ đến điều gì đó, vì vậy gật đầu nói: “Không sai, món Tiên bảo quả thật có thể trấn áp khí vận! Tuy đã vỡ nát, nhưng có cơ hội chữa khỏi, một khi chữa khỏi là có thể trấn áp khí vận, từ đó có thể bắt tay vào thành lập đạo tràng.”

“Sao vậy, Lục đạo hữu cảm thấy hứng thú à?”

Chương 1467: Đạo hữu hiểu lầm rồi, Lục mỗ bảo ba vị đạo hữu cùng lên! (5)

Đông Ngự Chân Tiên không sợ Lục Trường Sinh không có hứng thú.

Chỉ khi Lục Trường Sinh cảm thấy hứng thú, nước này mới vẩn đục được.

Đến lúc đó hỗn chiến, Đông Ngự Chân Tiên mới có cơ hội thoát thân.

“Tiên bảo trấn áp khí vận…”

Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu, kiềm chế kích động trong lòng.

Hắn đã xông pha ở chiến trường Cổ Tiên Thiên Uyên thời gian dài như vậy.

Hiện tại cũng được xem là có manh mối của Tiên bảo trấn áp khí vận rồi.

Hơn nữa, Tiên bảo lại gần ngay trước mắt.

“Đạo hữu, đừng để bị Tiên bảo làm mờ mắt.”

“Bọn ta là Chân Tiên, lẽ nào ngươi muốn liên thủ với Đông Ngự Chân Tiên?”

“Đừng quên, Đông Ngự Chân Tiên này quỷ kế đa đoan, nếu ngươi nhúng tay vào, thì hậu quả khó lường!”

“Xin đạo hữu thận trọng!”

Giọng điệu của hai Chân Tiên rất nghiêm túc, nhưng trên thực tế lại mang theo một tia uy hiếp.

Chỉ là, Lục Trường Sinh khẽ lắc đầu.

Hắn bước từng bước tới gần Đông Ngự Chân Tiên, đồng thời bình tĩnh như nước, nói: “Hai vị đạo hữu hiểu lầm rồi, không phải Lục mỗ muốn liên thủ với Đông Ngự Chân Tiên.”

“Mà là… ba người các ngươi cùng tiến lên!”

Lục Trường Sinh đứng chắp tay, lặng lặng đứng ở trên hư không.

Ánh mắt lần lượt đảo qua trên thân ba người họ.

Khiến ba cả người của Chân Tiên đều rung động!

Ba Chân Tiên lập tức hiểu ý của Lục Trường Sinh.

Đây là muốn quét ngang ba người họ, mạnh mẽ cướp đoạt Tiên bảo?

Lúc này, Đông Ngự Chân Tiên mở to hai mắt nhìn.

Trên mặt của hai Chân Tiên đó cũng lộ ra vẻ tức giận.

Bọn họ đã gặp mấy Chân Tiên cuồng vọng tự đại.

Nhưng chưa từng thấy ai cuồng vọng hống hách như vậy.

Đây rõ ràng là không xem ba Chân Tiên bọn họ ra gì!

Có thể phớt lờ ba Chân Tiên bọn họ.

Người không biết, còn tưởng rằng Lục Trường Sinh là “Đại Tiên” đó?

Nhưng trên người của Lục Trường Sinh không có chút khí tức nào của “Đại Tiên” cả.

Không phải là Đại Tiên, thì sao dám cuồng vọng đến vậy?

Đông Ngự Chân Tiên nghi ngờ không thôi.

Nhưng hắn không có ý định động thủ.

Bởi vì, người càng nóng nảy hơn là hai vị Chân Tiên kia.

Bình Luận (0)
Comment