Vừa nói, Đạm Đài Vô Tình vừa quay đầu nhìn về phía Đạm Đài Chân Thương: “Phụ hoàng, Tô Minh là người đàn ông của con, là người con mời tới hoàng triều Bất Tử, nếu như nói Tô Minh bị đánh chết trong quá trình giao lưu cọ xát với thế hệ thanh niên trẻ, thì con nhận, đó là do người đàn ông của con tài không bằng người.
Nhưng nếu như bản thân người nào đó không biết xấu hổ, ngang ngạnh muốn đứng ra lấy lớn hiếp nhỏ thì không được! Đạm Đài Vô Tình con không đồng ý! Con cầu xin phụ hoàng, còn có các lão tổ tông của nhà Đạm Đài chúng ta đều đứng ra, bảo vệ con, bảo vệ con rể của nhà Đạm Đài!”
“Cái này…”, Đạm Đài Chân Thương có chút do dự cùng ngượng ngùng.
Trong sâu thẳm trái tim tất nhiên cũng chướng mắt hành vi này của Chu Thủ Hạnh.
Ỷ lớn bắt nạt nhỏ.
Vô sỉ.
Hơn nữa, một yêu nghiệt vô song như Tô Minh đã đè bẹp Chu Kình, cho dù anh không phải là người đàn ông của con gái mình, nếu gặp được ông ta cũng sẽ ra tay tương trợ, chỉ vì tiếc cho tài năng của anh.
Nhưng mặt khác, Chu Thủ Hạnh ởtại nhà họ Chu, quả thực… gắn bó quá chặt chẽ với nhà Đạm Đài.
Thậm chí, bản thân Chu Thủ Hạnh cùng một vị lão tổ tông của nhà họ thời niên thiếu còn từng là một cặp.
“Phụ hoàng, còn có các vị lão tổ của nhà Đạm Đài, Vô Tình không phải nói đùa, con đang rất nghiêm túc, nếu mọi người không đứng ra giúp đỡ người đàn ông của con, vậy Vô Tình sẽ dùng cách của mình để giúp anh ấy!”, một giây tiếp theo, Đạm Đài Vô Tinh lai nói.
Nhưng mặt khác, Chu Thủ Hạnh ởtại nhà họ Chu, quả thực… gắn bó quá chặt chẽ với nhà Đạm Đài.
Thậm chí, bản thân Chu Thủ Hạnh cùng một vị lão tổ tông của nhà họ thời niên thiếu còn từng là một cặp.
“Phụ hoàng, còn có các vị lão tổ của nhà Đạm Đài, Vô Tình không phải nói đùa, con đang rất nghiêm túc, nếu mọi người không đứng ra giúp đỡ người đàn ông của con, vậy Vô Tình sẽ dùng cách của mình để giúp anh ấy!”, một giây tiếp theo, Đạm Đài Vô Tinh lai nói.
Giọng nói càng thêm phần bá đạo.
Thậm chí còn mang theo chút điên cuồng.
Lời này vừa vang lên.
Sắc mặt của Đạm Đài Chân Thương liền co quắp thay đổi: “Vô Tình, không được, đừng manh động!!!”
Dứt lời Đạm Đài Chân Thương đã dịch chuyển tức thời đến trước người Đạm Đài Vô Tình và Tô Minh.
Không chỉ ông ta.
Cùng lúc đó còn có sáu bảy vị lão quái vật siêu cấp của nhà Đạm Đài trong tích tắc từ trong thâm cung lao tới, đứng trước mặt Đạm Đài Vô Tinh và Tô Minh, mặt đối mặt với Chu Thủ Hạnh.
Họ đều bị Đạm Đài Vô Tinh dọa sợ rồi.
Người khác có thể không hiểu ‘cách riêng của mình đế giúp đỡ Tô Minh’ trong miệng Đạm Đài Vô Tinh, nhưng nhà Đạm Đài lại hiểu rất rõ, cách riêng đó chính là trực tiếp mở ra ‘dị đồng’.
Đúng.
Đạm Đài Vô Tinh là trời sinh
sở hữu dị đồng.
Khi ra đời, hai con ngươi của cô đều đã ẩn chứa hỗn độn một phương cùng thần vận màu tím.
Chính là ‘Hỗn Độn Tử Đồng’ trong truyền thuyết!!!
Là loại mắt thần đứng đầu trong hàng vạn loại mắt thần.
Một khi hoàn toàn trưởng thành, chắc chắn, chỉ với đôi mắt này liền có thể định đoạt hỗn độn, nuôi dưỡng quy luật, rối loạn âm dương, chặn đứng luân hồi, tùy ý ra vào dòng sông thời gian bất tận.
__________________
Đạm Đài Vô Tinh là trời sinh
sở hữu dị đồng.
Khi ra đời, hai con ngươi của cô đều đã ẩn chứa hỗn độn một phương cùng thần vận màu tím.
Chính là ‘Hỗn Độn Tử Đồng’ trong truyền thuyết!!!
Là loại mắt thần đứng đầu trong hàng vạn loại mắt thần.
Một khi hoàn toàn trưởng thành, chắc chắn, chỉ với đôi mắt này liền có thể định đoạt hỗn độn, nuôi dưỡng quy luật, rối loạn âm dương, chặn đứng luân hồi, tùy ý ra vào dòng sông thời gian bất tận.
__________________
Cực kỳ kinh khủng và khoa trương.
Có sách cổ từng ghi chép lại, người sở hữu ‘Hỗn Độn Tử Đồng’ cũng có thượng vị đế cách.
Cái gì gọi là thượng vị đế cách?
Đế cách ám chỉ tiềm lực cùng thiên phú trở thành Đại Đế.
Mà Đại Đế cũng được chia thành ba, sáu hoặc chín cấp, Đại Đế hạ vị, Đại Đế trung vị, Đại Đế thượng vị.