Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 44


Nghe xong lời này, Lâm Vân đột nhiên lộ ra vẻ xấu hồ.

Hoàng Mộng Di cũng đỏ mặt: “Ba, ba nói bậy gì đó, chỉ nói chuyện vài câu thôi mà.


Lâm Vân cũng giải thích: “Bác Hoàng, cháu thật sự đến tìm con gái chú không có mục đích xấu, chỉ là hôm qua cô ấy đã giúp cháu nên cháu muốn trả lại tiền cho cô ấy.


“Nhưng con gái tôi mới nói rồi là không cần trả lại tiền, cho nên mời cậu rời đi cho.

” Cha Hoàng vẫy tay với Lâm Vân và ra hiệu cho Lâm Vân rời đi.

Cha Hoàng nghĩ rằng Lâm Vân muốn tán tỉnh con gái mình, là một người cha, ông ấy đương nhiên muốn ngăn cản giúp con gái mình, có quá nhiều người
muốn tán tỉnh con gái của ông ấy trong những năm này rồi.

“Uy thiếu!”
Vào lúc này.

“Mẹ nó, một đứa ăn mặc lôi thôi như vậy, lại dám tới tán tỉnh em Mộng Di!”

Một giọng nói kiêu ngạo đột nhiên vang lên từ phía sau.

Lâm Vân quay đầu lại, đạp vào mắt chính là một thanh niên mặc hàng hiệu, đeo đồng hồ Omega trên cổ tay, vẻ mặt kiêu ngạo.

“Uy thiếu!”
Sau khi Hoàng Mộng Di và cha Hoàng nhìn thấy người đàn ông này, sắc mặt của cả hai đều có chút thay đổi.

Lâm Vân khẽ cau mày, bởi vì những gì thiếu niên vừa nói rõ ràng là đang nói về Lâm Vân.

Người đàn ông tên Uy thiếu trong nháy mắt bước tới trước mặt Lâm Vân và Hoàng Mộng Di.

“Thằng nhóc này ở đâu ra, cút đi! Cái thứ rác rưởi này sao có thể xứng với em Mộng Di được.

” Uy
thiếu khinh bỉ nhìn Lâm Vân.

Ngay sau đó, Uy thiếu lại nhìn Hoàng Mộng Di.

“Em Mộng Di, nghe nói hôm nay em đến Hoa Đỉnh bàn chuyện hợp tác, không biết đã thương lượng xong chưa?” Uy thiếu đút tay vào túi quần, bộ dáng cà lơ phất phơ.


“Uy thiếu, chuyện này hình như không liên quan đến anh thì phải!” Sắc mặt Hoàng Mộng Di hơi thay đổi.

“Tại sao lại không liên quan đến
anh? Em là bạn gái tương lai của anh mà!” Uy thiếu nở một nụ cười đê tiện.

“Uy thiếu! Chú ý lời nói của cậu!” Cha của Hoàng Mộng Di cũng mờ miệng nói.

“Chú Hoàng, sao chú dữ vậy? Cháu đến đây để giúp gia đình chú mà.

” Uy thiếu cười nói.

Uy thiếu tiếp tục: “Nếu tôi đoán không sai thì tập đoàn Hoa Đỉnh nhất định sẽ không hợp tác với công ty của mấy người, kết quả công ty của mấy người chỉ có thể đứng trước nguy cơ phá sản mà
thôi, nhưng tôi có thể giúp mấy người.

Chỉ cần Hoàng Mộng Di, em đồng ý làm bạn gái của anh, anh sẽ nói ba anh giúp em.


Ngay khi Hoàng Mộng Di và cha Hoàng định nói không thì Lâm Vân đột nhiên lên tiếng: “Anh giúp sao? Khẩu khí vị thiếu gia này thật lớn nha! Cuồng vọng như thế sao?”
Uy thiếu nghe xong, quay đầu nhìn Lâm Vân với vẻ mặt lạnh lùng: “Con mẹ này, mày là thứ ngu ngốc ờ chỗ nào trồi lên hả? Mày có biết tao là ai không?”
“Lâm Vân, anh không chọc nổi anh ta đâu!”
Hoàng Mộng Di kéo tay áo Lâm Vân.

.

Bình Luận (0)
Comment