Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1303

Chương 1303

“Không sao, các chú đều là vì xây dựng thành phố mà.” Lâm Vân khẽ cười.

“Cậu bạn trẻ, bây giờ không còn nhiều người như cậu, bình thường chúng tôi ra ngoài đều bị mọi người ghét bỏ, coi thường, đi ăn cơm ở tiệm còn có chỗ không cho chúng tôi vào, họ chê chúng tôi bẩn, nhưng tôi cũng có thể hiểu được, chúng tôi quả thực rất bẩn.” Chú công nhân nói.

Lâm Vân lắc đầu: “Không! Chú còn sạch sẽ hơn rất nhiều người!”

Sau đó, Lâm Vân vừa đi vừa trò chuyện với chú công nhân về hoàn cảnh gia đình.

Ba mẹ chú mất sớm, chú lấy vợ khi còn trẻ ỏ một làng nhỏ. Để thoát khỏi cảnh nghèo đói, để có một cuộc sống tốt hơn, chú lên Kim Đô làm việc, cả năm không về nhà, kết quả vợ ở nhà ngoại tình, đi theo người đàn ông khác, bỏ lại con trai ở nhà một mình.

Chú một mình gà trống nuôi con, con trai chú hiện tại đã mười bảy, mười tám tuổi, rất không nghe lời, chưa học hết cấp ba đã nghỉ học, ngày nào cũng lêu lổng bên ngoài, và chú không thể quản được.

Chú công nhân thở dài, chú quê mùa thô kệch, không giỏi việc giáo dục con cái, công với việc con không có mẹ, nên mới ra nông nỗi này.

Lâm Vân không khỏi bùi ngùi xúc động khi nghe chú kể về những trải nghiệm của mình.

Tại sao những người tốt lại sống cuộc sống khó khăn, vất vả như vậy?

Chẳng mấy chốc, chú công nhân đã dẫn Lâm Vân đến công trường Hoàng Phúc Trường Minh.

Tại cổng công trường.

Tổng phụ trách công trường cùng toàn thể cán bộ quản lý công trường đứng thành hàng ngang ngay ngắn trước cổng.

“Ý, sao quản lý lại tập trung ở cổng?” Chú công nhân tỏ vẻ khó hiều.

Lúc này, Tổng phụ trách công trường cùng nhóm quả lý chạy vội tới trước mặt Lâm Vân.

“Hoan nghênh chủ tịch Lâm đến giám sát công trường!”

Tổng phụ trách công trường cùng nhóm quản lý phía sau đều cúi đầu chào Lâm Vân và đồng thanh nói.

Nhìn thấy cảnh này, chú công nhân vô cùng sửng sốt.

“Giám đốc…… Chuyện này là như thế nào?” Chú công nhân nhìn Tổng phụ trách.

“Đặng Huy, đây là ông chủ của Tập đoàn Tỉnh Xuyên, chủ tịch Lâm Vân, chú còn không mau chào hỏi đi!” Tổng phụ trách công trường nói.

“Cái gì?” Chú công nhân vô cùng kinh ngạc.

Sau đó, vẫn vẻ mặt kinh ngạc đó nhìn Lâm Vân.

Chú công nhân có nằm mơ cũng không ngờ rằng chủ tịch Tỉnh Xuyên lại gẫn gũi thân thiện, hòa nhã khiêm tốn như vậy.

“Cậu bạn trẻ, à không, chủ tịch, tôi không biết là chủ tịch, tôi là người thô tục, không biết lễ tiết, nếu có mạo phạm gì đến chủ tịch, mong chủ tịch bỏ qua!” Chú công nhân tỏ vẻ lo lắng.

Người như chú công nhân chưa từng gặp qua ông to bà lớn, bỗng nhiên gặp được nhân vật quyền lực như Lâm Vân, lo lắng là chuyện đương nhiên.

“Chú đừng như vậy, tôi rất hòa nhã!” Lâm Vân cười với chú công nhân.

Sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Tổng phụ trách công trường, nói:

“Anh là quản lý của công trường này? Tôi muốn cất nhắc chú ấy vào vị trí phó quản lý, sau này anh giúp đỡ thêm chú ấy trong công việc, được không?”

Bình Luận (0)
Comment