Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1279

Chương 1279

“Đạo trưởng, ngườinhanh chóng mang theo Bạch HổvàThạch Hànrời, tôi ở trong này đối phó !”Lâm Vân cắn răng nói.

“Anh Vân, em không đi!”Ngữ khí Bạch Hổrất kiên quyết.

“Đúng vậy đó Anh Vân, chỉ cần anh không đi thì chúng ta khẳng định sẽ không đi.”Ngữ khí của Thạch Hàncũng kiên định.

“Hừ, các người hôm nay ai cũng đừng nghĩ đi được.Nhận lấy cái chết cho ta!”

Thái thượng trưởng lão quát lớn một tiếng, đồng thời cách không đánh một chưởng về phía Lâm Vân.

Một cổ nội lực cường đại trong nháy mắt từ trong tay của Thái thượng trưởng lão tung ra hóa thành một cái chưởng tay hư ảnh được ngưng kết từ nội lực, lao thẳng về phíaLâm Vân i.

Đạt tới Nguyên Anh cảnh liền có thể nội khí ngoại phóng, có thể đem nội lực hóa thành chiêu thức mang tínhcông kích thực chất.

Đối với cấp bậc cường giả này, vận dụng nội lực chỉ cần vẫy taymột cái liền có thể giế t chết một người bình thường.

Đồng tử Lâm Vân đột nhiên co lại, đối mặt vớicông kích của một gã cường giảNguyên Anh, Lâm Vân không dám có chút sơ ý nào.

“Chắn!”

Lúc này, Lâm Vânnâng thanh kiếm cầm trong tay chém ra một đường nhất đồng, thời đem nội lực của mình thúc dục đến mức tận cùng, toàn lực ứng phóngăn cản một chiêu này của ông ta.

“Oanh!”

Chưởng tay hư ảnh từ nội lực ngưng kết thành hung hăngva chạm vào Xích Huyết Kiếm của Lâm Vân.

“Phanh!”

Lâm Vân trực tiếp bị bay ra ngoài, hung hăngnện ở cách hơn mười thước, mặt đá cũng đều vỡ nát.

Một cổ năng lượngcường đại trực tiếp thông qua Xích Huyết Kiếmtruyền tới thổi quét qua toàn thânLâm Vân.

Mặc dù Xích Huyết Kiếm hỗ trợ phá giảmba phần uy lực, thế nhưng bảy phần còn lại thì Lâm Vân ăn không tiêu.

“Phốc xuy!Phốc xuy!”

Miệng Lâm Vân liên tục phun ra hai ngụm máu, thậm chí máu đều biến thànhmàu đen, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt như tờ giấy.

Lúc này, thương thế bên trong cơ thể Lâm Vânđã cực kỳ nghiêm trọng.

Trước mặt một gã cường giả Nguyên Anh, Lâm Vân cảm giác mình vô cùngnhỏ bé, không hề có chút lực nào có thể chống cự lại.

Mặc dù cường giảNguyên Anh ra một chiêu tùy ý như vậy, thế nhung Lâm Vândù có toàn lực ứng phó thì cũng kham không nổi.

Thật sự là chênh lệch về cảnh giới quá lớn!

“Anh Vân!”

Bạch Hổ cùng Thạch Hàn đều lo lắng không thôi nhìn Lâm Vân.

“Cứ như vậy mà thua sao?”Lâm Vân cắn răng có vẻ vô cùng không cam lòng.

Ngay sau đó, Lâm Vân chống đỡ chậm rãi đứng dậy.

“Lâm Vân, cậu đúng là vẫn còn muốn đánh bại tôi, ha ha, tôi đã nói rồi, hôm nay người thua nhất định là cậu, vốn tôi đã cho cậu cơ hội, đáng tiếc cậu không biết quý trọng, hiện tại sư tôn của tôi đã hiện thế, cho dù cậumuốn đổi ý thì cũng đã không kịp rồi!”Khuôn mặt Trần gia chủ dữ tợn nói.

Bình Luận (0)
Comment