Lần trước trong các đệ tử mới nhập môn thế mà có một vị được bình xét cấp bậc là “đỉnh tiêm”, vượt qua tầng thứ hai mươi mốt.
Có thể nói là tên tuổi giờ nổi như cồn.
Đối phương gọi là “Thương Lan”, nghe nói chính là một sinh mệnh đặc biệt, trời sinh đã vô cùng cường đại.
Những sinh mệnh đặc biệt này chẳng cần làm gì cũng có thể đạt tới cấp độ Đăng Thần cửu giai.
Cố gắng một chút là có thể trở thành sinh mệnh Hỗn Độn.
Loại thiên phú này quả là không gì sánh kịp, người thường căn bản không cách nào so sánh được.
Sau đó mới là Lục Trường Sinh đã vượt qua tầng thứ mười tám.
Cũng coi như có chút danh tiếng.
Nhưng cũng chỉ thế thôi.
Dù sao cuộc khảo hạch đệ tử mới đã qua hơn hai mươi năm.
Lục Trường Sinh cũng vẫn luôn ở trong động phủ bế quan tu luyện, không có chút động tĩnh nào.
Bởi vậy hơn hai mươi năm qua hắn đã bị người ta quên lãng rồi.
Thiên Quang Thánh Tông quá rộng lớn.
Không ai quá để ý tớ đệ tử mới nhập môn cả.
Dù sao đợi mấy chục năm nữa lại có cuộc khảo hạch đệ tử mới mới.
“Sinh mệnh đặc biệt…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Hắn cảm thấy rất hứng thú với “Thương Lan”.
Không biết rốt cuộc đối phương là sinh mệnh đặc biệt gì đây?
Nghe nói Thương Lan vừa nhập môn đã được trưởng lão của Thiên Quang Thánh Tông thu làm đệ tử.
Khởi điểm rất cao.
Về điểm này người thường căn bản không cách nào so sánh được.
Lục Trường Sinh có ngộ tính siêu tuyệt.
Nhưng so với sinh mệnh đặc biệt dường như cũng không tính là gì.
Chỉ là Lục Trường Sinh sẽ không vì thế mà nhụt chí.
Tu hành vẫn phải dựa vào chính mình mới được.
Lục Trường Sinh nghe ngóng một chút tin tức sau đó không nấn ná nữa, trực tiếp bay vào thông đạo khảo hạch thứ tư.
Tu vi của hắn vẫn là Đăng Thần tứ giai như cũ.
“Ngươi đã thông qua tầng khảo hạch thứ mười tám, có bắt đầu tầng khảo hạch thứ mười chín hay không?”
Lục Trường Sinh vừa bay vào thông đạo khảo hạch, đi tới tầng thứ mười tám.
Xem ra trước đó khảo hạch tới đâu thì vẫn sẽ bắt đầu từ tầng đã thông qua chứ không cần lại khảo hạch lại từng tầng một, vậy cũng là tiện.
“Tiếp tục khảo hạch.”
Lần này Lục Trường Sinh đáp như vậy.
“Vù vù.”
Hoàn cảnh xung quanh Lục Trường Sinh hơi đổi.
Hắn đã đi tới tầng thứ mười chín, bắt đầu trải qua khảo hạch tại tầng thứ mười chín. Vừa mới tới tầng thứ mười chín Lục Trường Sinh đã thấy một trái cầu đen rất lớn.
Dường như nó được tạo thành từ vô số tia sáng màu đen.
Những tia sáng màu đen này hội tụ thành một đoàn, tới Lục Trường Sinh cũng có cảm giác tim đập thình thịch.
Chương 1674: Cảm ứng chân ngã! Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt!Như thể thứ này có thể tạo thành uy hiếp to lớn với hắn.
Lúc khảo hạch bình xét cấp bậc cũng có người mất mạng.
Một khi vẫn lạc cũng chính là vẫn lạc thật sự.
Thế nên nhất định phải lượng sức mà đi.
Đối với quả cầu đen khổng lồ này, Lục Trường Sinh cũng không dám coi thường.
“Hư giới.”
Hư giới lập tức giáng lâm.
Thế nhưng lần này có vẻ Hư giới phải gánh chịu áp lực rất lớn.
Hư giới thậm chí còn không ngừng chấn động.
Sau đó quả cầu ánh sáng màu đen còn phóng ra từng chùm quang mang.
Như thể hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Hư giới cũng có vẻ không ngăn được, phảng phất như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy nặng trĩu.
“Dung.”
Toàn bộ 730.000 phân thân lập tức dung hợp.
Lục Trường Sinh cảm thấy trong người có nguồn sức mạnh vô cùng vô tận.
Tựa hồ siêu việt một loại giới hạn nào đó.
Hắn hướng đánh thẳng về phía quả cầu màu đen to lớn kia.
“Rầm.”
Một quyền này kinh thiên động địa.
Rơi vào trong quả cầu đen.
Nhìn như thể chỉ là một một quả cầu đen tạo thành từ các tia sáng màu đen bình thường, thế mà khi bị sức mạnh kinh khủng này đánh tới cũng ầm vang tán loạn.
Sau đó quả cầu ánh sáng màu đen biến mất.
Bị Lục Trường Sinh trực tiếp đánh nổ.
“Thông qua tầng thứ mười chín, có tiếp tục tiến vào khảo hạch tầng thứ hai mươi hay không?”
Lục Trường Sinh không ngờ lại đơn giản như vậy.
Thế mà hắn đã vượt qua tầng thứ mười chín rồi.
Lục Trường Sinh tranh thủ xem qua ngọc bài thân phận.
Trên ngọc bài thân phận, bình xét cấp bậc của hắn đã từ “phổ thông” biến thành “đỉnh tiêm”.
Tuy chỉ là biến động nho nhỏ.
Nhưng đây lại là chuyện vô số đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông tha thiết ước mơ.
Vô số tu sĩ mong mà không được.
Nhưng Lục Trường Sinh đã làm được.
Bình xét cấp bậc của hắn chính thức thăng lên đến “đỉnh tiêm”.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh cũng không hề hay biết.
Sau khi hắn thông qua khảo hạch tầng thứ mười chín, thông đạo khảo hạch thứ tư chấn động kịch liệt.
Ngay sau đó một tin tức xuất hiện trên không trung đằng trước thông đạo thứ tư.
“Đệ tử Lục Trường Sinh cấp độ Đăng Thần tứ giai của Thiên Quang Thánh Tông đã vượt qua thông đạo khảo hạch tầng thứ mười chín, bình xét cấp bậc điều chỉnh thành “đỉnh tiêm”
Tin tức vừa được công bố lập tức dẫn tới một phen oanh động.
“Lại nữa rồi, lần này là thông đạo thứ tư sinh ra đệ tử được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’.”
“Cái tên Lục Trường Sinh có vẻ khá quen tai nhỉ?”
“Lục Trường Sinh… chẳng lẽ là đệ tử mới nhập môn hơn hai mươi năm trước? Còn nhớ kỹ lần khảo hạch đệ tử mới khi ấy, Lục Trường Sinh này liên tục vượt qua mười tám tầng, tiếc là còn kém một tầng thứ mười chín nữa. Không ngờ hắn yên lặng hơn hai mươi năm giờ lại vượt qua tầng thứ mười chín, đạt được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’.”
“Ngươi nói vậy thì hình như ta cũng nhớ ra rồi, đúng là Lục Trường Sinh đấy thật. Lúc trước chúng ta còn thấy tiếc sao hắn không cố gắng vượt qua tầng thứ mười chín nhỉ? Giờ xem ra là vàng thì nhất định sẽ phát sáng, cuối cùng Lục Trường Sinh vẫn vượt qua khảo hạch tầng thứ mười chín đấy thôi.”
“Hâm mộ thật đấy, bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’ là vượt qua quá nửa đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông rồi…”
Tin tức về Lục Trường Sinh được truyền đi, rất nhiều người đều đã biết tới cái tên Lục Trường Sinh này.
Là đệ tử mới nhập tông hơn hai mươi năm.
Thế mà có thể xông lên bình xét cấp bậc “đỉnh tiêm”, quả là rất đáng quý.
Lục Trường Sinh không biết tên của hắn đã được rất nhiều người nghe thấy.
Nhưng dù có biết cũng không hề gì.
Sở dĩ Thiên Quang Thánh Tông công bố tên tuổi của những đệ tử ưu tú này chỉ có một lý do, cạnh tranh!
Thiên Quang Thánh Tông hy vọng các đệ tử cạnh tranh với nhau.
Chỉ có cạnh tranh mới có thể sinh ra đệ tử ưu tú hơn nữa.
Hệ thống “bình xét cấp bậc” là để các đệ tử cạnh tranh.
Chín thông đạo khảo hạch cũng là để các đệ tử cạnh tranh.
Tại Thiên Quang Thánh Tông mà muốn ẩn giấu thực lực ư?
Đương nhiên có thể.
Nhưng nếu cứ giấu dốt thì sẽ không thể thu hoạch được đủ loại tài nguyên, bảo vật và đủ chỗ tốt từ Thiên Quang Thánh Tông được
Được không bù mất.
Huống chi bình xét cấp bậc “đỉnh tiêm” của Lục Trường Sinh đáng là gì đâu?
Lên trên tới tuyệt thế, thậm chí cả thiên kiêu cũng có nữa kìa.
Cho dù hiếm thấy nhưng không phải Thiên Quang Thánh Tông không có.
Lục Trường Sinh không biết tình hình bên ngoài.
Hắn vượt qua tầng thứ mười chín, nhưng đây chưa phải kết thúc.
Ròng rã 730.000 bộ phân thân.
Đó là sức mạnh khủng bố cỡ nào?
Lục Trường Sinh cũng muốn xem thử cực hạn của mình ở đâu.
Thế là hắn tiếp tục xông vào thông đạo thứ tư.
Tầng thứ hai mươi, tầng thứ hai mươi mốt, tầng thứ hai mươi hai, tầng thứ hai mươi ba…
Lần này Lục Trường Sinh dốc hết sức, gần như đã toàn lực ứng phó, rốt cục vượt qua tầng thứ hai mươi ba.
Hắn dừng bước tại đây.
Lục Trường Sinh không xông lên tầng thứ hai mươi tư.
Bởi vì không có ý nghĩa gì.
Trước mắt hai mươi ba tầng chính là cực hạn của Lục Trường Sinh. Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt!
“Để lần sau trở lại vậy.”
Lục Trường Sinh cũng không thấy thất vọng. Hai mươi ba tầng hay hai mươi tư tầng kỳ thực đều không có gì khác nhau.
Chỉ khi nào vượt qua tầng hai mươi chín mới có thể tiếp tục điều chỉnh bình xét cấp bậc.
Nhưng chuyện này rất khó.
Trước đó Lục Trường Sinh chỉ vì ý thức cường đại mà phân thân Huyết Nhục vẫn chưa đạt tới cực hạn cho nên thực lực mới tăng trưởng rất nhanh.
Nhưng hiện giờ ý thức của Lục Trường Sinh đã tới cực hạn, không cách nào tu luyện phân thân Huyết Nhục được nữa.
Lúc này muốn tăng thực lực sẽ rất khó.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh bị na di ra ngoài.
Hắn thấy vô số ánh mắt đều rơi xuống người mình.
Trong lòng hắn cũng hiểu rõ.
Hẳn là mọi người đều biết chuyện bình xét cấp bậc của hắn đã tăng lên.
Thế nhưng Lục Trường Sinh đã quen với việc được vạn chúng chú mục từ lâu.
Bởi vậy hắn không cảm thấy có gì lạ, xong việc lại trực tiếp quay về động phủ.
Chương 1675: Cảm ứng chân ngã! Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt! (2)Sau khi trở lại động phủ, Lục Trường Sinh chải vuốt lại mọi chuyện một phen.
“Thương Lan là tu sĩ gia nhập Thiên Quang Thánh Tông cùng một đợt với ta, trước mắt bình xét cấp bậc của đối phương cũng là đỉnh tiêm.”
“Hẳn là trong đệ tử mới hiện giờ cũng chỉ có hai người chúng ta được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’…”
Trong lòng Lục Trường Sinh cũng hiểu bình xét cấp bậc này khó khăn thế nào.
Có thể gia nhập Thiên Quang Thánh Tông đã muôn vàn khó khăn.
Đừng nói tới việc phải trổ hết tài năng giữa các thiên tài từ khắp mọi nơi, đề cao bình xét cấp bậc lại càng thêm gian nan.
“Thực lực của ta tạm thời rất khó tăng lên.”
“Phân thân không cần nghĩ vì không có cách nào cả.”
“Sau đó chính là hạt nhục thân và Hư giới.”
“Hư giới cần có bản nguyên của thế giới, thứ này cũng rất khó tìm.”
“Ngược lại thì hạt nhục thân là có thể tăng lên, chỉ là cần pháp lực bất hủ không ngừng dung dưỡng hạt nhục thân, tiêu hao lại khá lớn…”
Lục Trường Sinh suy nghĩ, trước mắt cũng chỉ có thể tăng cường hạt nhục thân.
Về phần pháp lực bất hủ lại cần chuyển hóa.
Chuyển hóa càng nhiều thì hiệu quả khi pháp lực bất hủ dung dưỡng hạt nhục thân lại càng tốt.
Bởi vậy Lục Trường Sinh cũng cần tài nguyên để tu hành.
Những những chuyện này đều không vội.
Nếu Lục Trường Sinh đã gia nhập Thiên Quang Thánh Tông thì phải xem qua hệ thống tu hành của Thiên Quang Thánh Tông trước đã.
Đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Thế là Lục Trường Sinh lấy ra ngọc bài thân phận.
Ngọc bài thân phân này không tầm thường, mỗi một tấm ngọc bài thân phận đều là bảo vật.
Có thể xem xét tất cả vật tư tu hành và công pháp đối ứng với cấp bậc được bình xét trước mắt, cũng khá thần kỳ.
Hơn nữa dù có đánh mất ngọc bài thân phận cũng không sao.
Bởi ngọc bài chỉ có chính chủ mới sử dụng được.
Nếu người khác động vào thì ngọc bài thân phận sẽ tự tiêu hủy ngay lập tức.
Ý thức của Lục Trường Sinh tiến vào bên trong ngọc bài thân phận.
“Ruỳnh.”
Hắn tựa như tiến vào một không gian rộng lớn vô hạn.
Bên trong rực rỡ muôn màu, các loại tài nguyên tu hành nhiều vô số kể.
Thế nhưng phần lớn đều là tài nguyên tu hành cấp độ phổ thông, cấp độ này có số lượng nhiều nhất.
Lục Trường Sinh xem qua thì thấy vật tư tu hành quý hơn một chút cần có bình xét cấp bậc “đỉnh tiêm” mới được mua sắm.
Trước tiên Lục Trường Sinh nhìn qua các loại công pháp tu hành.
Những công pháp tu hành này đều có vài dòng giới thiệu khái quát.
Lục Trường Sinh chỉ muốn xem qua hệ thống tu hành của Thiên Quang Thánh Tông chứ không cần mua sắm.
Từ phần giới thiệu của những công pháp này có thể nhìn ra hệ thống tu hành.
Lục Trường Sinh cũng phát hiện, những công pháp tu hành này cũng không thống nhất.
Rực rỡ muôn màu, loại hệ thống tu hành nào cũng có.
“Ừm, đây là công pháp tu luyện nhục thân, để nhục thân không ngừng cường đại.”
“Cái này cũng là tu luyện nhục thân, chỉ là cách nghĩ không giống công pháp trước đó, nhưng về bản chất vẫn là tu luyện nhục thân.”
“Đây là… hệ thống tu hành của chủ nhân Thế Giới? Ngay cả công pháp tu hành của chủ nhân Thế Giới mà chỗ này cũng có, chỉ là muốn dùng môn công pháp này cần luyện hóa một viên trái tim Thế Giới trước, đồng thời phải hoàn toàn khống chế trái tim Thế Giới thì mới có thể bước vào con đường chủ nhân Thế Giới này.”
“Để ta xem thử trái tim Thế Giới là gì… không tra được, dùng bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’ mà cũng không tra được thông tin về trái tim Thế Giới, chứng tỏ bảo vật này cực kỳ trân quý, thậm chí phải có bình xét cấp bậc tuyệt thế hoặc thiên kiêu mới có thể tra được. Loại vật tư tu hành trân quý này dù có tra được thì sợ rằng giá cả cũng rất đắt đỏ. Tu sĩ muốn đi theo hệ thống tu hành chủ nhân Thế Giới chỉ sợ khó như lên trời.”
“Khoan đã, còn có cả pháp môn tu hành tinh thần à? Rốt cuộc tìm được pháp môn tu hành tinh thần rồi, nhưng pháp môn này có vẻ không phải chủ lưu mà chỉ là phương pháp tu hành hệ phụ trợ? Tăng cường khả năng khống chế đối với nhục thân…”
Lục Trường Sinh tra tìm rất nhiều loại công pháp tu hành, về cơ bản đã có thể xác định ngay cả Thiên Quang Thánh Tông cũng không có hệ thống tu hành thống nhất.
Nhưng đại khái có thể chia làm vài loại chính.
Loại lớn nhất cũng phổ biến nhất chính là pháp môn tu hành nhục thân.
Cơ bản thì sáu phần công pháp ở đây đều là pháp môn tu hành nhục thân.
Các loại hệ thống cũng đều xây dựng từ nhục thân. Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt!
Dù sao nhục thân tu hành tương đối dễ dàng, hơn nữa nhìn nhìn được sờ được, còn có thể nhận ra tình trạng chiến lực, phần lớn tu sĩ đều sẽ đi theo hệ thống tu hành nhục thân.
Sau đó là hệ thống tu hành chủ nhân Thế Giới.
Chủ nhân Thế Giới cũng là một loại hệ thống tu hành.
Dù số lượng rất ít nhưng không phải không có.
Tu luyện chủ nhân Thế Giới tới cuối cùng có thể sánh ngang với tồn tại khủng bố như nguyên sinh mệnh Hỗn Độn.
Tuyệt đối không hề kém hơn.
Tiền đồ cực kỳ rộng lớn.
Thậm chí công dụng của chủ nhân Thế Giới càng rộng, thủ đoạn cũng càng nhiều.
Nhưng lại có một điểm rắc rối.
Rất khó tu luyện.
Thậm chí ngay cả nhập môn cũng khó khăn.
Nhập môn đã cần một viên trái tim Thế Giới.
Mặc dù Lục Trường Sinh không tìm được trái tim Thế Giới, nhưng cũng nghe ngóng được một chút tin tức liên quan.
Nghe nói nhất định phải tìm thế giới Hỗn Độn đã sinh ra ý chí, trong một số thế giới Hỗn Độn ấy sẽ sinh ra trái tim Thế Giới.
Đầu tiên thu hoạch được trái tim Thế Giới đã gặp muôn vàn khó khăn.
Muốn luyện hóa lại càng khó hơn.
Chẳng trách dù chủ nhân Thế Giới tiền đồ rộng lớn, thực lực cũng rất cường đại, nhưng trong Hỗn Độn tu sĩ tu hành hệ thống chủ nhân Thế Giới lại vô cùng ít ỏi.
Cũng vì rất khó tu luyện.
Cuối cùng là một số hệ thống tu hành thượng vàng hạ cám.
Tỷ như hệ thống tu hành ở Thiên giới của Lục Trường Sinh.
Kỳ thực đều chẳng được coi trọng.
Chương 1676: Cảm ứng chân ngã! Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt! (3)Căn bản là không thể lột xác thành nguyên sinh mệnh Hỗn Độn.
Hệ thống tu hành Thiên giới thậm chí tới cả sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể tu thành chứ đừng nói là nguyên sinh mệnh.
Lục Trường Sinh cẩn thận xét lại chính mình một phen.
Kỳ thực hắn có cả hệ thống tu hành nhục thân của hắn và hệ thống tu hành chủ nhân Thế Giới.
Hệ thống tu hành nhục thân chính là hạt nhục thân.
Đây là con đường nước chảy thành sâu, phải đi lâu dài.
Mà chủ nhân Thế Giới đương nhiên là Hư giới.
Trước mắt Hư giới tiến triển không tệ. Hư giới của Lục Trường Sinh không cần trái tim Thế Giới nhưng cần bản nguyên thế giới.
Lục Trường Sinh tìm kiếm một phen.
Nơi này có bán bản nguyên thế giới.
Bình xét cấp bậc đỉnh tiêm có thể mua sắm bản nguyên thế giới.
Nhưng mức giá lại cực kỳ đắt đỏ.
Bình quân một phần bản nguyên thế giới có giá tới 10.000 điểm cống hiến!
Mua sắm vật tư tu hành tại Thiên Quang Thánh Tông cũng cần điểm cống hiến.
Lục Trường Sinh lại kiểm tra nhiệm vụ kiếm điểm cống hiến trong ngọc bài thân phận.
Ngọc bài thân phận này bao gồm đủ mọi mặt.
Đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông muốn làm gì về cơ bản đều có thể hoàn thành trong ngọc bài thân phận.
Không lâu sau bảng nhiệm vụ hiện ra.
Số lượng nhiệm vụ dày đặc nhưng cũng cần dùng tới bình xét cấp bậc.
Cấp bậc bình xét càng cao thì phần thưởng nhiệm vụ cũng sẽ càng nhiều.
Lục Trường Sinh nhìn qua một lượt.
Nhiệm vụ cấp độ Đăng Thần tứ giai bình thường cũng được mấy chục điểm cống hiến. Nhiệm vụ bình xét cấp bậc đỉnh tiêm có thể đạt được trên trăm điểm cống hiến. Nhiệm vụ bình xét cấp bậc tuyệt thế thì có thể đạt tới mấy trăm điểm, mà nhiệm vụ bình xét cấp bậc thiên kiêu lại có thể nhận được hơn nghìn điểm cống hiến.
Trước mắt bình xét cấp bậc của Lục Trường Sinh là đỉnh tiêm.
Nếu hắn muốn đạt được hơn vạn điểm cống hiến thì phải làm trăm lần nhiệm vụ của bình xét cấp bậc đỉnh tiêm.
Thế này… quá chậm.
Vả lại làm xong cũng chỉ thu hoạch được một phần bản nguyên thế giới.
Có thể tăng tiến độ Hư giới lên bao nhiêu?
Nếu bình xét cấp bậc của hắn là thiên kiêu thì mọi chuyện đã khác.
Tới lúc này Lục Trường Sinh mới hiểu vì sao trong Thiên Quang Thánh Tông, bình xét cấp bậc lại quan trọng như vậy.
“Thế nên việc cấp bách và mấu chốt nhất lúc này là gia tăng bình xét cấp bậc mới đúng.”
“Mà nếu muốn gia tăng bình xét cấp bậc thì phải tăng cường chiến lực trước.”
“Trước mắt ta cách nào để nhanh chóng tăng cường chiến lực đây?”
Lục Trường Sinh tất nhiên biết rõ.
Hắn muốn nhanh chóng tăng cường chiến lực thì chỉ có thể dựa vào pháp môn dung hợp phân thân.
Mà pháp môn dung hợp phân thân lại cần có ý thức cường đại làm trụ cột.
Nếu không có tinh thần ý thức cường đại khống chế thì hắn cũng không có cách nào khống chế nhiều phân thân hơn được.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh đã thấy một con đường.
Trước mắt phải mua một phương pháp tu hành tinh thần thượng thừa.
Ở trong Hỗn Độn, phương pháp tu hành tinh thần chỉ là pháp môn phụ trợ.
Bình thường mọi người chỉ tu luyện thêm.
Dùng để khống chế nhục thân một cách tinh chuẩn hơn.
Điểm này ngược lại không khác mấy với mục đích của Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh nhìn thoáng qua điểm cống hiến của mình.
Mỗi một đệ tử chỉ cần vượt qua thông đạo bình xét cấp bậc thì đều có thể thu hoạch điểm cống hiến.
Thông đạo bình xét cấp bậc Đăng Thần, mỗi một tầng có thể thu được 100 điểm cống hiến.
Lục Trường Sinh đã vượt qua hai mươi ba tầng.
Nói cách khác, hắn có thể thu được 2300 điểm cống hiến.
Quả nhiên trong ngọc bài thân phận của Lục Trường Sinh hiện số điểm cống hiến là 2300 điểm.
Mà một phương pháp tu hành tinh thần thượng thừa chỉ cần 2000 điểm cống hiến.
Lục Trường Sinh có thể mua được.
Lục Trường Sinh tuyển chọn kỹ càng, cuối cùng chọn một môn có tên là “Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.”
Sau khi Lục Trường Sinh đổi xong, một tia linh quang bay ra từ ngọc bài thân phận rồi rơi vào trong cơ thể Lục Trường Sinh. Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt!
Sau đó trong đầu Lục Trường Sinh có thêm một phương pháp tu hành tinh thần.
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp này đúng là cực kỳ tinh diệu.
Công pháp này lấy “chân ngã” làm trung tâm.
Hình dung “chân ngã”.
Không phải hình dung bất cứ Thần Linh nào mà chính là “chân ngã”.
Mà “chân ngã” lại là thứ gì?
Kỳ thực “chân ngã” là một loại khái niệm.
Cùng loại với một số Chân Linh trong các truyền thuyết và thần thoại.
Đại biểu cho nền tảng ý thức của bản thân.
Hình dung về “chân ngã” kỳ thực chính là sự tự khống chế bản thân.
Nghe nói lên tới cảnh giới tối cao, cũng là tầng thứ mười ba của “chân ngã” thì thân thể không còn gì bí mật, rõ ràng rành mạch, hoàn toàn có thể nắm giữ mỗi một tấc thân thể.
Đương nhiên tới tầng thứ mười ba của “chân ngã” thì cũng chỉ là khống chế thân thể mà thôi.
Đây cũng là lý do pháp môn tinh thần chỉ là phương pháp tu hành phụ trợ.
Pháp môn tinh thần này hoàn quả thực không tệ.
Đúng là phương pháp tu hành thượng thừa.
Nhưng cũng có một vấn đề.
Đó chính là nhập môn rất khó.
Đầu tiên phải hình dung “chân ngã”.
Bước này đã làm khó phần lớn người tu hành.
Nếu như không thể hình dung ra “chân ngã” thì vĩnh viễn cũng không thể nhập môn.
Lục Trường Sinh cuối cùng cũng hiểu ra nguyên nhân vì sao phương pháp tu hành tinh thần thượng thừa lại có giá rẻ như thế.
Loại pháp môn tu hành phụ trợ này không phải thứ người người đều có thể tu luyện.
Người người đều biết tu luyện pháp môn phụ trợ chắc chắn rất tốt.
Có thể giúp khống chế nhục thân tốt hơn.
Thậm chí còn có thể khiến tinh thần ý chí trở nên vô cùng kiên định, nói chung là có rất nhiều chỗ tốt.
Thế nhưng nhập môn lại quá khó.
Điểm này khiến rất nhiều tu sĩ phải chùn bước.
Không thể nhập môn thì tu luyện cái gì nữa?
Nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, nhập môn khó đến mấy cũng không thành vấn đề.
Hắn có đỉnh cấp ngộ tính, có loại công pháp nào mà không tu luyện được chứ.
Chương 1677: Cảm ứng chân ngã! Phân thân Huyết Nhục lại tăng vọt! (4)Về mặt này Lục Trường Sinh cực kỳ tự tin.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu bế quan tu luyện Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Một năm, hai năm, ba năm…
Tu hành không kể ngày tháng.
Dù Lục Trường Sinh có đỉnh cấp ngộ tính.
Thế nhưng cảm ứng “chân ngã” cũng mất tới năm năm ròng rã.
Đúng, năm năm.
Thế nhưng sau năm năm lại rốt cục Lục Trường Sinh cũng cảm ứng được chân ngã.
Đồng thời làm Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp nhập môn.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hư giới: 1% (Từ hư hóa thực)
Hạt nhục thân: 1%
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp: Tầng thứ nhất
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 730.000 bộ phân thân
Quả nhiên Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp của Lục Trường Sinh đã đạt đến tầng thứ nhất.
Lục Trường Sinh có thể cảm nhận rất rõ, tinh thần ý thức của bản thân được tăng cường rất nhiều.
Trong cảm ứng của hắn, dường như có quả cầu sáng trắng bên trong cơ thể hắn.
Trong luồng sáng trắng mơ hồ có một bóng người.
Bóng người ấy giống Lục Trường Sinh như đúc.
Đó chính là “chân ngã” của Lục Trường Sinh.
“Để xem Chân Ngã tầng thứ nhất có thể tăng cường ý thức đến mức nào?”
Lục Trường Sinh muốn thử một lần.
Muốn kiểm tra xem ý thức tăng cường đến mức nào thì tất nhiên phải dùng đến phân thân Huyết Nhục.
Thử xem lần này có thể tu luyện thêm bao nhiêu bộ phân thân Huyết Nhục đây?
Thế là Lục Trường Sinh lại bắt đầu tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Một năm, hai năm, ba năm…
Lần này hắn tu luyện ròng rã tám năm.
Nói cách khác Lục Trường Sinh tu luyện ra 80.000 bộ phân thân Tổ cảnh.
“Tám mươi nghìn bộ phân thân, cộng với bảy trăm ba mươi nghìn bộ phân thân lúc trước, tất cả có tám trăm mười nghìn bộ phân thân!”
Mắt Lục Trường Sinh sáng rực lên.
Mới chỉ là tầng thứ nhất thôi vậy mà có thể… kiểm soát 80.000 bộ phân thân.
Như vậy tầng thứ hai, tầng thứ ba thậm chí là tầng thứ mười ba thì sao?
Nhất thời, trong lòng Lục Trường Sinh vô cùng mừng rỡ.
Chỉ cần Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tăng lên thì chiến lực của hắn tất cũng tăng theo.
Đến lúc đó, bình xét cấp bậc gia tăng tới cấp độ tuyệt thế thậm chí là thiên kiêu cũng không phải không có khả năng.
Lục Trường Sinh hình dung chân ngã có thể gia tăng tinh thần ý thức.
Tầng thứ nhất đã tăng lên 80.000 bộ phân thân Huyết Nhục.
Tới tầng thứ hai, tầng thứ ba chắc chắn còn nhiều hơn.
Thế nhưng hình dung chân ngã cũng cần thời gian.
Muốn tăng lên đến tầng thứ hai, tầng thứ ba cũng cần thời gian.
Có điều giờ đã có phương hướng.
Vậy cứ tu luyện từng bước là được.
Nhưng Lục Trường Sinh không quên hệ thống tu hành nhục thân và chủ nhân Thế Giới mới là gốc rễ của hắn.
Dung dưỡng hạt nhục thân đúng là rất chậm.
Nhưng pháp lực bất hủ không ngừng dung dưỡng thì về sau hạt nhục thân cũng sẽ càng thêm cường đại.
Có thể đổi một ít tài nguyên tu hành để tăng tốc tu luyện hạt nhục thân.
Nhưng muốn đổi tài nguyên cũng cần phải có điểm cống hiến.
Hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ còn lại 300 điểm cống hiến.
Nghĩ một lát, Lục Trường Sinh vẫn quyết định nhận một ít nhiệm vụ.
Thịt muỗi cũng là thịt.
Dù một cái nhiệm vụ chỉ có trên trăm điểm cống hiến.
Nhưng tích lũy tháng ngày thì điểm cống hiến cũng sẽ nhiều thôi.
Vả lại làm nhiệm vụ cũng không trì hoãn việc tu hành của hắn.
Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu sàng chọn trong ngọc bài thân phận, tìm kiếm nhiệm vụ thích hợp với mình.
“Ồ?”
“Nhiệm vụ này không tệ, là nhiệm vụ đào khoáng. Tới Lạc Kim giới thu hoạch Lạc Kim khoáng. Một trăm cân Lạc Kim khoáng có thể đổi một điểm cống hiến.”
“Nhiệm vụ này không có kỳ hạn, chỉ cần có Lạc Kim khoáng là được, là dạng nhiệm vụ trường kỳ.”
“Điểm rắc rối nhất là Lạc Kim giới có chút nguy hiểm, có thể sẽ có tranh chấp giữa các tu sĩ.”
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, hắn muốn đi thử.
Thế nên hắn nhận lấy nhiệm vụ này.
Nhiệm vụ này cũng yêu cầu ít nhất phải có bình xét cấp bậc đỉnh tiêm mới nhận được.
Lục Trường Sinh nhận nhiệm vụ xong đi thẳng tới đại trận truyền tống.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới chỗ đại trận truyền tống.
Không chỉ có một đại trận này truyền tống, ngược lại có rất nhiều là đằng khác, nhưng tu sĩ muốn sử dụng đại trận truyền tống lại càng nhiều.
Lục Trường Sinh lấy ngọc bài thân phận ra.
Hắn có bình xét cấp bậc đỉnh tiêm, bởi vậy được ưu tiên, có thể trực tiếp “chen hàng”.
Lúc đầu đằng trước Lục Trường Sinh còn mấy trăm tu sĩ đang chờ.
Nhưng Lục Trường Sinh trực tiếp chen hàng, nhảy tới chỗ ba mươi tu sĩ xếp đầu.
Trước mặt hắn chỉ có ba mươi tu sĩ.
Đều là bình xét cấp bậc đỉnh tiêm.
Đây chính là ưu thế của “bình xét cấp bậc”.
Loại ưu thế này có thể thấy ở khắp mọi nơi tại Thiên Quang Thánh Giới.
Mà đây mới chỉ là bình xét cấp bậc đỉnh tiêm.
Nếu như hắn có bình xét cấp bậc tuyệt thế, thậm chí là thiên kiêu.
Vậy thì có thể trở thành người đầu tiên được sử dụng đại trận truyền tống.
Thấy Lục Trường Sinh “chen hàng”, các tu sĩ phía sau cũng có chút bất đắc dĩ.
“Lại một tu sĩ bình xét cấp bậc đỉnh tiêm nữa.”
“Người này nhìn lạ lắm.”
“Ồ? Hình như hắn là Lục Trường Sinh, cũng là nhân vật gây sóng gió ở cuộc khảo hạch đệ tử mới lần trước đấy.”
“Ta nhớ rồi, không phải lần trước hắn vượt qua tầng mười chín nên nhận được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’ đấy ư?”
“Hâm mộ thật, nhanh thế đã thu được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’ rồi, đúng là một bước nhanh từng bước nhanh mà…”
Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.
Thiên Quang Thánh Giới rất lớn.
Lục Trường Sinh có chút tiếng tăm nhưng cũng không phải người người đều biết đến hắn.
Bình xét cấp bậc đỉnh tiêm chỉ tốt một chút so với bình xét cấp bậc phổ thông thôi.
Dẫu vậy nhưng vẫn có rất nhiều người cảm thấy hâm mộ.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Đại khái vài ngày sau cũng đến lượt Lục Trường Sinh.
“Đi tới đâu?”
Trưởng lão ở chỗ đại trận truyền tống hỏi.
“Lạc Kim giới.”
Lục Trường Sinh nói ra nơi mình muốn đến.
Chương 1678: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!“Lạc Kim giới à, chúng ta không có đại trận truyền tống tại Lạc Kim giới mà chỉ có đại trận truyền tống gần đó, sau khi truyền tống tới nơi ngươi phải tự bay thêm một thời gian.”
“Đệ tử hiểu rồi.”
Sau đó Lục Trường Sinh đứng vào bên trong đại trận truyền tống.
“Vù vù.”
Đại trận truyền tống gợn sóng, thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất trong nháy mắt.
Lục Trường Sinh cảm thấy không gian liên tục vặn vẹo.
Lần truyền tống này có vẻ rất lâu, hẳn là vì khoảng cách rất xa, áp lực không gian cũng rất lớn.
Thế nhưng đối với Lục Trường Sinh mà nói, chút áp lực không gian ấy căn bản không đáng nhắc tới.
“Tách.”
Lục Trường Sinh cảm thấy toàn thân buông lỏng, lúc hắn ngẩng đầu lên thì thấy một khu vực Hỗn Độn xa lạ.
“Đến rồi.”
Lục Trường Sinh nhìn xung quanh, hắn đang ở trong Hỗn Độn.
Nơi này hẳn là một tiết điểm truyền tống Thiên Quang Thánh Tông bố trí trong Hỗn Độn.
Cái gọi là tiết điểm truyền tống chính là những điểm truyền tống Thiên Quang Thánh Tông lặng lẽ bố trí trong Hỗn Độn, dựa vào những điểm truyền tống này, tu sĩ của Thiên Quang Thánh Tông có thể tới mọi nơi trong Hỗn Độn.
Đương nhiên chỉ giới hạn trong Bách Hoa Vực.
Ra khỏi Bách Hoa Vực, trừ khi là nơi vô chủ, nếu không bố trí tiết điểm truyền tống ở địa bàn của thế lực khác chính là ra mặt khiêu khích, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Cho dù ở Bách Hoa Vực thì tiết điểm truyền tống cũng là cơ mật của Thiên Quang Thánh Tông.
Hơn nữa những truyền tống tiết điểm này chỉ có thể truyền tống một chiều. Nếu Lục Trường Sinh muốn quay lại Thiên Quang Thánh Tông thì phải tới một số thế giới Hỗn Độn có đại trận truyền tống.
Dù quay lại tiết điểm truyền tống cũng không thể truyền tống về Thiên Quang Thánh Tông được.
Lục Trường Sinh lấy bản đồ Hỗn Độn ra xem.
Hắn hiện tại vị trí của hắn còn cách Lạc Kim giới một đoạn, nhưng cũng không xa lắm.
Thế là Lục Trường Sinh dựa theo bản đồ Hỗn Độn bay thêm khoảng ba tháng.
“Đến rồi.”
Cuối cùng Lục Trường Sinh đã trông thấy Lạc Kim giới.
Lạc Kim giới này là nơi vô chủ.
Nói đúng hơn đây là kết quả sau khi ba thế lực lớn trong Bách Hoa Vực thỏa hiệp.
Trước đây ba thế lực lớn trong Bách Hoa Vực đã từng tranh đoạt nơi này.
Cuối cùng không ai làm gì được ai.
Cuối cùng sau khi bàn bạc, Lạc Kim giới trở thành nơi vô chủ, bất cứ thế lực nào cũng không thể cưỡng ép chiếm cứ, hơn nữa bất kể người tu hành nào cũng có thể tiến vào Lạc Kim giới để khai thác khoáng thạch.
Nhưng chỉ có thể đơn độc khai thác.
Các thế lực không được tới khai thác.
Nói cách khác, không hợp thành tổ chức là có thể khai thác.
Hơn nữa còn có quy định sinh mệnh Hỗn Độn không được tiến vào Lạc Kim giới.
Chỉ có tu sĩ Đăng Thần mới có thể tiến vào nơi này.
Có những yếu tố này nên Lạc Kim giới mới trở thành nơi thu hút rất nhiều tu sĩ tìm tới.
Dù sao thì Lạc Kim khoáng là nguyên luyện khí cực kỳ trân quý tài.
Luyện chế rất nhiều bảo vật đều cần tới Lạc Kim khoáng.
Nhưng không thể khai thác quy mô lớn tại Lạc Kim giới,vậy phải làm sao bây giờ?
Tất nhiên là tuyên bố nhiệm vụ, ban thưởng điểm cống hiến, sau đó sẽ có vô số tu sĩ tìm tới. Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Cũng có tán tu đến Lạc Kim giới đào Lạc Kim khoáng để đổi lấy tài nguyên tu hành.
Có điều Lạc Kim giới không phải mảnh đất hòa bình.
Nơi này có rất nhiều dị thú kinh khủng.
Những dị thú này thực lực cường đại, thậm chí còn Lạc Kim khoáng làm thức ăn, thế nên chúng mới tranh đoạt Lạc Kim khoáng cùng các tu sĩ.
Vẫn lạc chuyện thường gặp.
Những tin tức này đều là thường thức, Lục Trường Sinh đã biết từ lâu.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh sải bước ra, bay vào Lạc Kim giới.
Thân thể của hắn cảm thấy hơi chấn động, sau đó có chút vặn vẹo.
Nhờ thế hắn cảm nhận được quy tắc hoàn toàn khác biệt của Lạc Kim giới.
Lạc Kim giới cũng là một thế giới Hỗn Độn, tất nhiên nó cũng có quy tắc riêng.
Loại quy tắc này sẽ khiến tu sĩ thấy hơi tiện, nhưng cũng chỉ thế thôi, ảnh hưởng không quá lớn.
Tu sĩ, nhất là tu sĩ Đăng Thần cường đại, năng lực sinh tồn trong Hỗn Độn đều cực kỳ cường đại.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn lên.
Bốn phía trống rỗng.
Dưới mặt đất là cảnh hoang tàn, trông như thể đã bị đánh nổ vô số lần.
“Các hạ cũng đến đào Lạc Kim khoáng à?”
Lục Trường Sinh nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Ở bên đó có một nam tử vóc người cao lớn.
Người vừa lên tiếng chính là đối phương.
Lục Trường Sinh không đáp.
Tới nơi lạ lẫm nên hắn khá cẩn thận.
Nhưng nam tử cao lớn cứ như đã quen thuộc từ lâu, hắn thở dài một tiếng rồi nói: “Tu sĩ chúng ta đến cảnh giới Đăng Thần, nhất là từ Đăng Thần tứ giai về sau tu hành càng lúc càng khó, cũng cần quá nhiều tài nguyên tu hành. Mà Lạc Kim khoáng của Lạc Kim giới lại có giá trị rất lớn nên có rất nhiều tu sĩ tới Lạc Kim giới, nhưng muốn đào được Lạc Kim khoáng cũng rất khó.”
“Ta thấy đạo hữu cũng lẻ loi một mình, chi bằng chúng ta tổ đội, cùng nhau tìm kiếm Lạc Kim khoáng, ngươi thấy thế nào?”
Thì ra tên nam tử này muốn rủ hắn tổ đội.
Nhìn đối phương thì hẳn là một tên tán tu.
“Không cần.”
Lục Trường Sinh lắc đầu, hắn từ chối.
Hắn không muốn tổ đội cùng người có lai lịch không rõ ràng.
Huống chi một mình hắn tìm kiếm Lạc Kim khoáng là đủ rồi!
Hiện giờ tinh thần ý thức của hắn vô cùng cường đại.
Hơn nữa còn có Hư giới.
Tìm kiếm Lạc Kim khoáng trong phạm vi lớn có ưu thế lớn hơn so với tu sĩ khác nhiều.
“Rầm.”
Đột nhiên nơi xa truyền tới một trận đất rung núi chuyển.
“Lạc Kim khoáng xuất hiện.”
Có người cao giọng hô.
Từ trong hư không có vô số người lập tức bay tới nơi phát ra chấn động.
“Lạc Kim khoáng?”
Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ, trong nháy mắt hóa thành một tia sáng, bay nhanh về phía chấn động đằng xa.
Tên nam tử cao lớn kia ngẩn ra, sau đó lại lắc đầu: “Lạc Kim khoáng xuất thế tạo thành động tĩnh quá lớn, tranh đoạt rất kịch liệt nên khả năng vẫn lạc cũng cao, tu sĩ như ta không thể tranh đoạt nổi.”
Chương 1679: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (2)“Thôi, ta cứ thành thật đi tìm vận may còn hơn.”
Nam tử cao lớn đối nhận thức rất rõ về thực lực của mình.
Bởi vậy hắn không tham dự tranh đoạt mà bay về hướng ngược lại để tránh gặp tai bay vạ gió.
Thực ra đây là hành động sáng suốt.
Khi Lục Trường Sinh tới đầu nguồn chấn động hắn thấy xung quanh lục tục có vài chục đến trên trăm thân ảnh.
Rõ ràng tất cả đều tới vì Lạc Kim khoáng.
Những thân ảnh này đều tản ra khí tức kinh khủng.
“Cút ngay.”
“Bản tọa Nguyên Phục, Đăng Thần cửu giai, ai dám làm càn?”
“Nguyên Phục, một lão quỷ sắp chết như ngươi còn tới Lạc Kim giới làm gì hả?”
Lần lượt từng bóng người, từng luồng từng luồng khí tức kinh khủng xuất hiện khiến Lục Trường Sinh cảm thấy vô cùng nặng nề.
Những cường giả này quá khủng khiếp.
Động tí lại là Đăng Thần bát giai, cửu giai.
Thế này còn tranh đoạt gì nữa?
Lục Trường Sinh quyết định nhanh chóng rời xa nơi này.
Đúng là hắn cũng có chút thực lực.
Nếu là Đăng Thần ngũ giai thì hắn chẳng sợ gì cả.
Thế nhưng ở đây đâu chỉ có Đăng Thần ngũ giai?
Đây là Đăng Thần bát giai, cửu giai.
Lão tổ U tộc vẫn chưa thức tỉnh kia đoán chừng cũng có thực lực như vậy thôi.
Tranh Lạc Kim khoáng với bọn hắn ấy à?
Chẳng khác nào tìm cái chết.
Bởi vậy sau khi Lục Trường Sinh chạy tới lại lập tức rời đi, tránh thật xa rồi hắn mới dám dừng lại quan sát.
Không lâu sau các cao thủ tranh đoạt Lạc Kim khoáng cũng ra tay đánh nhau.
Lần này Lạc Kim khoáng có vẻ khá nhiều.
Không ai chịu từ bỏ.
Nhất thời cả đám đánh tới trời đất quay cuồng, không gian cũng chấn động kịch liệt.
Rất nhiều tu sĩ gặp vạ lây.
Chưa đụng tới Lạc Kim khoáng đã bị đánh nổ thân thể.
Chết cũng không biết mình chết thế nào.
Nhất thời, khắp nơi đều vang lên tiếng kêu rên.
Tử khí tràn ngập bốn phía.
Lục Trường Sinh trầm mặc.
Lạc Kim giới này đúng là nguy hiểm.
Chuyện này khác hẳn những gì hắn nghĩ.
Hắn cảm thấy thực lực của mình tiến vào Lạc Kim giới, tranh đoạt Lạc Kim khoáng hẳn không thành vấn đề.
Nhưng giờ xem ra vấn đề lớn là đằng khác!
Thế nhưng cứ thế ủ rũ quay về thì Lục Trường Sinh lại cảm thấy có chút đáng tiếc.
“Ta muốn tăng lên Đăng Thần cửu giai trong thời gian ngắn là chuyện không thể. Nhưng nếu ta muốn tranh đoạt Lạc Kim khoáng thì nhất định phải có ưu thế riêng, tại Lạc Kim giới này ta có ưu thế trời ban nào đây?”
Lục Trường Sinh rơi vào trầm tư.
Hắn nhất định phải có được ưu thế trời ban.
Nếu không làm sao tranh đoạt Lạc Kim khoáng được?
Dựa vào thực lực không được rồi.
Thực lực của hắn có mạnh nữa thì cũng không thể mạnh hơn những cường giả Đăng Thần bát giai, cửu giai kia được. Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Lục Trường Sinh nhìn qua động tĩnh nơi xa.
Rất nhiều tu sĩ chen lấn với ý định đào tẩu.
Nhưng bọn hắn vừa bay được một đoạn ngắn đã bị dư âm lan đến gần rồi hôi phi yên diệt.
Thoáng chốc trong đầu Lục Trường Sinh lóe lên một tia linh quang.
“Không gian! Tại Lạc Kim giới ưu thế ta muốn có chính là không gian. Ta nhất định phải nắm giữ sức mạnh không gian, sau đó tự do tiến hành xuyên qua không gian của Lạc Kim giới.”
“Một khi ta có thể tiến hành xuyên qua không gian thì dù là tranh đoạt Lạc Kim khoáng hay là thoát khỏi một số cường giả cũng có ưu thế rất lớn.”
Mắt Lục Trường Sinh sáng lên.
Hắn nghĩ tới một cách.
Xuyên qua không gian!
Kỳ thực tại Giới Hải trước đây Lục Trường Sinh cũng từng xuyên qua không gian.
Bên trong Giới Hải, Lục Trường Sinh có thể thoải mái tiến hành xuyên qua không gian.
Toàn bộ Giới Hải đối với Lục Trường Sinh mà nói đã không còn bí mật gì nữa.
Nhưng đến Thiên giới rồi sau đó lại đến Hỗn Độn, đến Thiên Quang Thánh Giới, Lục Trường Sinh không có cách nào tiến hành xuyên qua không gian nữa.
Nói cách khác, tại thế giới Hỗn Độn này Lục Trường Sinh không thể xuyên qua không gian được.
Mà Lạc Kim giới thật ra cũng là một tòa thế giới Hỗn Độn.
Chỉ là có chút khác biệt với Thiên giới.
Lạc Kim giới này không có ý chí của thế giới!
Hoặc là nói còn chưa sinh ra ý chí của thế giới.
Điều này rất trọng yếu.
Tại Thiên giới, có ý chí của Thiên giới nên muốn cảm ngộ sức mạnh không gian và xuyên qua không gian chẳng khác nào người si nói mộng.
Nhưng nếu không có ý chí của thế giới thì lại khác.
Đương nhiên Lục Trường Sinh biết rõ, muốn nắm giữ sức mạnh không gian để tiến hành xuyên qua không gian dù không có ý chí của thế giới ngăn cản cũng sẽ rất khó.
Dù sao Lạc Kim giới cũng là một tòa thế giới Hỗn Độn.
Nói về độ lớn là ngang bằng với Thiên giới.
Nhưng Lục Trường Sinh vẫn là muốn thử một lần.
Hắn có đỉnh cấp ngộ tính và cả năng lực phân tích của Hồng Trần Tiên.
Phân tích hay thậm chí nắm giữ sức mạnh không gian của Lạc Kim giới cũng không phải chuyện không có khả năng.
Nghĩ là làm.
Lục Trường Sinh cách xa nơi chiến đấu, tìm một sơn động yên tĩnh, sau khi bố trí một phen hắn bắt đầu toàn lực phân tích, cảm ngộ sức mạnh không gian của Lạc Kim giới.
Đầu tiên là phân tích.
Một năm, ba năm, năm năm, tám năm, mười năm…
Phân tích sức mạnh không gian cũng không phải chuyện dễ dàng.
Không phải chỉ ba năm hay năm năm là có thể làm được.
Nhưng hiện giờ Lục Trường Sinh có rất nhiều thời gian.
Chậm rãi mà tới cũng được.
Mấu chốt là khi bắt tay vào phân tích hắn lại phát hiện một chuyện.
Thế mà hắn có thể phân tích sức mạnh không gian của Lạc Kim giới thật.
Có thể phân tích thì nhất định có thể nắm giữ.
Bởi vậy Lục Trường Sinh không quan tâm rốt cuộc tốn bao nhiêu thời gian.
Sức mạnh không gian kỳ thực vẫn có dấu vết để lần theo.
Điểm này khác với sức mạnh thời gian.
Lục Trường Sinh đứng trong Lạc Kim giới là có thể cảm nhận được sức mạnh không gian.
Nhưng muốn hoàn toàn phân tích và cảm ngộ lại không dễ dàng như vậy.
Trên đời có nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm như vậy nhưng có ai có thể xuyên qua không gian tại thế giới Hỗn Độn chứ?
Không có một ai hết.
Chương 1680: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (3)Chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn mới có thể thoải mái xé rách không gian của thế giới Hỗn Độn, từ đó tiến hành xuyên qua không gian.
Lục Trường Sinh không phải sinh mệnh Hỗn Độn, hắn chỉ là tu sĩ có tu vi Đăng Thần tứ giai thôi.
Bởi vậy hắn không thể dựa vào sức lực để xuyên qua không gian mà chỉ có thể yên lặng phân tích và cảm ngộ.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm…
Lục Trường Sinh dốc toàn lực phân tích, cảm ngộ sức mạnh không gian của Lạc Kim giới, phân tích một cái đã qua ba mươi năm.
Ròng rã suốt ba mươi năm, Lục Trường Sinh đã hoàn toàn đắm chìm trong việc phân tích.
Hôm nay Lục Trường Sinh đột nhiên mở mắt.
Trong mắt hắn như thể có một tia quang mang kỳ lạ hiện lên.
“Rốt cục cũng cảm ngộ được sức mạnh không gian…”
Lục Trường Sinh thấp giọng lầm bầm.
Giọng điệu cứ như đã như trút được gánh nặng.
Dùng suốt ba mươi năm để cảm ngộ sức mạnh không gian.
Nghe có vẻ dài đằng đẵng nhưng thực ra đã khá nhanh rồi.
Mà Lục Trường Sinh cũng cảm thấy mình khá may mắn.
Càng cảm ngộ sức mạnh không gian hắn lại càng cảm thấy may mắn hơn.
May mà Lạc Kim giới không sinh ra ý chí của thế giới.
Nếu không bị ý chí của thế giới quấy nhiễu thì Lục Trường Sinh không thể cảm ngộ sức mạnh không gian của cả một thế giới Hỗn Độn như vậy, tất nhiên cũng không có cách nào xuyên qua không gian được.
Mà lúc này mọi chuyện đã khác.
Lục Trường Sinh đứng dậy, hắn sải bước ra ngoài.
“Vèo.”
Ngay sau đó hư không lan ra gợn sóng.
Thoáng cái Lục Trường Sinh đã xuất hiện giữa không trung.
Hắn cảm ứng qua là biết chỗ này cách sơn động hắn vừa ở khoảng chừng vạn dặm.
Hơn nữa đây không phải cực hạn của hắn.
Nếu hắn nguyện ý còn có thể xuyên qua toàn bộ Lạc Kim giới chỉ trong nháy mắt.
Đây chính là xuyên qua không gian!
“Ha ha ha, có khả năng xuyên qua không gian thì việc tranh đoạt Lạc Kim khoáng tại Lạc Kim giới sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Lục Trường Sinh không nhịn được mà phá lên cười.
Đây quả là chuyện đáng để vui sướng.
Nếu không một tu sĩ Đăng Thần tứ giai như hắn, dù có chiến lực Đăng Thần ngũ giai thì sao? Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Trình độ ấy ở Lạc Kim giới căn bản không đáng nhắc tới.
Càng không cần nói tới việc tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Đăng Thần tứ giai và ngũ giai ở Lạc Kim giới chỉ có thể dựa vào vận may, có lẽ sẽ thu hoạch được một ít Lạc Kim khoáng.
Còn tranh đoạt ư?
Phải nói là không đủ tư cách!
Nhưng có năng lực xuyên qua không gian thì Lục Trường Sinh có thể thoải mái tham dự tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
“Không biết kết quả tranh đoạt mạch khoáng Lạc Kim lúc trước thế nào rồi?”
Lục Trường Sinh nhớ tới chuyện lúc trước hắn phải tránh xa cuộc tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Lúc đó có Đăng Thần cửu giai tự mình ra mặt, thậm chí chém giết tới mức trời đất quay cuồng.
Khi đó Lục Trường Sinh không có tư cách tranh đoạt, nhưng giờ có lẽ hắn đã có tư cách đi tranh đoạt rồi.
“Đi xem thử chút.”
Lục Trường Sinh vẫn không muốn bỏ qua mạch khoáng Lạc Kim kia.
Dù sao trong mạch khoáng Lạc Kim sẽ có rất nhiều Lạc Kim khoáng, nếu có thể khai thác thì Lục Trường Sinh sẽ có thu hoạch khổng lồ.
“Vèo.”
Ngay sau đó thân ảnh Lục Trường Sinh biến mất không thấy đâu nữa.
“Vù vù.”
Lục Trường Sinh lặng yên không tiếng động xuyên thẳng đến nơi xuất hiện mạch khoáng Lạc Kim khi trước.
Hắn thấy xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.
Lục Trường Sinh cũng thấy mạch khoáng Lạc Kim ở đằng xa.
Dù sao ai mà biết đám cường giả Đăng Thần cửu giai kia còn ở đó hay không?
Nhưng vừa nhìn Lục Trường Sinh đã thấy một bóng người quen thuộc.
“Nguyên Phục?”
Lục Trường Sinh tất nhiên vẫn nhớ Nguyên Phục.
Lúc trước vị cường giả Nguyên Phục này chính là một trong các cao thủ Đăng Thần cửu giai cùng tranh đoạt mạch khoáng Lạc Kim.
Không ngờ cuối cùng Nguyên Phục trở thành người thắng, cướp đoạt được mạch khoáng Lạc Kim.
Hiện giờ Nguyên Phục đang thu hoạch Lạc Kim khoáng.
Thậm chí hắn đã thu hoạch một quãng thời gian rất dài.
Lục Trường Sinh khẽ cau mày.
Chỉ có một mình Nguyên Phục, hắn nên làm gì đây?
Nếu tùy tiện tiến lên thì sẽ phải đối đầu với Nguyên Phục.
Với thực lực của hắn bây giờ sợ rằng sẽ bị Nguyên Phục miểu sát.
“Không, có thể mạo hiểm thử một lần.”
“Dù sao mạch khoáng Lạc Kim này rất dài, ta cứ cách Nguyên Phục thật xa, tranh thủ cướp đoạt một ít Lạc Kim khoáng sau đó lập tức xuyên qua không gian rời đi.”
“Xa như vậy dù cường giả Đăng Thần cửu giai muốn chạy tới cũng cần thời gian mười hơi thở. Mà thời gian mười hơi thở là đủ để ta cướp đoạt một ít Lạc Kim khoáng rồi.”
Nghĩ tới đây, trong lòng Lục Trường Sinh đã quyết.
Hắn có thể xuyên qua không gian, đây chính là ưu thế lớn nhất của hắn.
Đăng Thần cửu giai thì sao? Dù sao hắn cũng không phải cứng đối cứng với cường giả Đăng Thần cửu giai.
Mà chỉ là cướp đoạt một chút Lạc Kim khoáng.
Có Lạc Kim khoáng, bất kể nhiều ít thế nào hắn cũng sẽ lập tức xuyên qua không gian rời đi.
Nguyên Phục cũng không làm gì được hắn.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh cũng không do dự nữa.
“Tách.”
Ngay sau đó Lục Trường Sinh đã xuyên qua không gian, đi tới gần mạch khoáng Lạc Kim, chỗ này cách Nguyên Phục khoảng thời gian mười hơi thở.
Lục Trường Sinh xuyên thẳng tới, sau đó lập tức vung tay lên, ra sức vồ một cái về hướng mạch khoáng Lạc Kim phía dưới.
“Ầm ầm.”
Tiếng đất rung núi chuyển truyền ra.
Rất nhiều Lạc Kim khoáng bị Lục Trường Sinh đào ra rồi thu vào bên trong bảo vật không gian.
“Ừm?”
“Con chuột nhắt giấu đầu lộ đuôi, sao dám làm càn ở đây hả?”
Nguyên Phục lập tức cảm ứng được động tĩnh.
Thấy Lục Trường Sinh đang cướp đoạt Lạc Kim khoáng, Nguyên Phục giận tím mặt.
“Rầm.”
Nguyên Phục sải bước ra, tốc độ cực nhanh, chạy như điên tới chỗ Lục Trường Sinh.
Hơn nữa còn mang theo uy áp kinh khủng, trùng trùng điệp điệp cuốn tới.
Một hơi thở, hai hơi thở, ba hơi thở…
Nhanh, quá nhanh.
Lục Trường Sinh vẫn luôn chú ý sát sao tốc độ của Nguyên Phục.
Tốc độ của đối phương nhanh như không tưởng được.
Chương 1681: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (4)Gần như chỉ một cái chớp mắt đã tới rất gần.
Ban đầu theo Lục Trường Sinh tính đối phương cần thời gian mười hơi thở mới đuổi tới được.
Nhưng giờ xem ra căn bản không cần tới mười hơi thở.
Chỉ tám hơi thở…
Không, có lẽ chỉ bảy thậm chí sáu hơi thở là đối phương đã có thể tới gần, đồng thời thi triển thủ đoạn kiềm chế Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng không dám đợi tới sáu hơi thở thậm chí là tám hơi thở thật.
Tới thời gian năm hơi thở.
Nguyên Phục đã tới rất gần.
Lúc này Lục Trường Sinh quả quyết dừng tay.
“Đi!”
Lục Trường Sinh gần như không cần suy nghĩ, thân ảnh nhoáng một cái, trong nháy mắt đã chui vào thông đạo không gian rồi biến mất không thấy bóng dáng.
“Ừm?”
“Biến mất?”
“Chẳng lẽ là xuyên qua không gian? Không, không thể nào! Chỉ có sinh mệnh Hỗn Độn mới có thể xuyên qua không gian, chỉ một tu sĩ Đăng Thần tứ giai, ngũ giai, sao có thể xuyên qua không gian được?”
“Hay là một loại phương pháp ẩn nấp nào đó?”
Nguyên Phục trực tiếp vung tay lên, bố trí đại trận, bao phủ phạm vi trăm dặm vào bên trong.
Nếu chỉ là phương pháp ẩn nấp nào đó thì đối phương chắc chắn không thể chạy ra khỏi phạm vi pháp trận.
Bởi vậy Nguyên Phục có thể từ từ tìm kiếm và điều tra.
Thế nhưng hắn tìm rất lâu vẫn không thu hoạch được gì.
Lúc này sắc mặt Nguyên Phục đã rất khó coi.
Loại bỏ hết thảy khả năng.
Như vậy có khả năng nhất chính là xuyên qua không gian.
Thế nhưng một tên tu sĩ Đăng Thần tứ giai sao có thể xuyên qua không gian được?
“Hừ.”
Nguyên Phục hừ lạnh một tiếng.
Hắn nhớ kỹ khí tức của đối phương.
Lần sau gặp lại chắc chắn hắn có thể nhận ra đối phương. Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới!
Đến lúc đó để xem có phải đối phương có thể xuyên qua không gian thật không?
Lục Trường Sinh không biết hắn đã bị Nguyên Phục “nhớ kỹ”.
Hắn xuyên qua không gian, lập tức chạy trốn về sơn động.
Đây là động phủ đơn giản của hắn, nơi này rất vắng vẻ và an toàn.
Sau khi trở lại động phủ Lục Trường Sinh mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Đăng Thần cửu giai đúng là danh bất hư truyền…”
Lục Trường Sinh nghĩ đến khí thế của Nguyên Phục vừa rồi.
Phải nói áp chế che trời lấp đất.
Nếu không phải cách quá xa thì sợ rằng Lục Trường Sinh tới việc xuyên qua không gian cũng có chút khó khăn.
Mà bị trấn áp luôn.
Xem ra sau này nếu lại tranh đoạt Lạc Kim khoáng với những tu sĩ cường đại kia thì nhất định phải giữ khoảng cách thật xa.
Một khi ở gần quá thì chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Thế nhưng cuối cùng vẫn có thu hoạch.
Dù chỉ trong thời gian năm hơi thở ngắn ngủi nhưng Lục Trường Sinh vẫn ra tay không chút do dự.
Trực tiếp nắm được một đoạn mạch khoáng Lạc Kim nhỏ.
Đây chính là mạch khoáng.
Hắn kiểm tra lại, thử xem rốt cuộc có bao nhiêu Lạc Kim khoáng?
Không lâu sau Lục Trường Sinh kiểm tra xong xuôi.
“Mười vạn cân Lạc Kim khoáng?”
Lục Trường Sinh cũng không khỏi giật mình.
Chỉ trong một giây lát ngắn ngủi thế mà đã có những mười vạn cân Lạc Kim khoáng.
Mà 100 cân Lạc Kim đổi một điểm cống hiến.
Mười vạn cân chính là 1000 điểm cống hiến.
Vậy cũng tương đối rồi.
Dù sao đây mới là lần đầu tiên Lục Trường Sinh tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Hơn nữa sau lần tranh đoạt này, thậm chí có thể nói là tranh đoạt “chính diện” với một cường giả Đăng Thần cửu giai, tương đương với đoạt thức ăn trước miệng cọp, thế nên Lục Trường Sinh cũng rút ra được chút kinh nghiệm.
Lần sau mà lại tranh đoạt Lạc Kim khoáng hẳn là sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mười vạn cân Lạc Kim khoáng chắc chắn không thể làm Lục Trường Sinh thỏa mãn.
Bởi vậy, thời gian sau đó Lục Trường Sinh dựa vào năng lực xuyên qua không gian không ngừng xuyên qua các nơi trong Lạc Kim giới để tranh đoạt Lạc Kim khoáng.
Mỗi một lần dù không thắng lợi trở về nhưng chắc chắn cũng có thu hoạch. Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm…
Theo thời gian mỗi năm đi qua.
Hiện giờ về cơ bản toàn bộ Lạc Kim giới đều biết xuất hiện một gã tu sĩ Đăng Thần có thể xuyên qua không gian.
Ngay cả tu sĩ Đăng Thần cửu giai cũng không có làm gì được đối phương.
Thế nhưng rốt cuộc đối phương là ai bọn hắn lại không hề hay biết, nói chung là có chút thần bí.
Hôm nay, toàn bộ Lạc Kim giới dường như đều chấn động.
Ngay sau đó từng vị tu sĩ Đăng Thần bát giai, cửu giai nhao nhao tiến về đầu nguồn chấn động.
“Lạc Kim khoáng, trời ạ, mạch khoáng Lạc Kim lớn thật đấy.”
“Lạc Kim giới xuất hiện mạch khoáng Lạc Kim lớn như vậy thì sợ rằng lại dấy lên phân tranh rồi.”
“Bất kể thế nào, đừng ai mơ độc chiếm mạch khoáng Lạc Kim lớn thế này. Có lẽ trong hỗn loạn sẽ có chút cơ hội…”
Rất nhiều người đều tâm động.
Một mạch khoáng Lạc Kim lớn như vậy xuất hiện, cho dù là Đăng Thần cửu giai cũng không thể độc chiếm một mình được.
Chắc chắn sẽ dấy lên một trận phân tranh đầy hỗn loạn.
Không biết sẽ có bao nhiêu người phải chết.
“Nguyên Phục lão quỷ, ngươi lại tới nữa à.”
Kẻ tìm tới đầu tiên là mấy tên cường giả Đăng Thần cửu giai.
Trong đó có Nguyên Phục.
Nguyên Phục nhìn lướt qua đông đảo tu sĩ, sau đó cười lạnh, nói: “Nếu chúng ta giằng co ở đây sợ rằng sẽ tiện nghi cho người khác. Các ngươi đừng quên mấy năm gần đây Lạc Kim giới xuất hiện một tên tu sĩ có thể xuyên qua không gian. Đến lúc đó chúng ta trai cò tranh nhau chẳng phải sẽ tạo cơ hội cho tên kia à?”
Nghe Nguyên Phục nhắc nhở, trong lòng các cường giả Đăng Thần cửu giai khẽ run lên.
Bọn hắn biết, Nguyên Phục không ăn nói vô căn cứ.
Hiện tại tình thế Lạc Kim giới đúng là có chút thay đổi.
Những cường giả Đăng Thần cửu giai như bọn hắn cũng không thể chiếm cứ Lạc Kim khoáng mà không chút kiêng dè nữa rồi.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính vì tên tu sĩ Đăng Thần có thể xuyên qua không gian kia.
Đối phương rất thần bí.
Đã thế còn xuất quỷ nhập thần.
Không ai biết rốt cuộc đối phương là ai.
Khi nào đối phương xuất hiện, dù có là Đăng Thần cửu giai thì đối phương cũng có thể đoạt thức ăn trước miệng cọp, sau đó thu hoạch được một chút Lạc Kim khoáng.
Chương 1682: Phân tích 30 năm, Lục Trường Sinh xuyên qua không gian chấn động Lạc Kim giới! (5)Chuyện này khiến rất nhiều tu sĩ Đăng Thần cửu giai đều tức tới ứa gan.
“Biết thì thế nào?”
“Không cho hắn cơ hội chẳng lẽ lại cho ngươi cơ hội?”
Một vị cường giả Đăng Thần cửu giai cười lạnh.
Một gã tu sĩ Đăng Thần có thể xuyên qua không gian mà cần tới đám tu sĩ Đăng Thần cửu giai như bọn hắn phải liên thủ ư?
Chắc chắn là không có khả năng.
Không khác gì thiên phương dạ đàm.
Đơn giản chỉ là tính toán lẫn nhau thôi.
Nhất thời, sắc mặt Nguyên Phục âm tình bất định.
Tranh đoạt Lạc Kim khoáng tại Lạc Kim giới, vốn không có khả năng thật lòng liên thủ với ai.
“Đã vậy thì cứ dựa vào khả năng của mỗi người đi!”
Nguyên Phục cũng không nói gì thêm.
Dù sao nhiều lời cũng vô ích.
Hắn không thể chỉ dựa vào ăn nói là có thể thuyết phục những người khác.
Cuối cùng các cường giả Đăng Thần cửu giai vẫn phát động đại chiến.
Lúc đó đất trời đều biến sắc, toàn bộ Lạc Kim giới cũng phải chấn động.
Những tu sĩ từ Đăng Thần cửu giai trở xuống không một ai dám tới gần.
Nhưng lại tại mảnh này khu vực hỗn loạn nơi trọng yếu.
Từng tia gợn sóng không gian không ngừng khuếch tán ra xung quanh.
“Vèo.”
Lúc này có một bóng người đột ngột xuất hiện giữa hư không.
“Ai?”
“Người kia là ai?”
“Khí tức trên người hắn… chỉ là Đăng Thần tứ giai sao hắn dám nhúng tay vào cuộc tranh đoạt Lạc Kim khoáng của cường giả Đăng Thần cửu giai chứ?”
“Hắn vừa từ trong không gian xuyên thẳng qua đúng không? Xuyên qua không gian… Chính là tên tu sĩ có thể tiến hành xuyên qua không gian tại Lạc Kim giới.”
“Đúng là to gan, thế mà hắn cũng dám đến tranh đoạt, đây là nhổ răng cọp đấy…”
Lúc Lục Trường Sinh xuất hiện, rất nhiều người đều nhận ra.
Dù sao Lục Trường Sinh tại Lạc Kim giới cũng có thể coi là “danh nhân”.
Không ít người đều gặp qua hắn.
Cũng đều biết Lục Trường Sinh có thể xuyên qua không gian, tại Lạc Kim giới có thể nói là nhân vật độc nhất vô nhị.
Nhưng không ai ngờ được Lục Trường Sinh lại lớn mật như thế.
Dám tranh cả mạch khoáng Lạc Kim này.
Kỳ thực không phải Lục Trường Sinh muốn tranh đoạt mạch khoáng Lạc Kim.
Hắn chỉ muốn chia một chén canh thôi.
Hiện giờ thế cục hỗn loạn, các tu sĩ Đăng Thần khác đều không dám tới gần, nơi này chỉ có một số tu sĩ Đăng Thần cửu giai.
Nhìn có vẻ rất nguy hiểm, nhưng thật ra đối với có thể Lục Trường Sinh xuyên qua không gian thì có đáng gì đâu?
“Thu.”
Lục Trường Sinh không cần nghĩ ngợi, cũng không chút do dự, lập tức hóa ra một bàn tay to, ra sức vồ một cái về phía Lạc Kim khoáng bên dưới.
Đây là một mạch khoáng Lạc Kim khổng lồ.
Bởi vậy hắn chỉ tùy tiện vồ một cái cũng lấy được vô số Lạc Kim khoáng.
“Dừng tay!”
Sắc mặt các tu sĩ Đăng Thần cửu giai hơi đổi.
Thế nhưng lúc này lại chẳng có ai tới ngăn cản Lục Trường Sinh.
Bọn hắn đều biết thanh danh của Lục Trường Sinh.
Đối phương có thể xuyên qua không gian.
Dù bọn hắn chạy tới ngăn cản thì làm được gì?
Cũng chỉ có thể đuổi Lục Trường Sinh đi chứ không làm gì Lục Trường Sinh được, càng không thể giữ chân Lục Trường Sinh.
Thế nhưng lúc này mạch khoáng Lạc Kim vẫn đang bị mọi người tranh đoạt.
Không phải đã bị một người nào đó trong bọn hắn độc chiếm.
Nếu trong bọn hắn có người đi ngăn cản Lục Trường Sinh vậy những người khác thì sao?
Chẳng phải người khác sẽ chiếm hời à?
Bởi vậy dù tức giận Lục Trường Sinh dám nhổ răng cọp nhưng không có bất cứ người nào chạy tới ngăn cản Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh cũng nhận ra thế cục vi diệu này.
Hắn càng không tiếc bất cứ giá nào, liều mạng cướp đoạt thật nhiều Lạc Kim khoáng.
Mà đám cường giả Đăng Thần cửu giai kia cũng không đoái hoài tới Lục Trường Sinh nữa, cả đám vẫn tiếp tục đại chiến, ý đồ đánh lui đối thủ cạnh tranh rồi sau đó độc chiếm mạch khoáng Lạc Kim.
Còn Lục Trường Sinh ư?
Thật ra cũng không phải vấn đề gì lớn.
Chỉ cần bọn hắn có thể phân thắng bại rồi sau đó đuổi Lục Trường Sinh đi là được.
Dù sao Lục Trường Sinh chỉ là Đăng Thần tứ giai.
Hắn không cách nào chiếm cứ mạch khoáng Lạc Kim.
Rất nhiều tu sĩ đằng xa trông thấy cảnh này, đám người chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, cứ thế nghẹn họng nhìn trân trối chứ không nói ra lời nữa.
Bọn hắn nhìn thấy cái gì?
Lục Trường Sinh thế mà lại điên cuồng khai thác Lạc Kim khoáng.
Còn những cường giả Đăng Thần cửu giai kia đâu?
Vậy mà chẳng ai buồn để ý.
Không ai đến xua đuổi Lục Trường Sinh.
Ngược lại còn liều mạng đại chiến hơn.
Thời gian trôi qua từng giờ.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ…
Rốt cục sau ba canh giờ, các vị cường giả Đăng Thần cửu giai cũng phân ra được thắng bại.
“Bá Đao Tôn Giả” thu được thắng lợi cuối cùng, nhờ đó độc chiếm toàn bộ mạch khoáng Lạc Kim.
Thế nhưng sau ba canh giờ khai thác, Lục Trường Sinh dù không thể đào rỗng toàn bộ mạch khoáng thì cũng đã đào đi một phần mỏ Lạc Kim nhỏ.
Điều này khiến Bá Đạo Tôn Giả tức giận không gì tả nổi.
Nhưng không đợi Bá Đao Tôn Giả phát cuồng thì Lục Trường Sinh đã vội xuyên qua không gian, biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Chuyện này càng khiến Bá Đạo Tôn Giả điên tiết hơn.
Chẳng lẽ hắn đuổi kịp Lục Trường Sinh được sao?
Đại chiến kết thúc, rất nhiều người vẫn trợn mắt há hốc mồm, cả đám say sưa bàn chuyện về Lục Trường Sinh.
Một tu sĩ chỉ có Đăng Thần tứ giai lại dám cướp đoạt rất nhiều Lạc Kim khoáng trong tay một đám cường giả Đăng Thần cửu giai như vậy.
Chuyện này khiến người ta thật sự cảm thấy khó có thể tin nổi.
Nhưng đây chính là sự thật, thậm chí còn xảy ra trước mặt mọi người.
“Rốt cuộc tu sĩ có thể xuyên qua không gian này là ai?”
“Không biết được, hình như hắn đột nhiên xuất hiện mấy năm gần đây, hẳn là vừa tới Lạc Kim giới không lâu.”
“Nhiều cường giả Đăng Thần cửu giai như vậy, cuối cùng chỉ có một mình Bá Đao Tôn Giả cướp được mạch khoáng Lạc Kim. Các cường giả Đăng Thần cửu giai còn lại ngay cả một miếng Lạc Kim khoáng cũng không lấy được, so ra thì tên tu sĩ Đăng Thần tứ giai kia thu hoạch nhiều hơn hẳn đấy.”
Chương 1683: Lục Trường Sinh trở về Thiên Quang Thánh Tông, ba triệu cân Lạc Kim khoáng khiến người người chấn động!“Những năm qua không phải đều như thế à? Thỉnh thoảng tên tu sĩ Đăng Thần tứ giai xuất hiện là lại cướp đoạt Lạc Kim khoáng. Góp gió thành bão, sau một thời gian dài như vậy chỉ sợ hắn đã lấy được rất nhiều Lạc Kim khoáng rồi.”
“Nhưng lần này hắn đắc tội nhiều cường giả Đăng Thần cửu giai như vậy, chỉ sợ ngày sau dữ nhiều lành ít…”
“Hắn có thể xuyên qua không gian, trừ sinh mệnh Hỗn Độn ra có ai làm gì được hắn? Mà sinh mệnh Hỗn Độn lại không thể tiến vào Lạc Kim giới…”
Rất nhiều tu sĩ đều trầm mặc.
Bọn họ cũng biết tình hình thực tế.
Có thể xuyên qua không gian vậy thì thu hoạch Lạc Kim khoáng vừa đơn giản lại vừa dễ dàng hơn nhiều.
Thế nhưng bọn hắn cũng chỉ có thể hâm mộ người ta thôi.
Cảm ngộ không gian ư?
Căn bản là bọn hắn không làm được.
Đừng nói bọn hắn, ngay cả cường giả Đăng Thần cửu giai cũng không làm được.
Đương nhiên có lẽ không phải cảm ngộ mà là một loại bảo vật không gian nào đó có thể hỗ trợ chủ nhân xuyên qua không gian.
Nhưng bảo vật cấp độ ấy thì ngẫm lại cũng không có khả năng cho lắm.
Nếu thật sự có bảo vật xuyên qua không gian thì chống lưng đối phương hẳn cũng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh đã quay trở về động phủ.
“Phù…”
Lục Trường Sinh cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Dù hắn làm chuyện thế này không phải lần một lần hai, cũng có khá nhiều kinh nghiệm rồi.
Nhưng lần này đúng là khác biệt.
Nhiều cường giả Đăng Thần cửu giai hỗn chiến như vậy, chỉ riêng khí thế đã vô cùng khủng bố.
Hắn tùy tiện nhúng tay vào nên nhất định phải giữ vững tinh thần.
Cũng may không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cuối cùng hắn cũng thuận lợi trở về.
Thậm chí chuyến này hắn thu hoạch cũng khá lớn.
Không uổng công hắn mạo hiểm.
Lục Trường Sinh kiểm tra lại một lượt.
Chuyến này hắn điên cuồng cướp đoạt Lạc Kim khoáng suốt ba canh giờ, hết thảy thu được 140 vạn cân Lạc Kim khoáng.
Mà hắn đi vào Lạc Kim giới đã ba mươi tám năm.
30 năm đầu dùng để cảm ngộ sức mạnh không gian.
Thời gian cướp đoạt Lạc Kim khoáng khắp nơi thật sự chỉ có tám năm.
Thế nhưng trong thời gian tám năm ấy, tổng cộng Lục Trường Sinh cũng chỉ cướp đoạt được hơn trăm vạn cân Lạc Kim khoáng thôi.
Lần này hắn thu được 140 vạn cân Lạc Kim khoáng, tương đương với tám năm cố gắng của hắn.
Lần này dù “liều” nhưng kết quả cũng đáng giá!
Sau tám năm tổng cộng Lục Trường Sinh thu hoạch được ba triệu cân Lạc Kim khoáng.
Đổi thành điểm cống hiến thì chính là 30.000 điểm.
Đây là một con số rất lớn.
Tại đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông bên trong, có rất ít người có thể thu hoạch được 30.000 điểm cống hiến.
Thế nhưng Lục Trường Sinh cũng biết con số này chính là cực hạn rồi.
Ba mươi tám năm tại Lạc Kim giới giúp hắn biết một chút đặc điểm của nơi này.
Đúng là Lạc Kim giới có rất nhiều Lạc Kim khoáng.
Thỉnh thoảng lại có một số mạch khoáng Lạc Kim xuất thế.
Nhưng Lạc Kim khoáng xuất hiện tại Lạc Kim giới cũng có quy luật thời gian.
Cách nghìn năm Lạc Kim giới sẽ có một thời gian Lạc Kim khoáng xuất hiện rất nhiều.
Sau đó lại từ từ bình ổn.
Hiện tại chính là thời gian Lạc Kim khoáng xuất hiện ồ ạt.
Sau đó là quãng thời gian nghìn năm bình ổn.
Đương nhiên dù là thời kỳ bình ổn thì cũng vẫn có Lạc Kim khoáng, chỉ là số lượng sẽ ít hơn trước rất nhiều.
Ngay cả một phần mười trước đó cũng không bằng.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, Lạc Kim khoáng đổi được 30.000 điểm cống hiến là đủ rồi.
Nhiều điểm cống hiến như vậy đã đủ để hắn tu hành rất lâu.
Hắn cũng không thể cứ ở Lạc Kim giới “đào quặng” mãi được.
Tu hành vẫn quan trọng nhất.
Thế là Lục Trường Sinh xuyên qua không gian, trực tiếp tới biên giới Lạc Kim giới.
Lục Trường Sinh còn cảm ứng xung quanh một phen.
Chắc chắn không ai chú ý tới mình mới bước vào Hỗn Độn.
Trong Hỗn Độn, cách Lạc Kim giới một đoạn mơ hồ có năm bóng người như ẩn như hiện, dường như năm người đã giấu kín bản thân bên trong Hỗn Độn, người bình thường rất khó phát hiện ra.
“Đại ca, ngươi chắc là ở chỗ này sẽ đợi được người kia thật chứ?”
“Đại ca, ngươi chắc chắn hắn sẽ đi hướng này không?”
“Hỗn Độn lớn như vậy, người kia mà đi hướng khác là chúng ta vồ hụt ngay. Chỉ dựa vào vận may thì khả năng tóm được quá thấp…”
Năm người này có vẻ đang đợi ở đây để mai phục.
Thậm chí đã bố trí cả đại trận ẩn giấu.
Có đại trận này, chỉ cần chính bọn hắn không lộ dấu vết thì tới cả cường giả Đăng Thần thất giai, bát giai cũng không thể nhận ra.
Có lẽ chỉ có một ít cường giả Đăng Thần cửu giai sẽ có chút cảm ứng.
“Hừ, bảo các ngươi ngu xuẩn thế mà các ngươi ngu xuẩn thật.”
“Mặc dù không thăm dò được thân phận cụ thể của người kia nhưng ta xem phong cách làm việc của hắn và trang phục trên người hắn thì đoán hắn hơn rất có thể là đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông.”
“Mà đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông nếu muốn trở lại Thiên Quang Thánh Tông chắc chắn sẽ tới Lưu Quang giới gần đây nhất để sử dụng đại trận truyền tống quay về Thiên Quang Thánh Tông. Muốn tới Lưu Quang giới thì chắc chắn sẽ đi hướng này, chúng ta cứ chờ ở đây, cơ hội gặp hắn sẽ lớn hơn.”
“Các ngươi biết những năm qua hắn thu được bao nhiêu Lạc Kim khoáng tại Lạc Kim giới sao? Theo suy đoán của ta, ít nhất phải có hai triệu cân Lạc Kim khoáng, thậm chí còn nhiều hơn nữa kìa!”
“Hai triệu cân Lạc Kim khoáng á! Nếu là tu sĩ Đăng Thần cấp cao khác chúng ta cũng không dám trêu chọc, nhưng hắn chỉ là Đăng Thần tứ giai thôi. Dù hắn có là đệ tử đại phái, có thể vượt cấp mà chiến hoặc sánh với Đăng Thần ngũ giai nhưng năm người chúng ta đều là Đăng Thần ngũ giai, thậm chí trước đó còn bố trí đại trận mai phục, chẳng lẽ thế mà không đối phó được một tên tu sĩ Đăng Thần tứ giai à?”
“Liều một lần đi, cùng lắm thì chúng ta rời khỏi Bách Hoa Vực là được, hai triệu cân Lạc Kim khoáng đáng để chúng ta mạo hiểm…”
Nghe đại ca “Hắc Hồ” Thượng Nhân nói, tầm mắt bốn người còn lại cũng nóng rực.
Hai triệu cân Lạc Kim khoáng đấy.
Đối với những tán tu như bọn hắn mà nói, con số này thực sự quá hấp dẫn.
Kỳ thực bình thường bọn hắn cũng không dám trêu chọc đệ tử của các thế lực lớn.
Chương 1684: Lục Trường Sinh trở về Thiên Quang Thánh Tông, ba triệu cân Lạc Kim khoáng khiến người người chấn động! (2)Nếu gặp đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông bọn hắn cũng đều đi vòng qua.
Nhưng lần này thì khác.
Đây có lẽ là cơ hội duy nhất của bọn hắn.
Dù sao ai mà ngờ được một tu sĩ Đăng Thần tứ giai lại có thể thu hoạch được nhiều Lạc Kim khoáng đến vậy chứ?
Nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt.
Bọn hắn không nắm bắt cơ hội này thì ngày sau cũng không có cơ hội nữa.
Bởi vậy dù có mạo hiểm cũng đáng giá.
Cùng lắm thì rời khỏi Bách Hoa Vực, cao chạy xa bay.
Những tu sĩ Đăng Thần này có đủ loại xưng hô.
Có “Thượng Nhân”, có “Tôn Giả”, rồi “Đại Đế” vân vân, thật sự là rất nhiều.
Nhưng xưng hô ra sao không quan trọng, thực lực mới quan trọng!
Năm người này liên thủ thì dù có đối mặt với Đăng Thần lục giai cũng không sợ, huống chi chỉ là một tu sĩ Đăng Thần tứ giai?
Nhưng điều kiện tiên quyết là bọn hắn nhất định phải gặp được “người kia” đã.
Chỉ là “người kia” sẽ xuất hiện thật sao?
Hắc Hồ Thượng Nhân không biết.
Những người khác lại càng không biết.
Bọn hắn chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Lúc này Lục Trường Sinh đang ở trong Hỗn Độn. Hắn vừa bước vào Hỗn Độn đã gặp cảm giác như vào “vũng bùn”.
Điều này khiến hắn không kịp thích ứng.
Dù sao tại Lạc Kim giới trước đó hắn đều xuyên qua không gian.
Có thể nói là “hô mưa gọi gió”, không gì làm không được.
Ngay cả Đăng Thần cửu giai cũng không làm gì được hắn.
Nhưng bước vào Hỗn Độn, Lục Trường Sinh không cách nào tiến hành xuyên qua không gian được nữa.
Cũng có nghĩa là hắn lập tức bị đánh trở về nguyên hình.
Quả thực có cảm giác chênh lệch rất lớn.
Lục Trường Sinh thử phân tích một chút không gian Hỗn Độn.
Không bao lâu hắn đã từ bỏ.
Không gian Hỗn Độn và không gian Lạc Kim giới hoàn toàn khác nhau.
Có thể cảm ngộ sức mạnh không gian tại Lạc Kim giới cũng vì Lạc Kim giới không có ý chí của thế giới.
Mà Hỗn Độn, đừng nói Lục Trường Sinh.
Dù là sinh mệnh Hỗn Độn cũng không thể tiến hành xuyên qua không gian.
Sinh mệnh Hỗn Độn cũng chỉ có thể cưỡng ép xé rách không gian của thế giới Hỗn Độn.
Còn về không gian Hỗn Độn thì cần sức mạnh ở cấp độ cao hơn mới có thể xé rách.
Lục Trường Sinh trải nghiệm sự nhanh chóng của việc xuyên qua không gian, giờ lại phải chậm rãi phi hành, quả thực hắn thấy rất chậm.
Nhưng không có cách nào, hắn chỉ có thể thành thật bay tới thế giới Hỗn Độn gần nhất rồi mượn đại trận truyền tống để trở về Thiên Quang Thánh Giới.
Một tháng, hai tháng, ba tháng…
Lục Trường Sinh vẫn cách Lưu Quang giới rất xa.
Nhưng đột nhiên Lục Trường Sinh như cảm ứng được gì đó.
Hắn gần như không cần suy nghĩ, vội vàng quay đầu rời đi.
“Ừm?”
“Bị phát hiện!”
“Đáng tiếc, đã muộn rồi.”
Thanh âm xa lạ truyền tới, hư không Hỗn Độn đều hơi vặn vẹo.
Một luồng sức mạnh giam cầm phong cấm toàn bộ khu vực này.
Rõ ràng là một đại trận phong cấm.
“Một hai ba bốn năm…”
“Năm tên tu sĩ Đăng Thần ngũ giai?”
“Có phải các ngươi vẫn còn tu sĩ khác vẫn ẩn nấp hay không, cần gì phải giấu đầu lộ đuôi như thế, ra hết đi.”
Lục Trường Sinh từ tốn nói.
Hắn tất nhiên không tin chỉ có chỉ là năm tên tu sĩ Đăng Thần ngũ giai đến vây giết mình.
Dù sao trước đó tại Lạc Kim giới, Đăng Thần ngũ giai là thứ gì chứ?
Đăng Thần thất giai trở lên cũng nhiều không kể xiết.
Muốn vây giết hắn ít nhất phải có một cường giả Đăng Thần thất giai trở lên chứ?
Thậm chí là Đăng Thần lục giai cũng được.
Vậy mà lại chỉ có năm tu sĩ Đăng Thần ngũ giai.
Đây là Lục Trường Sinh đánh giá cao thực lực của những tán tu này rồi.
Trong Hỗn Độn mênh mông, tu vi cao hơn một giai cũng tựa như rãnh trời khó mà vượt qua được.
Có thể vượt cấp chiến đấu đều là những thiên tài hàng đầu.
Ngay trong Thiên Quang Thánh Tông thì bình xét cấp bậc cũng rất cao.
Những người thế này vô cùng hiếm thấy.
Huống chi còn có đại trận tương trợ, đối phương tính thế nào cũng chắc thắng.
Nghĩ tới đây thì Lục Trường Sinh cũng hiểu.
“Chỉ là Đăng Thần tứ giai mà dám cuồng vọng vậy à?”
“Giao Lạc Kim khoáng trong tay ngươi ra đây, may ra chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Ánh mắt lạnh băng của năm người nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Mục đích của bọn hắn quả nhiên là Lạc Kim khoáng.
Lục Trường Sinh biết mình đã “rơi vào tầm ngắm”.
Thậm chí hắn còn rất cẩn thận.
Chắc chắn lúc rời khỏi Lạc Kim giới không có ai theo dõi hắn.
Vậy mà vẫn là bị người ta “chặn đường” thế này.
May mà tu vi của những người này không cao.
Đăng Thần ngũ giai ư?
Lục Trường Sinh chẳng hề e ngại.
Hắn cũng lười nói nhảm.
Hư giới giáng lâm.
Một tia sáng trắng như ẩn như hiện lóe lên liền biến mất.
Thực ra đó chính là Hư giới.
Sau khi Hư giới giáng lâm, nó lập tức bao phủ trên thân năm người.
Lúc này năm người toàn thân chấn động, cảm giác bản thân giống như đã bị giam cầm.
Bốn phương tám hướng đều là áp lực khủng khiếp.
Cho dù vẫn còn có thể động đậy.
Thế nhưng tới cả việc bước đi cũng rất khó khăn.
Về đại trận bọn hắn bố trí sẵn, trước mặt Hư giới căn bản chẳng có bất cứ tác dụng gì.
“Ngươi… sao có thể?’
Năm tên tu sĩ trừng lớn hai mắt, thật sự không thể tin được.
Bọn hắn thật sự không thể tin được.
Năm tên tu sĩ Đăng Thần ngũ giai.
Vậy mà chớp mắt đã bị Lục Trường Sinh trấn áp.
Đây là Đăng Thần tứ giai sao?
Nhưng khí tức trên người Lục Trường Sinh đúng là Đăng Thần tứ giai thật.
Những tán tu này tất nhiên không thể hiểu được thế nào mới là thiên tài đại phái.
Mặc dù chỉ dùng Hư giới trấn áp nhưng áp lực Lục Trường Sinh phải nhận cũng rất lớn.
Dù sao cũng là năm tu sĩ Đăng Thần ngũ giai.
Lục Trường Sinh không kéo dài nữa.
“Dung.”
810.000 bộ phân thân khủng bố lập tức dung hợp, biến thành một cự nhân khổng lồ đỉnh thiên lập địa.
Cự nhân khổng lồ trực tiếp đưa tay chộp một cái.
“Bùm.”
Năm tên tu sĩ Đăng Thần ngũ giai trong nháy mắt đã bị bóp nát, biến thành một cơn mưa máu.
“Quá yếu…”
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Tán tu chính là tán tu.
Chương 1685: Lục Trường Sinh trở về Thiên Quang Thánh Tông, ba triệu cân Lạc Kim khoáng khiến người người chấn động! (3)So với đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông, cho dù là đệ tử bình thường cũng vượt xa năm tên tán tu này.
Chỉ vậy thôi mà cũng dám vây giết hắn?
Từ đầu đệ tử của Thiên Quang Thánh Tông đều là chọn người ưu tú nhất trong những người ưu tú.
Huống chi bình xét cấp bậc của Lục Trường Sinh còn là đỉnh tiêm.
Năm người này đến đây vây giết hắn chẳng khác nào tự tìm đường chết.
Kỳ thực năm người này có thể đoán được phương hướng hắn sẽ đi qua.
Thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng thì cũng khá thông minh.
Nhưng thông minh cũng không có ý nghĩa gì.
Thực lực mới là thứ quan trọng nhất.
Dù bọn hắn có đoán đúng hết thảy nhưng thực lực quá kém thì vẫn bị Lục Trường Sinh giải quyết như thường.
Có điều Lục Trường Sinh không dám trì hoãn nữa.
Ngộ nhỡ còn có người đuổi theo thì sao?
Lục Trường Sinh vội vã bay về phía Lưu Quang giới.
Rốt cục sau khoảng hai năm thì Lục Trường Sinh cũng tới được Lưu Quang giới.
Đến Lưu Quang giới là an toàn.
Lục Trường Sinh không phải đợi bao lâu đã có thể sử dụng đại trận truyền tống, trực tiếp quay về Thiên Quang Thánh Tông.
Lục Trường Sinh không hề chậm trễ, trực tiếp tới đại điện trả nhiệm vụ.
Khi hắn lấy ra ba triệu cân Lạc Kim khoáng, toàn bộ đại điện nhiệm vụ đều chấn động.
“Cái gì, ba triệu cân Lạc Kim khoáng á? Là ai, rốt cuộc hắn là ai thế?”
“Chỉ là tu sĩ Đăng Thần tứ giai, hình như là Lục Trường Sinh vừa mới nhập tông không lâu.”
“Là Lục Trường Sinh ư? Nghe nói hắn đã được bình xét cấp bậc ‘đỉnh tiêm’, đây là lần đầu tiên hắn đi làm nhiệm vụ, mới tới Lạc Kim giới đã thu được ba triệu cân Lạc Kim khoáng, đúng là không thể tưởng tượng nổi, sao hắn làm được nhỉ?”
“Ba triệu cân Lạc Kim khoáng, đổi ra là 30.000 điểm cống hiến…”
Thật ra Lục Trường Sinh đã cố hết sức để không phô trương.
Thế nhưng ba triệu cân Lạc Kim khoáng thực sự rất chói mắt.
Hắn không thể khiêm tốn được.
Không chỉ có các đệ tử cảm thấy chấn kinh mà ngay cả các trưởng lão cũng đều trợn mắt há hốc mồm.
Bọn hắn chưa từng thấy ai mang về ba triệu cân Lạc Kim khoáng trong một lần như Lục Trường Sinh cả.
Nhưng dù có nguyên nhân gì thì trưởng lão cũng sẽ không hỏi thăm quá trình Lục Trường Sinh làm nhiệm vụ.
Lục Trường Sinh trả xong nhiệm vụ.
Hắn cũng thu được 30.000 điểm cống hiến.
Cộng với 300 điểm cống hiến còn thừa trước đó, hiện giờ số điểm cống hiến trên người hắn đã lên tới 30.300 điểm.
Đây là một con số rất lớn.
Lục Trường Sinh không để ý các đệ tử khác rung động ra sao.
Thậm chí có một ít đệ tử còn chủ động tiến lên lôi kéo làm quen.
Đơn giản đều muốn biết hắn làm sao để thu hoạch được ba triệu cân Lạc Kim khoáng mà thôi.
Thật ra cũng không cần lôi kéo làm quen.
Chỉ cần tới Lạc Kim giới nghe ngóng một phen thì rất nhanh sẽ có người biết hắn chính là kẻ xuyên qua không gian tại Lạc Kim giới.
Dù sao hắn cũng là tu sĩ Đăng Thần tứ giai, căn bản không thể lừa ai được.
Trở lại động phủ, Lục Trường Sinh lập tức tiến vào ngọc bài thân phận để xem xét vật tư tu hành cần mua.
Hắn giờ đang có “khoản tiền lớn” là 30.000 điểm cống hiến.
Nhất định phải nhanh chóng sử dụng, chuyển thành thực lực.
Nếu không dù có nhiều điểm cống hiến hơn thì cũng chỉ là một dãy số mà thôi.
Ý thức của Lục Trường Sinh tiến vào trong ngọc bài thân phận. Hắn cẩn thận tìm kiếm các loại tài nguyên tu hành.
Trước mắt Lục Trường Sinh coi trọng nhất là cái gì?
Chính là Hư giới.
Hư giới từ hư hóa thực vì được dung nhập một tia bản nguyên thế giới.
Vẻn vẹn chỉ có một tia.
Mà Hư giới đã tăng lên nhiều như vậy.
Nếu dung nhập một phần bản nguyên thế giới nữa thì sao?
Lục Trường Sinh thấy bên trong ngọc bài thân phận, một phần bản nguyên thế giới có giá 10.000 điểm cống hiến.
Một phần này không phải toàn bộ bản nguyên thế giới của một thế giới Hỗn Độn.
Mà ít hơn nhiều.
Nhưng dù ít thì cũng lớn hơn một tia sức mạnh bản nguyên Lục Trường Sinh đã từng dung nhập rất nhiều.
Chỉ là rất ít người đổi loại bản nguyên thế giới này.
Thứ nhất không phải người nào tu luyện cũng cần tới bản nguyên thế giới.
Thứ hai chính là vì đắt.
Thật sự là quá đắt.
10.000 điểm cống hiến?
Nhiệm vụ cấp độ Đăng Thần bình thường, cho dù có bình xét cấp bậc đỉnh tiêm thì một nhiệm vụ cũng chỉ được trên trăm điểm cống hiến thôi.
Cần làm một trăm nhiệm vụ!
Mỗi lần làm nhiệm vụ lại mất rất nhiều thời gian, ba mươi tới năm mươi năm cũng là điều bình thường.
Thậm chí cần tới mấy trăm năm nữa kìa.
Làm một trăm nhiệm vụ là mấy vạn năm.
Mấy vạn năm mới để dành được 10.000 điểm cống hiến để mua một phần bản nguyên thế giới, điều đó có ý nghĩa gì nữa đâu?
Nhưng Lục Trường Sinh thì khác.
Lần này hắn tới Lạc Kim giới tính ra mới qua 40 năm.
Vậy mà đã kiếm được 30.000 điểm cống hiến.
Đủ để mua sắm ba phần bản nguyên thế giới.
Nhưng Lục Trường Sinh cũng không vội vàng mua ba phần bản nguyên thế giới.
Hắn nghĩ một lát, cuối cùng cắn răng một cái, quyết định mua một phần bản nguyên thế giới trước.
Mua về thử hiệu quả xem sao đã.
Thế là Lục Trường Sinh dùng 10.000 điểm cống hiến để mua một phần bản nguyên thế giới.
Chỉ sau nửa canh giờ bản nguyên thế giới đã được đưa tới động phủ của Lục Trường Sinh.
Cầm một phần bản nguyên thế giới này, Lục Trường Sinh hơi cảm ứng đã biết thứ này cùng một loại với bản nguyên Thiên giới lúc trước.
Đây đúng là một phần bản nguyên của thế giới Hỗn Độn.
Lúc trước vẻn vẹn chỉ có một tia.
Nhưng giờ cả một phần bản nguyên thế giới đều ở trong tay hắn.
Đây chính là điểm tốt của thế lực lớn.
Nếu đổi lại là tán tu ở ngoại giới.
Dù có cố gắng thế nào cũng đừng mong thu hoạch được một phần bản nguyên thế giới như vậy.
Lục Trường Sinh hít một hơi thật sâu.
“Vù vù.”
Hư giới giáng lâm.
Tiến độ Hư giới của Lục Trường Sinh từ hư hóa thực vẫn luôn chỉ có 1%.
Giờ hắn thử dung hợp một phần bản nguyên thế giới này, để xem có thể đạt tới cái mức độ nào đây?
Chương 1686: Lục Trường Sinh trở về Thiên Quang Thánh Tông, ba triệu cân Lạc Kim khoáng khiến người người chấn động! (4)Thế là Lục Trường Sinh bắt đầu dung hợp một phần bản nguyên thế giới vừa mua.
Lục Trường Sinh rất cẩn thận.
Một phần bản nguyên thế giới quá to lớn, hắn cũng phải dung nhập từng tia một.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Một năm, hai năm, ba năm, bốn năm, năm năm…
Hiện tại Lục Trường Sinh tu hành đều dùng năm để tính toán.
Chuyện này cũng rất bình thường.
Dù sao hắn đã là tu sĩ Đăng Thần tứ giai.
Dù chỉ tăng lên một chút cũng cần tới mấy năm, mấy chục năm, thậm chí mấy trăm năm khổ tu.
Sau khi Lục Trường Sinh luyện hóa một phần bản nguyên thế giới, hiệu quả cũng nhanh chóng hiện ra.
Hư giới của Lục Trường Sinh vốn chỉ là một tia sáng trắng như ẩn như hiện.
Nhưng bây giờ phạm vi bạch quang đang không ngừng mở rộng.
Dường như cũng không ngừng ngưng thực.
Mơ hồ phát triển theo hướng “thực chất” hóa.
Rốt cục, mười năm sau, một phần bản nguyên thế giới cũng tiêu tan.
“Tách.”
Lục Trường Sinh đột nhiên mở bừng mắt.
Hắn gần như mở bảng thuộc tính ra xem xét tình hình của bản thân ngay lập tức.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hư giới: 6% (Từ hư hóa thực)
Hạt nhục thân: 1%
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp: Tầng thứ nhất
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 810.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính, tiến độ Hư giới đã từ 1% tăng lên thành 6%.
Nói cách khác, trong thời gian mười năm một phần bản nguyên thế giới gia tăng tiến độ Hư giới từ hư hóa thực thêm 5%.
Dựa theo dạng tiến độ này, cần hai mươi phần bản nguyên thế giới để giúp Hư giới có thể triệt để ngưng thực.
Lúc đó Lục Trường Sinh sẽ có hy vọng chính thức đặt chân vào con đường tu hành chủ nhân Thế Giới.
Hai mươi phần bản nguyên thế giới chính là 200.000 điểm cống hiến.
Đây là một con số trên trời.
Cho dù là thiên kiêu cũng sẽ cảm thấy bất đắc dĩ khi trông thấy con số này.
Thế nhưng Lục Trường Sinh lại rất vui vẻ.
Chí ít thì hắn cũng thấy được hy vọng.
Không phải chỉ là điểm cống hiến thôi sao?
Có cơ hội thì nhận nhiều nhiệm vụ một chút, từ từ tích lũy điểm cống hiến là được.
Cuối cùng sẽ có một ngày hắn tích lũy đủ 200.000 điểm cống hiến thôi. Hiện giờ trong tay Lục Trường Sinh vẫn còn lại 20.000 điểm cống hiến.
Có thể mua thêm hai phần bản nguyên thế giới.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, hắn không chỉ tu luyện mỗi Hư giới.
Hạt nhục thân tu luyện cần rất nhiều năng lượng tinh thuần để chuyển hóa thành pháp lực bất hủ, sau đó lại dung dưỡng hạt nhục thân.
Còn có Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp, kỳ thực cũng có một số nơi đặc thù có thể cấp tốc gia tăng cảnh giới của Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Điểm cống hiến rất hữu dụng.
Lục Trường Sinh nghĩ kỹ, cuối cùng vẫn mua thêm một phần bản nguyên thế giới.
Trước tiên tăng tiến độ Hư giới từ hư hóa thực lên 10% rồi tính.
Thế là Lục Trường Sinh lại bỏ thêm 10.000 điểm cống hiến để mua một phần bản nguyên thế giới, sau đó hắn ở trong động phủ dốc lòng khổ tu mười năm, làm tiến độ Hư giới biến thành 11%.
Thế này đã coi như tương đối khá.
Sau khi tiến độ Hư giới từ hư hóa thực đạt đến 10%, đúng là Hư giới đã có một chút biến hóa.
Uy lực của Hư giới phóng đại.
Hơn nữa còn khiến Lục Trường Sinh có thể tiếp tục gia tăng số lượng phân thân Huyết Nhục.
Từ 1% đến 11%, tổng cộng tăng lên 10% tiến độ.
Đây chính là tiến bộ cực lớn.
Ngay cả Lục Trường Sinh cũng không biết lần này có thể tăng thêm bao nhiêu bộ phân thân.
Nhưng chắc chắn là không ít.
Lục Trường Sinh không tu luyện Hư giới.
Ngược lại hắn bắt đầu tu luyện phân thân Huyết Nhục.
10.000 bộ, 30.000 bộ, 50.000 bộ, 100.000 bộ…
Số lượng phân thân của Lục Trường Sinh tăng vọt.
Thế nhưng Hư giới tăng lên kéo theo ý thức của Lục Trường Sinh cũng tăng lên, có điều không tăng quá nhiều mà thôi.
Hư giới chung quy vẫn là Hư giới.
Hư giới căn bản không phải tinh thần ý thức.
Bởi vậy lần này phân thân của Lục Trường Sinh tăng thêm 200.000 bộ là tới cực hạn.
Muốn để phân thân tiếp tục tăng lên thì phải dựa vào Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Có điều dù thế thì số lượng phân thân Huyết Nhục của Lục Trường Sinh cũng phá vỡ cửa ải một triệu, đạt đến con số 1.010.000 bộ phân thân!
Lục Trường Sinh tu luyện ra 200.000 bộ phân thân mất hai mươi năm.
Tính toán thời gian, từ lúc hắn bắt đầu luyện hóa phần bản nguyên thế giới đầu tiên đã qua 40 năm ròng rã.
Bế quan 40 năm, thực lực của Lục Trường Sinh cũng đã tăng lên rất nhiều.
Có điều thực lực rốt cuộc đạt đến trình độ nào thì Lục Trường Sinh cũng không rõ lắm.
Nhưng tu vi của Lục Trường Sinh vẫn là Đăng Thần tứ giai như cũ.
Hắn vẫn chưa đạt tới tình trạng tâm linh bất hủ.
Bởi vậy vẫn chỉ là Thái Ất Tiên Tôn như cũ chứ không phải Đại La Tiên Tôn.
Tính toán thời gian, từ khi Lục Trường Sinh tiến vào Thiên Quang Thánh Giới đã qua hơn trăm năm.
Trong trăm năm này Lục Trường Sinh cũng vẫn luôn tu luyện tâm linh.
Hơn nữa còn là từng giây từng phút đều đang tu luyện tâm linh.
Nhưng tu luyện tâm linh vốn rất chậm.
Cần thời gian tích lũy.
Là chuyện tuyệt đối không thể vội được.
Thế nên Lục Trường Sinh tất nhiên cũng chỉ có thể cố gắng tăng cường chiến lực.
“Còn lại mười nghìn ba trăm điểm cống hiến, không thể để lãng phí trong ngọc bài thân phận được.”
Lục Trường Sinh cân nhắc một chút, hắn vẫn rất quan tâm tới Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Nếu Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp có thể tăng cường thì số lượng phân thân Huyết Nhục của hắn chắc chắn sẽ tăng vọt.
Đến lúc đó chưa biết chừng bình xét cấp bậc cũng có thể nâng cao thêm một bước.
Mà trong Thiên Quang Thánh Tông quả thực có một nơi rất thích hợp để tu luyện Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
“Tới tháp Luân Hồi.”
Lục Trường Sinh bay về phía tháp Luân Hồi của Thiên Quang Thánh Tông.
Thiên Quang Thánh Tông, tháp Luân Hồi.
Đây là bảo địa phụ trợ tu hành.
Tu hành một năm sẽ mất 100 điểm cống hiến.
Có điều thời gian một năm đối với tu sĩ Đăng Thần mà nói quả thực không đáng để nhắc tới.
Giá cả như vậy được cho là khá đắt đỏ.
Rất nhiều tu sĩ Đăng Thần đi làm một nhiệm vụ cũng chỉ được mấy chục, trên trăm điểm cống hiến.
Chương 1687: Lục Trường Sinh nghịch phạt Đạo Tổ, bình xét cấp bậc “tuyệt thế”, toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động!Hơn nữa mỗi lần đi đều mất ba mươi năm mươi năm.
Rất nhiều tu sĩ không trả nổi cái giá này nổi.
Nhưng dù không trả nổi, dù đắt đỏ là vậy nhưng vẫn có rất nhiều người đi vào tháp Luân Hồi như cũ.
Thậm chí người người còn nhao nhao muốn tiến vào tháp Luân Hồi nữa kìa.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Ở trong tháp Luân Hồi có thể “luân hồi”.
Chỉ cần tu hành một lần thì nhiều ít gì cũng sẽ có điều cảm ngộ.
Loại cảm ngộ này nhắm vào tâm linh và cũng nhắm vào tinh thần.
Thậm chí một số thời điểm tu hành đến bình cảnh thì chỉ cần tới tháp Luân Hồi một chuyến là có thể có điều cảm ngộ, từ đó đánh vỡ bình cảnh, bước vào cảnh giới cao hơn.
Dù lần nào cũng có rất nhiều tu sĩ tìm tới nhưng tháp Luân Hồi có thể đồng thời dung nạp rất nhiều người, bởi vậy Lục Trường Sinh rất nhanh đã tiến vào tháp Luân Hồi.
Sau khi tiến vào tháp Luân Hồi sẽ bắt đầu từ huyễn cảnh Luân Hồi.
Hơn nữa còn phải lựa chọn một loại công pháp tu hành.
Có thể lấy một loại công pháp tu hành làm chủ.
Tỷ như Lục Trường Sinh lựa chọn Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Giờ hắn có thể hình dung ra “chân ngã”, nhưng tiến độ rất chậm.
Bởi vậy Lục Trường Sinh mới nghĩ đến chuyện đi thử một hiệu quả của tháp Luân Hồi.
Hơn nữa còn phải thiết lập kỳ hạn trước.
Lục Trường Sinh nghĩ một lát, trước tiên ở lại tháp Luân Hồi một năm thử xem thế nào.
Nếu hiệu quả tốt lần sau lại sử dụng tháp Luân Hồi để tu hành.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Lục Trường Sinh cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ, nhất thời trời đất như quay cuồng, dường như hoàn cảnh xung quanh cũng thay đổi.
Sau đó mắt Lục Trường Sinh tối sầm lại, hắn triệt để mất đi ý thức.
Không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Lục Trường Sinh rơi vào huyễn cảnh Luân Hồi.
Bên trong huyễn cảnh Luân Hồi, Lục Trường Sinh hoàn toàn không có ký ức, hắn bước vào vào một gia đình giàu có, mỗi ngày đều sống mơ mơ màng màng.
Về sau gia tộc xuống dốc, hắn từ đám mây ngã xuống đáy cốc, trải qua đủ kiểu tình người ấm lạnh.
Cho đến trước khi chết đi, Lục Trường Sinh nhìn lại cả đời vừa trải qua, dường như lúc đó mới cảm ngộ được “chân ngã”.
Đây là cảm ngộ “chân ngã”thuộc về phàm tục.
Thế nhưng về phương diện tâm linh, bất kể là cảm ngộ chân ngã phàm tục, hay là cảm ngộ chân ngã tu sĩ thật ra đều giống nhau.
Giây phút khi Lục Trường Sinh cảm ngộ được “chân ngã”, huyễn cảnh Luân Hồi vỡ nát.
Lục Trường Sinh hoàn toàn tỉnh táo lại.
“Ta đang ở bên trong tháp Luân Hồi…”
Lục Trường Sinh đã nhớ ra mọi chuyện.
Đây là tháp Luân Hồi, hắn đang trải qua huyễn cảnh Luân Hồi bên trong tháp Luân Hồi.
Vả lại thời gian cũng đã qua một năm.
“Thì ra đây chính là huyễn cảnh Luân Hồi, thực sự là… không thể tưởng tượng nổi.”
Trong lòng Lục Trường Sinh cảm thấy cực kỳ rung động.
Loại huyễn cảnh Luân Hồi này quả là có tác dụng “luân hồi” rất kỳ diệu.
Khóa lại ký ức của người khác rồi trải qua đủ mọi chuyện, như thể đã sống một cuộc đời khác vậy.
Đồng thời đúng là cũng có chút tác dụng.
Đương nhiên loại tác dụng này chỉ về mặt tâm linh và phương diện tinh thần.
Lục Trường Sinh tâm niệm vừa động, lập tức vận chuyển Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Tới giờ hắn vẫn ở tầng thứ nhất của Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp, nhưng sau khi cảm ngộ được “chân ngã” trong huyễn cảnh Luân Hồi, Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp của hắn cũng đã đạt đến đỉnh phong.
Lúc nào cũng có thể đột phá tới tầng thứ hai.
Đây chính là hiệu quả của huyễn cảnh Luân Hồi.
Mà hắn mới chỉ ở trong tháp Luân Hồi một năm thôi.
Nếu luân hồi mười năm, thậm chí trăm năm thì sao?
Sử dụng tháp Luân Hồi này đúng là hơi đắt đỏ nhưng giá trị nó mang lại thì rất xứng đáng!
“Tiếp tục.”
“Lần này luân hồi năm mươi năm!”
Trong lòng Lục Trường Sinh đã ra quyết định.
Trực tiếp luân hồi 50 năm.
Đây chính là 5000 điểm cống hiến.
Thế nhưng sau khi biết chỗ tốt của huyễn cảnh Luân Hồi thì Lục Trường Sinh chẳng có gì để do dự nữa.
Trong năm mươi năm này, hắn muốn thử xem có thể tu luyện Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tới mức độ nào?
Thế là Lục Trường Sinh rơi vào luân hồi một lần nữa.
Lần này Lục Trường Sinh biến thành một tu sĩ.
Chỉ là tu sĩ này đã không có cơ duyên mà cũng chẳng có thiên phú.
Thứ hắn có chỉ là sự cố gắng và tâm chí vô cùng kiên định.
Tu sĩ xuất thân nông gia chốn phàm tục, gặp được cơ duyên nên mới bước vào con đường tu hành.
Sau đó dựa vào từng chút cố gắng và kiên định không chịu bỏ cuộc để đi tiếp, cũng chỉ vì truy cầu cái gọi là “tiên duyên”.
Chỉ tiếc dù nỗ lực cố gắng mấy chục năm nhưng vẫn không thể nào “Trúc Cơ” như cũ.
Tới trước khi chết tâm chí của hắn cũng vẫn vô cùng kiên định.
Thế nhưng dù thế thì sao?
Vẫn đấu không lại số trời.
Không cam lòng, hối hận, tức giận.
Hắn hy vọng trời cao có thể cho hắn một cơ hội nhường nào.
Thế nhưng tới khi hắn chết.
Vẫn không có bất cứ cơ hội nào.
“Tách.”
Lục Trường Sinh mở mắt. Lúc này trí nhớ của hắn đã trở về.
Hắn nhớ ra mọi chuyện, hết thảy những chuyện vừa rồi đều là huyễn cảnh Luân Hồi.
Thế nhưng huyễn cảnh lại sống động như thật.
Cứ như một thế giới thật.
“Luân hồi… thật sự là luân hồi!”
Ánh mắt Lục Trường Sinh dần dần sắc bén lại.
Huyễn cảnh Luân Hồi này còn thần dị hơn so với tưởng tượng của hắn.
Hồi tưởng mấy chục năm trải qua trong huyễn cảnh Luân Hồi.
Dường như không quan hệ với “Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp” của hắn.
Nhưng Lục Trường Sinh biết rõ.
Trong huyễn cảnh Luân Hồi đạo tâm của hắn vô cùng kiên định, tới trước khi chết đạo tâm của hắn cũng vẫn kiên định, gần như không có một giây phút nào buông lỏng.
Nhưng dù là thế thì hắn vẫn chết đi.
Không địch lại số trời.
Giây phút trước khi chết, đạo tâm kiên định của Lục Trường Sinh ngược lại khiến tâm linh của hắn càng thêm thông thấu.
Mà giờ tỉnh lại từ trong huyễn cảnh, hắn lại có niềm vui lớn.
Không phải thế này tương đương với việc cho hắn cơ hội “một lần nữa” sao?
Có thể không vui mừng được sao?
Chương 1688: Lục Trường Sinh nghịch phạt Đạo Tổ, bình xét cấp bậc “tuyệt thế”, toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động! (2)Thế là tâm linh trong lúc mừng vui lại mơ hồ đột phá một loại gông cùm xiềng xích nào đó.
Lục Trường Sinh cảm giác được, tâm linh của hắn thậm chí cách bất hủ đã không còn xa nữa.
“Tâm linh bất hủ…”
Lục Trường Sinh biết, một khi hắn có tâm linh bất hủ thì hắn chính là Đại La Kim Tiên, cũng có nghĩa là Đăng Thần ngũ giai.
Không ngờ trải qua huyễn cảnh Luân Hồi bên trong tháp Luân Hồi lại có thể giúp tâm linh của hắn tăng lên nhiều như vậy.
Đây chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Nhưng Lục Trường Sinh biết rõ trọng điểm là cái gì?
Tất nhiên chính là Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp.
Lục Trường Sinh thử vận chuyển Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp, hình dung “chân ngã”.
“Chân ngã” lập tức toả ra ánh sáng chói lọi.
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp của Lục Trường Sinh trong nháy mắt đột phá tầng thứ hai.
Dễ dàng như nước chảy thành sông.
Trước đó đã đến điểm giới hạn, hiện giờ đột phá cũng như nước chảy thành sông, không có chút trở ngại nào.
Tuy nhiên vẫn chưa kết thúc.
Giờ mới chỉ là tầng thứ hai của Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp thôi.
Lục Trường Sinh luân hồi năm mươi năm, hao phí 5000 điểm cống hiến, sao có chuyện chỉ thu hoạch chừng ấy được?
Không lâu sau tầng thứ ba cũng đột phá.
Thậm chí tới tận tầng thứ tư, đồng thời đến tầng thứ tư đỉnh phong mới ngừng lại.
“Tầng thứ tư đỉnh phong…”
Trong lòng Lục Trường Sinh không khỏi chấn động.
Không ngờ hiệu quả của tháp Luân Hồi này tốt như vậy.
Trực tiếp đẩy Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp từ tầng thứ nhất lên tới tầng thứ tư.
Mà Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp đến tầng thứ tư cũng khiến tinh thần ý thức của Lục Trường Sinh cường đại đến cực hạn.
Hắn có thể rõ ràng cảm ứng lực khống chế của bản thân.
Tỷ như khống chế số lượng phân thân Tổ cảnh.
Lúc trước Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp còn ở tầng thứ nhất, Lục Trường Sinh có thể tu luyện 80.000 bộ phân thân Huyết Nhục tới cấp độ Tổ cảnh.
Kỳ thực cũng không phải là quá nhiều.
Dù sao Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp cũng không phải pháp môn bình thường.
Còn chuyện Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tầng thứ hai có thể tăng thêm bao nhiêu bộ phân thân vốn Lục Trường Sinh không biết, nhưng giờ hắn đã biết rồi.
Là 160.000 bộ.
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tầng thứ ba có thể gia tăng 320.000 bộ phân thân.
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tầng thứ tư có thể gia tăng 640.000 bộ phân thân.
Nói cách khác, mỗi một tầng Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp số lượng phân thân sẽ gia tăng gấp đôi.
Lục Trường Sinh vượt qua hai tầng, trực tiếp tu luyện đến Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp tầng thứ tư.
Lúc còn ở tầng thứ hai và tầng thứ ba hắn cũng không tu luyện phân thân.
Như vậy theo lý thuyết hiện tại hắn có thể gia tăng 1.12 triệu bộ phân thân Tổ cảnh.
Đây là số lượng cực kỳ khủng bố.
Dù sao hiện tại số lượng phân thân của Lục Trường Sinh cũng mới có 1.010.000 bộ thôi.
Nếu giờ hắn tu luyện phân thân thì có thể gia tăng số phân thân nhiều hơn gấp đôi nữa.
“Tính theo cách cũ là mười nghìn bộ phân thân tu luyện một năm, vậy thì một triệu một trăm mười hai nghìn bộ phân thân chí ít sẽ phải tu luyện một trăm mười hai năm!”
Thời gian tuy dài đằng đẵng.
Nhưng so với việc có thể gia tăng thực lực thì chẳng thấm vào đâu.
Một khi tu luyện 1.12 triệu bộ phân thân thành công, đến lúc đó pháp môn dung hợp phân thân của Lục Trường Sinh sẽ mạnh đến mức nào?
Thậm chí Lục Trường Sinh còn cảm thấy mình có hy vọng tiến thêm một bước khi bình xét cấp bậc!
“Một triệu một trăm mười hai nghìn bộ phân thân, thời gian không phải là vấn đề, cùng lắm thì lại bế quan trăm năm nữa.”
“Nhưng tu luyện hơn một triệu bộ phân thân sẽ cần nhiều huyết nhục sao thế nào? Trước đó dù ta cất chứa rất nhiều nhưng rõ ràng vẫn không đủ…”
Lục Trường Sinh nghĩ một lát vẫn thấy cần mua sắm.
Lúc trước hắn ở lại tháp Luân Hồi 51 năm.
Bỏ ra tất cả 5100 điểm cống hiến, hiện giờ còn thừa 5.200 điểm cống hiến.
Mua một ít huyết nhục của sinh mệnh cường đại chắc chắn không thành vấn đề.
Lục Trường Sinh quay về động phủ.
Hắn bỏ ra 2000 điểm cống hiến để mua rất nhiều huyết nhục của sinh mệnh cường đại, chuyên dùng tu luyện phân thân Huyết Nhục.
Sau đó lại dùng 3000 điểm cống hiến mua một ít đá năng lượng để gia tăng pháp lực bất hủ, từ đó dung dưỡng hạt nhục thân.
Gần như đã dùng hết số điểm cống hiến đang có, chỉ còn lại 200 điểm Lục Trường Sinh mới dừng lại.
“Bắt đầu đi.”
Lục Trường Sinh chuẩn bị bế quan một thời gian dài.
112 năm.
Đối với Lục Trường Sinh mà nói quả là dài đằng đẵng.
Nhưng đây là bế quan tu luyện phân thân, dù có chút buồn tẻ tuy nhiên mỗi giây mỗi phút đều có thể nhìn thấy bản thân tăng lên, đây là điều rất nhiều tu sĩ tha thiết ước mơ cũng không thể làm được.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã qua hơn trăm năm.
Thiên Quang Thánh Tông không xảy ra chuyện gì lớn.
Thời gian trăm năm đối với Thiên Quang Thánh Tông mà nói chẳng đáng để nhắc tới. Lục Trường Sinh đang bế quan trong tĩnh thất đột nhiên mở mắt.
“Tách.”
Ánh mắt trong vắt, sắc bén không gì sánh được.
“Một trăm mười hai năm…”
Lục Trường Sinh đã tu luyện suốt 112 năm, phân thân lại tăng thêm 1.12 triệu bộ.
Đây là một con số cực kỳ kinh khủng.
Lục Trường Sinh mở bảng thuộc tính ra xem tình hình bản thân trước mắt.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: Đỉnh cấp ngộ tính
Hư giới: 11% (Từ hư hóa thực)
Hạt nhục thân: 2%
Thập Tam Trọng Chân Ngã Pháp: Tầng thứ tư
Pháp môn nhục thân dung hợp phân thân: 2.130.000 bộ phân thân
Trên bảng thuộc tính, số lượng phân thân đã vượt qua 2 triệu, có thể nói là tăng vọt.
Tiến độ Hư giới vẫn là 11% như cũ.
Ngược lại hạt nhục thân.
Lục Trường Sinh hao phí 2000 điểm cống hiến, pháp lực bất hủ dung dưỡng hơn trăm năm.
Vậy mà tiến độ hạt nhục thân chỉ từ 1% tăng lên 2%.
Vẻn vẹn chỉ tăng được 1%.
Hiệu suất này thực sự quá thấp.
Lục Trường Sinh biết, lý do chính vì hắn không tìm được phương thức chính xác để tu luyện hạt nhục thân.
Đương nhiên đây mới đúng là tốc độ tu sĩ Đăng Thần tứ giai bình thường tu hành.
Chương 1689: Lục Trường Sinh nghịch phạt Đạo Tổ, bình xét cấp bậc “tuyệt thế”, toàn bộ Thiên Quang Thánh Tông chấn động! (3)Hơn trăm năm tăng lên 1% là chuyện không thể bình thường hơn với tu sĩ Đăng Thần tứ giai khác.
Bình thường tu sĩ Đăng Thần tứ giai muốn tiến bộ chí ít đều phải tính bằng trăm năm, nghìn năm.
“Hơn hai triệu phân thân, không biết hiện giờ thực lực của ta đạt đến cái cấp độ nào, liệu có thể gia tăng bình xét cấp bậc không đây?”
Điều Lục Trường Sinh quan tâm nhất vẫn là chuyện bình xét cấp bậc
Hiện giờ cấp bậc bình xét của hắn là đỉnh tiêm.
Nếu tiến thêm một bước thì chính là bình xét cấp bậc tuyệt thế.
Đến lúc đó có thể mua được càng nhiều thứ tốt.
Quyền hạn cũng lớn hơn.
Nghĩ tới đây Lục Trường Sinh cũng không ngồi yên được nữa.
Hắn đứng dậy rồi ra khỏi động phủ, bay thẳng tới thông đạo khảo hạch.
Không lâu sau Lục Trường Sinh đã tới gần thông đạo khảo hạch.
Nơi này vẫn tấp nập như cũ.
Thông đạo khảo hạch về cơ bản là nơi nhiều người lui tới nhất trong Thiên Quang Thánh Tông.
Rất nhiều người quan tâm tới chuyện bình xét cấp bậc.
Không có việc gì lại tới kiểm tra một phen.
Sau khi Lục Trường Sinh xuất hiện, dù không gây nên chấn động kịch liệt nhưng cũng thu hút sự chú ý của một số người.
Dù sao hắn cũng không phải kẻ vô danh tiểu tốt.
Lần trước hắn đã vượt qua tầng thứ mười chín, bình xét cấp bậc đạt đến “đỉnh tiêm”, tại Thiên Quang Thánh Tông cấp bậc bình xét là “đỉnh tiêm” tuy không lớn không nhỏ nhưng cũng được chú ý đôi chút.
“Là hắn, Lục Trường Sinh đấy, lần này hắn tới cũng vì muốn gia tăng bình xét cấp bậc à?”
“Lục Trường Sinh đúng là quý nhân khó gặp. Hơn hai trăm năm trước hắn gia nhập Thiên Quang Thánh Tông, lúc đó thiếu chút nữa là đạt được bình xét cấp bậc đỉnh tiêm rồi.”
“Hì hì, cũng hơn hai trăm năm rồi, Thiên Quang Thánh Tông đã tiến hành hai lần khảo hạch đệ tử, lần trước không có gì để bàn nhưng lần gần đây nhất hình như mới hơn hai mươi năm trước, lúc đó sinh ra mười ba thiên tài được bình xét cấp bậc đỉnh tiêm, đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
“Đúng vậy, không chỉ có sinh ra mười ba thiên tài được bình xét cấp bậc đỉnh tiêm mà còn có một vị vừa nhập môn khảo hạch đã đạt đến tuyệt thế, chậc chậc, đây mới thật sự là không thể tưởng tượng nổi.”
“Bình xét cấp bậc tuyệt thế khi đó còn khiến cả cao tầng của Thiên Quang Thánh Tông cũng phải chấn động.”
Ban đầu rất nhiều người bàn tán về Lục Trường Sinh, nhưng dần dần lại chuyển đến chuyện xảy ra trong lần khảo hạch đệ tử mới nhập môn gần đây nhất.
Cũng bởi chuyện này quá chấn động.
Không phải do bọn hắn nhiều chuyện.
Thật ra Lục Trường Sinh cũng có chút kinh ngạc.
Hắn vẫn luôn bế quan trong động phủ, quả thật không biết chuyện gì xảy ra bên ngoài.
Mười ba vị bình xét cấp bậc đỉnh tiêm và một vị bình xét cấp bậc tuyệt thế.
Hơn nữa còn thể hiện phong thái ngay trong lúc khảo hạch đệ tử mới nhập môn.
Chuyện này quả thực khiến người ta phải giật mình.
Lúc trước Lục Trường Sinh đã phải dừng bước ở tầng thứ mười tám, không nhận được bình xét cấp bậc đỉnh tiêm, đủ thấy chất lượng của kỳ khảo hạch đệ tử mới nhập môn này cao bao nhiêu.
Thế nhưng dù người khác thế nào thì Lục Trường Sinh vẫn dựa theo phương thức tu hành của mình như cũ, đi vững từng bước một, chậm rãi leo lên cao.
“Vèo.”
Lục Trường Sinh nháy mắt bay vào bên trong thông đạo thứ tư.
Hoàn cảnh xung quanh đột nhiên biến đổi, trở nên đen kịt một màu.
Thế nhưng Lục Trường Sinh rất bình tĩnh.
Nơi này đã quá quen thuộc.
Đây là tầng thứ hai mươi ba.
Lần trước Lục Trường Sinh đã vượt qua tầng thứ hai mươi ba.
“Có tiếp tục tiến hành khảo hạch tầng thứ hai mươi tư hay không?”
“Có.”
Lục Trường Sinh vừa dứt lời đã được chuyển đến tầng thứ hai mươi tư.
Lần trước Lục Trường Sinh đã đến cực hạn.
Nhưng giờ đã khác.
Hiện giờ bất kể là Hư giới hay nhục thân, hoặc là pháp môn dung hợp phân thân đều đã tăng vọt.
Còn là tăng vọt về chất lượng.
Đối mặt với sinh mệnh cường đại trong tầng thứ hai mươi tư nhưng Lục Trường Sinh cũng không hề sợ hãi.
Sinh mệnh cường đại này có thực lực ngang với Đăng Thần ngũ giai.
Nhưng Lục Trường Sinh để Hư giới trực tiếp giáng lâm.
“Trấn.”
Ngay sau đó sinh mệnh cường đại sánh ngang Đăng Thần ngũ giai này lập tức biến thành bột mịn trong Hư giới.
Ngay cả chút sức phản kháng cũng không có.
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Hiện giờ hắn thật sự quá mạnh.
Thậm chí còn chưa dùng tới hơn hai triệu phân thân.
Mới chỉ vận dụng Hư giới đã có thể nghiền ép khảo hạch tầng thứ hai mươi tư.
Nhưng đây cũng chỉ là bắt đầu.
Tầng thứ hai mươi năm, tầng thứ hai mươi sáu, tầng thứ hai mươi bảy, tầng thứ hai mươi tám, tầng thứ hai mươi chín…
Hư giới của Lục Trường Sinh đến tầng thứ hai mươi chín thì kẹt lại.
Hư giới của hắn chỉ có thể trấn áp cường giả tầng thứ hai mươi tám chứ không trấn áp được cường giả tầng thứ hai mươi chín.
Cùng lắm chỉ có thể hạn chế đối phương.
Dù sao, tầng thứ hai mươi chín cũng hoàn toàn khác biệt.
Một khi xông qua tầng thứ hai mươi chín thì sẽ nhận được bình xét cấp bậc tuyệt thế.
Cửa ải này cực kỳ quan trọng.
Thế nhưng Hư giới của Lục Trường Sinh đúng là không thể trấn áp tầng thứ hai mươi chín thật.
Tuy nhiên hắn vẫn còn phân thân.
Hơn hai triệu bộ phân thân.
“Dung.”
Hai triệu bộ phân thân lập tức dung hợp, Lục Trường Sinh hóa thân thành cự nhân cao vạn trượng, đỉnh thiên lập địa, tản ra uy thế kinh khủng.
“Ầm ầm.”
Một bàn tay Lục Trường Sinh vỗ xuống.
Sau đó dị thú ở tầng thứ hai mươi chín trong nháy mắt biến thành một làn mưa máu.
Chết!
Tầng thứ hai mươi chín đã được thông qua.
Lục Trường Sinh đã thông qua tầng thứ hai mươi chín.
Thông đạo khảo hạch thứ tư lập tức tỏa ra hào quang chói sáng.
Ngay sau đó một cái tên nổi lên.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, nhìn chằm chằm cái tên đó.