Đã tới chiến trường Thiên Ngoại hẳn cũng không dễ gì quay về.
Nếu không Thiên Tiên trên Thiên giới đã không ít ỏi như vậy.
Về phần từ Thiên Tiên đến Kim Tiên, gần như sắp thành truyền thuyết luôn rồi.
Chưa từng nghe thấy bao giờ.
Trước kia Lục Trường Sinh còn cảm thấy, có phải Tiên Nhân trên Thiên giới sắp tàn lụi rồi không.
Nhưng giờ xem ra không phải con đường tu hành của Thiên giới tàn lụi.
Chỉ sợ cả Kim Tiên cũng đi Thiên Ngoại hết rồi.
Thậm chí đoán chừng rất nhiều Thiên Tiên đột phá thành Kim Tiên cũng đều ở ngay chiến trường Thiên Ngoại.
Có điều Lục Trường Sinh cảm thấy, e là Thiên Tiên đi Thiên Ngoại cũng không chỉ vì dấu hiệu.
Nếu như quả thực không có chút lợi ích nào thì sao Thiên Tiên lại tích cực tiến về chiến trường Thiên Ngoại như vậy?
Thiên Tiên, thậm chí cả Kim Tiên sẽ phối hợp vậy ư?
Không thể nào.
Thiên Tiên cũng tốt mà Kim Tiên cũng được, đều là nhân vật uy danh hiển hách.
Đều có ý chí tự thân vô cùng kiên định.
Dù bị cường giả bức bách cũng không có khả năng cam tâm tình nguyện tiến về chiến trường Thiên Ngoại như thế.
Vậy nhất định phải có lợi ích to lớn khiến Thiên Tiên và Kim Tiên đều thèm nhỏ dãi mới được.
Chỉ là Bát Bảo Đại Tiên không biết mà thôi.
Dù sao Bát Bảo Đại Tiên cũng chỉ là một vị Chân Tiên.
Ngay cả Thiên Tiên đều chưa tấn thăng, sao có thể biết Thiên Tiên truy cầu thứ gì?
Nhưng bất kể thế nào, trước tiên Lục Trường Sinh phải tấn thăng Thiên Tiên đã.
Không tấn thăng Thiên Tiên thì ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn đều không có.
Thế là Lục Trường Sinh lại để Kỳ gia mở rộng quy mô thu mua tinh thạch.
Không tiếc bất cứ giá nào, mau chóng thu mua đại lượng tinh thạch để hắn tu hành.
Trong lúc Lục Trường Sinh dốc hết toàn lực, nắm chặt thời gian tu hành tranh thủ sớm ngày thành tựu nhục thân bất hủ.
Đột nhiên, có hai bóng người đứng cách giữa hư không cách đạo tràng Trường Sinh ngàn dặm, nhìn về hướng đạo tràng Trường Sinh đằng xa.
“Nơi đó chính là đạo tràng Trường Sinh?’
Một vị Tiên Nhân trong đó chậm rãi mở miệng.
“Đúng, nơi đó chính là đạo tràng Trường Sinh.”
“Nghe nói Trường Sinh Chân Tiên là lực lượng mới xuất hiện, tên là Lục Trường Sinh. Hắn thực lực vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn ngưng tụ ra ba viên đạo quả, thiên phú siêu tuyệt, về sau có hy vọng tấn thăng Thiên Tiên rất lớn.”
Thái độ của tên Tiên Nhân còn lại rất cung kính.
Tựa hồ thân phận của đối phương rất trân quý.
“Thiên Tiên…”
Tiên Nhân thần bí lộ ra một bộ nụ cười ý vị thâm trường.
Chân Tiên bình thường căn bản đều không biết “Thiên Tiên” ý vị như thế nào.
Một khi thành Thiên Tiên, ngược lại còn chẳng được tiêu dao tự tại như Chân Tiên.
“Dựa theo quy củ, trong trường hợp Chân Tiên không chủ động trêu chọc Thiên Tiên thì Thiên Tiên không được ra tay với Chân Tiên.”
“Ai có thể ngờ chứ? Một khi thành tựu Thiên Tiên lại bó tay bó chân tới vậy…”
Sắc mặt Tiên Nhân thần bí thay đổi liên tục.
Trước đây hắn cũng tưởng một khi thành Thiên Tiên, trở thành Tiên Quân cao cao tại thượng, khắp Thiên giới to lớn này đều có thể tùy ý mình rong ruổi.
Đáng tiếc, chỉ sau khi thành Thiên Tiên chân chính mới có thể hiểu “Thiên Tiên” có ý vị như thế nào.
Thậm chí trong Thiên giới, còn có quy củ với các Thiên Tiên Tiên Quân bọn họ.
Quy củ chỉ có một câu.
Trong trường hợp Chân Tiên không chủ động trêu chọc Thiên Tiên thì Thiên Tiên không được ra tay với Chân Tiên.
Chỉ có một câu như vậy.
Nghe như trăm ngàn chỗ hở.
Tựa hồ có vô số cách để “vòng qua” quy tắc này.
Nhưng Thiên Tiên không dám.
Tuyệt đối không dám giở mánh khóe gì hết.
Bởi vì đây là quy tắc các Đạo Tổ cùng nhau quyết định.
Ai dám vi phạm?
Đạo Tổ có thể quay ngược thời gian.
Dùng mánh khóe nào để “vòng qua” quy tắc cũng không thể che giấu được.
Mạo phạm quy tắc này, chính là mạo phạm Đạo Tổ.
Uy nghiêm của Đạo Tổ không thể phạm!
Chương 1528: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất!Những Tiên Quân thử phá quy tắc thậm chí cả Kim Tiên Tiên Tôn đều đã chết.
“Liệt Dương Tiên Quân, ngài thật sự muốn tới đạo tràng Trường Sinh ư?”
Một tên Tiên Nhân khác nhịn không được mở miệng.
Đối phương gọi “Tiên Quân”, hiển nhiên, Tiên Nhân thần bí này là một vị Thiên Tiên Tiên Quân!
“Đúng, ta phải đi một chuyến, gặp mặt vị Lục Trường Sinh này.”
“Dù sao ta đám con cháu kia của ta đang đứng trước Nhục Thân kiếp, nếu như hắn thu được máu U tộc của Bát Bảo Đại Tiên thật, thì chuyện gì cũng có thể thương lượng.”
“Huống chi, chuyến này ta đi cũng chỉ là muốn thương lượng thôi…”
Nói xong, Liệt Dương Tiên Quân bước ra một bước.
Trong nháy mắt biến thành một tia sáng, bay về phía đạo tràng Trường Sinh.
Bên ngoài đạo tràng Trường Sinh, hai tia sáng hiện ra, đứng giữa hư không.
một tên Tiên Nhân trong đó cao giọng hô: “Liệt Dương Tiên Quân tới gặp Trường Sinh Chân Tiên!”
Thanh âm này truyền vào bên trong đạo tràng Trường Sinh.
“Đoàng.”
Rất nhiều người đều nghe được, trong đầu họ như thể nổ tung.
Bọn hắn nghe thấy gì cơ?
Tiên Quân!
Một vị Tiên Quân đến đây bái phỏng Trường Sinh Chân Tiên.
Chuyện này sao có thể?
Tiên Quân.
Ai cũng biết xưng hô “Tiên Quân” này có nghĩa là gì.
Bởi vì chỉ có Thiên Tiên mới có thể được xưng là Tiên Quân.
Nói cách khác đây là một vị Thiên Tiên tới bái phỏng Lục Trường Sinh.
Thiên Tiên là tồn tại cao cao tại thượng, vượt lên tất cả Chân Tiên và Đại Tiên.
Dù rất nhiều người đều nghe nói qua thế lực nào đó hay gia tộc nào đó có Thiên Tiên tọa trấn.
Thế nhưng có bao người tận mắt thấy qua Tiên Quân chân chính?
Ít ỏi không có mấy.
Tựa hồ cũng chỉ là nghe được lời đồn về Thiên Tiên.
Nhưng không ai thật sự thấy tận mắt.
Mà hiện giờ, bọn hắn đã thật sự gặp được một vị Tiên Quân, Liệt Dương Tiên Quân!
Đã dám hô to hai tiếng “Tiên Quân”, vậy chắc chắn không phải là giả.
Đây chính là một vị Tiên Quân chân chính!
“Tiên Quân sao lại tới bái phỏng Trường Sinh Chân Tiên?”
“Không rõ. Tiên Quân cao cao tại thượng, thường thì có rất ít người có thể nhìn thấy bọn hắn, giờ thế mà lại công khai lộ diện như vậy?”
“Một vị Tiên Quân, không biết rốt cuộc có chuyện gì cần làm nhỉ?”
Thậm chí một số người còn cảm thấy Liệt Dương Tiên Quân này đến không có ý tốt.
“Ừm?”
“Tiên Quân?”
Lúc này, Lục Trường Sinh đang tĩnh tu trong đạo tràng Trường Sinh cũng cảm nhận được dị trạng.
Hắn tỉnh lại từ trạng thái tu luyện.
Một vị Thiên Tiên Tiên Quân, hắn không thể không để ý được.
“Cho mời Liệt Dương Tiên Quân.”
Lời Lục Trường Sinh nói vang lên trong toàn bộ trong đạo tràng.
Sau đó đạo tràng chủ động mở ra một đường.
Liệt Dương Tiên Quân không có chút do dự, dẫn theo một tên Chân Tiên sau lưng, trong nháy mắt bay vào bên trong đạo tràng Trường Sinh.
“Ừm?”
“Đạo tràng Trường Sinh này…”
“Món Tiên bảo kia… Tiên bảo cấp độ Thiên Tiên?”
Nguyên bản Liệt Dương Tiên Quân vẫn luôn giữ thần sắc trấn định nhẹ nhàng, tựa như hết thảy đều đang nằm trong lòng bàn tay, sau khi bước vào đạo tràng Trường Sinh, trong nháy mắt sắc mặt hơi đổi.
Tiên bảo!
Nói chính xác hơn, Tiên bảo Trấn Long Trụ khiến Liệt Dương Tiên Quân cảm nhận được áp lực.
Rõ ràng Trấn Long Trụ không phải Tiên bảo bình thường.
Dùng Trấn Long Trụ thành lập đạo tràng, lại thêm viên đạo quả của Lục Trường Sinh ba, dẫn đến đạo tràng Trường Sinh vô cùng cường đại.
Thậm chí mạnh đến mức vượt ra khỏi cấp độ Chân Tiên.
Ngay cả Liệt Dương Tiên Quân, đường đường là Thiên Tiên nhưng dường như cũng có một tia kiêng kị.
Thậm chí hắn đã cảm thấy hơi hối hận.
Không nên tuỳ tiện xâm nhập đạo tràng của Lục Trường Sinh.
Xâm nhập đạo tràng của đối phương là điều tối kỵ.
Lúc đầu thấy Lục Trường Sinh chỉ là Chân Tiên đã khiến Liệt Dương Tiên Quân buông lỏng cảnh giác.
Nhưng bây giờ, Liệt Dương Tiên Quân không thể buông lỏng nổi.
Nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng chỉ có thể bay về phía đại điện của đạo tràng.
Liệt Dương Tiên Quân nhanh chóng tới đại điện.
Trong đại điện chỉ có một người, ngồi trên ghế chủ tọa cao cao.
Dù nhìn thấy Liệt Dương Tiên Quân cũng không có ý định đứng dậy nghênh đón.
“To gan!”
“Gặp Tiên Quân nhà ta mà còn dám vô lễ như thế à?”
Chân Tiên bên cạnh Liệt Dương Tiên Quân đột nhiên mở miệng quát lớn, mặt mũi tràn đầy phẫn nộ.
“Ừm?”
Lục Trường Sinh khẽ nheo mắt.
Xem ra Liệt Dương Tiên Quân đến với ý đồ không tốt rồi đây.
Dù sao cũng là Liệt Dương Tiên Quân chủ động đến đây bái phỏng, kết quả giờ lại để cho thủ hạ nói ra lời này.
Đây là gì?
Ra oai phủ đầu hay là đánh đòn tâm lý?
Thế nhưng nơi này là đạo tràng Trường Sinh, là địa bàn của Lục Trường Sinh.
“Trấn.”
Lục Trường Sinh lười nói nhiều.
Tâm niệm vừa động, sức mạnh của đạo tràng Trường Sinh trong nháy mắt phủ xuống Chân Tiên bên cạnh Liệt Dương Tiên Quân.
“Rầm.”
Chân Tiên bên cạnh Liệt Dương Tiên Quân cảm giác bốn phương tám hướng giống như đều có một luồng sức mạnh khủng bố, trong nháy mắt đè xuống người hắn.
Nguồn sức mạnh kia quá kinh khủng.
Dù hắn là Chân Tiên nhưng chỉ sợ cũng không gánh được.
Lúc này hắn mới thấy sợ.
Hắn dường như mới hiểu ra, nơi này là đạo tràng Trường Sinh, là địa bàn của Lục Trường Sinh.
Dù bên cạnh hắn có Liệt Dương Tiên Quân.
Thế nhưng nếu đôi bên thật sự trở mặt, Lục Trường Sinh có thể giết hắn bất cứ lúc nào.
“Lục đạo hữu cần gì phải tức giận?”
Liệt Dương Tiên Quân cười nói.
Hắn chỉ khẽ vươn tay, áp lực trên người Chân Tiên lập tức biến mất.
Thế nhưng đây không phải là khiến áp lực biến mất thật.
Mà là tất cả áp lực đều rơi xuống người Liệt Dương Tiên Quân.
Trong nhất thời, Lục Trường Sinh và Liệt Dương Tiên Quân, kỳ thực đang giao phong một cách vô tình.
Lục Trường Sinh hội tụ toàn bộ sức mạnh của đạo tràng, mà Liệt Dương Tiên Quân cũng chỉ có sức mạnh tự thân.
Nhưng đối phương lại là Thiên Tiên.
Thiên Tiên và đạo tràng Trường Sinh cùng giao phong.
Đương nhiên, đây không phải chính diện giao phong.
Vẻn vẹn chỉ là va chạm với nhau thôi.
Thậm chí cũng không dốc toàn lực.
Lục Trường Sinh cảm giác được sức mạnh của toàn bộ đạo tràng hội tụ đến cùng một chỗ, nhưng dường như vẫn không cách nào trấn áp được Liệt Dương Tiên Quân.
Chương 1529: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất! (2)Mà Liệt Dương Tiên Quân cũng cảm nhận được sức mạnh như là như dời non lấp bể không ngừng cuốn tới.
Dù là hắn là Thiên Tiên nhưng dường như cũng cảm giác được phải cố hết sức.
Chuyện này khiến trong lòng Liệt Dương Tiên Quân kinh thán không thôi.
Đây thật sự là đạo tràng của một vị Chân Tiên ư?
Xem ra lúc trước hắn cảm ứng là đúng.
Đạo tràng này vô cùng khủng bố.
Thật muốn liều mạng tranh đấu, giờ hắn đang ở trong đạo tràng của Lục Trường Sinh, rất có thể sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
“Lục đạo hữu, lần này bản Tiên Quân tới đây là thật tâm thực lòng tới bái phỏng.”
Liệt Dương Tiên Quân mở miệng.
Vừa mở miệng đã lập tức liền khiến bầu không khí hòa hoãn lại.
Lục Trường Sinh cũng biết, một khi động thủ trong đạo tràng, hắn cũng không thể nắm chắc phần thắng.
Đạo tràng có thể sẽ bị hủy.
Bởi vậy hắn cũng thu lại sức mạnh.
Thế nhưng vị Liệt Dương Tiên Quân này thật sự tới bái phỏng ư?
Lục Trường Sinh cảm thấy chưa chắc.
Thiên Tiên Tiên Quân có địa vị cao cỡ nào?
Hắn đến đạo tràng Trường Sinh là vì bái phỏng một Chân Tiên ư?
Nói ra chẳng ai tin được!
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không truy cứu mà là bình tĩnh hỏi: “Liệt Dương Tiên Quân lần này đến là có chuyện gì?”
Liệt Dương Tiên Quân vừa cười vừa nói: “Kỳ thực cũng không có việc lớn gì, nghe nói Lục đạo hữu cứu được một vị Chân Tiên, thu được rất nhiều bảo vật của Bát Bảo Đại Tiên.”
“Chuyến này bản Tiên Quân cũng chỉ là muốn hỏi về máu U tộc của Bát Bảo Đại Tiên thôi.”
“Chỉ có mỗi chuyện này, mong Lục đạo hữu từ bỏ những thứ yêu thích.”
Mắt Lục Trường Sinh đột nhiên co rụt lại.
Đối phương thế mà biết tới máu U tộc?
Nhưng ngẫm lại thân phận của đối phương, chuyện đó tựa hồ cũng rất bình thường.
Dù sao đối phương chính là Thiên Tiên Tiên Quân.
Một vị Thiên Tiên biết trên người Bát Bảo Đại Tiên có máu U tộc có gì khó khăn sao?
Thậm chí chắc chắn Liệt Dương Tiên Quân cũng biết máu U tộc có tác dụng gì.
Nếu không cũng sẽ không tìm đến đây đòi.
Nhưng một vị Thiên Tiên Tiên Quân đã có nhục thân bất hủ, còn cần dùng máu U tộc làm gì?
Lục Trường Sinh không trả lời ngay mà lại tiếp tục hỏi: “Máu U tộc chỉ sợ không có tác dụng gì với Tiên Quân?”
Liệt Dương Tiên Quân cũng không giấu diếm, gật đầu nói: “Máu U tộc đúng là không có tác dụng với bản Tiên Quân, nhưng dưới trướng bản Tiên Quân có một ít Chân Tiên, bọn hắn không thành Thiên Tiên được nhưng lại muốn sống tiếp, thế nên máu U tộc cũng có tác dụng.”
“Nếu Lục đạo hữu đã hỏi như vậy thì hẳn là cũng biết tác dụng của máu U tộc. Không biết máu U tộc của Bát Bảo Đại Tiên còn thừa lại bao nhiêu?”
Lục Trường Sinh khẽ híp mắt.
“Một giọt!”
Lục Trường Sinh cũng không nói nhảm, lập tức gọi Cự Phủ Tiên Nhân đến.
Đồng thời để Cự Phủ Tiên Nhân lấy ra bình sứ đựng máu U tộc trước mặt mọi người.
Thật sự chỉ có một giọt.
Một giọt máu U tộc, căn bản là không có tác dụng gì nhiều.
Về phần Lục Trường Sinh nói dối?
Chuyện đó không có khả năng.
Lục Trường Sinh có nói dối hay không tất nhiên Liệt Dương Tiên Quân có thể phân rõ.
Chính vì biết Lục Trường Sinh không nói dối nên Liệt Dương Tiên Quân mới cảm thấy tiếc nuối.
Chuyến này lại mất công không rồi.
“Tiên Quân, ngài đã đi qua chiến trường Thiên Ngoại chưa?”
Lục Trường Sinh đột nhiên hỏi.
“Hử?”
“Ngươi cũng biết chiến trường Thiên Ngoại sao?”
“Cũng đúng, ngươi cũng lấy được máu U tộc của Bát Bảo Đại Tiên, biết chiến trường Thiên Ngoại cũng không có gì lạ.”
“Không sai, bản Tiên Quân đã tới chiến trường Thiên Ngoại.”
Liệt Dương Tiên Quân khẽ gật đầu, thản nhiên thừa nhận.
“Nếu Tiên Quân đã tới chiến trường Thiên Ngoại, vậy thì chiến trường Thiên Ngoại có U tộc mà, muốn lấy được máu U tộc khó lắm sao?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Chuyện này quả thực khiến hắn thấy rất khó hiểu.
Máu U tộc đến từ U tộc.
Mà Thiên Tiên chém giết cùng U tộc tại chiến trường Thiên Ngoại.
Thu hoạch máu U tộc hẳn phải rất dễ dàng.
Sao Liệt Diễm Tiên Quân lại bỏ gần tìm xa, nhất định phải chạy đến đạo tràng của hắn đòi máu U tộc?
Liệt Dương Tiên Quân nhìn qua Lục Trường Sinh.
Xem ra Lục Trường Sinh thật sự không biết.
“Lục đạo hữu, ngươi không phải Thiên Tiên, chưa từng tới chiến trường Thiên Ngoại, không biết chuyện về U tộc cũng là điều bình thường.”
“U tộc rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn so với Tiên tộc chúng ta. Số lượng U tộc kỳ thực cũng không tính là nhiều, thế nhưng dưới trướng U tộc khống chế rất nhiều tộc đàn sinh mệnh kỳ dị, tác dụng của mỗi một loại tộc đàn đều không giống nhau.”
“Chiến trường Thiên Ngoại nói ra thì là chúng ta đánh với U tộc, nhưng trên thực tế lại là chúng ta đánh với sinh mệnh dưới trướng bị U tộc khống chế. U tộc chân chính rất ít ra mặt, càng đừng nói tới chém giết U tộc, từ đó thu hoạch được máu của chúng.”
Nghe Liệt Dương Tiên Quân nói, Lục Trường Sinh như bừng tỉnh đại ngộ.
Thì ra máu U tộc thực ra vô cùng trân quý, rất khó lấy được.
Thật ra suy nghĩ kỹ một chút cũng biết.
Nếu như máu U tộc lấy được dễ dàng như vậy Chân Tiên trong Thiên giới chẳng phải người người đều có thể vượt qua Nhục Thân kiếp ư?
Không đến mức phải tranh đoạt máu U tộc trong tay Bát Bảo Đại Tiên tới sứt đầu mẻ trán.
Cũng vì trân quý cho nên mới phải dốc sức tranh đoạt máu U tộc trong tay Bát Bảo Đại Tiên.
Thậm chí đường đường là Tiên Quân cũng muốn có.
Có điều Lục Trường Sinh chỉ có mỗi một giọt máu U tộc, đương nhiên sẽ không cho Liệt Dương Tiên Quân.
Trong nhất thời, bầu không khí có phần ngột ngạt, chỉ là không đến mức giương cung bạt kiếm như ban đầu.
Dù sao giờ máu U tộc chỉ còn có một giọt, vậy thì có với không có cũng không khác gì nhiều.
Đã không có mục tiêu tranh đoạt, bầu không khí giữa đôi phương tất nhiên sẽ không căng thẳng như vậy.
“Nếu không có máu U tộc, vậy bản Tiên Quân cáo từ.”
Nói xong, Liệt Dương Tiên Quân trực tiếp đứng dậy rời đi.
“Vèo.”
Hai người rất nhanh liền ra khỏi đạo tràng Trường Sinh.
“Phù…”
Chương 1530: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất! (3)Sau khi rời khỏi đạo tràng Trường Sinh, Liệt Dương Tiên Quân mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao, ở trong đạo tràng Trường Sinh hắn cũng cảm thấy bị kiềm chế, không thoải mái chút nào.
“Tiên Quân, ngài sao phải khách khí với một kẻ chỉ là Chân Tiên như thế? Cho dù có đạo tràng nhưng cũng chỉ là đạo tràng Chân Tiên…”
Chân Tiên bên cạnh Liệt Dương Tiên Quân nhịn không được hỏi.
Tính tình Tiên Quân nhà mình thế nào hắn biết rất rõ, có bao giờ đối phương khách khí với một Chân Tiên như vậy đâu?
Chuyện này không bình thường!
“Hừ, ngươi cho rằng Lục Trường Sinh là Chân Tiên bình thường sao? Đạo tràng Trường Sinh của hắn e là Thiên Tiên đi vào đánh nhau thật thì Thiên Tiên không chết cũng phải lột một lớp da.”
“Người này đã thành lập đạo tràng, đại thế đã thành, hắn còn ngưng tụ ra ba viên đạo quả, về sau tấn thăng Thiên Tiên là chuyện sớm hay muộn thôi.”
“Các ngươi về sau tuyệt đối không nên đối địch với người nọ, nhớ lấy.”
Liệt Dương Tiên Quân trầm giọng nhắc nhở thuộc hạ.
Trong lòng Chân Tiên kia run lên.
Ngay cả Tiên Quân cũng nói đừng đối địch, vậy chắc chắn không sai.
Lục Trường Sinh này thế mà khiến Tiên Quân nhà mình phải kiêng kị tới vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Sau đó hai người Liệt Dương Tiên Quân không ở lại lâu, họ bay về phía chân trời, biến mất không còn tăm tích.
Trong đại điện của đạo tràng Trường Sinh, ánh mắt Lục Trường Sinh sâu không thấy đáy.
“Tiên Quân…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Tiên Tiên Quân.
Thậm chí, trên “sân nhà” của hắn là đạo tràng Trường Sinh mà hắn cũng không chắc có thể lưu chân Liệt Dương Tiên Quân.
Không thể không nói, Thiên Tiên đúng là vượt trội hơn Chân Tiên.
Ngay cả Đại Tiên, nếu như bước vào đạo tràng của Lục Trường Sinh chẳng phải là mặc cho Lục Trường Sinh xâm lược sao?
Nhưng Thiên Tiên thì khác.
Liệt Dương Tiên Quân sở dĩ dám vào vào đạo tràng Trường Sinh vì đối phương chắc chắn có thể lấy sức một mình đánh vỡ đạo tràng.
Nhưng có lẽ Liệt Dương Tiên Quân không biết đạo tràng của Lục Trường Sinh không tầm thường.
Bất kể là Tiên bảo hay đạo quả đều không phải thứ Chân Tiên bình thường có thể so sánh.
Dù sao Liệt Dương Tiên Quân không nắm chắc, bởi vậy hắn mới rời khỏi đạo tràng Trường Sinh.
Đây chỉ là một vị Tiên Quân.
Nếu là hai vị Tiên Quân, thậm chí ba vị Tiên Quân thì sao?
Đương nhiên, Thiên Tiên không có rảnh rỗi như vậy, ai nấy đều nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Nhất là trong tình cảnh máu U tộc chỉ có một giọt, Lục Trường Sinh cũng chỉ có mỗi máu U tộc mới khiến Thiên Tiên cảm thấy hứng thú.
“Máu U tộc…”
Trong khoảng thời gian này Lục Trường Sinh đã phân tích máu U tộc.
Máu U tộc quả là rất thần kỳ.
Nhưng dù đã phân tích thấu triệt, cũng không thể mang đến bất cứ trợ giúp nào cho Lục Trường Sinh.
Có điều lần này Liệt Dương Tiên Quân tới đạo tràng Trường Sinh cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt.
Chí ít thông qua Liệt Dương Tiên Quân, Lục Trường Sinh cũng hiểu rõ hơn về chiến trường Thiên Ngoại.
Đúng là có một nơi gọi là chiến trường Thiên Ngoại.
Đúng thật là phải đối mặt U tộc.
Thế nhưng không giống trong tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Các Tiên Nhân không chém giết cùng U tộc.
Ngược lại bọn hắn chém giết cùng sinh mệnh do U tộc khống chế.
U tộc ngược lại như là thống soái tọa trấn sau màn.
Thậm chí qua giọng điệu của Liệt Dương Tiên Quân còn có thể suy đoán ra, Tiên tộc hẳn đang ở thế yếu.
Tình trạng hiện tại không thể lạc quan.
Đương nhiên, chuyện này không liên quan gì tới Lục Trường Sinh.
Chiến trường Thiên Ngoại có Đạo Tổ tọa trấn, không cần những kẻ khác bận tâm.
Lục Trường Sinh tiếp tục luyện hóa tinh thạch để tu luyện, tiếp tục gia tăng đặc tính Nhục Thân Bất Hủ.
Theo thời gian từng ngày trôi qua, Lục Trường Sinh lại rơi vào trạng thái chuyên tâm tu hành.
Thời gian tiếp theo không còn bất cứ kẻ nào tới quấy rầy hắn nữa.
Còn những chuyện vặt vãnh, Lục Trường Sinh đều giao cho mấy người Cự Phủ Tiên Nhân và Thương Lan Chân Tiên.
Lục Trường Sinh cũng có thời gian tu hành an bình.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Tu hành không hỏi thời gian, trong chớp mắt đã qua hai mươi năm.
Lục Trường Sinh chưa bao giờ bế quan lâu như vậy.
Thế nhưng chỉ có hai mươi năm, đối với Chân Tiên có mười mấy vạn năm tuổi thọ mà nói thật sự không đáng nhắc tới.
Có lẽ mọi người tùy tiện bế quan đều mất mấy trăm hơn ngàn năm.
Có điều Lục Trường Sinh không cần bế quan lâu như vậy.
Bởi vì hai mươi năm tu hành không gián đoạn đã giúp nhục thân của Lục Trường Sinh hoàn toàn có đặc tính bất hủ.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn lập tức mở bảng thuộc tính ra xem xét tình trạng của mình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 53.080.000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần đạo quả: 36% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 42% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 6% (Thần Thông Vĩ Lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: 99%
Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp độ Chân Tiên
Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển
Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn
Trên bảng thuộc tính, ngộ tính đang tăng một cách ổn định.
Giờ đã vượt qua 50 triệu điểm.
Khoảng cách 100 triệu điểm không còn xa nữa.
Sau đó chính là Hồng Trần đạo quả.
Lục Trường Sinh không bỏ hết thời gian để luyện hóa tinh thạch.
Thời gian còn lại, Lục Trường Sinh luôn tu luyện Thần Thông Hư Giới.
Ngày qua ngày, năm qua năm, mỗi năm Hồng Trần đạo quả tăng lên 1%, sau hai mươi năm tăng lên 20% tiến độ, từ đó đạt đến 36% như hiện tại.
Uy lực của Thần Thông Hư Giới tăng vọt.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn có cảm giác mình có thể cùng Thiên Tiên tranh phong.
Đương nhiên, loại cảm giác này có phải là ảo giác hay không cũng rất khó nói.
Nhưng biến hóa lớn nhất tất nhiên là đặc tính Nhục Thân Bất Hủ, đã đạt đến 99% tiến độ.
Hoặc là nói, đoạn thời gian trước đã đạt đến 99% tiến độ.
Thế nhưng tới giờ này dường như vẫn dừng lại ở 99% tiến độ.
Nhưng Lục Trường Sinh biết rõ, đó không phải dừng lại mà là đang chuẩn bị nghênh đón lột xác.
Chương 1531: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất! (4)Một khi đặc tính Nhục Thân Bất Hủ đạt đến 100% tiến độ.
Vậy cũng có nghĩa là nhục thân của Lục Trường Sinh sẽ bất hủ.
Nhục thân bất hủ chính là cùng trời đất đồng thọ, thành tựu Thiên Tiên!
Lục Trường Sinh có thể cảm giác được, giờ phút ấy đã không còn xa nữa.
Lục Trường Sinh tiếp tục luyện hóa một từng viên tinh thạch, tiếp tục không ngừng nghỉ.
Không biết sau bao lâu, khi hắn luyện hóa một viên tinh thạch xong, bỗng nhiên trong cơ thể vang rền một tiếng.
Một cảm giác kỳ dị tự nhiên sinh ra.
Nhục thể của hắn tựa hồ đang dần lột xác.
Đúng. Là lột xác!
Giờ phút này nhục thân của Lục Trường Sinh đang kịch liệt lột xác.
Từ trong ra ngoài, điên cuồng lột xác.
Nguyên bản nhục thể của hắn đã có rất nhiều đặc tính bất hủ.
Nhưng bây giờ, những này đặc tính bất hủ đang cùng nhục thân sinh ra một loại biến hóa vô cùng thần kỳ.
Loại cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Lục Trường Sinh đã dừng việc luyện hóa tinh thạch.
Hắn lẳng lặng cảm thụ nhục thân biến hóa.
“Rầm.”
Không biết qua bao lâu.
Lục Trường Sinh cảm giác nhục thân của mình cuối cùng cũng hoàn thành lột xác.
“Ầm.”
Chấn động.
Bên trong cơ thể Lục Trường Sinh rung động dữ dội.
Cùng lúc đó, ba viên đạo quả trong cơ thể hắn thế mà đều đang kịch liệt chấn động.
Huyết Nhục đạo quả và Vạn Linh đạo quả chấn động kịch liệt nhất.
Thậm chí, ba viên đạo quả đã hiển hiện ra.
Khiến cả tòa đạo tràng đều chấn động.
Có điều Lục Trường Sinh cũng không sốt ruột.
Hắn phúc chí tâm linh, đã biết biến hóa trong thời khắc này có nghĩa là gì.
Lột xác!
Hắn đang lột xác.
Từ Chân Tiên lột xác thành Thiên Tiên!
Tấn thăng Thiên Tiên, chính là chuyện nước chảy thành sông như thế.
Sau khi nhục thân bất hủ chính là Thiên Tiên.
Vô vàn Tiên Linh chi khí điên cuồng rót vào trong cơ thể.
Ba viên đạo quả cũng xảy ra một chút biến hóa từ nơi sâu xa.
Động tĩnh này quá lớn, toàn bộ đạo tràng đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nhất là các Chân Tiên như Thương Lan Chân Tiên và Cự Phủ Tiên Nhân.
Bọn hắn cảm thụ càng rõ ràng hơn so với người bình thường.
Đặc biệt là bọn hắn cảm nhận được áp lực từ đạo tràng đang tăng vọt.
Dù bọn hắn là Chân Tiên nhưng dường như cũng cảm thấy chấn động không gì sánh nổi.
“Có chuyện gì thế nào? Sao áp lực của đạo tràng lại tăng cường lên rất nhiều, thậm chí ta còn cảm thấy có chút tim đập nhanh.”
“Loại khí tức này… thật đáng sợ. Giống hệt như ngày đó Liệt Dương Tiên Quân tiến vào đạo tràng. Không, so với khí tức của Liệt Dương Tiên Quân còn khủng bố hơn.”
“Chẳng lẽ Lục đạo hữu tấn thăng Thiên Tiên?”
“Mới qua bao nhiêu năm…”
Một số người lập tức mở to hai mắt nhìn.
Bọn hắn đoán được.
Thiên Tiên!
Chỉ có tấn thăng Thiên Tiên thì đạo tràng mới có chấn động to lớn như vậy.
Đây chính là Thiên Tiên đấy.
Thậm chí đó là tồn tại trong truyền thuyết.
Rất nhiều người chỉ nghe nói về Thiên Tiên chứ chưa từng được gặp.
Càng đừng nói tới việc tận mắt nhìn thấy một vị Chân Tiên tấn thăng Thiên Tiên.
Nhưng rất nhiều người đều biết rõ, nếu nói ai có hy vọng tấn thăng Thiên Tiên nhất thì chắc chắn chính là Lục Trường Sinh.
Nếu người ngưng tụ ba viên đạo quả như Lục Trường Sinh cũng không cách nào tấn thăng Thiên Tiên thì còn có ai có thể tấn thăng Thiên Tiên nữa đây?
Người trong toàn bộ đạo tràng đều nhìn thấy, trong hư không có ba viên đạo quả to lớn.
Đó là đạo quả của Lục Trường Sinh.
Giờ phút này, ba viên đạo quả đều đang tản ra khí tức cực kỳ đáng sợ.
Nhất là Huyết Nhục đạo quả.
Tựa hồ đã phát sinh biến hóa đặc thù.
Toàn bộ Tiên Linh chi khí trong đạo tràng đều rót vào trong nhục thân của Lục Trường Sinh.
Tình trạng này kéo dài đại khái một tháng.
Một tháng sau, Lục Trường Sinh mở mắt.
Hắn cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có.
Như thể có nguồn tinh lực vô cùng vô tận đang chảy trong người mình.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 53.080.000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần đạo quả: 36% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 52% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 26% (Thần Thông Vĩ Lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: Nhục thân bất hủ
Yên Diệt Thần Nhãn: Cấp độ Chân Tiên
Sát Sinh Đạo: Cửu chuyển
Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn
Trên bảng thuộc tính, tiến độ của Huyết Nhục đạo quả tăng vọt lên 20%, ngay cả Vạn Linh đạo quả cũng tăng 10% tiến độ.
Hồng Trần đạo quả không gia tăng, hẳn là có liên quan với tính đặc thù của Hồng Trần đạo quả.
Mà quan trọng nhất chính là đặc tính Nhục Thân Bất Hủ.
Đó đã không phải là đặc tính bất hủ bình thường.
Mà là nhục thân bất hủ chân chính!
Lục Trường Sinh đưa ý thức đắm chìm vào trong nhục thân.
Hắn có thể thấy trong nhục thân, cơ hồ mỗi một tấc đều đang tỏa sáng óng ánh.
Mỗi một tấc nhục thân đều tràn đầy khí tức bất hủ.
Đây mới thực sự là bất hủ!
Lục Trường Sinh lập tức hiểu ra.
Loại nhục thân này mới thật sự là cùng trời đất đồng thọ.
Chỉ cần thiên địa bất diệt thì về mặt lý thuyết, nhục thân có thể tồn tại vĩnh viễn.
Dù một ngày nào đó ý thức của Lục Trường Sinh chết đi thì nhục thân cũng sẽ không mục nát.
Mà vẫn luôn tồn tại.
Thẳng đến khi đất trời cũng tan vỡ.
“Cùng trời đất đồng thọ…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Giờ khắc này, hắn dường như càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của từ này.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng biết, đây mới chỉ là nhục thân bất hủ mà thôi.
Nhục thân bất hủ, không có cách nào trở thành bất hủ chân chính.
Vẫn còn có pháp lực bất hủ, đạo quả bất hủ, tâm linh bất hủ.
Thậm chí cuối cùng là ngã đạo bất hủ.
Chỉ có hết thảy những thứ này đều bất hủ đó mới là bất hủ chân chính.
Thiên địa diệt nhưng ta bất diệt.
Đạo của ta vĩnh viễn tồn tại!
Nghe nói Đạo Tổ chính là loại cảnh giới này.
Đương nhiên loại cảnh giới này quá vĩ đại.
Vĩ đại đến khó mà tưởng tượng nổi.
Vượt xa khỏi tưởng tượng của Lục Trường Sinh.
Hắn hiện giờ chỉ có thể làm tới mức “nhục thân bất hủ” mà thôi.
Tương đương với việc mới bước ra bước đầu tiên trong “bất hủ”.
Chương 1532: Tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, đồng thọ cùng trời đất! (5)Thế nhưng dù là bước đầu tiên cũng có vô số người khó lòng vượt qua được.
“Thiên Tiên!”
Lục Trường Sinh bay ra khỏi động phủ.
Nhục thể của hắn lơ lửng trên khoảng không của đạo tràng.
Giờ phút này, vô số người trong đạo tràng đều minh bạch Lục Trường Sinh đã đột phá.
Ai nấy đều vô cùng kích động và hưng phấn.
Cơ hồ đều quỳ rạp xuống đất, cao giọng hô: “Chúc mừng Tiên Quân tấn thăng Thiên Tiên, nhục thân bất hủ, cùng trời đất đồng thọ!”
Thanh âm trùng trùng điệp điệp, quanh quẩn khắp đạo tràng.
Tất cả mọi người mừng rỡ như điên, trong lòng vô cùng kích động.
Thiên Tiên!
Đây chính là Thiên Tiên đấy!
Từ hôm nay trở đi, đạo tràng Trường Sinh không còn là đạo tràng của Chân Tiên.
Mà là đạo tràng của Thiên Tiên!
Đừng nói là trong phạm vi vạn dặm.
Dù là phạm vi mười vạn dặm, phạm vi trăm vạn dặm, thậm chí phạm vi ngàn vạn dặm đi nữa, đạo tràng Trường Sinh cũng có thể xưng là bá chủ.
Vô số đạo tràng Chân Tiên đều phải cúi đầu thần phục đạo tràng Trường Sinh.
Chỉ vì hai chữ.
Thiên Tiên!
Mà Lục Trường Sinh, cũng sẽ thành Tiên Quân cùng trời đất đồng thọ!
Một ngày này, đạo tràng Trường Sinh toả ra ánh sáng chói lọi.
Ngay sau đó một luồng uy áp kinh khủng phát ra từ trong đạo tràng Trường Sinh, trùng trùng điệp điệp, quét sạch bốn phương.
Lộc Thành vẫn phồn vinh như trước.
Dù đạo tràng Trường Sinh quật khởi nhưng cũng không ảnh hưởng tới địa vị của Lộc Thành.
Dù sao thì đạo tràng Trường Sinh vẫn tương đối phong bế.
Thế nhưng một ngày này.
Một luồng khí thế đáng sợ từ trong hư không cuốn tới.
Toàn bộ Lộc Thành đều có thể cảm nhận được.
“Đây là khí thế gì vậy?”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
“Sao ta lại cảm nhận được một luồng khí tức bất hủ?”
“Bất hủ… Nhục thân bất hủ? Có ai đó nhục thân bất hủ, tấn thăng Thiên Tiên?”
“Cái gì, Thiên Tiên?”
“Mau nhìn kìa, trong hư không có một bóng người… đó là từ phía đạo tràng Trường Sinh.”
“Chẳng lẽ Trường Sinh Chân Tiên tấn thăng Thiên Tiên rồi?”
Trong Lộc Thành có rất nhiều Chân Tiên.
Bọn hắn kiến thức rộng rãi, tất nhiên có thể nhận ra luồng khí thế này có ý nghĩa gì ngay.
Chỉ khi nào tấn thăng Thiên Tiên mới có loại khí thế này.
Loại khí tức bất hủ này còn khiến bọn hắn mê muội.
Vô số Chân Tiên kẻ trước ngã xuống kẻ sau tiến lên, cũng chỉ vì muốn có được loại đặc tính bất hủ này.
Tiếc là Chân Tiên muốn nhục thân sinh ra đặc tính bất hủ thật sự rất khó.
Lộc Đại Tiên cũng cảm nhận được luồng khí tức này.
Ánh mắt của hắn lập tức hướng về phía đạo tràng Trường Sinh.
Không như những người khác, Lộc Đại Tiên khống chế Lộc Thành, bởi vậy hắn vô cùng rõ ràng, loại khí tức này đến từ chỗ nào, mà mang ý nghĩa thế nào.
Thậm chí vì hắn chưởng khống đạo tràng nên còn có thể phát hiện luồng khí tức này mang một loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Lục Trường Sinh!
Đúng, đây chính là khí tức của Lục Trường Sinh.
Trong đó có khí tức bất hủ nồng đậm.
Điều này có nghĩa là gì, Lộc Đại Tiên biết rõ rành rành.
Thiên Tiên!
Đây chính là khí tức của Thiên Tiên!
Lộc Đại Tiên thật sự không dám tin vào hai mắt của mình nữa.
Bất kể thế nào hắn cũng không dám tin.
Giờ mới qua bao lâu?
Cho dù Lục Trường Sinh có thiên phú, thậm chí là thiên phú tuyệt luân.
Thế nhưng với ngần ấy thời gian, sao Lục Trường Sinh có thể khiến nhục thân bất hủ rồi tấn thăng Thiên Tiên được?
Đây quả thực là chuyện thiên phương dạ đàm!
“Vèo.”
Lộc Đại Tiên gần như bay ra khỏi Lộc Thành ngay lập tức.
Hắn nhanh chóng bay lên hư không.
Đi tới trong hư không, tới gần đạo tràng Trường Sinh.
Càng đến gần đạo tràng Trường Sinh, hắn lại càng có thể cảm nhận rõ ràng luồng khí tức bất hủ nồng đậm kia hơn.
Không có gì để nghi ngờ nữa, phỏng đoán của hắn hoàn toàn chính xác.
Lục Trường Sinh đã tấn thăng Thiên Tiên.
Trong nhất thời, Lộc Đại Tiên ngây ra như phỗng.
Bộ dáng như kẻ thất hồn lạc phách.
Nghĩ lại lựa chọn ở thành Xích Nguyệt khi ấy, Lộc Đại Tiên thật sự hối hận.
Có rất nhiều Tiên Nhân có suy nghĩ giống Lộc Đại Tiên.
Theo thời gian trôi qua.
Tin tức dần dần lan rộng.
Rất nhiều người đều biết, Lục Trường Sinh đã thành tựu Thiên Tiên.
Trường Sinh Chân Tiên, hiện tại đã biến thành Trường Sinh Tiên Quân!
Thế nhưng đạo tràng Trường Sinh vẫn bình yên như cũ.
Lục Trường Sinh đã hoàn toàn đánh vững cảnh giới.
Giờ hắn đã là Thiên Tiên.
Đạo tràng Trường Sinh này cũng từ đạo tràng của Chân Tiên biến thành đạo tràng của Thiên Tiên rồi.
Đạo tràng cũng cần lột xác.
Điểm khác biệt rõ nhất chính là phạm vi bao phủ.
Đạo tràng của Thiên Tiên thường sẽ bao phủ phạm vi rất khổng lồ.
Có điều Lục Trường Sinh đã có kế hoạch mở rộng đạo tràng từ trước rồi.
Lúc trước khi hắn thành lập đạo tràng Trường Sinh cũng đã lên kế hoạch sau này mở rộng đạo tràng Trường Sinh thế nào.
Giờ cũng đã đến lúc mở rộng đạo tràng Trường Sinh như kế hoạch.
Về phần phương hướng mở rộng, tất nhiên là dãy núi Huyết Trạch!
Mục đích cuối cùng của Lục Trường Sinh là muốn toàn bộ dãy núi Huyết Trạch đều nằm trong đạo tràng Trường Sinh.
Hóa thành một phần của đạo tràng Trường Sinh.
Hiện giờ ánh mắt Lục Trường Sinh đang nhìn về phía dãy núi Huyết Trạch.
Hắn tâm niệm khẽ động.
“Vù.”
Đạo tràng Trường Sinh bắt đầu mở rộng.
Phương hướng chính là dãy núi Huyết Trạch.
Mười dặm, trăm dặm, nghìn dặm…
Lần này, đạo tràng Trường Sinh quả quyết quét sạch dãy núi Huyết Trạch.
Đương nhiên cũng chỉ là một phần bên ngoài thôi.
Nhưng dù là một phần bên ngoài thì cũng là một khu vực khổng lồ.
“Rống…”
Có tiếng Tiên Thú gào thét vang lên.
Khu vực bên ngoài vốn không có Tiên Thú.
Thế nhưng cái gì cũng có ngoại lệ.
Thỉnh thoảng sẽ có Tiên Thú đi vào khu vực bên ngoài.
Khi đạo tràng của Lục Trường Sinh mở rộng, những Tiên Thú này cũng bị cuốn vào trong đạo tràng Trường Sinh.
“Trấn!”
Lục Trường Sinh tâm niệm khẽ động.
Phàm là sinh mệnh từ dãy núi Huyết Trạch bị cuốn vào trong đạo tràng Trường Sinh.
Ngay cả Tiên Thú cũng bị sức mạnh của đạo tràng Trường Sinh trấn áp.
Hiện giờ đạo tràng Trường Sinh chính là đạo tràng của Thiên Tiên.
Chỉ mỗi Tiên Thú đáng là gì chứ?
Trong một ý niệm hắn có thể tuỳ tiện trấn áp ngay.
Chương 1533: Ước hẹn trăm năm, trở lại Giới Hải!Tiên Thú cũng biết sợ hãi.
Loại sức mạnh này khiến nó nảy sinh sợ sệt từ tận đáy lòng.
Nó không khỏi muốn thần phục.
Rốt cục đạo tràng Trường Sinh cũng ngừng lại.
Không tiếp tục mở rộng nữa.
Mà dừng lại tại điểm giới hạn giữa vòng ngoài và khu vực hạch tâm của dãy núi Huyết Trạch.
Hắn không mở rộng thêm nữa.
Lục Trường Sinh mơ hồ cảm giác được bên trong khu vực hạch tâm của dãy núi Huyết Trạch tựa hồ có một luồng khí tức khổng lồ đang khóa chặt đạo tràng Trường Sinh của hắn.
Cho dù đang ở trong đạo tràng Trường Sinh nhưng Lục Trường Sinh cũng cảm thấy một tia áp lực.
Đương nhiên, vẻn vẹn chỉ là áp lực thôi.
Ở trong đạo tràng của hắn, ngay cả Thiên Tiên hắn cũng có thể tuỳ tiện trấn áp.
“Kim Tiên à?”
“Không, hẳn không phải là Kim Tiên. Nếu không ta sẽ không chỉ có một chút cảm giác áp lực như thế.”
“Là Thiên Tiên? Hay là sánh ngang Đại Tiên Quân đây?”
Lục Trường Sinh nghĩ đến một loại khả năng.
Đại Tiên Quân!
Kỳ thực đó chính là Thiên Tiên vượt qua một lần Pháp Lực kiếp trở lên.
Pháp Lực kiếp chính là kiếp thứ hai trong Thiên Nhân Ngũ Suy.
Phần lớn Thiên Tiên đều không thể vượt qua.
Một khi tuổi thọ của Thiên Tiên đạt đến mười hai kỷ thì sẽ phải đối mặt với Pháp Lực kiếp.
Vượt qua sẽ thành Đại Tiên Quân.
Lục Trường Sinh đoán chừng, bây giờ đạo tràng của hắn có thể trấn áp cả Đại Tiên Quân.
Nhưng không cần thiết.
Đạo tràng đã mở rộng đến cực hạn.
Không thể tiếp tục mở rộng nữa.
Lúc đầu hắn đã lên kế hoạch chia đạo tràng thành ba bước phát triển.
Bước đầu tiên, đạo tràng của Chân Tiên.
Bước thứ hai, đạo tràng quét sạch một phần của dãy núi Huyết Trạch.
Bước thứ ba, trở thành đạo tràng của Kim Tiên, sau đó mới thu nạp toàn bộ dãy núi Huyết Trạch vào đạo tràng Trường Sinh.
Trước mắt hai trong ba bước này đều rất thuận lợi.
Về phần bước thứ ba thì không vội.
Chỉ vừa tấn thăng Thiên Tiên đã nghĩ tới đạo tràng Kim Tiên.
Mơ tưởng xa vời cũng không phải chuyện tốt.
Huống chi, đạo tràng Trường Sinh đã khổng lồ hơn rất nhiều đạo tràng của Thiên Tiên khác rồi.
Vậy là đủ!
Còn có một cái yếu tố mấu chốt.
Tiên bảo Trấn Long Trụ trong đạo tràng của hắn đích thực là một kiện Tiên bảo có thể trưởng thành.
Nhưng dường như trưởng thành đến cấp độ Thiên Tiên đã là cực hạn.
Nếu còn muốn hóa thành đạo tràng Kim Tiên thì cần phải có Tiên bảo cấp độ Kim Tiên mới được.
Loại Tiên bảo này Lục Trường Sinh ngay cả nghe nói cũng chưa từng nghe nói qua.
“Sau Thiên Tiên là Kim Tiên.”
“Tấn thăng Thiên Tiên cần nhục thân bất hủ, mà tấn thăng Kim Tiên thì cần có pháp lực bất hủ.”
“Thế nhưng ta căn bản không có pháp môn tu luyện của Thiên Tiên…”
Trong lòng Lục Trường Sinh có vô số suy nghĩ.
Biết phương hướng tu hành đương nhiên trọng yếu.
Thế nhưng vẻn vẹn chỉ có phương hướng tu hành đại khái mà không có pháp môn cụ thể thì cũng rất khó khăn.
Kể cả Lục Trường Sinh muốn tự sáng tạo thì cũng cần phải có một chút pháp môn để hắn tham khảo.
Nếu không trống rỗng tưởng tượng ra thì chỉ là hoa trong gương, trăng dưới nước mà thôi.
Hắn cần phương pháp tu hành của Thiên Tiên.
Lục Trường Sinh lập tức nghĩ đến Liệt Dương Tiên Quân.
Đây là vị Thiên Tiên duy nhất hắn biết.
Đối phương chắc chắn biết phương pháp tu hành của Thiên Tiên.
Có điều mối quan hệ giữa hắn và Liệt Dương Tiên Quân cũng không tính là hữu hảo.
Nếu hắn cầu tới cửa thì đối phương chắc chắn sẽ cho hắn phương pháp tu hành ư?
Chỉ sợ chưa chắc.
Có điều còn có một chỗ Lục Trường Sinh biết nhất định sẽ có phương pháp tu hành của Thiên Tiên.
Thế nhưng chỗ đó rất nguy hiểm.
“Chiến trường Thiên Ngoại…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Giờ hắn đã trở thành Thiên Tiên, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ có người tìm tới cửa, muốn hắn tiến về chiến trường Thiên Ngoại.
Lục Trường Sinh đoán không sai.
Sau mấy tháng hắn thành Thiên Tiên đã có ba vị Thiên Tiên Tiên Quân tìm tới.
Ba vị Tiên Quân đứng bên ngoài đạo tràng Trường Sinh, toàn thân trên dưới tản ra khí thế vô cùng khủng bố.
Có điều bọn hắn ngược lại rất tuân thủ quy củ, chỉ lẳng lặng chờ đợi bên ngoài đạo tràng.
Lục Trường Sinh nghênh đón ba người vào đạo tràng Trường Sinh.
Ba người nhanh chóng đi tới đại điện.
Vừa thấy Lục Trường Sinh bọn hắn đã giới thiệu thân phận.
“Chúng ta là Tiên Quân tới từ Thiên Đình.”
“Hiện giờ chúng ta tới đây để đưa lệnh chiêu mộ cho Lục đạo hữu.”
“Xin mời Lục đạo hữu tiếp lệnh.”
Một vị Tiên Quân trong số đó trực tiếp ném ra một tấm lệnh bài.
Lục Trường Sinh bắt lấy.
Trên lệnh bài có hai chữ “Thiên Đình”.
“Thiên Đình ư?”
Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy rất nặng nề.
Tất nhiên hắn đã nghe qua về Thiên Đình.
Nghe nói đây là tổ chức Thiên giới vô cùng cổ xưa.
Nhưng Thiên Đình gần như không nhúng tay vào nội vụ trên Thiên giới, thậm chí không có cảm giác tồn tại.
Cứ như thể chỉ là một thế lực nhàn tản.
Thế nhưng giờ xem ra, lời đồn liên quan tới Thiên Đình trước đó tựa hồ chỉ có nửa vời.
Thiên Đình không phải không có cảm giác tồn tại.
Cũng không phải là một thế lực rời rạc.
Mà nó chỉ không quản chuyện nội vụ trong Thiên giới thôi.
Thiên Đình nhắm vào những chuyện bên ngoài Thiên giới.
Đặc biệt là chiến trường Thiên Ngoại.
Phàm là người bị dấu hiệu tiến vào Thiên Ngoại thì đều sẽ lệ thuộc vào Thiên Đình.
“Lục đạo hữu, bên trong lệnh chiêu mộ có nội dung cụ thể, ngươi chỉ cần cảm ứng qua là biết.”
“Được rồi, chúng ta đã phát xong lệnh chiêu mộ, xin cáo từ.”
“Nhưng cuối cùng vẫn phải nhắc nhở ngươi một chút. Nhất định phải tiến về tổng bộ Thiên Đình trước ngày lệnh chiêu mộ hết hạn. Nếu là đúng thời hạn vẫn không đến, bất kể có nguyên nhân gì, tổng bộ Thiên Đình sẽ phái ra Kim Tiên chấp pháp cưỡng chế đuổi bắt, thậm chí là chém giết kẻ đào ngũ!”
Nói xong, ba người lập tức quay người rời đi.
Không hề giao lưu gì với Lục Trường Sinh.
Thật sự chỉ là đến phát một tấm lệnh bài chiêu mộ.
“Lệnh chiêu mộ…”
Lục Trường Sinh biết, nội dung chiêu mộ đều nằm trong lệnh bài chiêu mộ này.
Thế là hắn tập trung ý thức tiến vào trong lệnh chiêu mộ.
“Ầm.”
Chương 1534: Ước hẹn trăm năm, trở lại Giới Hải! (2)Quả nhiên bên trong lệnh chiêu mộ có rất nhiều nội dung.
Đều là chuyện liên quan tới dấu hiệu.
Tỷ như, tổng bộ Thiên Đình ở nơi nào. Rồi ngày hết hạn là ngày nào.
Lệnh chiêu mộ cho thời gian hết hạn kỳ cũng dư dả.
Chẳng ngờ lại có tới cả trăm năm thời gian!
Đúng, chính là trăm năm thời gian.
Trăm năm thời gian là để Thiên Tiên được chiêu mộ xử lý tốt hết thảy công việc phía sau.
Cho thời gian dư dả để Thiên Tiên mọi việc bên cạnh như thế, điều này chứng tỏ một vấn đề.
Một khi tới chiến trường Thiên Ngoại mà muốn trở về chỉ sợ cũng rất khó.
“Trăm năm…”
Thời gian này đối với rất nhiều Chân Tiên mà nói đều không đáng nhắc đến.
Dường như chỉ là một chớp mắt.
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói trăm năm lại dài đằng đẵng.
Hiện giờ tuổi tác của hắn mới chỉ hơn 200, còn chưa tới 300 tuổi.
Trăm năm thời gian đã đủ để hắn xử lý bất cứ chuyện gì cần thiết.
“Giới Hải…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến Giới Hải.
Hắn muốn quay về Giới Hải một chuyến.
Thậm chí Lục Trường Sinh cũng muốn tranh đoạt “cơ duyên” trong Giới Hải một phen.
Thế nhưng muốn giáng lâm Giới Hải cũng không phải chuyện dễ dàng.
Thông đạo giáng lâm đã bị mấy thế lực cỡ lớn trông giữ.
Những thế lực cỡ lớn này đều là thế lực của Thiên Tiên.
Thế nhưng hiện tại Lục Trường Sinh không phải chính là Thiên Tiên đấy sao?
Một mình hắn là có thể chống lại những thế lực kia rồi.
“Chờ một chút, nếu kẻ khác hạ giới có lẽ sẽ cần thông đạo giáng lâm.”
“Nhưng bản thân ta chính là từ Giới Hải phi thăng mà đến, vốn ta chính là sinh mệnh của Giới Hải.”
“Hơn nữa ta còn có phân thân tại Giới Hải, cũng tương đương với tọa độ, để ta có cơ hội định vị Giới Hải.”
“Ta có thể thử cách trực tiếp giáng lâm tới Giới Hải xem sao!”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe ra một tia tinh mang.
Bình thường thì Tiên Nhân quả thực không cách nào giáng lâm đến hạ giới.
Bởi vì cần phải có tọa độ chính xác.
Nếu như không cần tọa độ thì việc Tiên Nhân giáng lâm xuống hạ giới sẽ rất đơn giản.
Bởi vì Thiên Tiên đã có thể tự mình đả thông một đầu Đăng Thiên Lộ, cũng chính là thông đạo giáng lâm.
Chuyện này với Thiên Tiên mà nói không có gì khó khăn cả.
Thế nhưng vị trí tọa độ là thứ vô cùng quan trọng.
Đăng Thiên Lộ đầu tiên ở Giới Hải kỳ thực chính là vị trí tọa độ.
Có đầu Đăng Thiên Lộ kia mới có việc Tiên Nhân liên tục giáng lâm, cũng dùng cách này xác định tọa độ để mở ra từng đầu thông đạo giáng lâm một lần nữa.
Nhưng Lục Trường Sinh không cần.
Bởi vì bản thân Lục Trường Sinh đã có phân thân tại Giới Hải.
Cũng chính là hắn đã xác định sẵn vị trí tọa độ rồi.
Có điều hiện tại Lục Trường Sinh không cách nào cảm ứng được phân thân ở Giới Hải.
Nhưng đây cũng không phải chuyện khó.
Lục Trường Sinh tâm niệm khẽ động.
“Mở!”
Hư không lập tức phá toái.
Chuyện Lục Trường Sinh vận dụng sức mạnh Thiên Tiên và sức mạnh của đạo tràng để đánh vỡ không gian chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thậm chí hắn còn có thể lợi dụng sức mạnh của đạo tràng để duy trì thông đạo không gian này.
Lục Trường Sinh mở ra không gian, mạnh mẽ đào ra một thông đạo, Lục Trường Sinh có thể cảm giác được một lực cản cường đại đang muốn khôi phục không gian như cũ.
Nhưng nơi này là đạo tràng Trường Sinh.
Trong đạo tràng Trường Sinh này Lục Trường Sinh có thể liên tục duy trì thông đạo không gian.
“Hử?”
Đột nhiên Lục Trường Sinh cảm ứng được thứ gì đó.
Trong tích tắc thông đạo không gian hình thành, Lục Trường Sinh dùng cảm giác của Thiên Tiên, cảm ứng được tựa hồ ở một nơi xa xôi nào đó, có thứ gì đó có cùng một nhịp thở với hắn.
Phân thân!
Không còn gì để nghi ngờ nữa, đó chắc chắn chính là phân thân hắn để lại ở Giới Hải khi trước.
Dù đã cảm ứng được phân thân trong Giới Hải.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng không vội vã rời đi.
Hắn tìm tới Cự Phủ Tiên Nhân.
Đồng thời báo cho Cự Phủ Tiên Nhân biết chuyện liên quan tới thông đạo giáng lâm.
“Ta chuẩn bị giáng lâm tới Giới Hải, ngươi có muốn trở về thăm lại chốn xưa không?”
Lục Trường Sinh hỏi.
Cự Phủ Tiên Nhân lắc đầu, nói: “Ở Giới Hải ta đã sớm không còn gì để lo lắng nữa rồi.”
Cự Phủ Tiên Nhân không muốn trở về.
Chuyện này cũng bình thường.
Dù sao Cự Phủ Tiên Nhân khác Lục Trường Sinh.
Thời gian tu hành của Lục Trường Sinh rất ngắn, tại Giới Hải hắn vẫn còn có một số chuyện phải lo.
Nhưng thời gian Cự Phủ Tiên Nhân tấn thăng Tiên cảnh đã rất dài.
Thân bằng hảo hữu sớm đã không còn ai.
Cơ hồ không có gì ràng buộc nữa.
Còn chuyện tranh đoạt cơ duyên, hắn lại càng không có hứng thú.
Hiện giờ hắn có cơ duyên độ Nhục Thân kiếp, vậy là hắn đã vô cùng hài lòng rồi.
Còn tới Giới Hải làm gì nữa?
Dù Giới Hải có cơ duyên thật thì cũng không có khả năng giúp hắn đạt được nhục thân bất hủ, thành tựu Thiên Tiên.
“Cũng tốt, có ngươi ở lại đạo tràng, ta cũng yên tâm hơn.”
“Đi thôi, nói với bên ngoài là ta muốn bế quan một thời gian.”
Lục Trường Sinh phất phất tay, Cự Phủ Tiên Nhân quay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng Cự Phủ Tiên Nhân rời đi, Lục Trường Sinh đóng lại cửa mật thất.
Hắn còn có thời gian trăm năm.
Thời gian dài dằng dặc như thế đủ để hắn giáng lâm Giới Hải.
Thậm chí là tìm kiếm cơ duyên trong Giới Hải.
Đúng, Lục Trường Sinh cũng biết chuyện trong Giới Hải có cơ duyên.
Từng có một vị Kim Tiên cổ xưa, bởi vì gặp phải Thiên Nhân Ngũ Suy nên vẫn lạc tại Giới Hải.
Vị Kim Tiên cổ xưa này có lẽ đã để lại rất nhiều bảo vật và cơ duyên.
Đây chính là một vị Kim Tiên đấy!
Có rất nhiều Tiên Nhân giáng lâm đến Giới Hải, đây không phải lần đầu tiên, mà là lần thứ hai, thậm chí lần thứ ba.
Trước đó thời đại Thái Cổ rồi thời đại Thượng Cổ ở Giới Hải, các Tiên Nhân cũng đã từng giáng lâm rồi.
Mục đích chính là vì tranh đoạt cơ duyên của Kim Tiên lưu lại.
Tiếc là trải qua mấy lần đại chiến.
Các thế lực Tiên Nhân đã cùng đưa ra hiệp nghị.
Chương 1535: Ước hẹn trăm năm, trở lại Giới Hải! (3)Thiên Tiên không được giáng lâm Giới Hải.
Nhưng với Lục Trường Sinh thì khác.
Hắn không phải những thế lực Tiên Nhân kia.
Hắn chỉ đại biểu cho chính mình.
Bởi vậy Lục Trường Sinh chẳng cần để ý tới hiệp nghị kia.
Đến lúc đó nếu hắn giáng lâm Giới Hải, hắn chính là Thiên Tiên, hoành hành vô địch, ai có thể chống lại nổi?
Cùng lắm thì sau khi thu hoạch được bảo vật cơ duyên, hắn sẽ tiến về chiến trường Thiên Ngoại ngay.
Những thế lực Tiên Nhân kia có thể làm gì được hắn?
Huống chi Lục Trường Sinh cũng nghi ngờ, những thế lực Tiên Nhân kia liệu còn có Thiên Tiên tọa trấn hay không?
Dù sao, Thiên Tiên đếu phải tiến về chiến trường Thiên Ngoại, để quay về một chuyến cũng không dễ dàng.
Lục Trường Sinh một lần nữa mở ra thông đạo không gian, đồng thời lần theo tia cảm ứng đặc thù kia để định hướng và đả thông một đầu khác của thông đạo.
Đầu thông đạo này vô cùng khó mở.
Nhất định phải thời thời khắc khắc duy trì đầu thông đạo này.
Nếu không bất cứ lúc nào thông đạo cũng có thể sụp đổ.
Chân Tiên căn bản không có loại sức mạnh này.
Chỉ có Thiên Tiên mới có nguồn sức mạnh lớn như thế để duy trì một đầu thông đạo không gian.
Vả lại Lục Trường Sinh còn có chuẩn bị.
Hắn cũng có phân thân trong đạo tràng.
Để phân thân điều động sức mạnh của đạo tràng, duy trì thông đạo không gian này.
Đây là đảm bảo gấp đôi.
Không sợ thông đạo không gian sụp đổ, khiến việc Lục Trường Sinh quay lại cũng khó khăn.
Hơn nữa có đạo tràng trợ giúp duy trì thông đạo, Lục Trường Sinh cũng sẽ càng thêm nhẹ nhàng.
Thông đạo không gian rất nhanh hình thành.
Lục Trường Sinh không do dự nữa, chân thân trực tiếp bay vào trong thông đạo không gian.
“Rầm.”
Áp lực, áp lực không gian vô cùng vô tận không ngừng đè lên thân Lục Trường Sinh.
Loại áp lực không gian này quá mức quen thuộc.
Lúc trước khi Lục Trường Sinh từ Đăng Thiên Lộ “phi thăng” đến Thiên giới đã từng gặp loại áp lực không gian này.
Khi đó suýt chút nữa Lục Trường Sinh đã bị áp lực không gian nghiền thành bột mịn.
Cuối cùng không thể không dựa vào năng lực phân tích của Hồng Trần Tiên mới dần dần chống chịu được tới khi phi thăng lên Thiên giới.
Mà bây giờ loại áp lực không gian quen thuộc này xuất hiện lần nữa, vẫn giáng xuống người Lục Trường Sinh như cũ.
Chỉ là, bây giờ đã khác xa khi xưa.
Lục Trường Sinh mặc cho áp lực không gian đè lên người mình.
Đối với Thiên Tiên như hắn mà nói, thứ này không đáng nhắc tới.
Quả thực không có bao nhiêu áp lực.
Áp lực không gian kinh khủng khi xưa hiện tại chỉ như gãi ngứa ngứa mà thôi.
Có điều điểm rắc rối duy nhất chính là từ Thiên giới đến Giới Hải như là đi ngược dòng nước.
Nhất định phải đối mặt với dòng lũ không gian khủng bố.
Mà từ Giới Hải đến Thiên giới, lại là thuận theo dòng lũ không gian.
Hai cái này khác biệt rất lớn.
Đây cũng là lý do Tiên Nhân thường rất khó giáng lâm xuống hạ giới.
Cũng vì dòng lũ không gian khiến giáng lâm như đi ngược dòng nước, vô cùng khó khăn.
Nhưng Lục Trường Sinh lại không hề sợ hãi.
Hắn cảm ứng được phân thân tại Giới Hải.
Mỗi một bước dù vô cùng chậm chạp, nhưng lại vô cùng kiên định, ổn thỏa.
Từng bước một, không ngừng đả thông thông đạo không gian.
Hắn tin rằng đầu thông đạo không gian này sẽ liên kết với Giới Hải.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Lục Trường Sinh rong chơi trong dòng lũ không gian, như thể trụ cột vững vàng, mặc cho dòng lũ không gian tha hồ cọ rửa.
“Ừm?”
“Hẳn là nơi này!”
Bỗng nhiên, Lục Trường Sinh ngừng lại.
Ở chỗ này hắn có cảm ứng cường liệt nhất với phân thân tại Giới Hải.
Hắn có thể cảm ứng được, phân thân tại Giới Hải đang ở ngay chỗ này.
“Mở!”
Lục Trường Sinh đấm ra một quyền.
Rào chắn không gian lập tức bị đánh mở chỉ trong nháy mắt.
Lục Trường Sinh lập tức cảm nhận được khí tức rất quen thuộc.
Giới Hải!
Không sai, nơi này chính là Giới Hải!
Lục Trường Sinh lại quay đầu.
Trong bất tri bất giác, hắn đã mở ra một đầu thông đạo không gian vững chắc sau lưng.
Về sau nếu hắn lại từ Giới Hải quay về Thiên giới sẽ không cần khổ cực như vậy nữa.
Có thể theo đầu thông đạo không gian này, trực tiếp trở lại Thiên giới.
“Giới Hải, ta trở về…”
Cõi lòng yên tĩnh của Lục Trường Sinh cũng không nhịn được tản ra từng tia gợn sóng.
Sau đó Lục Trường Sinh trực tiếp bước ra một bước, trong nháy mắt chui ra khỏi thông đạo không gian.
Giữa Giới Hải băng lãnh đen kịt giờ phút này có vài chục Tổ cảnh, cộng thêm ba tên Thượng Tiên Thiên giới đang đối đầu với nhau.
Thượng Tiên Thiên giới giờ chính là chúa tể tại Giới Hải.
Bọn hắn điều động hết thảy tài nguyên và thế lực có thể điều động để tìm kiếm bảo vật của vị Kim Tiên cổ xưa kia.
Chỉ tiếc là vẫn không thu hoạch được gì.
Thế nhưng một số Thượng Tiên Thiên giới dự định đi theo một con đường khác, đó chính là cố hết khả năng trục xuất, thậm chí là chém giết các Thượng Tiên Thiên giới khác, sau đó lũng đoạn toàn bộ Giới Hải, tiếp theo lại phát động các thế lực trong Giới Hải tìm kiếm lần nữa.
Đến lúc đó chắc chắn thu hoạch sẽ rất khá.
Trong Giới Hải lúc này, ba tên Thượng Tiên Thiên giới dẫn theo đám cao thủ dưới trướng đang tiến hành công phạt lẫn nhau.
“Lưu Quang Chân Tiên, mau giơ tay chịu trói đi, Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm các ngươi đều sắp chết sạch rồi phải không? Dù có cố dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại thì ngươi cũng khó thoát cảnh vẫn lạc!”
Trong ba tên Thượng Tiên Thiên giới này, có hai tên hẳn là thuộc cùng một thế lực.
Bọn hắn đang vây công Lưu Quang Chân Tiên.
Sắc mặt Lưu Quang Chân Tiên rất khó coi.
Đạo tràng Thiên Viêm đúng là đã mất đi lợi thế.
Thiên Viêm Tiên Quân tới chiến trường Thiên Ngoại, đến nay vẫn chưa trở về.
Mà Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm đúng là gần như đều tiến đến Giới Hải.
Kết quả thế nào?
Bọn hắn tử thương đến mức hầu như không còn mấy người.
Nếu cứ tiếp tục như thế, Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm sẽ chết sạch.
Tới lúc này, trừ khi Thiên Viêm Tiên Quân tự mình ra mặt, nếu không đạo tràng Thiên Viêm gần như đã tuyên cáo thất bại.
Chương 1536: Ước hẹn trăm năm, trở lại Giới Hải! (4)Sắc mặt Lưu Quang Chân Tiên càng lúc càng khó coi.
Hắn thở dài một tiếng rồi nói: “Vạn Tiên Minh các ngươi tài đại khí thô, thực lực hùng hậu. Thôi, đạo tràng Thiên Viêm chúng ta không tranh nổi với các ngươi, đạo tràng Thiên Viêm sẽ rời khỏi cuộc tranh đoạt Giới Hải…”
Lưu Quang Chân Tiên đưa ra quyết định.
Hắn là tâm phúc của Thiên Viêm Tiên Quân.
Sau khi Thiên Viêm Tiên Quân rời khỏi đạo tràng Thiên Viêm, toàn bộ đạo tràng đều do Lưu Quang Chân Tiên làm chủ.
Bản thân hắn mặc dù không phải Đại Tiên.
Nhưng có đủ loại Tiên bảo phối hợp, thực lực cũng sánh ngang với Đại Tiên.
Đáng tiếc là đối mặt với Vạn Tiên Minh, ngay cả Lưu Quang Chân Tiên cũng chỉ có thể nhận thua.
Trong các thế lực tại Giới Hải hiện giờ, Vạn Tiên Minh đang cầm đầu.
Kẻ thuận theo thì sống, kẻ chống đối thì chết.
Về cơ bản bọn hắn đã sắp thống nhất toàn bộ Giới Hải rồi.
Đương nhiên cho dù bọn hắn có thống nhất toàn bộ Giới Hải thì mục đích cũng là vì có thể tìm kiếm bảo vật do Kim Tiên cổ xưa để lại.
Hiện tại chỉ là tranh cướp với đông đảo thế lực Thiên giới mà thôi.
Người cầm đầu phe Vạn Tiên Minh là một vị Đại Tiên.
Hắn rất hài lòng.
Lưu Quang Chân Tiên đã đưa ra sự lựa chọn chính xác.
Nếu không thực ra muốn vây giết Lưu Quang Chân Tiên cũng không phải chuyện dễ dàng.
Dù hai người bọn họ đều là Đại Tiên, nhưng chỉ sợ cũng phải trả một cái giá rất đắt.
Hiện tại Lưu Quang Chân Tiên chủ động lui bước, vậy tất nhiên không thể tốt hơn rồi.
“Vù.”
Đúng lúc này, hư không liên tục vặn vẹo.
Thậm chí khuấy động cả từng tia gợn sóng không gian.
Ngay sau đó, một đầu thông đạo giáng lâm trong nháy mắt xuất hiện, hơn nữa còn ở cách ba tên Tiên Nhân không xa.
Bọn hắn chỉ cần nhìn qua là thấy thông đạo không gian xuất hiện trong hư không kia ngay.
“Cái đó là… thông đạo giáng lâm!”
“Có Tiên Nhân muốn giáng lâm Giới Hải?”
Trong nhất thời, sắc mặt hai tên Đại Tiên của Vạn Tiên Minh đột nhiên biến đổi.
Thế nhưng thông đạo giáng lâm về cơ bản đều bị các thế lực Thiên giới nắm chắc trong tay.
Nơi này cũng không có thông đạo giáng lâm.
Vậy đầu thông đạo giáng lâm vừa xuất hiện này là sao?
Chẳng lẽ đây là một đầu thông đạo giáng lâm ẩn tàng?
Nhất thời, hai tên Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh như thể gặp phải đại địch.
Bọn hắn muốn xem thử, rốt cuộc là ai giáng lâm đến Giới Hải?
“Vèo.”
Rốt cục, một bóng người bước ra từ trong thông đạo không gian.
“Vậy là đã trở lại Giới Hải rồi…”
Một tiếng tiếng thở dài sâu thẳm quanh quẩn trong hư không.
Yên tĩnh.
Toàn bộ Giới Hải hư không đều yên tĩnh, tới mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ ràng.
Đối với việc một Tiên Nhân xa lạ “bất ngờ”xuất hiện, bất kể là Đại Tiên của Vạn Tiên Minh hay Tiên Nhân của đạo tràng Thiên Viêm, ai nấy đều nín thở ngưng thần, không ai nói một lời nào.
Thế nhưng bọn hắn không nói lời nào không có nghĩa là bọn hắn thật sự biến mất khỏi đây.
Càng không có nghĩa là Lục Trường Sinh không nhận ra sự có mặt của bọn hắn.
“Ừm?”
Lục Trường Sinh hơi sững người.
Hắn tất nhiên đã phát hiện có ba Tiên Nhân trong Giới Hải hư không.
Còn có cả rất nhiều Tổ cảnh dưới trướng bọn họ.
Chỉ nhìn qua hắn đã nhận ra đây là hai phe thế lực đang tranh đấu.
Nhưng vì sự xuất hiện của hắn nên hai phe thế lực này mới ngừng tranh đấu.
Mà trong ba Tiên Nhân còn có hai kẻ là Đại Tiên.
Thân phận của bọn hắn là gì không cần nói cũng biết.
Chắc chắn là Thượng Tiên giáng lâm từ Thiên giới.
“Các ngươi là ai?”
Lục Trường Sinh mở miệng hỏi.
Hắn bước từng bước tới gần những người này.
“Chúng ta là Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh.”
“Đạo hữu là người của thế lực nào?”
Đại Tiên của Vạn Tiên Minh hỏi.
Có thể tìm ra một đầu thông đạo giáng lâm bí ẩn, vậy chắc chắn không phải một thế lực nhỏ.
Nhất định phải hỏi rõ ràng.
Dù sao hiện giờ Vạn Tiên Minh tại Giới Hải coi như một mình xưng bá.
Nếu quả thật có thế lực cường đại xông ra thì đôi phương chính là kẻ địch.
Đến lúc đó không thể tránh được một phen chém giết.
“Vạn Tiên Minh?”
Trong mắt Lục Trường Sinh lóe lên vẻ khác lạ.
Hắn tất nhiên từng nghe nói qua về Vạn Tiên Minh.
Tại Thiên giới, Vạn Tiên Minh cũng có tiếng tăm khá lớn.
Thế lực này do mấy vị Thiên Tiên Tiên Quân thâm niên cùng nhau xây dựng, danh xưng vạn Tiên hội tụ.
Nhưng trên thực tế có mười nghìn Tiên Nhân thật hay không thì chẳng ai được rõ.
Chỉ là dù không có hơn vạn Tiên Nhân đi nữa nhưng mấy nghìn Tiên Nhân thì vẫn có.
Uy thế không hề tầm thường.
Lúc trước khi Lục Trường Sinh còn ở Giới Hải, Vạn Tiên Minh còn chưa giáng lâm đến Giới Hải.
Không ngờ hiện tại Vạn Tiên Minh đã giáng lâm Giới Hải.
Xem ra thái độ còn cực kỳ cường thế.
Lục Trường Sinh không trả lời.
Hắn nghĩ trước tiên phải tìm hiểu tình hình Giới Hải hiện giờ đã.
Nhất là về bảo vật vị Kim Tiên cổ xưa kia lưu lại trong Giới Hải.
Đây là điều quan trọng nhất.
Trước mắt có hai Đại Tiên.
Địa vị khá cao, hẳn là có thể hiểu rõ tình hình thực tế trong Giới Hải.
“Lục mỗ chỉ là trở về quê cũ thôi…”
Lục Trường Sinh nói xong thì đưa tay ra.
“Rầm.”
Theo cái duỗi tay này, bốn phía hư không trong nháy mắt phảng phất như bị bóp nát.
Tất cả mọi người kinh hãi nhìn qua hư không.
Bốn phương tám hướng giống như đều bị một bàn tay nắm giữ.
Đây là thủ đoạn khủng bố nhường nào?
Chân Tiên?
Đại Tiên?
Không, Chân Tiên hay Đại Tiên đều làm không được như thế!
“A…”
Ba tên Tiên Nhân không ngờ Lục Trường Sinh lại ra tay quả quyết tới vậy.
Chẳng ngờ hắn lại trực tiếp động thủ.
Đương nhiên, ba tên Tiên Nhân cũng không hề sợ hãi.
Bọn hắn đường đường là ba Tiên Nhân, trong đó còn có hai Đại Tiên, chẳng lẽ lại sợ một Tiên Nhân vừa mới giáng lâm ư?
Thế là ba người đều thi triển ra Tiên bảo.
Định đối kháng với Lục Trường Sinh.
Thế nhưng vừa động thủ bọn hắn đã cảm thấy chấn động không gì sánh được.
“Răng rắc.”
Tiên bảo trực tiếp nát vụn.
Bàn tay Lục Trường Sinh phảng phất như một kình thiên cự chưởng, trùng trùng điệp điệp rơi xuống.
Chương 1537: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư?Trực tiếp bóp nát Tiên bảo của bọn hắn.
Đây chính là Tiên bảo đó.
Há có thể tùy tiện bị một bàn tay bóp nát như vậy?
Chỉ là bọn hắn rất nhanh đã hiểu ra.
Khi bàn tay Lục Trường Sinh bóp nát Tiên bảo của bọn hắn, khí tức trong nhục thân cũng lộ ra một chút.
Khí tức bất hủ!
Đúng, chính là khí tức bất hủ.
Hiện giờ Lục Trường Sinh đã có nhục thân bất hủ.
Đây là điểm đặc thù của cảnh giới Thiên Tiên.
Dù là thu liễm ra sao, nhưng một khi động thủ, cuối cùng vẫn sẽ lộ ra một chút.
Cảm nhận được khí tức bất hủ trên người Lục Trường Sinh, ánh mắt ba tên Tiên Nhân khiếp sợ không gì sánh nổi, bọn chúng lập tức lên tiếng kinh hô: “Nhục thân bất hủ?”
“Ngươi là Thiên Tiên Tiên Quân?”
Ba người bất kể thế nào cũng không thể ngờ, Lục Trường Sinh lại là một vị Thiên Tiên Tiên Quân?
Đáng tiếc, ba người không ngăn được Lục Trường Sinh, cứ thế bị Lục Trường Sinh dùng bàn tay trực tiếp nắm chặt.
Chỉ cần hắn nguyện ý, tuỳ tiện là có thể bóp nát ba tên Tiên Nhân này.
Đây chính là Tiên Quân!
Chênh lệch giữa Thiên Tiên và Chân Tiên to lớn tới mức khó có thể tưởng tượng.
Chân Tiên hoặc là Đại Tiên bình thường dù có dựa vào đạo tràng cũng không đánh lại một vị Thiên Tiên.
Lục Trường Sinh chỉ cần dùng nhục thân của Thiên Tiên là đã có thể tuỳ tiện bóp nát cái này ba tên Tiên Nhân này.
Nhục thân bất hủ!
Nhục thân của Thiên Tiên không chỉ có bất hủ mà còn đại biểu cho sức mạnh nhục thân vô địch.
“Ngài… Ngài thân là Tiên Quân, sao lại không để ý tới hiệp nghị giữa các Thiên Tiên, tự tiện giáng lâm đến Giới Hải? Chẳng lẽ ngài không sợ dấy lên đại chiến Tiên Quân ư?”
Một Đại Tiên trong đó cắn răng nói ra.
Bọn hắn không có khả năng phản kháng một vị Thiên Tiên Tiên Quân.
Có phản kháng cũng vô dụng.
Thế nhưng điều đó không có nghĩa là bọn hắn chịu ngầm thừa nhận.
Liên quan tới chuyện giáng lâm Giới Hải, đã có cả hiệp nghị Thiên Tiên.
Lục Trường Sinh làm thế này là phá hủy hiệp nghị Thiên Tiên, hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng!
“Hiệp nghị Thiên Tiên?”
Lục Trường Sinh cười rộ lên.
“Chỉ sợ phải khiến các ngươi thất vọng rồi, Lục mỗ không hề ký kết hiệp nghị Thiên Tiên gì hết.”
“Còn chuyện dấy lên đại chiến Tiên Quân? Nếu như Tiên Quân thật sự muốn đại chiến thì Lục mỗ phụng bồi thôi!”
“Huống chi Giới Hải này vốn là cố hương của Lục mỗ, là thế giới thuộc về Lục mỗ. Các ngươi, đáng chém!”
Lục Trường Sinh nói xong, bàn tay nhẹ nhàng dùng sức bóp một cái.
“Phốc phốc.”
Ba tên Tiên Nhân và cả mấy chục vị Tổ cảnh đều bị bàn tay của Lục Trường Sinh bóp nát.
Không một ai may mắn tránh thoát được!
Đây chính là Thiên Tiên.
Đối mặt với đông đảo Chân Tiên và Đại Tiên.
Thiên Tiên chính là vô địch!
Lục Trường Sinh cũng đã hiểu sơ về thế cục tại Giới Hải hiện giờ.
Giới Hải hiện tại là Vạn Tiên Minh một mình xưng bá.
Nhưng vẫn có những thế lực khác tồn tại.
Những thế lực kia đều không chịu nhận thua.
Chỉ là e ngại Vạn Tiên Minh quá mạnh nên mới không dám tranh phong cùng đối phương mà thôi.
Còn chuyện Thiên Tiên Tiên Quân vì sao không tới Giới Hải, chỉ sợ đều vì hiệp nghị Thiên Tiên cả.
Sự tồn tại của hiệp nghị Thiên Tiên này ngược lại còn là ưu thế của Lục Trường Sinh.
Bởi vì hắn không hề ký kết hiệp nghị Thiên Tiên, thế nên hắn có thể không chút kiêng dè giáng lâm Giới Hải như bây giờ.
Hắn tại Giới Hải chính là vô địch!
Có điều rắc rối duy nhất bây giờ là vị kia Kim Tiên cổ xưa kia vẫn chưa bị ai phát hiện.
Thật giống như biến mất vào hư không rồi.
Thế nhưng nếu quả thực một vị Kim Tiên cổ xưa vẫn lạc tại Giới Hải thì không có khả năng một chút manh mối đều không có.
Chuyện này không bình thường!
Dù thời gian trôi qua đã lâu nhưng hẳn cũng sẽ có chút manh mối.
Nhiều Chân Tiên và Đại Tiên như vậy sao vẫn không tìm ra manh mối gì về Kim Tiên?
Lục Trường Sinh quả thực cảm thấy chuyện này có chút kỳ quái.
“Thôi, cứ về Tiên Võ cung trước đã.”
“Cũng không biết hiện giờ Tiên Võ cung thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh vẫn luôn nhớ về Tiên Võ cung.
Những chuyện có thể khiến Lục Trường Sinh nhớ nhung tại Giới Hải cũng không nhiều, nhưng Tiên Võ cung tuyệt đối đứng đầu.
Dù sao Lục Trường Sinh cũng trưởng thành từ Tiên Võ cung.
“Vèo.”
Sau một khắc, Lục Trường Sinh hóa thành một tia sáng, biến mất ở sâu trong Giới Hải.
Lục Trường Sinh đã rời đi.
Nhưng giờ phút này, Vạn Tiên Minh và đạo tràng Thiên Viêm lại dấy lên sóng to gió lớn.
Đám Tiên Nhân này đều có thủ đoạn đặc thù.
Một khi vẫn lạc thì các thế lực của bọn hắn có thể biết chuyện ngay lập tức.
Hai vị Đại Tiên của Vạn Tiên Minh.
Còn có một vị Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm, đều là tồn tại thực lực cường đại, có địa vị khá lớn.
Thế mà bọn hắn đều đã chết.
Nhất thời, thế lực hai bên lập tức giương cung bạt kiếm đối đầu.
Dù sao hai Đại Tiên của Vạn Tiên Minh đang đuổi giết vị Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm kia.
Hiện tại vị Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm kia đã chết, món nợ này tất nhiên phải tính cho Vạn Tiên Minh.
Đồng thời, Vạn Tiên Minh cũng đang rất phẫn nộ.
Hai vị Đại Tiên của bọn hắn đều chết rồi.
Bọn hắn thậm chí còn hoài nghi liệu có phải đạo tràng Thiên Viêm đang che giấu thực lực hay không?
Vạn Tiên Minh và đạo tràng Thiên Viêm không ngừng chỉ trích lẫn nhau.
Có điều chung quy đều là Tiên Nhân.
Bọn hắn có rất nhiều cách để biết đầu đuôi câu chuyện.
Hai phe thế lực này rất nhanh đã tiến hành trao đổi.
Kết quả phát hiện Tiên Nhân của hai bên gần như đều chết trong cùng một lúc.
Đồng quy vu tận?
Chuyện này căn bản không có khả năng.
Huống chi ở đó còn có nhiều Tổ cảnh như vậy, chẳng lẽ tất cả đều đồng quy vu tận, một người cũng không thể trốn ra được?
Vậy thì càng không có khả năng.
Nhất thời, thế lực hai bên không thể không hoài nghi, liệu có phải có phe thứ ba thế lực nhúng tay vào rồi một mẻ hốt gọn hai bên thế lực của bọn hắn hay không?
Khả năng này rất cao.
“Tra!”
“Nhất định phải tra đến cùng.”
Chương 1538: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư? (2)“Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi ư? Chúng ta ngược lại muốn xem thử, rốt cuộc là thế lực nào thừa dịp loạn để chém giết Đại Tiên của Vạn Tiên Minh chúng ta?”
“Chỉ cần hắn muốn tìm kiếm manh mối về Kim Tiên cổ xưa thì chắc chắn sẽ phải trồi lên mặt nước.”
Vạn Tiên Minh tổn thất thảm trọng nhất, bọn hắn lập tức triển khai điều tra trong toàn bộ Giới Hải.
Thế nhưng đã định sẵn là bọn hắn chỉ làm chuyện vô ích thôi.
Lục Trường Sinh hiện tại không có thời gian để ý tới Vạn Tiên Minh.
Hắn đã tới trước Tiên Võ cung lần nữa.
“Đây chính là Tiên Võ cung?”
Lục Trường Sinh nhìn Tiên Võ cung trước mắt, cảm thấy có chút kinh ngạc.
Tiên Võ cung không hề suy sụp, cũng không trở lên rách nát.
Ngược lại Tiên Võ cung thế mà đang không ngừng phát triển.
Mặc dù không phải là quá phồn vinh, nhưng cao thủ trong Tiên Võ cung lại đang vững bước tăng lên.
Hết thảy đều có dáng vẻ phồn vinh vui sướng.
Ngoại trừ không có cường giả Tiên cảnh ra thì hết thảy đều rất tốt.
So với lúc Lục Trường Sinh rời đi còn tốt hơn nhiều.
Xem ra Tiên Võ cung phát triển không tệ.
Tiên Võ cung có thể tự do ra vào, Lục Trường Sinh cũng thu liễm khí tức, cứ thế bay vào bên trong Tiên Võ cung.
…
Đại điện của Tiên Võ cung, rất nhiều Tổ cảnh đều đang trưng ra bộ mặt buồn rười rượi.
Rắc rối.
Tiên Võ cung lần này gặp phải rắc rối lớn rồi.
Từ khi Lục Trường Sinh rời khỏi Tiên Võ cung đã qua 150 năm.
Con đường phát triển Tiên Võ cung định ra chính là nhịn!
Rời xa trung tâm Giới Hải, rời xa phân tranh, một lòng lặng lẽ phát triển.
Hạch tâm chỉ có một chữ, nhịn!
Bất kể gặp phải chuyện gì, có thể nhịn được thì cứ nhịn.
Dù nghe có chút “nhu nhược” nhưng Tiên Võ cung dựa vào ẩn nhẫn, thế mà bình an vượt qua hơn một trăm năm rồi.
Ngược lại các thế lực thanh danh hiển hách trước đó giờ đều đã biến thành bọt nước.
Chỉ còn thoảng qua như mây khói.
Nguyên nhân rất đơn giản, hiện giờ ở Giới Hải này do các thế lực Thiên giới làm chủ.
Nếu có bất cứ thế lực nào trong Giới Hải muốn phản kháng sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.
Ngược lại thế lực ngoan ngoãn nghe lời, ngoan ngoãn làm việc như Tiên Võ cung tốt thì vẫn tồn tại như cũ.
Nhưng giờ Tiên Võ cung cũng gặp phải rắc rối.
Thậm chí là rắc rối không nhỏ.
“Vạn Tiên Minh phát lệnh, để Tiên Võ cung chúng ta dò xét Tiên Nhân xa lạ hoặc là thế lực xa lạ.”
“Lúc đầu chỉ là một mệnh lệnh bình thường thôi, nhưng một số Tổ cảnh dưới trướng Vạn Tiên Minh lại thừa cơ bắt chẹt Tiên Võ cung chúng ta, thực đáng hận!”
“Đúng vậy, đám Tổ cảnh này ai cũng ngang ngược càn rỡ, ỷ vào thân phận Vạn Tiên Minh mà liều mạng nghiền ép các thế lực bản thổ nhỏ bé như chúng ta. Tới cả Vạn Tiên Minh cũng không ngoan độc như bọn hắn…”
Trong Tiên Võ cung, các lão tổ như Cự Đỉnh lão tổ vân vân đều có mặt.
Bọn hắn cũng mang sắc mặt âm trầm.
Đây không phải lần đầu tiên Tiên Võ cung gặp chuyện thế này.
Nhưng lần này đối phương đòi hỏi rất quá đáng.
Nếu không vừa lòng thì Tiên Võ cung sẽ gặp rắc rối lớn.
“Thật nhớ những ngày Lục lão tổ còn ở đây…”
Ba vị Võ Tổ của Tiên Võ cung không được kìm được mà nói.
Hơn một trăm năm qua Lục Trường Sinh vẫn bặt vô âm tín.
Bọn hắn đương nhiên biết Lục Trường Sinh đi lên Đăng Thiên Lộ, muốn “phi thăng” tới Thiên giới.
Thế nhưng rốt cuộc có thành công hay không thì bọn hắn lại không biết.
Thậm chí còn có một khả năng là đã thất bại.
Có lẽ Lục Trường Sinh đã vẫn lạc từ lâu.
Thế nhưng bọn hắn không tin điều đó, cũng không dám nghĩ như vậy.
“Dù Lục lão tổ vẫn ở đây thì có thể làm gì chứ?”
“Đối mặt với Vạn Tiên Minh, Lục lão tổ cũng không thể chống đỡ được. Thậm chí dù Lục lão tổ có thuận lợi trở thành Tiên Nhân và trở lại Giới Hải cũng không đủ sức thay đổi thế cục Giới Hải hiện giờ…”
Cự Đỉnh lão tổ lên tiếng.
Hắn đã nhận rõ tình cảnh trước mắt.
“Phá Vọng lão tổ, ngươi thấy thế nào?”
Một số người nhìn về phía Phá Vọng lão tổ.
Vị này chính là người đứng đầu toàn bộ Tiên Võ cung!
Lúc trước khi Lục Trường Sinh vẫn còn ở đây thì Phá Vọng lão tổ chỉ là Tổ cảnh đỉnh tiêm.
Hiện giờ hắn đã đột phá thành Tổ cảnh chí cường.
Chỉ là Phá Vọng lão tổ vô cùng khiêm nhường.
Vẫn luôn im lìm không hiển sơn không lộ thủy.
Bên ngoài Tiên Võ cung có rất ít người biết chuyện Phá Vọng lão tổ đã trở thành Tổ cảnh chí cường.
Thế nhưng dù có là Tổ cảnh chí cường thì trong Giới Hải hiện giờ cũng không có gì để kiêu ngạo cả.
Dù sao trong Giới Hải hiện giờ Tiên Nhân còn đang la liệt kia kìa.
Tổ cảnh chí cường gặp phải Tiên Nhân cũng chỉ có một con đường chết.
“Quy củ cũ, nhịn!”
Phá Vọng lão tổ chậm rãi lên tiếng.
“Còn phải nhịn nữa à?”
Rất nhiều Tổ cảnh đều cau mày.
Bọn hắn đã nhịn bao lâu rồi?
“Không chịu được thì ngươi đi cãi với Vạn Tiên Minh đi.”
Đối phương không nói gì nữa.
Mặc dù người thông báo mệnh lệnh cho Tiên Võ cung không phải Tiên Nhân của Vạn Tiên Minh.
Nhưng đối phương đúng là Tổ cảnh của Vạn Tiên Minh.
Một khi nảy sinh mâu thuẫn với đối phương, thử hỏi Vạn Tiên Minh sẽ tin tưởng ai đây?
Chuyện này đã không cần nói cũng biết.
“Nếu như chúng ta cũng gia nhập Vạn Tiên Minh…”
Một số người nhịn không được mở miệng nói ra.
“Tách.”
Tất cả mọi người lập tức trợn trừng mắt.
Trên thực tế, rất nhiều người trong Tiên Võ cung đã có suy nghĩ như vậy.
Nhưng suy nghĩ này rất nguy hiểm.
Bởi vì một khi hoàn toàn tham gia Vạn Tiên Minh, vậy thì tương đương với việc bị cuốn vào phân tranh giữa các Tiên Nhân.
Chỉ cần bất cẩn một chút là Tiên Võ cung sẽ bị hủy hoại chỉ trong gang tấc.
“Chuyện như vậy về sau đừng nhắc tới nữa.”
Phá Vọng lão tổ kiên định lên tiếng.
“Hay là xem thử xem lần này Vạn Tiên Minh muốn chúng ta điều tra cái gì đã?”
Thế là đám người xem xét nội dung thông báo của Vạn Tiên Minh.
Vừa xem đã thấy vô cùng sợ hãi.
“Cái gì cơ, hai tên Đại Tiên của Vạn Tiên Minh đều chết rồi ư?”
Chương 1539: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư? (3)“Còn có Chân Tiên đạo tràng Thiên Viêm cũng đã chết?”
“Mơ hồ như có phe thế lực thứ ba xuất hiện…”
Đám người ngỡ ngàng nhìn nhau.
Tin tức này vô cùng rung động.
Phải nói là tin tức động trời.
Hai vị Đại Tiên và một vị Chân Tiên.
Đây là đội hình mạnh thế nào?
Bởi vì người của Thiên giới không ngừng giáng lâm, bọn hắn cũng đã biết về những chuyện liên quan tới thân phận địa vị của “Đại Tiên”.
Bọn hắn biết Đại Tiên mạnh hơn Chân Tiên, địa vị cũng cao hơn.
Một vị Đại Tiên gần như có thể quét ngang toàn bộ Giới Hải.
Kết quả thế nào?
Giờ đối phương chết rồi.
Hơn nữa cả hai vị Đại Tiên đều đã chết.
Vị Chân Tiên của đạo tràng Thiên Viêm kia cũng không thể coi thường được.
Nghe nói thực lực của hắn cũng sánh ngang với Đại Tiên.
Tính kỹ ra đó chính là ba vị Đại Tiên đều đã chết.
Cho dù lúc các Tiên Nhân cạnh tranh kịch liệt nhất cũng không có chuyện chết tới ba vị Đại Tiên như thế bao giờ.
Đại Tiên không địch lại còn có thể trốn.
Sao lại chết được chứ?
Trước đó có duy nhất một vị Đại Tiên chết vì bị vô số Tiên Nhân vây công rất lâu.
Đó là vị Đại Tiên duy nhất đã chết.
Chuyện đó ồn ào kinh thiên động địa, làm cả Giới Hải chấn động.
Càng đừng nói hiện tại có tới ba vị Đại Tiên mất mạng.
Rõ ràng Giới Hải đã phát sinh biến cố lớn.
Biến cố động trời!
“Chuyện này chúng ta không dính vào, có thể là một thế lực cường đại của Thiên giới lại giáng lâm. Thế lực này còn vô cùng cứng rắn, vừa ra tay đã chém giết ba tên Đại Tiên, chúng ta mà bị cuốn vào thì chỉ có một con đường chết!”
Phá Vọng lão tổ đưa ra quyết định rất nhanh.
Lần này vẫn phải nhịn xuống.
Đối phương muốn cái gì thì cứ cho cái đó.
“Thế nhưng lại bị bắt chẹt mấy lần nữa Tiên Võ cung chúng ta chỉ sợ cũng không chịu nổi…”
Cự Đỉnh lão tổ thở dài.
Hắn biết ý tứ của Phá Vọng lão tổ.
Cũng biết cách làm của Phá Vọng lão tổ hiện giờ là tốt nhất.
Thế nhưng hắn thật sự không cam tâm.
Vất vả tích lũy bao lâu lại bị một câu của đối phương bắt phải dâng ra.
Cuộc sống ấm ức như vậy đã kéo dài hơn một trăm năm.
Đã thế có thể đoán được là về sau còn phải tiếp tục chiu ấm ức như vậy mãi.
Trừ khi đám Thượng Tiên Thiên giới kia đều quay về Thiên giới.
Giới Hải lại một lần nữa quay về là Giới Hải như trước kia.
Đến lúc đó, có Tổ cảnh chí cường trấn giữ thì Tiên Võ cung không cần e ngại bất cứ kẻ nào nữa.
Thế nhưng đây cũng chỉ là ước muốn xa vời mà thôi.
Tới tận giờ bảo vật của Kim Tiên cổ xưa vẫn chưa hề bị phát hiện.
Cứ thế đám Tiên Nhân kia cũng sẽ không chịu rời đi.
“Kim Tiên… chỉ cần có thể tìm ra manh mối về Kim Tiên thì đám Tiên Nhân kia cũng sẽ quay về Thiên giới.”
“Phá Vọng lão tổ, lần trước chúng ta tìm ra chút manh mối, chẳng lẽ không phải manh mối về Kim Tiên ư?”
Một vị Tổ cảnh hỏi.
“Tách.”
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung về phía Phá Vọng lão tổ.
Thì ra còn có một manh mối như vậy.
“Manh mối…”
Phá Vọng lão tổ nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Đúng là có manh mối, nhưng ta không đi dò xét, mà cũng không dám đi dò xét.”
“Một khi tin tức này lộ ra, cho dù chúng ta báo cho Vạn Tiên Minh thì chắc chắn cũng sẽ phải chết!”
“Vạn Tiên Minh chỉ cần có được manh mối thì sẽ không quản Tiên Võ cung chúng ta sống chết thế nào nữa.”
“Thế nên mọi người hãy quên manh mối này đi, không được tiết lộ một chút nào…”
Lời Phá Vọng lão tổ nói, khiến trong lòng mọi người run lên.
Bọn hắn cũng không ngu ngốc, tất nhiên có thể hiểu được ý trong câu nói của Phá Vọng lão tổ.
Chuyện thế này không phải thứ Tiên Võ cung có thể dính vào.
Kỳ thực làm gì có ai không muốn có được bảo vật của Kim Tiên cơ chứ?
Một khi thu hoạch được thậm chí có khả năng một bước lên trời nữa kìa.
Đám Tiên Nhân kia cũng vì thế mà điên cuồng, bất cứ người tu hành nào sợ rằng cũng không thể thờ ơ được.
Thế nhưng lý trí của bọn hắn lại vô cùng thanh tỉnh.
Biết chuyện này nguy hiểm đến cỡ nào.
Bọn hắn chỉ là những Tổ cảnh bình thường.
Nếu dám dính vào, dù có tìm được bảo tàng của Kim Tiên thì sao đây?
Cuối cùng hơn nửa đều là công dã tràng.
Thậm chí thân tử đạo tiêu, lại còn liên luỵ cả Tiên Võ cung.
Thực lực không đủ, dù có manh mối về Kim Tiên thì cũng phải giả câm giả điếc.
Tuyệt đối không thể khả năng dính vào chuyện này.
Nhất thời, bầu không khí trong đại điện đều lộ ra cảm giác nghèn nghẹn.
Trong lòng tất cả mọi người đều trĩu nặng, phảng phất có chút buồn bực.
“Ồ?”
“Các ngươi có manh mối về Kim Tiên à?”
“Đúng là đi mòn gót sắt tìm chẳng thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn chút công phu.”
Đột nhiên, một giọng nói từ bên ngoài đại điện truyền vào.
Rất nhiều Tổ cảnh trong đại điện nghe thấy thế, sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi.
Tin tức bị lộ rồi?
Một khi tin tức này lộ ra, đối với toàn bộ Tiên Võ cung mà nói, đó chính là tai hoạ ngập đầu.
“Ai?”
Tất cả Tổ cảnh trong đại điện đều đứng phắt dậy.
Chỉ có Phá Vọng lão tổ, Cự Đỉnh lão tổ cùng ba vị Võ Tổ của Tiên Võ cung, khi nghe thấy giọng nói này đều phảng phất nhớ ra gì đó, bọn hắn vội đứng dậy, ánh mắt nhìn chòng chọc về phía cửa lớn.
Bọn hắn dường như vẫn không thể tin được.
Nhưng giọng nói này thật sự quá mức quen thuộc.
Bất kể thế nào bọn hắn cũng sẽ không quên.
Thế nhưng bọn hắn vẫn không dám tin vào tai mình.
“Ruỳnh.”
Cánh cửa lớn mở ra.
Từ bên ngoài có một bóng người bình thường không có gì lạ từ từ đi vào.
Nhưng một bóng người bình thường không có gì lạ như thế lại khiến não hải rất nhiều Tổ cảnh trong đại điện ầm vang chấn động.
Rất nhiều Tổ cảnh đã kích động đến mức giọng điệu cũng trở lên run rẩy.
“Là… là Lục lão tổ đó ư?”
Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ đại điện đều trở lên yên lặng.
Lục lão tổ?
Trong đại điện có rất nhiều người là Tổ cảnh mới tấn thăng.
Bởi vậy bọn hắn chưa từng gặp qua Lục Trường Sinh.
Nhưng bọn hắn biết “Lục lão tổ” có ý nghĩa thế nào.
Chương 1540: Lục Trường Sinh trở lại Tiên Võ cung! Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư? (4)Đây chính là “truyền kỳ” của Tiên Võ cung.
Tiên Võ cung có được địa vị bây giờ đều dựa vào vị kia “Lục lão tổ” kia cả.
Nhưng không phải Lục lão tổ đã mất tích một cách bí ẩn rồi sao?
Các Tổ cảnh mới tấn thăng đều không biết tình hình cụ thể.
Chỉ có một số Tổ cảnh thâm niên của Tiên Võ cung mới biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Nhiều năm không gặp rồi, Phá Vọng đạo hữu, không ngờ ngươi đã thành Tổ cảnh chí cường.”
“Còn có ba vị Võ Tổ và Cự Đỉnh đạo hữu nữa, các ngươi cũng trở thành đỉnh tiêm Tổ cảnh rồi sao?”
“Ở đây còn có nhiều Tổ cảnh xa lạ như vậy, xem ra Tiên Võ cung phát triển rất tốt, thậm chí còn có rất nhiều cơ duyên…”
Ánh mắt Lục Trường Sinh đảo qua từng người một.
Hắn cảm thấy rất vui mừng.
Trong đại điện có rất nhiều lão bằng hữu, cũng có rất nhiều khuôn mặt mới.
Nhưng không có một ai không phải Tổ cảnh!
Hơn nữa số lượng Tổ cảnh còn gấp mười lần khi trước!
Đây chính là thành tựu không thể tưởng nổi.
Tính ra thì Lục Trường Sinh rời khỏi Tiên Võ cung chưa tới hai trăm năm.
Chưa tới hai trăm năm vậy mà Tiên Võ cung đã có thể phát triển lớn mạnh như vậy, quả là không thể tưởng tượng nổi.
Nếu phát triển một cách bình thường thì tuyệt đối không thể nào sinh ra nhiều Tổ cảnh như vậy.
Rất có khả năng Tiên Võ cung cũng gặp được cơ duyên nào đó.
“Lục… Lục lão tổ? Thật sự là Lục lão tổ ư?”
“Ha ha ha, rốt cục Lục lão tổ cũng trở về rồi.”
“Không ngờ rằng còn có thể gặp lại Lục lão tổ…”
Trong đại điện, mấy người Cự Đỉnh lão tổ đều vô cùng hưng phấn.
Chỉ có ánh mắt Phá Vọng lão tổ là không ngừng lấp lóe.
Hắn cứ nhìn chòng chọc Lục Trường Sinh.
Từ trên người Lục Trường Sinh, hắn cảm nhận được một luồng uy áp vô cùng khủng bố.
Thế nhưng trên thân Lục Trường Sinh lại không toát ra chút Tiên Linh chi khí nào.
Tựa hồ không phải Tiên Nhân.
Nhưng không phải Tiên Nhân sao có thể khiến hắn cảm thấy uy áp lớn như vậy?
Phải biết hắn cũng là Tổ cảnh chí cường đấy.
Dù lúc trước trong các Tổ cảnh chí cường Lục Trường Sinh cũng là tồn tại có thể hoành hành vô địch.
Nhưng khi đó hắn không hề có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như vậy.
“Lục đạo hữu, nhiều năm qua ngươi vẫn không trở về, rốt cuộc ngươi đã đi đâu?”
“Đúng vậy, lúc trước ngươi rời đi mà không một lời từ giã, chỉ bảo là tới Đăng Thiên Lộ, chẳng lẽ ngươi thất bại rồi ư?”
“Hay là ngươi ở nơi bí ẩn nào đó để dưỡng thương?”
Rất nhiều người đưa ra vô số suy đoán.
Bọn hắn nghĩ tới đủ loại khả năng.
Lúc trước Côn Ngô giới xảy ra chút chuyện, nhưng tin tức đã bị phong tỏa.
Mọi người chỉ biết trong Côn Ngô giới đã xảy ra chuyện gì đó.
Cũng biết Lục Trường Sinh đi theo Cự Phủ Tiên Nhân rời đi, định qua Đăng Thiên Lộ để tiến về Thiên giới.
Nhưng bây giờ Lục Trường Sinh lại xuất hiện trong Tiên Võ cung.
Chỉ sợ ý định “phi thăng” Thiên giới của Lục Trường Sinh lúc trước đã thất bại.
Quá nửa là bị thương.
Nếu không cũng không có chuyện hơn một trăm năm vẫn không trở lại Tiên Võ cung như thế.
Đối với lời hỏi thăm của mọi người, Lục Trường Sinh không tỏ thái độ gì, cũng không vội trả lời ngay.
“Tách.”
Đột nhiên, Phá Vọng lão tổ đứng dậy.
Ánh mắt sáng bừng của hắn nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh, nói ra từng câu từng chữ, sắc mặt hết sức ngưng trọng, hỏi: “Xin hỏi phải chăng Lục đạo hữu đã thành tiên rồi ư?”
Tĩnh!
Toàn bộ đại điện yên tĩnh không gì sánh được.
Tất cả mọi người nín thở ngưng thần.
Bọn hắn đều vô cùng kinh ngạc.
Vừa rồi bọn hắn còn đang đàm luận chuyện Lục Trường Sinh bao giờ mới trở lại Tiên Võ cung, sao giờ lại nói tới chuyện Lục Trường Sinh có thành Tiên hay không rồi?
Cự Đỉnh lão tổ, ba vị Võ Tổ của Tiên Võ cung dường như cũng nghĩ tới điều gì.
Cả đám đột nhiên trợn tròn tròng mắt.
Bọn họ nghĩ tới một loại khả năng.
Hẳn là Lục Trường Sinh đã phi thăng lên Thiên giới thành công?
Hiện giờ là đang “giáng lâm” tới Giới Hải?
Trước đó bọn hắn đều không nghĩ tới khả năng này.
Giờ xem ra, có vẻ như không phải không có khả năng.
Chỉ là điểm mấu chốt chỉ có một.
Phải chăng Lục Trường Sinh đã thành Tiên?
Từng ánh mắt đổ dồn lên người Lục Trường Sinh.
“Như các ngươi nghĩ, ta đã thành Tiên!”
Lục Trường Sinh mỉm cười, sắc mặt vô cùng bình thản.
Hắn đương nhiên sẽ không giấu diếm người của Tiên Võ cung.
Huống chi, giờ đang ở Giới Hải, hắn cũng không cần phải che giấu.
Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ biết.
“Đoàng.”
Nghe Lục Trường Sinh chính miệng thừa nhận, toàn bộ Tiên Võ cung đều chấn động.
Cự Đỉnh lão tổ, ba vị Võ Tổ và những Tổ cảnh mới tấn thăng, cả đám đều không thể nào lại giữ nguyên vẻ trấn định nữa.
Trong ánh mắt bọn hắn tràn đầy vẻ nôn nóng.
Thậm chí người được coi như trấn định nhất là Phá Vọng lão tổ, giờ toàn thân cũng đang khẽ run rẩy.
Đây chính là Tiên Nhân đấy, một vị Tiên Nhân Thiên giới chân chính đấy!
Giờ Tiên Nhân đang đứng trước mặt bọn hắn.
Đối với tất cả người tu hành tại Giới Hải mà nói.
Cho dù là cường giả Tổ cảnh đi chăng nữa.
Mục tiêu cao nhất của bọn hắn, điểm cuối cùng của việc tu hành chỉ có một.
Đó chính là thành Tiên!
Hiện tại Lục Trường Sinh đã thành Tiên, chuyện này chính là điểm cuối cùng trong việc tu hành, thử hỏi sao bọn hắn có thể bình tĩnh được đây?
“Tiên Nhân… Ha ha, Tiên Võ cung chúng ta cũng có Tiên Nhân rồi!”
“Lục lão tổ, không, Lục Tiên Nhân, có thể cho chúng ta nhìn xem thế nào mới là Tiên Nhân hay không?”
“Nghe nói Tiên Nhân đều ngưng tụ ra Tiên Thể…”
Cả một đám người đều trông mong nhìn về phía Lục Trường Sinh.
Bọn hắn giờ đang được đối diện với Tiên Nhân đấy.
Cơ hội thế này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Đương nhiên ai cũng muốn xem thử, thế nào mới là Tiên Nhân.
Trên mặt Lục Trường Sinh nở một nụ cười.
Những người này đều thân bằng cố hữu của hắn.
Chút nguyện vọng nho nhỏ của họ tất nhiên hắn sẽ thỏa mãn.
“Vù vù.”
Sau giây lát, từ trên người Lục Trường Sinh tản ra Tiên Linh chi khí.
Chương 1541: Tiên Nhân Lục Trường Sinh, Tiên Võ cung chấn động!Lục Trường Sinh trước đó vốn còn bình đạm như nước, tựa hồ không có bất cứ khí tức gì, thậm chí còn lộ ra vẻ hòa ái không gì sánh được.
Tại thời khắc này, triệt để thay đổi.
Phảng phất như biến thành một dãy núi cao vút nguy nga.
Lại phảng phất như thành trời sao vô tận.
Tất cả mọi người đứng trước mặt Lục Trường Sinh đều có cảm giác bản thân vô cùng nhỏ bé.
Căn bản không sinh ra bất cứ ý định chống đối nào.
Đây chính là Tiên!
“Tiên…”
Trong lòng tất cả mọi người đều hơi run lên.
Đây chính là Tiên!
Từ khi vô số Tiên Nhân Thiên giới giáng lâm, trong Giới Hải đã có rất nhiều Tiên Nhân xuất hiện.
Như thể đã có rất nhiều Tiên Nhân.
Thậm chí có một số người không coi trọng Tiên Nhân lắm.
Nhưng thực ra thì sao?
Cho đến nay, người thành Tiên cảnh tại Giới Hải chỉ lác đác.
Càng đừng nói tới trở thành Tiên Nhân chân chính.
Giờ Lục Trường Sinh chính là Tiên Nhân hàng thật giá thật.
Chỉ riêng khí tức tản ra cũng có thể khiến đám Tổ cảnh không dám động đậy.
Bao gồm cả Phá Vọng lão tổ.
Lúc trước Lục Trường Sinh có thể động thủ với Tiên Nhân, riêng chuyện đó đã lợi hại hơn tất cả Tổ cảnh chí cường rồi.
“Lục đạo hữu, lúc trước ngươi đã thành công phi thăng tới Thiên giới phải không?”
Cự Đỉnh lão tổ hỏi. Quan hệ giữa hắn và Lục Trường Sinh có thể nói là tương đối thân thiết.
“Không sai, lúc trước ta và Cự Phủ Tiên Nhân cùng mạnh mẽ xông lên Đăng Thiên Lộ, sau đó thành công phi thăng tới Thiên giới. Hai chúng ta đều đã thành Tiên Nhân, nhưng Cự Phủ Tiên Nhân không muốn trở lại Giới Hải, bởi vậy lần này chỉ có một mình ta quay về thôi.”
Lục Trường Sinh giải thích.
“Một mình ngươi trở lại Giới Hải?”
“Ngài không thuộc về các thế lực Tiên Nhân khác ư?”
Phá Vọng lão tổ không khỏi kinh ngạc.
Cục diện Giới Hải bây giờ, về cơ bản đều là các thế lực Tiên Nhân đối kháng với nhau.
Đằng sau mỗi một vị Tiên Nhân kỳ thực đều có thế lực chống lưng.
Về phần Tiên Nhân không có thế lực, vậy cũng chẳng có cách nào giáng lâm đến Giới Hải được.
“Ừm, ta không thuộc về bất kỳ thế lực nào.”
“Lần này trở lại Giới Hải, cũng là do ta tự mình trở lại.”
Lục Trường Sinh nói xong, ánh mắt Phá Vọng lão tổ lóe ra vẻ kỳ lạ.
Đó là lo lắng.
Cục diện Giới Hải bây giờ, dù Lục Trường Sinh đã là Tiên Nhân nhưng sợ rằng cũng phải sẽ gặp rắc rối, thậm chí là nguy hiểm.
Dù sao, vừa có ba vị Tiên Nhân mới mất mạng.
Trong đó còn có hai vị Đại Tiên.
“Lục đạo hữu, trước mắt Giới Hải đang không được yên ổn, tin tức ngươi trở về chỉ sợ sẽ phải giữ bí mật.”
Phá Vọng lão tổ nói.
“Lục mỗ tất nhiên cũng hiểu.”
“Chuyến này trở lại Giới Hải, ngoài việc thăm các vị ra còn có một việc chính là Lục mỗ cũng muốn thử vận may, tranh đoạt bảo vật của Kim Tiên kia.”
“Vừa rồi nghe nói các ngươi có chút manh mối về Kim Tiên, không biết là manh mối gì?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
Phá Vọng lão tổ trầm ngâm một lát rồi lại nhìn Lục Trường Sinh.
Hắn biết, Lục Trường Sinh sẽ không từ bỏ manh mối Kim Tiên.
Thậm chí Lục Trường Sinh còn muốn tranh đoạt cơ duyên Kim Tiên để lại.
Chuyện này chắc chắn rất nguy hiểm, nhưng nếu Lục Trường Sinh đã giáng lâm đến Giới Hải thì hẳn là cũng đã có chuẩn bị.
Nghĩ tới đây, Phá Vọng lão tổ cũng không giấu diếm nữa.
“Không sai, chúng ta thực sự đạt được một chút manh mối Kim Tiên, chỉ là chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ.”
“Manh mối này phải nói từ một kiện bia đá thời Thái Cổ…”
Phá Vọng lão tổ trực tiếp lấy ra một tấm bia đá.
Có điều tấm bia đá này có vẻ đã hư hại nhiều.
Nhìn vô cùng cổ xưa.
Ngay cả văn tự cũng là văn tự cổ xưa có từ thời đại Thái Cổ.
Thế nhưng Lục Trường Sinh chính là Hồng Trần Tiên.
Hắn phân tích vạn vật, tất nhiên cũng biết tới loại văn tự cổ xưa này.
Thế là hắn cẩn thận xem xét một hồi.
Trên tấm bia đá cổ xưa ghi lại chuyện xưa kia Giới Hải từng có một lần chấn động rất mạnh.
Kinh thiên động địa.
Thậm chí còn khiến toàn bộ Giới Hải suýt chút nữa thì sụp đổ.
Phải nói là hệt như là tai ương diệt thế.
Nhưng may mắn là Giới Hải chống đỡ được.
Mà chấn động kinh thiên động địa lúc trước hình như bắt đầu từ một khu vực.
Về khu vực này, trên tấm bia đá thậm chí cũng có ghi chép rất tỉ mỉ.
“Vị trí này…”
Lục Trường Sinh cẩn thận nghĩ lại.
Trong nháy mắt, sắc mặt Lục Trường Sinh đại biến.
“Đây là… Côn Ngô giới?”
Lục Trường Sinh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Phá Vọng lão tổ.
Côn Ngô giới!
Vị trí được đánh dấu trên tấm bia đá rõ ràng là vị trí của Côn Ngô giới!
Mà kiếp nạn suýt chút nữa khiến toàn bộ Giới Hải đều sụp đổ lúc trước rốt cuộc là kiếp nạn gì?
Phá Vọng lão tổ nghi ngờ đó chính là kiếp nạn khiến Kim Tiên vẫn lạc.
Một vị Kim Tiên vẫn lạc sẽ tạo thành động tĩnh khổng lồ tới mức nào?
Một vị Kim Tiên mà muốn tiêu diệt Giới Hải thì chỉ dễ như trở bàn tay.
Một khi Kim Tiên vẫn lạc, tất nhiên sẽ tạo thành động tĩnh kinh thiên động địa thậm chí diệt tuyệt với Giới Hải.
Nếu đã suy đoán như vậy thì tất nhiên vị trí ghi trên tấm bia đá sẽ rất quan trọng.
Nhìn thấy ánh mắt Lục Trường Sinh, Phá Vọng lão tổ đương nhiên biết đối phương có ý gì.
Hắn gật đầu nói: “Không sai, đúng như Lục đạo hữu nghĩ. Chúng ta nghi ngờ bảo tàng Kim Tiên đang ở trong Côn Ngô giới.”
“Có điều nghe nói thời đại Thái Cổ có Tiên Nhân khủng bố giáng lâm rồi đại chiến, trận chiến kia suýt nữa đã đánh nát Giới Hải, nhưng những Tiên Nhân kia hình như cũng không phát hiện ra bảo tàng Kim Tiên. Thậm chí ngay cả chuyện Côn Ngô giới hình thành tựa hồ cũng chỉ là trùng hợp.”
“Đương nhiên, có lẽ trong đó có liên hệ ngầm nào đó. Nhưng lần này những Tiên Nhân kia giáng lâm cũng đã điều tra qua Côn Ngô giới, đáng tiếc lại không thu hoạch được gì. Bởi vậy chúng ta cũng không dám chắc chắn bảo tàng Kim Tiên đang nằm trong Côn Ngô giới.”
Lục Trường Sinh hiểu ra.
Chương 1542: Tiên Nhân Lục Trường Sinh, Tiên Võ cung chấn động! (2)Chuyện này đúng là có chút kỳ quái.
Nhiều Tiên Nhân như vậy mà lại không thể tìm ra bảo tàng Kim Tiên ư?
Nếu thật sự nằm trong Côn Ngô giớ chẳng lẽ Thiên Tiên lại không tìm ra được?
Thế nhưng nghĩ tới điểm đặc thù của Kim Tiên thì chuyện ngay cả Thiên Tiên cũng không tìm thấy cũng không khó hiểu lắm.
Nhưng Lục Trường Sinh nhất định không thể bỏ lỡ.
Hắn muốn tới Côn Ngô giới để tìm hiểu thực tế.
Chỉ là trước khi tới Côn Ngô giới, Lục Trường Sinh cần hỏi thăm một vấn đề.
“Những năm qua vì sao nguồn cung mảnh vỡ đại đạo lại bị cắt mất?”
Giọng điệu của Lục Trường Sinh thoáng vẻ chất vấn.
Kỳ thực sau khi Lục Trường Sinh giáng lâm đã thử tra xét bảng thuộc tính.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 84.080.000 (Vạn cổ vô nhất)
Hồng Trần đạo quả: 36% (Thần Thông Hư Giới)
Vạn Linh đạo quả: 52% (Thần Thông Thôn Linh)
Huyết Nhục đạo quả: 26% (Thần Thông Vĩ Lực)
Đặc tính Nhục Thân Bất Hủ: Nhục thân bất hủ
Ngộ tính thôi diễn: Có thể sử dụng đại lượng ngộ tính để tiến hành thôi diễn
Chẳng ngờ thông tin trên bảng thuộc tính lại khiến Lục Trường Sinh giật nảy mình.
Thậm chí hắn có chút tức giận.
Bởi vì điểm ngộ tính của hắn vẻn vẹn chỉ tăng lên có 30 triệu.
Chỉ có 30 triệu điểm ngộ tính mà thôi.
Quả thực là quá ít.
Lục Trường Sinh nhớ rất rõ, hắn để lại phân thân ở Giới Hải, đồng thời vẫn luôn luyện hóa mảnh vỡ đại đạo.
Dù luyện hóa có chậm thì một năm cũng có thể tăng mấy triệu điểm ngộ tính.
Từ khi hắn tiến về Thiên giới tới giờ đã qua 150 năm.
Nói chính xác hơn là 160 năm.
Trong quãng thời gian dài dằng dặc như thế, lẽ ra một năm phải tăng mấy triệu điểm ngộ tính nhưng giờ mới có thêm 30 triệu điểm?
Chuyện này thật sự rất khó hiểu.
Hơn nữa, qua ký ức của phân thân, Lục Trường Sinh cũng được biết.
Tiên Võ cung cắt đứt nguồn cung ứng mảnh vỡ đại đạo của hắn.
Thế nên tất nhiên Lục Trường Sinh phải hỏi thăm rõ ràng.
Cả đại điện lập tức yên tĩnh trở lại.
Rất nhiều người đều cúi đầu không dám nói lời nào.
Cuối cùng vẫn là Phá Vọng lão tổ mở miệng: “Lục đạo hữu, chuyện này đều là tội của một mình ta.”
“Sau khi đạo hữu rời đi, Tiên Võ cung do ta chấp chưởng. Vì bảo toàn Tiên Võ cung nên ta không thể không tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, bám vào một số cường giả Tổ cảnh trong các thế lực Thiên giới.”
“Đối với đám cường giả Tổ cảnh kia hầu như là cần gì cho nấy. Một số cường giả Tổ cảnh muốn có mảnh vỡ đại đạo, bởi vậy Tiên Võ cung cũng phải dốc toàn lực cung ứng mảnh vỡ đại đạo cho đối phương.”
“Thậm chí đối phương muốn vốn liếng Tiên Võ cung tích lũy ta cũng phải cố hết sức cung ứng. Thế nên nhiều năm qua mới khiến nguồn cung mảnh vỡ đại đạo cho đạo hữu bị cắt ngang, giờ ta xin mặc cho đạo hữu trách phạt!”
Phá Vọng lão tổ nói ra lý do.
Cự Đỉnh lão tổ há to miệng.
Nhưng cuối cùng lại không nói câu nào.
Quả thực Phá Vọng lão tổ chỉ nói sự thật.
Những năm qua Tiên Võ cung đúng là có thể sống sót, nhưng lại sống quá ấm ức.
Lúc nào cũng phải nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Ai cũng có thể tới đe doạ Tiên Võ cung.
Mà Tiên Võ cung từ trước tới giờ không hề phản kích, gần như luôn là đòi gì cho nấy.
Thế nhưng làm vậy cũng có tốt chỗ.
Đó chính là Tiên Võ cung vẫn có thể sống sót tới giờ.
Thậm chí Tổ cảnh mà Tiên Võ cung đầu nhập vào đã chết nhưng Tiên Võ cung vẫn sống tiếp được.