Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 1197


“Cô Độc Cô, có thể xuất phát chưa? Tôi hơi sốt ruột đi đến chiến trường Thần Ma”, mà càng khiến người ta bất ngờ là Tô Minh lại trực tiếp làm lơ Tư Đồ Nhung, trái lại nhìn sang Độc Cô Nguyên, bình tĩnh hỏi.

“Khởi động tàu!”, Độc Cô Nguyên sửng sốt, sau đó quát, bỗng có chút hứng thú với Tô Minh.

Thanh niên có tư chất đáng sợ kia khá thú vị đó chứ.

“Tô Minh, tôi…”, Tư Đồ Nhung càng bực, đặc biệt là ánh mắt đầy khinh bỉ ngấm ngầm kia
của Vương Thừa Dịch, chỉ kém trực tiếp chế giễu ra miệng, hỏi sao hắn nhịn nổi?
Hắn vừa định lớn tiếng nói gì đó, nhưng còn chưa nói xong đã bị Tô Minh ngắt lời: “Da mặt anh dày vậy luôn hả? Tôi đã không muốn để ý đến anh rồi, ngậm miệng dùm cái, phiền thật sự”.


Lúc anh nói còn khẽ cau mày.

Anh vừa nói xong, bầu không khí trên boong tàu lập tức đọng lại.

Đù!
“Cô Độc Cô, có thế sắp xếp cho tôi một phòng không? Im lặng chút, tôi muốn tu luyện, cảm ơn”, Tô Minh lại quay sang Độc Cô Nguyên vô cùng khách sáo hỏi.

“Được! Được! Được!”, Độc CÔ Nguyên còn chưa kịp trả lời thì Tư ĐỒ Nhung đã giận quá hóa cười, mặt mày đỏ gay.

Hắn chưa từng bị sỉ nhục như vậy, cả người tràn đầy sát khí, oán hận nhìn chằm chằm vào Tô Minh.

Thế nhưng, hắn không có ra tay, vì không dám chắc có thể gi3t ch3t anh, nên sẽ không làm thế.

Huống chi, muốn giết Tô Minh cũng rất dễ!
Dù sao, Tư ĐỒ Phụng đã đi đến chiến trường Thần Ma trước rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ gặp được thôi.

Đến lúc đó, có anh ấy ra tay, chắc hẳn sẽ khiến tên nhóc kiêu căng ngạo mạn, không biết trời cao đất rộng kia sợ tới mức run bần bật ấy nhỉ?
Khốn kiếp!
Tư ĐỒ Nhung nói liên tục ba từ được, cho thấy hắn đã điên lắm rồi.

Có điều, Tô Minh lại… lại như dịch chuyến tức thời xuất hiện trước mặt Tư Đồ Nhung.

.


Bình Luận (0)
Comment